Phải biết rằng, trước đó tâm ma Vũ Tổ còn đánh bại Long Tượng Võ Thần, thế mà bây giờ vào tay Lý Thất Dạ lại không có sức phản kháng, chỉ có thể bị luyện hóa sống sờ sờ. Cảnh tượng này, quá sức rung động.
Tồn tại mạnh mẽ như vậy mà cũng chỉ có thể bị luyện hóa, qua đó có thể thấy Lý Thất Dạ kinh khủng như thế nào, đáng sợ như thế nào.
"Tách..." Cuối cùng, tất cả hắc ám bị luyện hóa, quay về bản nguyên. Chỉ thấy thiên địa tinh hoa mênh mông như đại dương, cuồn cuộn như sóng lớn.
"Ầm" Chỉ thấy Võ Đạo Chiến Côn được đồ đằng ôm lấy đâm thủng thiên địa tinh hoa mênh mông như đại dương, đóng chặt thiên địa tinh hoa.
- Là bây giờ, đã tới lúc dẫn đường rồi.
Lý Thất Dạ trầm giọng quát lên.
- Ta tới đây...
Long Tượng Võ Thần hét lớn, nhảy lên trên trời, ưỡn lồng ngực, đón nhận Võ Đạo Chiến Côn đóng xuống.
Khi này, Long Tượng Võ Thần chậm rãi nhắm hai mắt, rất bình yên. Hắn biết kết thúc của mình như thế nào, thế nhưng hắn không hối hận lựa chọn này.
Tai nạn này là hắn đưa tới, hắn nhất định phải cho Chu Tương võ đình một câu trả lời thỏa đáng. Hắn muốn bù đắp vết thương ở vùng đất này. Chỉ có như thế thì hắn mới có thể cứu Chu Tương võ đình, trong lòng hắn mới có thể cảm thấy yên bình.
Bằng không, cho dù hắn có còn sống thì cũng sống trong bóng ma áy náy. Vì vậy, lúc này Chu Tương võ đình cần hắn, hắn đồng ý dâng hiến tính mạng của mình.
"Xì" Võ Đạo Chiến Côn đâm thủng lồng ngực của Long Tượng Võ Thần, đâm xuyên qua tấm lưng.
Lúc này Võ Đạo Chiến Côn mang theo tinh hoa của ngàn vạn đạm đại địa đâm xuống, uy lực của nó cực kỳ to lớn, cực kỳ khủng bố.
"Phốc..." Khi Võ Đạo Chiến Côn đâm xuyên lồng ngực của Long Tượng Võ Thần thì hắn biến thành sương máu. Khi này, chân mệnh giống như ngôi sao trên màn đêm của hắn bị đánh tan, hòa vào trong máu tươi.
Lúc này Long Tượng Võ Thần mới thật sự hồn phi phách tán. Chân mệnh bị đánh tan, hắn lập tức chết hẳn. Lúc này hắn không còn có thể tái tạo thân thể như trước đó nữa.
Thân thể bị hủy diệt thì còn có thể tái tạo. Thế nhưng chân mệnh bị đánh nát rồi thì cũng có nghĩa đã chết thật.
Võ Đạo Chiến Côn đâm xuyên thân thể của Long Tượng Võ Thần, chớp mắt đánh hắn thành sương máu, chân mệnh bị đánh nát, hòa vào trong máu tươi.
Khi này, máu tươi được hòa trộn với chân mệnh lập tức hòa vào trong thiên đia tinh hoa. Trong nháy mắt, chỉ thấy máu tươi của Long Tượng Võ Thần nhuộm đỏ thiên địa tinh hoa mênh mông như đại dương, đại dương tinh hoa phủ thêm một lớp đỏ tươi.
Khi máu tươi nhuộm đỏ đại dương tinh hoa thì giống như lấy màu đỏ của hoa hồng tô đỏ vùng hải dương này. Khi này, ánh sáng chân mệnh của Long Tượng Võ Thần trải khắp đại dương, chớp mắt tạo thành những sợi bạc, nhìn trông chẳng khác gì một tấm lưới cả.
Trong thời gian ngắn, chỉ nghe thấy tiếng "leng keng", sợi bạc do ánh sáng chân mệnh ngưng tụ thành gắn kết tất cả máu tươi lại với nhau, hóa thành từng sợi đại đạo pháp tắc, mỗi sợi đại đạo pháp tắc đều đỏ hồng giống như do chân huyết ngưng luyện mà ra.
Trong nháy mắt, tấm lưới pháp tắc lập tức khóa chặt đại dương tinh hoa. Nó không chỉ hòa tan, mà còn khóa chặt tất cả tinh hoa. Nó dẫn dắt tất cả tinh hoa, không để cho tinh hoa bay mất dù chỉ một chút.
Tất cả những chuyện này đều được hoàn thành trong nháy mắt, khi Võ Đạo Chiến Côn vẫn chưa đóng lên đại địa thì tất cả đã được hoàn thành.
"Ầm" Cuối cùng, Võ Đạo Chiến Côn không chỉ đâm xuyên đại dương tinh hoa mà còn đóng đại dương tinh hoa vào đại địa. Võ Đạo Chiến Côn đâm thẳng vào đại địa, giống như muốn đâm xuyên mặt đất của Chu Tương võ đình.
Sau khi đại dương tinh hoa bị đóng vào đại địa thì chỉ nghe "xì, xì, xì", dưới sự dẫn dắt của pháp tắc màu máu, tất cả tinh hoa từ từ chìm vào trong đại địa.
Pháp tắc do máu tươi tụ thành giống như một tấm lưới lớn, gom hết tinh hoa xuống đại địa, không cho một chút tinh hoa nào bay đi mất.
Tất cả tinh hoa đều bị đóng trên đại địa, bị dẫn dắt, bị kéo vào trong đại địa.
Sau thời gian ngắn, đại địa phát sinh biến hóa. Ngàn vạn dặm đại địa bị tâm ma Vũ Tổ thôn phệ bắt đầu biến hóa.
Ngàn vạn dặm đại địa này sau khi bị tâm ma Vũ Tổ thôn phệ thì đã trở thành xích địa, không còn sinh cơ, tử khí âm u lan tràn.
Thế nhưng khi này ngàn vạn dặm đại địa này giống như một tấm vải màu đỏ thẫm. Khi này bên trên tấm vải này bắt đầu xuất hiện màu xanh biếc.
Hơn nữa màu xanh biếc này lan rộng với tốc độ rất nhanh, giống như có đại sư đang múa bút, màu xanh biếc cuốn hết tấm vải này.
Chỉ trong thời gian ngắn, xanh biếc nghìn nghịt, cảnh tượng vô cùng đồ sộ.
Đương nhiên, đây không phải là tấm vải, cũng không phải là màu xanh biếc, mà là thiên địa tinh hoa.
Đây chính là giá trị hy sinh của Long Tượng Võ Thần. Long Tượng Võ Thần dùng sự hi sinh của mình để đổi lấy những thứ này. Hắn được coi là đường dẫn, dẫn dắt thiên địa tinh hoa, sức mạnh sinh mệnh quay về vùng đất này.
Ngàn vạn dặm đại địa này sau khi bị tâm ma Vũ Tổ thôn phệ thì đã trở thành một vùng đất cằn cỗi. Nếu như không khôi phục thì tương lai nhất định sẽ trở thành tử địa.
Vì vậy Lý Thất Dạ sau khi luyện hóa tâm ma Vũ Tổ thì đã dùng tâm ma Vũ Tổ cùng tất cả thiên địa tinh hoa, sức mạnh sinh mệnh mà hắn đã thôn phệ dựng lại bản nguyên. Lúc này cần phải có người dẫn dắt tinh hoa quay về đại địa, quay về quê hương của mình.
Vì vậy Long Tượng Võ Thần hi sinh bản thân mình. Hắn trở thành đường dẫn, dẫn dắt thiên địa tinh hoa cùng sinh mệnh quay trở lại vùng đất này.
Cho nên sau khi thiên địa tinh hoa cùng sinh mệnh thẩm thấu vào ngàn vạn dặm xích địa thì ngàn vạn dặm xích địa bị màu xanh biếc xâm chiếm.
Chỉ thấy xích địa khô cằn mọc ra cây non xanh biếc, sông ngòi đồi núi bắt đầu tái tạo lại. Những ngọn núi sụp đổ bắt đầu quay về hình dáng ban đầu. Còn những dòng sông khô cạn thì bắt đầu chảy nước. Tất cả đều trở lại bình thường.
Trong thời gian ngắn, vùng đất này bừng bừng sinh cơ, sinh khí dạt dào. Toàn bộ đại địa hóa thành ốc đảo tràn đầy sức sống.
Thứ duy nhất không thể lấy lại đó chính là sinh mệnh đã mất, sinh linh đã chết. Tuy rằng thiên địa tinh hoa, sức mạnh sinh mệnh có thể tìm lại bản nguyên. Thế nhưng sinh mệnh một khi đã mất thì sẽ tan thành mây khói, không thể quay trở lại được.