- Một người bình thường như vậy mà cũng làm hoàng đế? Quá khó tin nổi.
Có tiểu tu sĩ vừa nhập môn thắc mắc.
Dù sao thì ngày trước Đấu Thánh vương triều cũng độc chưởng quyền lớn, người có thể lên làm hoàng đế đều là chí cao vô thượng. Nhìn thấy một người bình thường như thế này mà có thể lên làm hoàng đế, những tu sĩ lần đầu tiên nhìn thấy tân hoàng đều cảm thấy khó tin nổi.
- Ai kêu người ta có một người cha tốt chứ.
Bên cạnh có người ghen tị nói rằng:
- Người ta chính là con riêng của tiên hoàng, chỉ như vậy đã đủ rồi. Cho dù có là a miêu a cẩu thì cũng có thể lên làm hoàng đế. Thế nhưng có ngồi vững ngôi vị hoàng đế hay không thì là hai việc khác nhau. Ngươi không nhìn thấy sao? Có người ngồi trên hoàng tọa chưa nóng mông mà đã đánh mất giang sơn rồi. Hừ, muốn nắm giữ quyền lớn, không phải vơ đại một người ngu ngốc là làm được.
- Lời này nói rất có lý.
Có đệ tử lớn tuổi hơn gật đầu nói rằng:
- Theo thế cuộc hiện nay của Cửu Bí đạo thống thì ta cho rằng ngoài Bát Trận Chân Đế ra thì không còn ai có đủ tư cách làm hoàng đế cả. Cũng chỉ có hắn mới có tư cách nắm giữ quyền lớn của Cửu Bí đạo thống. Hắn bây giờ là Chân Đế hai cung, tương lai sẽ có cơ hội trở thành thủy tổ.
- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy. Bát Trận Chân Đế tài năng ngang trời, chính là thiên chi kiêu tử. Hắn làm hoàng đế của chúng ta là chuyện tất nhiên. Hừ, chỉ là, có một số người vừa sinh ra là có ngay một người cha tốt.
Có người bất bình giùm Bát Trận Chân Đế, cười lạnh nói rằng:
- Thế nhưng đều là chuyện quá khứ. Tương lai Bát Trận Chân Đế mới là chân long thiên tử của Cửu Bí đạo thống. Vì vậy cũng chỉ có Hàm Ngọc công chúa mới xứng với Bát Trận Chân Đế.
- Bát Trận Chân Đế cùng Hàm Ngọc công chúa chính là trời sinh một đôi.
Có đồng bọn nhìn Lý Thất Dạ, cười lạnh nói rằng:
- May mà Hàm Ngọc công chúa không gả cho một tên ngu ngốc như thế, bằng không đúng là hoa nhài cắm trên bãi cứt trâu.
Lời này được không ít tu sĩ trẻ tuổi tán thành, dồn dập gật đầu.
Công chúa Binh Trì thế gia Binh Trì Hàm Ngọc là một trong những đại mỹ nhân của Cửu Bí đạo thống, mỹ danh truyền khắp thiên hạ, là nữ thần trong lòng biết bao người. Theo bọn họ thấy, nếu như thật sự để Binh Trì Hàm Ngọc gả cho tân hoàng thì đúng là hoa nhài cắm bãi cứt trâu.
- Tân hoàng đang tu luyện sao?
Nhìn thấy mỗi buổi sáng Lý Thất Dạ đều ngồi trên nui quay mặt về phía Hồng Hoang Thiên Lao hô hấp, có tu sĩ tò mò.
- Ừ, mỗi ngày hắn đều ra tu luyện.
Có đệ tử Cửu Bí đạo thống để ý Lý Thất Dạ đã lâu nên vô cùng hiểu biết Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Xem ra tân hoàng tu luyện rất chăm chỉ, mỗi ngày đều rất đúng giờ.
- Có lẽ sau khi đánh mất giang sơn thì hắn đã bị đả kích không nhỏ.
Có người cảm khái, nói rằng:
- Nói không chừng tân hoàng đã thay đổi, làm lại từ đầu, vì vậy hắn mới ở lại Cửu Liên Sơn không ngừng khổ tu. Có lẽ hắn muốn sau khi trở thành cao thủ rồi thì sẽ đông sơn tái khởi.
- Người si nói mớ.
Có tu sĩ trẻ tuổi ủng hộ Bát Trận Chân Đế coi thường, nói rằng:
- Chỉ bằng chút thực lực nhỏ bé của hắn, cho hắn tu luyện thêm một ngàn năm nữa thì cũng chưa bằng một đầu ngón tay của Bát Trận Chân Đế. Hừ, chờ hắn quay lại thì Bát Trận Chân Đế dùng đầu ngón tay thôi thì cũng có thể tiêu diệt hắn.
Tu sĩ trẻ tuổi này nói thế, mọi người không dám nhiều lời. Bởi vì thế cuộc hiện nay của Cửu Bí đạo thống vô cùng mẫn cảm. Huống chi tương lai Bát Trận Chân Đế có làm hoàng đế hay không còn khó nói lắm.
Thế nhưng, cũng có không ít người cảm thấy hắn nói có lý. Cho dù tân hoàng đã thay đổi, cho dù tân hoàng cố gắng cách mấy thì cũng không thể thay đổi được gì.
Dù sao mọi người ai cũng thấy đạo hạnh của tân hoàng quá yếu kém, căn bản không thể nào so sánh với nhân vật như Bát Trận Chân Đế được. Muốn đoạt lại quyền lớn căn bản là chuyện viễn vông, không thể nào xảy ra được.
Lý Thất Dạ không quan tâm tới những người vây xem bàn tán, bọn họ cũng không ảnh hưởng được tới hắn. Mỗi ngày hắn vẫn đúng giờ quay mặt về phía Hồng Hoang Thiên Lao nuốt sát khí.
Tuy rằng có rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi tới vây xem tân hoàng, thế nhưng phần lớn bọn họ chỉ là vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ mà thôi, không có ai muốn gây bất lợi cho tân hoàng làm gì hết.
Dù sao, đối với phần lớn tu sĩ trẻ tuổi thì tân hoàng với bọn họ không có xung đột trực tiếp, cũng không có cừu hận. Cho dù khi tân hoàng đang tại vị, mặc kệ hắn hoang dâm vô độ như thế nào thì cũng cách bọn họ quá xa xôi. Dù sao lúc đó bọn họ không thể nào gặp được tân hoàng.
Huống chi tuy rằng tân hoàng đã đánh mất giang sơn, thế nhưng dư uy của vương triều vẫn còn, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi không muốn dây vào chuyện này. Một khi làm không khéo thì nói không chừng sẽ rước tới tai ương ngập đầu.
Đương nhiên cũng có người dễ kích động, còn nguyên nhân đằng sau những người dễ kích động này thì rất khó nói.
Một ngày, có một người thanh niên trèo lên Hồng Hoang Sơn. Người thanh niên này dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng, mỗi tên đều mắt lóe sấm giựt, khí thế ác liệt, vừa nhìn là biết bọn họ xuất thân từ quân đội.
Người thanh niên này mặc nguyệt y bảo sam, thế nhưng nhìn hắn toàn thân bắp thịt thì biết ngay là người đã từng đi lên chiến trường.
- Tằng Dật Bân đi tìm tân hoàng.
Khi người thanh niên này dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng trèo lên Hồng Hoang Sơn thì có người phát hiện, lập tức lan truyền tin tức này ra bên ngoài.
- Hắn muốn làm gì?
Nhìn thấy Tằng Dật Bân dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng, khí thế hùng hổ, có người tò mò.
- E là kiếm chuyện.
Có một vị tu sĩ trẻ tuổi đến từ đế đô nói nhỏ:
- Đừng nên quên Tằng Dật Bân chính là em họ của thiếu chủ Mã gia.
- Mã gia.
Nghe vậy, có người rùng mình, nói rằng:
- Mã gia quân? Mã gia quân của Trung Ương quân đoàn, dòng chính của quân đoàn trưởng Mã Minh Xuân?
Nghe vậy, không ít người lén lút nhìn nhau, có người hít lạnh một cái.