- Đừng quên dưới tay Kim Bồ Chân Đế còn có thánh thú mạnh như quang minh hoàng kim long, nó có thể xua ngàn vạn cự thú viễn cổ công kích kẻ địch, sức chiến đấu đáng sợ biết bao. Không chừng chớp mắt đạp nát Lý Thất Dạ rồi.
Nhiều học sinh gật gù đồng ý.
Có học sinh phân tích:
- Giả thiết Lý Thất Dạ là Nửa Bước Trường Tồn nhưng hắn xuất thân từ Tẩy Tội viện, về nội tình thì không cách nào so sánh với nhóm Kim Bồ Chân Đế.
Mọi người đều tin như vậy. Vì nhóm Kim Bồ Chân Đế xuất thân từ đại giáo, xuất thân từ danh sư, nội tình thâm sâu, học sinh Tẩy Tội viện như Lý Thất Dạ không thể so sánh. Dù Lý Thất Dạ là Nửa Bước Trường Tồn nhưng mặc kệ hắn có bao nhiêu báu vật, kinh nghiệm đánh nhau không cách nào sánh bằng nhóm Kim Bồ Chân Đế.
Đám Khắc Thạch Chân Đế nhìn nhau, Kim Mãng Chân Đế bước ra:
- Tốt, vậy thì tại hạ không biết tự lượng sức xin lĩnh giáo đạo hữu một hai chiêu, mong đạo hữu chỉ giáo cho!
Trong cả nhóm thực lực của Kim Mãng Chân Đế thuộc lớp giữa, gã thích hợp thăm dò Lý Thất Dạ nhất.
Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:
- Một mình ngươi? Các ngươi cùng lên thì còn chịu đòn lâu chút, một mình ngươi không đủ cho ta nhét răng.
Lý Thất Dạ nói câu đó làm Kim Mãng Chân Đế biểu tình cực kỳ khó xem, từ lúc gã ra đường đời tới nay lần đầu tiên bị người coi khinh. Gã dù gì là một Chân Đế, nay bị Lý Thất Dạ nói không chịu nổi một kích, gã làm sao nuốt cục nghẹn này được?
Huống chi Kim Mãng Chân Đế đã gặp kẻ địch mạnh hơn mà người ta không nói chuyện như thế.
Kim Mãng Chân Đế tức giận bật cười nói:
- Tốt, tốt, tốt, đạo hữu rất giỏi.
Làm Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế không nhảy cẫng lên mắng chửi mà rất có hàm dưỡng, chậm rãi nói:
- Xem ra đạo hữu tràn đầy tự tin vào đạo hạnh của mình.
Lý Thất Dạ cười tùy ý:
- Dư sức chém các ngươi.
Bị Lý Thất Dạ nhiều lần hạ thấp, nói mình không đáng một đồng khiến nhóm Kim Mãng Chân Đế biểu tình cực kỳ khó xem.
Khắc Thạch Chân Đế không đứng yên, trầm giọng nói:
- Tốt tốt, chúng ta không biết tự lượng sức mình, ta và Kim Mãng huynh cùng nhau thỉnh giáo đạo hữu một hai chiêu, đạo hữu thấy sao?
Bảo Nguyên Chân Thần đứng đằng sau nói với Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế:
- Ta lược trận cho hai vị đạo huynh!
Kim Bồ Chân Đế không nói chuyện, lạnh lùng đứng trên lưng quang minh hoàng kim long, bộ dáng của gã rõ ràng là mặc nhận cách làm của Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Lý Thất Dạ hờ hững nhìn họ:
- Nếu vậy thì ta miễn cưỡng chấp nhận, một hai chiêu đập bẹp các ngươi.
Câu này cực kỳ khó nghe, làm mặt Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế lạnh như sương, bọn họ nói thỉnh giáo Lý Thất Dạ một hai chiêu chẳng qua là khách sáo. Giờ Lý Thất Dạ nói thẳng trong vòng một hai chiêu sẽ đập bẹp họ chẳng khác nào tát một cú sưng mặt, không thèm nể mặt họ.
Có học sinh nhỏ giọng nói, ôm bất bình thay nhóm Khắc Thạch Chân Đế:
- Quá kiêu ngạo, dù có thù cũng không nên hùng hổ vậy đi.
Học sinh khinh thường nói:
- Không thấy người ta xuất thân thế nào sao? Người đến từ nơi tội ác như Tẩy Tội thành làm gì có tu dưỡng, phong độ? Dù thực lực của hắn mạnh đến đâu cũng không thành danh sĩ, cuối cùng chỉ là mãng phu, thậm chí giống như tổ tiên của họ chỉ là kẻ ác.
Bị Lý Thất Dạ coi rẻ làm lòng Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế siêu bực bội. Bọn họ hít sâu bình ổn cơn tức, ổn định đạo tâm.
Khắc Thạch Chân Đế hay Kim Mãng Chân Đế đều có kinh nghiệm dày dạn, dù trong lòng rực cháy lửa giận nhưng khi bước vào chiến trường họ liền loại bỏ tạp niệm, dốc hết sức ứng đối.
Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế chắp tay nói:
- Hai chúng ta không biết tự lượng sức mình xin đạo hữu chỉ giáo!
Dù bọn họ sắp liều đấu sống chết vẫn giữ quang minh lỗi lạc của Chân Đế, phong phạm khiến người khen.
Lý Thất Dạ đứng yên tùy ý nói:
- Ra tay đi, đừng nhây nữa, một hai chiêu làm xong.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế hít sâu, hai người liếc nhau sau đó gật mạnh đầu.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế cùng quát to:
- Đắc tội!!!
Hai người toàn thân tỏa ánh sáng.
Ong ong ong ong ong!
Hai người tỏa sáng rực rỡ, Kim Mãng Chân Đế như đúc bằng đồng vàng, cơ thể tạo ra bằng ngàn vạn linh kiện kim loại.
Ong ong ong ong ong!
Người Kim Mãng Chân Đế tỏa ánh sáng vàng, lưng giương đôi cánh màu vàng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đôi cánh vàng như các cây thần đao sáng choang ghép lại với nhau, ánh sáng lạnh khiếp người.
Khắc Thạch Chân Đế thì tỏa ánh sáng đen lấp lánh tựa bảo khí.
Ong ong ong ong ong!
Trong ánh sáng đen hiện ra phù văn, phù văn như chui ra từ người Khắc Thạch Chân Đế, thân hình gã giống đá quý tỏa sáng lấp lánh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng đợt tiếng nổ vang bên tai không ngớt, thiên địa rung rinh. Uy Chân Đế bàng bạc như sóng dữ vỗ đập thiên địa, lay động vạn đạo. Khi uy Chân Đế động trời đè đất tàn phá, bao nhiêu học sinh nín thở.
Uy Chân Đế tàn phá làm mọi người cảm giác bị tảng đá to đè nghẹt thở, cảm giác uy Chân Đế cường đại không gì sánh bằng sắp đè nát ngực.
Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế cùng quát to:
- Giết!!!
Hai vị Chân Đế quát lớn làm trời trăng sao vỡ nát, khiếp hồn người, suýt hồn phi phách tán.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Khắc Thạch Chân Đế tấn công trước. Phù văn toàn thân Khắc Thạch Chân Đế ngưng tụ thành đại đạo vô thượng.
Đinh!
Đại đạo vô hình trấn áp Lý Thất Dạ.
Ầm!
Khắc Thạch Chân Đế đã công kích nhưng mọi người không cách nào thấy đại đạo vô hình làm sao đè xuống.
Bùm!
Không gian vỡ nát trong tiếng nổ nhức óc, không gian vỡ vụn như mảnh thủy tinh, bột phấn bay đầy, không gian sụp đổ. Đại đạo nặng nề đập vào người Lý Thất Dạ.
Khoảnh khắc đại đạo vô hình trấn áp, mọi người cảm giác tiếng bùm làm thế giới chìm xuống, cảm giác mình bị đại đạo vô hình đè không thể nhúc nhích. Có người cảm giác mình bị đè nát bấy lún vào đất bùn.
Đại đạo trấn áp cường đại không gì sánh bằng khiến người nghẹt thở.
Trong khi đại đạo vô hình của Khắc Thạch Chân Đế giáng xuống, cùng lúc đó tiếng xoẹt xoẹt vang lên, ánh sáng vàng phô thiên cái địa.
Kim Mãng Chân Đế như rã ra thành vô số kim châm, thân thể hóa thành ức vạn cây kim với lực lượng siêu sắc bén bắn nhanh vào các chỗ hiểm toàn thân Lý Thất Dạ.