Nhìn thấy Dương Đình Vũ, có một vài người nhận ra lai lịch của hắn.
Dù sao, Mộc Kiếm Chân Đế uy danh lan xa, hắn thu đệ tử ký danh cũng là chuyện lớn, cho nên không ít người ở Đế Thống Giới biết Dương Đình Vũ chính là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế.
Sau Dương Đình Vũ là một đại đội binh mã đi theo đến đây, đại đội binh mã này khí thế như rồng, nhìn qua không hề có ai yếu cả, mọi người vừa nhìn thì lập tức biết ngay đây là cường giả của Mộc gia.
Đại đội binh mã của Mộc gia đi đến, mặc dù bọn họ không có thanh thế vang trời, cũng không phô trương rêu rao khắp nơi. Thế nhưng khi đại đội binh mã này vừa xuất hiện thì bầu không khí dưới gầm trời lập tức trở nên ngột ngạt.
Nhánh binh mã này lặng lẽ, chầm chậm bước ra khỏi đạo môn, ngay ngắn trật tự. Chính sự ngay ngắn trật tự này mà đại đội binh mã này mang tới cho mọi người cảm giác đánh đâu thắng đó.
Khi nhánh binh mã này chậm rãi đi đến thì cứ như có thể lật đổ mọi chướng ngại trước mắt, có thể chẻ đôi bất kỳ thứ gì ngăn đường bọn họ. Có thể nói, khi đại đội binh mã này đi qua thì có thể chẻ núi róc đất, chém sông rạch hồ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Ở bên trong nhánh binh mã này có một người rất lóa mắt, như thể bất luận hắn đứng ở đâu thì cũng đều trở thành tiêu điểm quan tâm.
Người này là một người trẻ tuổi, vẻ ngoài hết sức trẻ trung. Người trẻ tuổi này toàn thân áo trắng, thần thái hờ hững, ôm trường kiếm vào lòng.
Người trẻ tuổi này đi theo đội ngũ, không có uy thế khinh người, cũng không có khí thế bễ nghễ bát phương, càng không có khí tức sắc bén trùng thiên.
Người trẻ tuổi này ôm kiếm mà đi, lạnh lùng không nói, nhưng thần thái không cao ngạo vô song, hắn chỉ lạnh lùng ôm kiếm mà thôi.
Thế nhưng, bởi vì hắn lạnh lùng ôm kiếm, không biết tại sao mà mọi người khi nhìn thấy hắn thì không khỏi lùi lại mấy bước, nội tâm sợ hãi, thậm chí là rùng rợn lạnh gáy.
Nhất là khi đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua thì lập tức khiến người ta hơi run rẩy, thậm chí khiến trái tim quặn đau. Khoảnh khắc này, người ta cảm thấy dường như có thứ gì đó đâm xuyên qua trái tim của mình.
Cứ như, khi đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua thì như một cây kiếm đâm tới, một kiếm trí mạng.
Đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua, có người cảm thấy cổ họng đau nhói, yết hầu như bị một kiếm đâm xuyên, có ảo giác máu tươi chảy ra.
- Lãnh Điện Kiếm Thần, Tô Mặc Bạch!
Nhìn thấy người thanh niên ôm kiếm này, có người giật mình kêu lên.
- Lãnh Điện Kiếm Thần đến rồi, hắn rất ít khi rời khỏi Mộc gia.
Nhìn thấy người thanh niên này, không ít người giật mình, có người nói ngay:
- Ngay cả Lãnh Điện Kiếm Thần cũng tới, như vậy Mộc Kiếm Chân Đế chắc chắn sẽ tới.
- Đúng vậy, Lãnh Điện Kiếm Thần rất ít khi rời khỏi Mộc gia, nếu như rời khỏi thì cũng là đi theo Mộc Kiếm Chân Đế. Hôm nay Tô Mặc Bạch đến đây thì Mộc Kiếm Chân Đế chắc chắc cũng đến.
Không ít người nhìn thấy Tô Mặc Bạch, có chút sợ hãi.
Lãnh Điện Kiếm Thần, Tô Mặc Bạch chính là đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, cũng chính là sư phụ của Mộc Thành Kiệt bị Lý Thất Dạ giết chết. Đương nhiên, Mộc Thành Kiệt chỉ là một trong những đệ tử của hắn mà thôi.
Có ít người nghe tên Tô Mặc Bạch, phản ứng đầu tiên đó là cho rằng hắn không phải là đệ tử của Mộc gia. Thế nhưng trên thực tế Tô Mặc Bạch không chỉ là đệ tử Mộc gia, mà hơn nữa còn là đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, ở Mộc gia hắn có địa vị rất cao.
Tô Mặc Bạch là người khác họ, khác với rất nhiều đệ tử Mộc gia, hắn không xuất thân từ Mộc gia. So với đệ tử Mộc gia xuất thân cao quý thì xuất thân của Tô Mặc Bạch rất hèn mọn, có thể nói rằng trên người của hắn không hề có huyết thống cao quý.
Tô Mặc Bạch xuất thân nông gia tá điền, chính là dân đen. Thế nhưng từ nhỏ hắn đã biểu hiện ra thiên phú kiếm đạo rất cao.
Cũng chính vì vậy hắn mới được Mộc Kiếm Chân Đế nhìn trúng, được Mộc Kiếm Chân Đế dẫn vào Mộc gia, trở thành đệ tử Mộc gia.
Tô Mặc Bạch cũng không khiến Mộc Kiếm Chân Đế phải thất vọng. Dưới sự bồi dưỡng của Mộc Kiếm Chân Đế, đạo hạnh của Tô Mặc Bạch đột nhiên tăng mạnh, có thể nói, trong thế hệ trẻ tuổi ở Mộc gia, hắn ít có đối thủ.
Phải biết rằng truyền thừa lâu đời như Mộc gia, nó thống trị một đạo thống rất lớn. Bên trong đạo thống này, cường giả như mây, nhất là ở Mộc gia, một thế gia lâu đời hết sức chú ý huyết thống cùng xuất thân.
Chính ở Mộc gia cấp bậc sâm nghiêm này, một tên dân đen xuất thân tá điền như Tô Mặc Bạch lại có thể đứng vững gót chân, hơn nữa còn trở thành đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, qua đó có thể tưởng tượng Tô Mặc Bạch khó lường cỡ nào. Thậm chí có người nói rằng, thiên phú của hắn cao tới mức đuổi sát Mộc Kiếm Chân Đế.
- Lãnh Điện Kiếm Thần, kiếm nhanh trác tuyệt vô song.
Có thế hệ trẻ tuổi không sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế, cũng không sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế, mà là sùng bái Lãnh Điện Kiếm Thần.
- Đúng vậy, có lẽ đạo hạnh của Lãnh Điện Kiếm Thần không bằng sư phụ Mộc Kiếm Chân Đế của hắn, thế nhưng luận kiếm nhanh thì thế gian có ai sánh bằng? Lãnh Điện Kiếm Thần vừa ra kiếm thì chính là vô địch, một kiếm cực nhanh, không gì cản nổi, một kiếm đứt cổ, xuất kiếm, chính là đại biểu tử vong.
Không ít tu sĩ trẻ tuổi khen ngợi không dứt.
Có thể nói Lãnh Điện Kiếm Thần có rất nhiều người sùng bái, nhất là tiểu tu sĩ xuất thân môn phái nhỏ, hoặc là những tu sĩ xuất thân thấp hèn đều lấy Tô Mặc Bạch làm gương, đều xem Tô Mặc Bạch là thần tượng.
Mặc dù Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế có không ít người sùng bái, thế nhưng Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế lại không thể nào đại biểu được tiếng lòng của tất cả tu sĩ.
Nhất là những tu sĩ xuất thân thấp hèn. Thử nghĩ mà xem, Đoạn Ngọc Chân Đế cũng vậy, Mộc Kiếm Chân Đế cũng vậy, bọn họ đều xuất thân từ đạo thống cường đại nhất Đế Thống Giới ngày nay, bọn họ vừa ra đời thì đã có huyết thống cao quý, vừa ra đời thì đã có ưu thế trời sinh mà người khác không thể nào sánh bằng.