Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, thành chủ thành Thiên Đằng nội tâm kích động, nếu như nói Lý Thất Dạ thật sự có thể giải tai nạn cho tổ đằng của bọn họ, đối với thành Thiên Đằng mà nói, không chỉ thành Thiên Đằng giải sầu lo, đối với hắn mà nói đây cũng là tin tức tốt nhất.
Thành chủ thành Thiên Đằng hít sâu một hơi, nói:
- Tiểu đồ mời tiên sinh tới, nghe tiểu đồ nói, tiên sinh tục thọ cho Khổng Tước Thụ...
Đối với thành chủ thành Thiên Đằng nói thế, Lý Thất Dạ phất tay, chen ngang lời hắn:
- Thành chủ, ta hiểu ý của ngươi, ý của ngươi chính là muốn dò xét xem ta có tục thọ thành công cho Khổng Tước Thụ hay không.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Ta có thể nói cho thành chủ còn chưa thành công. Tục thọ không phải là chuyện một hai ngày. Chuyện này cũng không có gì đáng che dấu, nhưng mà ta đã dám tới thành Thiên Đằng, ta có nắm chắc chữa cho tổ đằng của các ngươi. Về phần thành chủ có tâm tư và nghi hoặc gì, vậy trước tiên bỏ qua một bên, thành chủ nên tự hỏi ngươi trước một chút, thành Thiên Đằng có thể trả nổi giá tiền này hay không?
- Ta có thể đánh cược với ngươi, tai nạn của tổ đằng các ngươi ta có thể trị tốt. Nhưng mà ta ra giá trên trời.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Vậy phải xem các ngươi có trả nổi không!
Lý Thất Dạ nói ra lời này, thành chủ thành Thiên Đằng hít sâu một hơi, hắn đứng dậy bái Lý Thất Dạ, nói ra:
- Là tại hạ liều lĩnh, tiên sinh có thể có như thế chi công, vậy dù cho nhưng mà. Chỉ cần tiên sinh có thể trị liệu tốt cho tổ đằng chúng ta, giá cả do tiên sinh nói,thành Thiên Đằng tuyệt đối sẽ không làm tiên sinh thất vọng...
Lý Thất Dạ chen ngang lời thành chủ thành Thiên Đằng. Lắc đầu nói ra:
- Thành chủ, không nên nói quá vẹn toàn, chờ một chút nếu ngươi không đáp ứng được thì đừng nói ta không cho ngươi xuống đài.
Trong lòng thành chủ thành Thiên Đằng run sợ, nhưng mà trong lòng của hắn đã có chuẩn bị, sau đó trịnh trọng nói:
- Tiên sinh, ngươi muốn cái gì, cứ việc nói ra đi.
Trên thực tế trước khi tới gặp Lý Thất Dạ thì thành chủ thành Thiên Đằng đã có nắm chắc, trên thực tế khi Đằng Tề Văn mang chuyện này báo lên cho các lão tổ, mấy lão tổ thành Thiên Đằng đã thương lượng qua. Nếu quả thật có người có thể chữa khỏi cho tổ đằng, thành Thiên Đằng sẽ toàn lực ứng phó.
Trên thực tế đối với chuyện này, thành Thiên Đằng cũng có ngọn nguồn, dù sao đối với một dược sư tuyệt thế vô song, trong nội tâm bọn họ cũng có ước định qua, dược sư như thế đồ vật hắn cần cực kỳ trân quý.
Đương nhiên thành Thiên Đằng cũng có đầy đủ tin tưởng, bọn họ trải qua vài thời đại tích lũy, bất luận là bảo vật hay là thần dược, thành Thiên Đằng bọn họ đều có thể lấy ra, cho nên mặc kệ vị dược sư này muốn cái gì, thành Thiên Đằng vẫn có tiền trả.
- Ta muốn cái gì đối với thành Thiên Đằng mà nói cũng không tính là khó.
Lý Thất Dạ cười lên, nhàn nhã nói:
- Ta chữa trị cho tổ đằng của các ngươi, ta muốn cũng không nhiều, ta chỉ muốn Thiên Đằng Hồ của thành Thiên Đằng các ngươi.
- Thiên Đằng Hồ --
Nghe được Lý Thất Dạ yêu cầu như thế, ngay cả Đằng Tề Văn cũng nghẹn ngào kêu to lên.
Thành chủ thành Thiên Đằng ngây ngốc, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói chuyện không thông, nói ra:
- Tiên sinh, ngươi, ngươi thật muốn Thiên Đằng Hồ.
- Đúng vậy, chỉ cần các ngươi có thể mang Thiên Đằng Hồ cho ta, ta sẽ chữa trị tốt tổ đằng cho các ngươi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là thành chủ thành Thiên Đằng hay là Đằng Tề Văn cũng phải há hốc mồm, đối với thành Thiên Đằng mà nói, Thiên Đằng Hồ quá trọng yếu. Nếu như nói thành Thiên Đằng có đế binh, như vậy trong suy nghĩ của bọn họ, Thiên Đằng Hồ còn trân quý hơn đế binh.
- Tiên sinh, cái này, cái này, cái này chỉ sợ không có khả năng.
Thành chủ thành Thiên Đằng phục hồi tinh thần lại, lắc đầu nói ra. Yêu cầu như thế đối với hắn mà nói, đối với cả thành Thiên Đằng mà nói là không thể nào.
- Xem ra trong suy nghĩ của các ngươi, giá trị tổ đằng còn không bằng một Thiên Đằng Hồ.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Nếu như các ngươi nghĩ như vậy, như thế ta đã làm cho các ngươi thất vọng rồi. Truyền thừa thụ tổ các ngươi cũng chỉ là những lão già khọm ánh mắt thiển cận mà thôi.
Thành chủ thành Thiên Đằng bất đắc dĩ, nói ra:
- Tiên sinh, ngươi phải biết rằng Thiên Đằng Hồ là duy nhất, tổ đằng cũng chỉ kết xuất ra một Thiên Đằng Hồ, đối với thành Thiên Đằng chúng ta mà nói, không có Thiên Đằng Hồ thì chúng ta mất quá nhiều...
Lý Thất Dạ lắc tay, chen ngang lời thành chủ thành Thiên Đằng, nhàn nhạt nói:
- Ta biết rõ tác dụng của Thiên Đằng Hồ, nói ngắn một chút, đám lão già khọm thành Thiên Đằng các ngươi trông cậy vào nó kéo dài mạng sống, các ngươi một đám lão bất tử chôn dưới mặt đất còn cần nhờ nó kéo dài tánh mạng. Nói đến nói đi đám lão giả khọm thành Thiên Đằng các ngươi vẫn không nở chết, cần dựa vào Thiên Đằng Hồ sống sót.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho thành chủ thành Thiên Đằng hết sức khó xử, hắn cười khan một tiếng, nói ra:
- Tiên sinh có thể biết tác dụng của Thiên Đằng Hồ, nói thật ra, tiên sinh, ngươi muốn Thiên Đằng Hồ quá ép buộc. Tiên sinh có thể cân nhắc đổi những vật khác hay không. Nếu như tiên sinh cần, thành Thiên Đằng có thể dùng hai gốc Cửu Biến Hồn Thảo làm thù lao cảm tạ tiên sinh, hoặc là chúng ta có thể dùng thần khí, sách cổ nhân, Thiên Thụ Tiên Lộ...
Lý Thất Dạ khoát tay, chen ngang lời thành chủ thành Thiên Đằng, nhàn nhạt nói:
- Thành chủ, những vật này ta không để vào mắt, ta chỉ muốn Thiên Đằng Hồ mà thôi.
Lý Thất Dạ vẫn thái độ kiên quyết làm cho thành chủ thành Thiên Đằng trong khoảng thời gian ngắn không thể nói gì, bởi vì đối với thành Thiên Đằng mà nói, Thiên Đằng Hồ trên căn bản là không có khả năng giao dịch, rất nhiều lão tổ thành Thiên Đằng cần dựa vào nó kéo dài tính mạng.
- Tiên sinh, ngươi có thể suy nghĩ một chút hay không...
Thành chủ thành Thiên Đằng cũng thập phần bất đắc dĩ, hắn cố gắng tranh thủ.
Lý Thất Dạ nhìn qua thành chủ thành Thiên Đằng, cười lên, nói:
- Trong lòng thành chủ, chẳng lẽ một cái Thiên Đằng Hồ còn trân quý hơn tổ đằng hay sao?
- Đương nhiên không phải.
Thành chủ thành Thiên Đằng gượng cười, vội vàng phủ định.
- Ta biết rõ, trong lòng các ngươi vẫn ôm may mắn.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Trong suy nghĩ của các ngươi, chuyện tổ đằng có thể hoãn một chút, nhất thời có thể không giải quyết, có thể trì hoãn qua thời đại khác, tóm lại tổ đằng các ngươi vẫn còn tráng niên, có thể sống thật lâu...
-... Nhưng mà, các ngươi có nghĩ tới có một ngày như vậy, thực sự một ngày tổ đằng các ngươi sụp đổ!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua thành chủ thành Thiên Đằng nói ra:
- Tổ đằng của các ngươi sụp đổ rồi, thành Thiên Đằng còn thừa lại cái gì? Thành Thiên Đằng các ngươi bất luận là ngàn tòa thần sơn, mười vạn đại điện đều nằm trên tổ đằng. Thực sự ngày tổ đằng của các ngươi phá diệt, thành Thiên Đằng các ngươi tan thành mây khói...