- Chẳng lẽ đời này Đông Bách Thành thật sự sắp mở Hư Không Môn ra?
Suy doán đến khả năng này khiến nhiều đại nhân vật lánh đời, bao nhiêu lão bất tử chôn trong quan tài đều ngồi không yên, tim đập nhanh.
- Trên đời vốn không tồn tại Hư Không Môn!
Có lão bất tử sống qua vô số thời đại, chôn dưới lòng đất hết lần này đến lần khác bị kinh động thức dậy, nhỏ giọng nói:
- Từ vạn cổ đến nay bao nhiêu tiên hiền thăm dò môn hộ Thiên Đạo Viện. Phi Dương tiên đế, Hạo Hải tiên đế, á thánh vân vân toàn là vô địch tuyệt thế các đời. Bọn họ từng thăm dò môn hộ này, không hề có Hư Không Môn gì đó!
Mặc kệ môn hộ Thiên Đạo Viện có liên quan gì đến Hư Không Môn không, trong khoảnh khắc này nhiều cường giả lánh đời, lão bất tử phủ bị tại Đông Bách Thành đều mất kiên nhẫn, theo dõi chuyện này chặt chẽ.
Đối với các cường giả, lão bất tử thì môn hộ Thiên Đạo Viện có liên quan với Hư Không Môn hay không chẳng quan trọng, vì bản thân môn hộ vốn là cơ duyên lớn. Như Phi Dương tiên đế, Hạo Hải tiên đế, Vương Viễn toàn là vô địch tuyệt thế, thời trẻ đi học trong Thiên Đạo Viện, được cơ duyên lớn từ môn hộ. Đời sau có rất nhiều người cho rằng Phi Dương tiên đế, Hạo Hải tiên đế có thể chịu tải thiên mệnh, chưởng chấp Càn Khôn, Vương Viễn có thể trở thành á thánh, tuyệt thế vô địch dều liên quan lớn đến cơ duyên bọn họ lấy được từ môn hộ.
Môn hộ đi thông thần tàng, đi thông cơ duyên tuyệt thế, hỏi sao không khiến đám lão bất tử đoán được nội tình tim đập nhanh?
Ngày hôm nay, Trì Tiểu Điệp đang giải phẫu một con ngư vương bị Lý Thất Dạ bắt về.
Bành Khanh chạy ra từ Trường Sinh Viện, nhễu nước miếng nói:
- Không tệ, là Hà Tôn ngư vương, ghê gớm, thứ thành tinh rất hiếm thấy dù là ở trong lãnh thổ Thiên Đạo Viện.
Trong thời gian này Lý Thất Dạ bắt giữ quá nhiều hung vật, có thọ tinh thiên thú, ác điểu trùng vương. Trì Tiểu Điệp bị huấn luyện một đoạn thời gian, nàng tiến bộ ngự binh chi đạo rất nhiều. Có thể nói Trì Tiểu Điệp tập trung ngày qua ngày, chìm đắm trong tu luyện. Bây giờ Trì Tiểu Điệp chưởng ngự hoàng kim thần đao quen tay như đầu bếp cầm dao. Chớp mắt một con Hà Tôn ngư vương bị tách rời, mỗi khúc đều là hoàn mỹ.
- Nào, để ta làm bữa tiệc cá cho các người.
Bành lão đạo sĩ thèm nhễu nước miếng lấy tài liệu tài chỗ, bắt tay làm tiệc cá trong Tổ Thần miếu.
Bành lão đạo sĩ nấu ăn xong, Tiểu Nê Thu từ đâu chui ra thèm thuồng nhảy lên bàn.
- Thơm quá, thơm quá.
Lý Thất Dạ đi ra.
Bành lão đạo sĩ cười tủm tỉm nói:
- Công tử lại đây nếm thử tay nghề của lão đạo.
Miệng Bành lão đạo sĩ nói vậy nhưng tay thì giành ăn với Tiểu Nê Thu, hai người gió cuốn mây tán hận không thể một mình nuốt trọn bàn tiệc.
Bành lão đạo sĩ là ăn hàng, tay nghề cũng giỏi. Trì Tiểu Điệp không dè dặt, tham gia đại chiến cướp ăn. Mỗi mình Lý Thất Dạ là ung dung, từ vạn cổ đến nay có tiên yến thần hào nào hắn chưa từng nếm? Lý Thất Dạ ăn rất nhiều tiên đế mở tiệc.
Ăn cơm no nê xong Bành lão đạo sĩ nói với Lý Thất Dạ:
- Môn hộ Thiên Đạo Viện đời này sẽ ra.
Tiểu Nê Thu vỗ bụng, bộ dán thòm thèm lắc đầu, nói:
- Sai rồi, đạo sĩ thối, đại gia ta bảo đảm môn hộ của các ngươi ngắn thì nửa năm, lâu cỡ một, hai năm sẽ mở. Ngươi chờ xem.
Trong thời gian này Tiểu Nê Thu đi theo Lý Thất Dạ đi khắp lãnh thổ Thiên Đạo Viện, thăm dò thiên địa chi mạch nó hiểu rõ hơn biến đổi trong đó.
Tiểu Nê Thu với giọng điệu chuyên gia nói:
- Thiên địa chi mạch của các ngươi biến đọng quá kịch liệt, ta dám nói chắc chắn có vấn đề.
Lý Thất Dạ không dao động, ung dung nhàn nhã. Lần này Lý Thất Dạ đến đây có một nguyên nhân là nhằm vào môn hộ Thiên Đạo Viện, hắn muốn thăm dò Hư Không Môn lần nữa.
Lý Thất Dạ liếc Bành lão đạo sĩ, hỏi:
- Thiên Đạo Viện lại mở sơn môn tuyển nhận học sinh?
Trong thời gian này Lý Thất Dạ đi khắp lãnh tohỏ Thiên Đạo Viện nên sớm nghe dược tin tức.
Bành lão đạo sĩ cười nói:
- Đúng vậy! Chuyện này cũng vì bất đắc dĩ, giấy không thể gói được lửa. Môn hộ Thiên Đạo Viện mở mấy lần, đời này nếu lại mở thì chắc chắn đám lão bất tử sẽ theo dõi chặt chẽ, vậy chẳng bằng thả vãn bối của bọn họ vào cho rồi.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Thiên Đạo Viện chưa bao giờ sợ ai.
- Nói cũng đúng, mấy sư đệ già sắp bò ra từ quan thì có thể trấn áp đám ngưu quỷ xà thần.
Bành lão đạo sĩ mỉm cười nói:
- Chuyện như vậy cứ để mấy người đó lăn qua lộn lại đi.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn thẳng Bành lão đạo sĩ:
- Vậy Thiên Đạo Viện các người sợ cái gì?
Tim Bành lão đạo sĩ rớt cái bịch:
- Cái này . . .
Biết không gạt được Lý Thất Dạ, Bành lão đạo sĩ thu về thái độ bất cần đời, hít một hơi thật sâu.
Bành lão đạo sĩ vô cùng nghiêm túc nói:
- Cái này liên quan đến thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện chúng ta.
- Ừm!
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện các người đã rất già, nếu không nhờ thiên địa chi mạch thì nó sớm biến thành tro bụi. Chẳng lẽ đời này nó sắp trở về với cát bụi?
Trì Tiểu Điệp đứng bên cạnh lắng nghe đối thoại giật mình kêu lên:
- Vực Thần trong truyền thuyết?
Trì Tiểu Điệp chỉ nghe được một ít truyền thuyết về thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện.
Thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện rất bí ẩn. Nghe đồn thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện sống rất lâu rồi, không ai biết nó sống bao lâu. Trăm ngàn vạn năm nay thế nhân chưa từng thấy qua thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện.
Trên đời này có người đoán Thiên Đạo Viện không có cái gọi là thủ hộ thần, chẳng qua Thiên Đạo Viện cố ý tung tin.
- Đúng là Vực Thần.
Nhắc đến thần thú thủ hộ Thiên Đạo Viện là Bành lão đạo sĩ không đứng đắn cũng trở nên nghiêm túc nói:
- Gần đây mấy sư đệ già nói Vực Thần xao động bất an.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Thiên Đạo Viện các người mở môn hộ mấy lần, Vực Thần vốn nên đi. Nó đến thế gian quá lâu, có thể nói Vực Thần lá rung về cội, cát bụi trở về với cát bụi. Tiếc rằng các đời Thiên Đạo Viện luyến tiếc nó, luôn níu kéo nó ở lại.
Tiểu Nê Thu rất tôn sùng Vực Thần, hào hùng nói:
- Vực Thần, ta có nghe nói về nó! Bà nội nó, tương lai ta cũng muốn trở thành tồn tại như vậy! Một niệm mở vạn vực, một niệm thành thiên giới! Không, ta vượt qua nó trở thành thần không gian thật sự! Chờ đi, tương lai ta chính là tiên đế không gian!