Mọi người nhìn chăm chú, Lý Thất Dạ cười ung dung nói:
- Báo, sao không báo giá được. Ta muốn tiên quan này.
Mọi người nghe vậy nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn láo quá.
Người bất mãn đầu tiên là Phi Kiếm Thiên Kiêu, cười khẩy nói:
- Ngươi muốn? Dựa vào cái gì muốn? Ngươi có thứ gì bằng lời hứa của Thủy Tổ? Dù ngươi có nhiều tiền hơn nữa, ra một trăm ức cũng không bằng lời hứa của Thủy Tổ!
Phi Kiếm Thiên Kiêu rất bất mãn Lý Thất Dạ, thậm chí là ôm hận. Phi Kiếm Thiên Kiêu rất muốn có kiếm của Thủy Tổ nhưng bị Lý Thất Dạ cướp mất, bị hắn tát một bạt tai nồng mùi tiền trước mặt người trong thiên hạ. Nàng là thiên chi kiêu nữ, xuất thân cao quý vô cùng vậy mà bị Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn dung tục nhất làm bẽ mặt, sao có thể bỏ qua?
Huống chi cho tới nay Phi Kiếm Thiên Kiêu thấy hãnh diện vì tỷ phu Kim Quang Thượng Sư. Tỷ phu của nàng là Thủy Tổ vô địch, vô song cõi đời, số một tuyên cổ. Trên đời có thứ gì sánh bằng lời hứa của y? Dù nhiều tiền hơn nữa cũng không thể mua một lời hứa của tỷ phu nàng!
Nên giờ Lý Thất Dạ mở miệng nói thẳng muốn tiên quan làm Phi Kiếm Thiên Kiêu bất mãn. Cái người đầy hơi tiền này không có tư cách so sánh với tỷ phu của nàng.
Nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn hơi bị láo. Tuy mọi người biết hắn nhiều tiền đến mức đốt tiền nấu trứng, hở chút là hét giá mười ức. Nhưng với lời hứa của Thủy Tổ, bao nhiêu tiền cũng chẳng là gì. Với nhiều người thì tiền nhiều không bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Cường giả nhìn bộ dạng bình tĩnh của Lý Thất Dạ, nói:
- Tên điên này sẽ ra giá thế nào? Không lẽ kêu gía một trăm ức thật?
Cường giả tu sĩ khác nói:
- Một trăm ức đúng là hù chết người, Thủy Tổ chưa chắc có thể một hơi lấy ra hết. Nhưng có vài chuyện tiền chưa chắc dùng được, đổi lại là ta thà chọn lời hứa của Thủy Tổ.
Bất Hủ Chân Thần khác đồng ý:
- Đúng vậy! Một trăm ức rất khủng, với kẻ dung tục thì giá tiền này rất hấp dẫn, nhưng với người có khát vọng thì sẽ chọn lời hứa của Thủy Tổ. Cá nhân ta cho rằng giữa một trăm ức và lời hứa của Thủy Tổ thì Kiêu Hoành Thương Hành sẽ chọn lời hứa.
Tu sĩ khi mạnh đến trình độ nhất định, họ không cần tiền bạc mà càng cần không gian tiến bộ. Hiển nhiên lời hứa của Thủy Tổ đem đến khả năng vô hạn cho họ.
Nữ đấu giá sư cười tủm tỉm hỏi:
- Không biết Lý công tử muốn ra gía thế nào?
Mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ trân trân, chờ hắn ra gía động trời.
Không ai nghi ngờ Lý Thất Dạ, vì người điên này ra tay là kinh phong vân, động thiên địa, thuận miệng thốt mười ức. Với báu vật áp trục thế này chắc chắn hắn sẽ kêu gái rất kinh thiên động địa.
Mọi người muốn biết người điên này sẽ đưa ra cái gì gì.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đưa bút mực đây, người đời không nên biết cái giá ta đưa ra.
Đám người nhìn nhau, là giá cả kiểu gì mà không thể cho người biết? Nghe hơi bị kỳ.
Nữ đấu giá sư ngạc nhiên, sai người đưa giấy bút cho Lý Thất Dạ.
Phi Kiếm Thiên Kiêu hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Làm bộ làm tịch, ra vẻ cho cố vào, giá cả động trời gì đó, giá cả không thể cho người đời biết? Tất cả không bằng lời hứa của Thủy Tổ!
Một số cường giả không xem trọng Lý Thất Dạ:
- Ta cũng không tin có cái giá nào sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ đưa ra giá gì cũng không bằng lời hứa của Kim Quang Thượng Sư.
Lý Thất Dạ viết giá cả vào tờ giấy, gấp lại rồi đẩy ra.
Nữ đấu giá sư mở ra xem, biến sắc mặt, sau đó tờ giấy được đưa vào hậu đài.
Không ai thấy tờ giấy viết cái gì nhưng họ thấy rõ biểu tình của nữ đấu giá sư.
Mọi người rất tò mò, Lý Thập Ức đã viết cái giá gì vào giấy mà khiến nữ đấu giá sư có phản ứng như vậy?
Một lúc lâu sau, có người nói nhỏ vào tai nữ đấu giá sư, đưa điệp thư cho nàng.
Nữ đấu giá sư mỉm cười quyến rũ, vẫn hút hồn người:
- Các vị, báu vật áp trục đã có rốt cuộc.
Nghe vậy không gian sôi trào, nhiều người la hét thúc giục đáp án:
- Là ai? Là ai!?
Có đại nhân vật cảm thán rằng:
- Còn hỏi nữa? Chắc chắn là Khê Hoàng rồi, có cái gì sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ?
Nhiều người gật gù:
- Cũng đúng, không có gì bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Có người lớn tiếng hỏi nữ đấu giá sư đứng trên đài:
- Có phải là Khê Hoàng không?
Nữ đấu giá sư nói với mọi người:
- Các vị hãy yên lặng chút. Đại hội đấu giá lần này vô cùng cảm tạ tất cả khách quý nâng đỡ. Cảm tạ các vị Chân Đế, Bất Hủ đích thân đến. Càng phải cảm tạ Khê Hoàng bệ hạ trăm sự bận rộn rút ra thời gian chú ý hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta. Kiêu Hoành Thương Hành xin gửi lời hỏi thăm chân thành tha thiết nhất đến với Kim Quang Thượng Sư.
Nghe nữ đấu giá sư nói, mọi người cho rằng cuối cùng Kiêu Hoành Thương Hành chọn cái giá Khê Hoàng đưa ra:
- Là Khê Hoàng chắc luôn rồi!
- Có gì ngạc nhiên, còn thứ gì sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ? Không thể dùng tiền bạc đánh giá lời hứa của Thủy Tổ, càng không có thứ gì khác ngang bằng được.
Nhiều người không quá bất ngờ, đổi lại là họ sẽ chọn lời hứa của Thủy Tổ.
Với người trong thiên hạ thì nhiều tiền hơn nữa cũng không thể mua lời hứa của Thủy Tổ.
Phi Kiếm Thiên Kiêu cho rằng Kiêu Hoành Thương Hành chọn cái giá của Khê Hoàng, nàng thở phào, hĩnh mũi nói:
- Hừ! Tiền nhiều hơn nữa cũng chỉ là đồng nát, giá trên trời cao tới đâu chỉ là con số.
Vừa rồi Lý Thất Dạ dùng tiền tát mặt nàng, làm Phi Kiếm Thiên Kiêu thấy nhục mặt. Giờ tỷ tỷ của nàng thắng Lý Thất Dạ một ván, làm hắn bẽ mặt, khiến nàng rất sung sướng.
Phi Kiếm Thiên Kiêu cười lạnh khóe mắt liếc Lý Thất Dạ:
- Có nhiều tiền hơn nữa cũng chỉ là nhà giàu mới nổi, làm gì có tư cách so sánh với Thủy Tổ?
Lúc này Lý Thất Dạ như con kiến trong mắt nàng, Phi Kiếm Thiên Kiêu lạnh lùng nói:
- Thực lực cường đại mới là lẽ phải, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, dùng được một lúc, còn lại không đáng gì.
Mọi người cho rằng Kiêu Hoành Thương Hành chọn như vậy là rất hợp lý, không có gì bất ngờ:
- Kiêu Hoành Thương Hành chọn lựa như vậy là lẽ đương nhiên, ai đều nhìn ra Kim Quang Thượng Sư sẽ là vô địch đương thời. Được một lời hứa của Kim Quang Thượng Sư thì đời này Kiêu Hoành Thương Hành sẽ càng thêm xương thịnh phồn vinh.