Lúc này, Mã Minh Xuân quát lên, thanh âm của hắn như sấm giữa trời xuân, chấn động toàn bộ Cửu Liên Sơn.
"Rào..." Trong nháy mắt, trên những đỉnh núi ở Cửu Liên Sơn đều xuất hiện bóng người, hơn nữa còn có tinh kỳ phấp phới.
Nhất thời, khắp nơi trong Cửu Liên Sơn đều xuất hiện những người như thế, đỉnh núi nào cũng có bóng người xuất hiện, tính ra có hơn trăm vạn bóng người.
- Quân đoàn Trung Ương...
Nhìn thấy đỉnh núi nào cũng có bóng người xuất hiện, có người nhìn ra mánh khóe, quát lớn một câu.
- Quân đoàn Trung Ương chẳng phải đang đóng trại ở bên ngoài Cửu Liên Sơn hay sao?
Nhất thời, có người đứng trên cao nhìn ra bên ngoài Cửu Liên Sơn. Chỉ thấy doanh địa của quân đoàn Trung Ương còn đó, vẫn còn binh sĩ tuần tra.
- Không thành kế.
Nhìn thấy màn này, có cường giả thế hệ trước thở dài, nói chậm:
- Đóng trại bên ngoài Cửu Liên Sơn chỉ để che dấu tai mắt của mọi người mà thôi. Xem ra binh sĩ quân đoàn Trung Ương đã lặng lẽ lẻn vào Cửu Liên Sơn, Thang Hạc Tường thật sự giỏi mưu kế.
Trước đó Mã Minh Xuân phát điên đòi Cửu Liên Sơn giao Lý Thất Dạ. Thế nhưng được Thang Hạc Tường thuyết phục, Mã Minh Xuân mới đóng trại ở bên ngoài Cửu Liên Sơn.
Bây giờ mọi người mới nhận ra, Thang Hạc Tường thuyết phục Mã Minh Xuân đóng trại bên ngoài Cửu Liên Sơn chỉ là ngụy trang mà thôi.
Mã Minh Xuân cùng Thang Hạc Tường đã lập mưu lẻn vào Cửu Liên Sơn lâu rồi.
- Không hổ là một trong những quân đoàn mạnh mẽ nhất của Cửu Bí đạo thống, hành quân lặng lẽ im ắng, đúng là rất bất phàm. Chẳng trách lại có nhiều môn phái truyền thừa kiêng kỵ bọn họ như vậy.
Có người hít lạnh, giật mình nói rằng.
Trăm vạn đại quân lẻn vào Cửu Liên Sơn, ngoại trừ bản thân Cửu Liên Sơn không thèm quan tâm ra thì cũng không thể không thừa nhận rằng thực lực của quân đoàn Trung Ương không thể khinh thường, bọn họ rất cường đại.
- Bọn họ muốn kết trận sao?
Nhìn thấy trăm vạn đại quân của quân đoàn Trung Ương chiếm cứ từng ngọn núi một, tựa như đang tạo thành đại trận, tựa như đang mượn thiên hạ đại thế, có cường giả nhìn ra mánh khóe, giật mình nói rằng.
Lúc này, trên đỉnh các ngọn núi trong Cửu Liên Sơn bóng người phập phù, trăm vạn đại quân của quân đoàn Trung Ương đã chiếm lĩnh các đỉnh núi.
Mặc dù lúc này tất cả binh sĩ của quân đoàn Trung Ương không mặc áo giáp mà đã đổi thành quần áo bình thường, thế nhưng vẫn y nguyên cảm nhận được khí tức dũng mãnh. Dù sao thì đây cũng là một nhánh quân đoàn dũng mãnh thiện chiến.
Khi trăm vạn đại quân chiếm lĩnh các ngọn núi trong Cửu Liên Sơn thì Cửu Liên Sơn bị khí tức ác liệt bao trùm, khắp cả Cửu Liên Sơn tràn lan khí tức sát phạt thiết huyết.
- Sắp niệm chú ngữ rồi...
Có lão tổ thế gia thấy vậy, thì thào nói rằng:
- Mã Minh Xuân muốn góp toàn bộ quân đoàn vào chuyện này... làm như vậy có đáng hay không?
- Pháp ta hỗn độn, nguyền rủa cái ác vạn thế...
Lúc này Mã Minh Xuân miệng nói chân ngôn. Khi hắn nói xong chân ngôn thì chỉ nghe "đùng" một cái, cơ thể của hắn trở nên mơ hồ, cứ như là băng tuyết tan vào trong nước. Cơ thể của hắn hòa tan vào trong hư không, chớp mắt hóa thành một loại phù văn cổ xưa.
- Pháp ta hỗn độn, nguyền rủa cái ác vạn thế...
Trong nháy mắt, chỉ thấy trăm vạn đại quân của quân đoàn Trung Ương cùng nói chân ngôn, tiếng nói của bọn họ vang khắp Cửu Liên Sơn, vang vọng trong thiên địa rất là lâu.
- Đây là gì?
Rất nhiều người trẻ tuổi không biết đây là cái gì, chỉ thấy trăm vạn đại quân của quân đoàn Trung Ương không ra tay, mà là xướng lên chân ngôn.
- Diệt Thần Chú...
Nghe chú ngữ này, có cường giả thế hệ trước run rẩy, hít lạnh một hơi, thì thào rằng:
- Đây là đòn sát thủ của quân đoàn Trung Ương!
- Diệt Thần Chú mạnh lắm sao?
Nghe vậy, có một số người trẻ tuổi tò mò.
- Không thể dùng từ mạnh để hình dung nó. Nó không có chiêu thức, vô hình vô ảnh.
Cường giả thế hệ trước mặt mày nghiêm túc, nói chậm:
- Đây là một loại chú ngữ rất độc ác, công kích của nó khiến cho người ta không biết cách phòng bị. Bởi vì công kích của nó đến từ trong lòng.
- Đến từ trong lòng?
Nghe vậy, người trẻ tuổi không khỏi ngạc nhiên, không tưởng tượng được rốt cuộc là loại công kích như thế nào.
- Đúng vậy, đến từ trong lòng.
Cường giả thế hệ trước nói chậm:
- Khi trong lòng của ngươi sinh ra hắc ám thì chú ngữ này sẽ xuất hiện trong lòng ngươi. Nó sẽ ăn mòn thân thể ngươi, bao gồm cả chân mệnh của ngươi. Trong lòng mỗi người đều có hắc ám, không thể nào làm được trong lòng không chút hắc ám.
- Khủng bố như vậy sao?
Nghe vậy, đệ tử trẻ tuổi rùng mình, hít lạnh một hơi.
- Đúng vậy, rất khủng bố. Chú ngữ này là do trăm vạn đại quân của quân đoàn Trung Ương cùng nhau xướng lên. Bọn họ tạo thành đại trận, đại trận không chỉ ngưng tụ sức mạnh của tất cả bọn họ, mà còn mượn cả đại thế của nơi này. Chú ngữ này, ngoại trừ bản thân nó khủng bố ra thì nơi dùng nó càng mạnh thì nó sẽ càng khủng bố.
Nói tới đây, vị cường giả này nhìn thoáng qua Cửu Liên Sơn, nói chậm:
- Cửu Liên Sơn thì không cần phải nói nhiều rồi, tuyệt đối là một trong những đại thế mạnh nhất Cửu Bí đạo thống. Mượn đại thế này, chắc chắn có thể khiến uy lực của chú ngữ tăng gấp bội, không gì sánh bằng. Một khi trúng phải chú ngữ này thì ai cũng đừng hòng chạy trốn.
Nghe vậy, đệ tử trẻ tuổi rùng mình, nói rằng:
- Chú ngữ khủng bố như vậy, chẳng phải là vô địch hay sao?
- Thế gian làm gì có chuyện vô địch.
Cường giả thế hệ trước lắc đầu nói rằng:
- Chỉ cần ngươi đủ mạnh thì lòng ngươi không cần tràn ngập quang minh cũng có thể chống đỡ được chú ngữ này. Thế nhưng chú ngữ này rất khủng bố, năm đó quân đoàn Trung Ương nhận lệnh của Thái Thanh Hoàng đi chinh chiến một cường địch của Thái Thanh Hoàng, sau cùng quân đoàn Trung Ương dùng chú ngữ này mài chết tươi cường địch.
- Chú ngữ này tuy mạnh, thế nhưng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Lúc này có một ông lão tiếp lời, lạnh nhạt nói rằng:
- Nếu như gặp phải người mạnh hơn thì quân đoàn Trung Ương sẽ bị tiêu diệt, không ai thoát khỏi!
- Đúng vậy, Mã Minh Xuân muốn liên lụy cả Trung Ương quân đoàn.
Cường giả nọ thừa nhận:
- Hắn dốc hết vốn liếng đánh cược một lần!
- Pháp ta hỗn độn, nguyền rủa cái ác vạn thế...
Chú ngữ không ngừng quanh quẩn Cửu Liên Sơn, làm tất cả mọi người phải nín thở.
- Ngu không ai bằng.
Lý Thất Dạ nhìn quân đoàn Trung Ương thi triển nguyền rủa, chỉ nói hời hợt, cũng không ra tay, mà chỉ bình thản đứng đó.
"Ông ông ông"
Lúc này trăm vạn đại quân chiếm lĩnh Cửu Liên Sơn biến mất, hóa thành phù văn, phù văn cổ xưa tỏa ra khí tức ác độc.