- Lúc ta toàn thịnh, Thái Thanh Hoàng nhìn thấy ta cũng phải đi vòng! Cửu Bí đạo thống chỉ có Cửu Ngưng Chân Đế là có thể trấn áp ta mà thôi. Đơn đả độc đấu, những người còn lại không đáng sợ hãi.
Bệnh Quân nói rất lãnh đạm, thế nhưng hết sức bá khí, xem thường bát phương. Bệnh Quân là một người rất ngông cuồng, cho dù bị nhốt trong Hồng Hoang Thiên Lao một thế, thì hắn vẫn vô cùng ngông cuồng.
Rất hiển nhiên, mặc dù Bệnh Quân từng bị Thái Thanh Hoàng bắt sống, thế nhưng vẫn không phục Thái Thanh Hoàng, chuyện này có thể hiểu được. Hắn vốn không hề yếu hơn Thái Thanh Hoàng, năm đó nếu như Cửu Ngưng Chân Đế không ra tay thì hươu chết vào tay ai còn chưa biết chừng.
- Cửu Ngưng Chân Đế thật mạnh.
Nghe Bệnh Quân nói vậy, mọi người biết Cửu Ngưng Chân Đế còn mạnh hơn cả Thái Thanh Hoàng.
- Lẽ dĩ nhiên, Cửu Ngưng Chân Đế bây giờ hẳn là một tôn Chân Đế mười hai cung rồi.
Có người nói nhỏ.
- Hổ phụ không sinh khuyển nữ.
Có cường giả thế hệ trước cảm khái. Thái Thanh Hoàng mạnh lắm rồi, uy hiếp thiên hạ lắm rồi, thế nhưng con gái của hắn Cửu Ngưng Chân Đế còn mạnh hơn, còn khủng bố hơn. Cũng chính vì vậy nàng mới rời khỏi Đế Thống Giới, đi vào Tiên Thống Giới.
- Bệnh Quân, ngươi thật ngông cuồng.
Binh Trì Tuyệt Tôn lạnh lùng nói:
- Nếu đơn đả độc đấu thì chúng ta thật sự không phải là đối thủ của ngươi. Thế nhưng không có nghĩa chúng ta không làm gì được ngươi. Nếu như cần thiết thì chúng ta sẽ trấn áp luôn cả nhà ngươi!
- Thất sao?
Bệnh Quân lãnh đạm nhìn Binh Trì Tuyệt Tôn, nói chậm:
- Vẫn là đòn sát thủ cũ rích, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không hề tiến bộ. Binh Trì Tuyệt Tôn ngươi tự xưng binh đạo vô song, cũng chỉ là tự biên tự diễn mà thôi. Tìm hiểu cả đời, thế mà chỉ biết cầm Bách Phá đùa giỡn uy phong. Có bản lĩnh thì lấy Binh Mã áp đáy hòm của nhà các ngươi ra làm màu, mà xem ra ngươi lấy không ra.
- Ngươi...
Binh Trị Tuyệt Tôn bị Bệnh Quân vạch trần, thẹn quá hóa giận, thế nhưng không thể xả giận.
- Lời đồn có thật.
Nghe Bệnh Quân nói vậy, có lão tổ thế gia thì thào.
- Lời đồn gì?
Vãn bối trẻ tuổi tò mò.
- Đồn rằng binh khí mạnh nhất mà Phá Binh Chân Đế tạo ra không phải là Bách Phá, mà còn có một món binh khí mạnh hơn, gọi là Binh Mã, đồn rằng nó có thể đuổi kịp tổ khí. Thế nhưng chưa từng nhìn thấy Binh Trì thế gia có ai dùng tới món binh khí này, cũng không ai nghe nói tới tên tuổi của món binh khí này.
- Bệnh Quân, chớ có hùng hổ dọa người.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan lạnh lùng nói rằng:
- Nếu như ép chúng ta ra tay thì hôm nay chúng ta sẽ trấn áp ngươi tại chỗ này.
So với Binh Trì Tuyệt Tôn thì lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan nói chuyện có sức lực hơn, cứng rắn hơn, bá đạo hơn. Cũng chẳng có gì lạ, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan mạnh hơn Binh Trì tuyệt tôn không ít.
Nghe lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan nói thế, mọi người không khỏi nhìn nhau. Xem ra đám người Đấu Chiến Hoàng có chuẫn bị từ trước, bọn họ thật sự có đòn sát thủ kinh người. Bằng không thì lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan cũng sẽ không nói chuyện bá đạo như vậy.
- Rốt cuộc đòn sát thủ là gì?
Lúc này, không chỉ thế hệ trẻ, mà ngay cả cường giả thế hệ trước cũng cảm thấy tò mò.
Đối mặt với Bệnh Quân nhưng lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan vẫn có thể nói chuyện bá đạo như vậy, chứng tỏ đòn sát thủ của bọn họ rất cường đại, có thể trấn áp Bệnh Quân cũng đồng nghĩa với có thể trấn áp Thái Thanh Hoàng, khó trách năm đó mặc dù Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ thì vẫn còn có chỗ kiêng kỵ.
- Ta rất muốn thử một lần, các ngươi nhắc đòn sát thủ nhiều lần quá rồi, cũ rích lắm rồi. Năm đó cũng chỉ có đòn sát thủ này nên mới khiến Thái Thanh Hoàng kiêng kỵ các ngươi. Cũng được, hôm nay ta rất muốn thử đòn sát thủ của các ngươi, xem xem các ngươi có thể trấn áp ta hay không.
Bệnh Quân khiêu khích như vậy khiến đám người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn không khỏi nhìn nhau. Bọn họ đương nhiên có lòng tin với đòn sát thủ của mình rồi, bọn họ chắc chắn mình có thể trấn áp Bệnh Quân, thế nhưng đòn sát thủ này là dùng để đối phó Lý Thất Dạ.
Nếu như ra tay trấn áp Bệnh Quân rồi thì bọn họ không còn đủ lực lượng phát huy ra uy lực cường đại nhất để mà đối phó Lý Thất Dạ.
Nhất thời, đám người Đấu Chiến Hoàng tiến thối lưỡng nan. Bọn họ tới vì Cửu Tiên Thằng, không muốn chuyện phức tạp hơn, địch nhân của bọn họ là Lý Thất Dạ, chứ không phải là Bệnh Quân. Thế nhưng Bệnh Quân khiêu chiến như vậy, bọn họ không thể nhường nhịn, bằng không thì sau này bọn họ làm sao có thể đặt chân ở Cửu Bí đạo thống nữa?
- Bệnh Quân, ngươi đừng khó dễ bọn họ nữa.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:
- Người ta tới đây vì ta, vậy thì để cho ta giải quyết. Các ngươi lui xuống đi, mình ta ra tay là đủ.
Nói xong thì khoát nhẹ tay áo.
- Vâng, công tử.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, đừng nói đám người Cuồng Ngưu, mà ngay cả Bệnh Quân cũng ôm quyền khom lưng, cung kính lui xuống.
Lý Thất Dạ vừa ra tay, còn cần bọn họ nhúng tay nữa sao? Căn bản là không cần. Bọn họ biết rõ, ở trong tay Lý Thất Dạ, đám người Đấu Chiến Hoàng chính là sâu kiến, cái gọi là đòn sát thủ cũng không đáng kể tới.
- Oa, quá uy phong rồi, ngay cả đám người Bệnh Quân cũng nghe lệnh tân hoàng, đội hình này xa hoa tới mức không thể xa hoa hơn nữa, quân lâm thiên hạ cũng chỉ như vậy mà thôi.
Nhìn thấy ngay cả tồn tại như Bệnh Quân mà cũng cung kính Lý Thất Dạ, khiến cho không ít người giật mình.
Mọi người nhìn thấy màn này, không những rung động, mà còn vô cùng hâm mộ.
- Dù sao tân hoàng cũng cứu bọn họ ra khỏi Hồng Hoang Thiên Lao, ân cứu mạng như phụ mẫu tái sinh, bọn họ nghe lệnh tân hoàng cũng không có gì lạ.
Có người thì thào.
Nhìn thấy đám người Bệnh Quân lui xuống, Đấu Chiến Hoàng thở phào. Địch nhân của bọn họ là Lý Thất Dạ, bọn họ không muốn tiêu hao lực lượng trên người kẻ khác, càng không muốn chuyện này trở nên phức tạp hơn.
Đám người Bệnh Quân lui xuống mặc dù làm Đấu Chiến Hoàng thở phào, thế nhưng cũng làm bọn họ lo lắng. Ngay cả tồn tại như Bệnh Quân cũng cung kính Lý Thất Dạ, sợ rằng không phải chỉ vì Lý Thất Dạ cứu bọn họ rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao đâu. Chẳng lẽ giống bọn họ phỏng đoán, Lý Thất Dạ thật sự sâu không lường được?
Trước đó đám người Đấu Chiến Hoàng mặc dù không quá tự tin vào thực lực của mình, không ôm hi vọng rằng mình có thể trấn áp được Lý Thất Dạ, thứ mà bọn họ ôm hi vọng chính là đòn sát thủ.