Tuy Chu Tư Tình đã rơi vào thế yếu hết đường cứu vãn, đành phải thu kiếm về bảo vệ mình. Nhưng nhóm Quách Giai Tuệ không nóng nảy, không vội tấn công, chẳng công kích Chu Tư Tình dồn dập.
Nhóm Quách Giai Tuệ tấn công vững vàng, từng bước dồn Chu Tư Tình vào góc chết, trận thế thu hẹp nhốt chặt nàng.
Nhìn cảnh đó, nhiều cường giả thế hệ trước lắc đầu nói:
- Đại thế đã mất.
Bọn họ đã nhìn ra Chu Tư Tình đã định trước thua là cái chắc, không thể cứu vãn.
Thế cục này nằm ngoài dự đoán của mọi người. Ban đầu mọi người cho rằng Chu Tư Tình nắm chắc phần thắng, không ngờ lúc này nàng thua chắc.
Trong mắt các đệ tử tu sĩ, cường giả thì cách đánh của nhóm Quách Giai Tuệ sáng tạo kỳ tích, vượt hai cảnh giới nhốt chết đối thủ mạnh hơn mình rất nhiều, thành tựu như thế rất ghê gớm.
Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài mấy lần mở miệng muốn nói, muốn quát ngăn lại, nhưng cuối cùng nuốt ngược lời nói.
Rõ ràng Tề Phong Kiếm Thánh đứng về phía Chu Tư Tình, Tề Phong quốc và Trung Vực Thánh Địa vốn khăng khít, lão nhảy ra làm trọng tài vốn có ý thiên vị Chu Tư Tình. Không ngờ thế cục phát triển đến mức này, dù Tề Phong Kiếm Thánh muốn thiên vị Chu Tư Tình cũng không tìm được cớ gì, vì nhóm Quách Giai Tuệ không làm trái luật.
Hơn nữa Tề Phong Kiếm Thánh không thể làm quá rõ rệt, vì lão là nhân vật có uy tín danh dự trong Tiên Ma đạo thống, không thể vì một vãn bối khiến danh tiếng của mình quét rác.
Đám tu sĩ nam nữ trẻ tuổi đi theo Chu Tư Tình đến, cùng với đám đệ tử Trung Vực Thánh Địa đang có mặt, bọn họ nhìn mà lòng căm giận bất bình. Có người hét to muốn quấy nhiễu tinh thần nhóm Quách Giai Tuệ giành cơ hội cho Chu Tư Tình.
Đệ tử trẻ có tình cảm tốt với Chu Tư Tình hét to:
- Đồ vô sỉ, bảy đánh một, Hộ Sơn tông luôn mặt dày vậy sao?
Đệ tử Trung Vực Thánh Địa lạnh lùng trào phúng:
- Hộ Sơn tông làm gì có mặt, người ta vì thắng hoàn toàn có thể không từ thủ đoạn, nếu không bọn họ làm sao bò lên được.
Nhiều đệ tử Trung Vực Thánh Địa, tu sĩ trẻ quen biết Chu Tư Tình la ó mỉa mai Quách Giai Tuệ, quấy nhiễu tinh thần bảy người. Nhưng cả nhóm Quách Giai Tuệ không dao động, trầm ổn ứng chiến, nhốt chết Chu Tư Tình trong trận, từng bước dồn nàng vào góc chết.
Bị nhóm Quách Giai Tuệ từng bước áp chế, chân khí của Chu Tư Tình nhiều lần bị suy yếu, đến cuối cùng nàng đã tàn tạ, lấy kiếm bảo vệ mình cũng khó khăn. Chu Tư Tình bị nhóm Quách Giai Tuệ đánh thương nhiều lần, người đẫm máu.
Rầm!
Chu Tư Tình không chịu nổi bảy người Quách Giai Tuệ từng bước công phạt, một đòn trọng thuẫn đánh ngã nàng xuống đất hộc máu.
Đinh!
Quách Giai Tuệ đâm kiếm, Chu Tư Tình trốn nhanh nhưng vẫn bị đâm trúng ngực. Kiếm đóng đinh Chu Tư Tình xuống đất, kiếm đâm xuyên bả vai nàng.
Vào giây phút lằn ranh sống chết, trọng tài Tề Phong Kiếm Thánh trầm giọng quát ngăn nhóm Quách Giai Tuệ:
- Dừng tay!
Nhóm Quách Giai Tuệ tính đánh chết Chu Tư Tình nhưng nghe Tề Phong Kiếm Thánh hét to thì buộc phải ngừng lại.
Tề Phong Kiếm Thánh đến gần, tuyên bố:
- Được rồi, trận quyết đấu này dừng ở đây, Chu cô nương thua, các ngươi thắng.
Nghe Tề Phong Kiếm Thánh tuyên bố, một số cường giả tu sĩ ngoài giáo trường người thì hoan hô, kẻ thì xem thường.
- Xì!
Ai đều nhìn ra Tề Phong Kiếm Thánh thiên vị Chu Tư Tình, muốn giúp Trung Vực Thánh Địa. Không ai muốn đắc tội Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, dù trong lòng nhiều người khó chịu với phán quyết này cũng không dám nói nhiều, cùng lắm la ó không hay.
Lục Nhược Hi không cam lòng:
- Chẳng phải nói đánh đến chết mới thôi sao?
Tề Phong Kiếm Thánh nét mặt sa sầm nói:
- Trước khác nay khác. Luân Hồi Sơn thành là đất Thủy Tổ, máu tươi nhuộm tòa thành là bất kính với Thủy Tổ, hôm nay hãy dừng ở đây, các ngươi đã thắng.
Quách Giai Tuệ trầm giọng nói:
- Chúng ta không tuân theo! Quy định là quy định, đã nói đánh đến chết mới thôi thì phải đánh tới chết. Nàng ta muốn giết bảy người chúng ta, bây giờ chúng ta giết nàng cũng nằm trong quy tắc.
Tề Phong Kiếm Thánh hét to:
- Càn rỡ!
Ánh mắt Tề Phong Kiếm Thánh sắc bén bắn kiếm quang, lạnh lùng nói:
- Bổn tọa phán các ngươi thắng đã phù hợp quy định, không thể lạm sát vô tội nữa!
Một số lão tổ đại giáo lắc đầu nói:
- Thiên vị hơi quá đáng.
Nhưng không ai đứng ra chống lưng cho nhóm Quách Giai Tuệ, không ai nói giúp họ. Vì Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, rất nhỏ yếu. Cho dù bọn họ bị đãi ngộ bất công cũng không người để ý, không ai bênh vực chính nghĩa, chủ trì công bằng cho họ.
Nếu bênh vực lẽ phải cho Hộ Sơn tông tức là đắc tội với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, làm Tề Phong Kiếm Thánh mất mặt. Ai đồng ý vì tiểu môn tiểu phái một hơi đắc tội nhiều người như vậy? Còn đều là đại giáo cương quốc.
Bị Tề Phong Kiếm Thánh nạt, nhóm Lý Kiến Khôn đỏ mặt. Bọn họ không ngờ Tề Phong Kiếm Thánh thiên vị Chu Tư Tình rõ ra mặt, lúc này bảy người sâu sắc hiểu được thế giới của kẻ yếu tàn nhẫn bao nhiêu. Chẳng những ngươi không đủ mạnh, người trong thiên hạ sẽ không giúp đỡ ngươi.
Lý Kiến Khôn phản bác:
- Chúng ta đánh bại Chu Tư Tình thì có quyền xử trí nàng.
Tề Phong Kiếm Thánh sắc mặt âm trầm nói:
- Bổn tọa nói ngừng là ngừng, bổn tọa là trọng tài thì có quyền đưa ra phán quyết như vậy.
Chu Tư Tình cười khẩy nói:
- Ha ha ha! Dù các ngươi thắng bản cô nương thì sao? Các ngươi không làm gì bản cô nương được! Các ngươi nhớ kỹ, bản cô nương nhất định sẽ diệt Hộ Sơn tông các ngươi, Trung Vực Thánh Địa ta nhất định sẽ khiến Hộ Sơn tông các ngươi thành tro! Cho các ngươi hối hận đã đối địch với bản cô nương!
Dù thua trong tay nhóm Quách Giai Tuệ làm mặt mũi Chu Tư Tình quét rác, lòng nàng rực lửa giận, nhưng giờ nhìn nhóm Quách Giai Tuệ không biết giết mình khiến nàng đắc ý.
Nhìn bộ dạng đắc ý của Chu Tư Tình làm Tề Phong Kiếm Thánh cau mày, lão thật khó khăn tổn hại danh tiếng của mình giữ gìn nàng, chỉ vì tỏ ý tốt với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc. Không ngờ Chu Tư Tình ngu ngốc lúc này còn vênh váo.
Ai đều có thể tưởng tượng lần này thua thảm Chu Tư Tình sẽ điên cuồng báo thù, Trung Vực Thánh Địa sẽ không bỏ qua cho Hộ Sơn tông, nhưng chuyện như vậy riêng tư làm là được, lén lút muốn làm gì cũng được.