Cho dù Hỏa tổ muốn giãy dụa cũng không thể thoát khỏi, giống như khóa sắt này chế tạo riêng cho hắn, triệt để khóa hắn tại nơi đó, cũng bóp chặt hắn tại chỗ, căn bản không thể thoát khỏi khóa sắt.
Vào lúc này, trong cổ điện tỏa ra ánh sáng, ánh sáng chiếu sáng bầu trời, vào lúc này cổ điện mới giống thần điện trong suy nghĩ của mọi người.
Một đạo hào quang xuất hiện, đó là bóng người không cao lớn, vào lúc bóng người hiện ra đã mang theo sức nặng nghiền nát thiên địa, trấn áp tất cả mọi người.
Bóng dáng ngồi đó giống như hắn đã ở đây từ rất lâu, cho dù bao nhiêu kỷ nguyên trôi qua, mặc kệ năm tháng cọ rửa thế nào, hắn vẫn ngồi đó, vĩnh hằng bất diệt.
Sự hiện hữu của hắn làm mọi việc đều có khả năng, dường như hắn mang theo hi vọng cho thế gian, hắn là kẻ sáng tạo ra thế giới, cũng chính hắn là người chế tạo tất cả quy tắc trong Tam Tiên giới.
Hắn ngồi đó, ánh sáng phun trào như tiên nhân bất diệt, dường như hắn là Chân Tiên, tiên nhân trong truyền thuyết, chỉ có tiên nhân mới có thể tuyên cổ bất diệt.
Thời điểm bóng người hiện thân, cho dù là Thủy tổ cũng phải cúi đầu, tồn tại như Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ cũng không dám nhìn thẳng.
Mặc dù bóng người không tỏa ra thần uy kinh thiên động địa, hắn cũng không có bộc phát khí tức trấn áp vạn vật, hắn chỉ ngồi tại chỗ mà thôi.
Nhưng cho dù bóng dáng ngồi đó, việc này cũng làm đám người Thánh Sương Chân Đế có cảm giác mình nhỏ bé, chẳng khác gì con kiến ngước nhìn con voi, lúc nhìn lên mới biết mình nhỏ bé, mới cảm thấy sự tồn tại của mình không có ý nghĩa.
Trên thực tế, bóng người ngồi đó không cao lớn, hắn làm lại người ta sinh ra kính sợ, trong khoảng khắc đó, đám người Hoàng Tôn Chân Đế có ảo giác, bản thân mình đã nhìn thấy tiên nhân, tiên nhân chân chính trong truyền thuyết.
Ảo giác như thế rất chân thật, có lẽ, chuyện này với bọn họ lại không phải ảo giác, mà là chân thật, bọn họ nhìn thấy tiên nhân, ít nhất là tiên nhân trong suy nghĩ của bọn họ.
Cảm giác như vậy rất sâu, đám người Hoàng Tôn Chân Đế tin tưởng không nghi ngờ, cảm giác này sẽ không biến mất trong tâm trí bọn họ.
Tư, tư, tư…
Thời điểm này, thân thể Hỏa tổ bốc cháy, trên người hắn xuất hiện phù văn cổ xưa, dường như phù văn đã xuất hiện trong người hắn, cũng khắp đầy mỗi tấc thịt và gân trên người.
Việc này làm người ta rung động, trong cơ thể Hỏa tổ đầy tà hỏa, hiện tại thân thể bốc cháy, phù văn cường đại lại khắc vào cơ thể hắn, việc này quá rung động và quỷ dị.
- A a a a a!
Lúc này, Hỏa tổ hét lên thảm thiết.
Hỏa tổ hét thảm thiết, mọi người có cảm giác nổi da gà, thử nghĩ xem, Hỏa tổ mạnh cỡ nào, năng lực chịu đựng của hắn cao ra sao, có thể nói, hắn đã chịu đựng rất nhiều thống khổ, thống khổ hơn nữa cũng khó làm hắn cau mày chứ đừng nói kêu thảm thiết.
Hiện tại Hỏa tổ gào thét thảm thiết, có thể nghĩ thống khổ trong đó đáng sợ thế nào.
- Bóc!
Âm thanh vỡ tan vang lên, lúc các phù văn khắc lên thân thể Hỏa tổ, da và cơ bắp của hắn xuất hiện khe hở, giống như thân thể của hắn đã bị kiếm xé nát.
Đùng!
Một âm thanh vang lên, ngọn lửa trên người Hỏa tổ tăng vọt, cũng chậm rãi làm hỏa diễm tăng vọt.
Tà hỏa của hắn càng ngày càng yếu, cũng làm màu sắc hỏa diễm trên người hắn sáng lên.
Bóng người xuất hiện trong hào quang vẫn ngồi tại chỗ, hào quang của hắn chiếu lên người Hỏa tổ, cũng ra sức xua tan lực lượng hắc ám.
Ầm!
Một âm thanh cuối cùng vang lên, thân thể Hỏa tổ vỡ ra, từng khe hở xuất hiện, các tia hào quang chui ra ngoài.
Những tia hào quang kia như tới từ thời điểm thiên địa sơ khai, nó rất thuần túy và rực rỡ, dường như hào quang đã tồn tại rất lâu.
- Không!
Hỏa tổ thét lên thê lương thảm thiết, bởi vì sau khi hào quang phá thể chui ra ngoài, hỏa diễm trên người hắn bị dập tắt.
Đùng đùng đùng, tiếng vỡ nát vang lên, hỏa diễm bốc cháy trên cơ thể Hỏa tổ, không còn tà hỏa, thời điểm này, hỏa diễm trên người hắn rất thuần khiết, ngọn lửa mang theo màu vàng ròng, giống như phượng hoàng dục hỏa trọng sinh.
-Không sai, hỏa diễm phượng hoàng chính là lực lượng bản nguyên của Hỏa tổ, hơn nữa, vào thời điểm này, hỏa diễm của phượng hoàng bùng nổ càng ngày càng mạnh.
- Đúng, chính là hắn.
Nhìn hỏa diễm bốc cháy trên người Hỏa tổ, đám người Kiếm Thánh thở ra một hơi.
Sau khi hỏa diễm của phượng hoàng xuất hiện, đám người Kiếm Thánh biết rõ, Hỏa tổ mà bọn họ quen thuộc đã trở về, đây mới thật sự là Hỏa tổ.
Khi hỏa diễm phượng hoàng càng ngày càng mạnh, lực lượng hắc ám trên người Hỏa tổ bị xua tan, tà hỏa cũng biến mất trong vô hình, cuối cùng trên thân Hỏa tổ chỉ còn lại hỏa diễm phượng hoàng.
- A a a a a!
Hỏa tổ kêu gào thê lương thảm thiết, hỏa diễm lại thiêu đốt thân thể Hỏa tổ, đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, một con phượng hoàng bay lên cao, cất tiếng gáy vang vọng thiên địa.
Phượng hoàng vô cùng thần tuấn, hình dáng tuyệt thế vô song, trên lưng phượng hoàng có vô số đạo văn tuyệt thế, mỗi một đạo văn đại biểu cho đại đạo, vào lúc phượng hoàng xuất thế, thiên địa vạn đạo reo vang, giống như đang chào đón công pháp tuyệt thế.
Phượng hoàng mở hai cánh che chở Hỏa tổ vào bên trong, Hỏa tổ tuyệt thế vô song đã quay trở lại, hắn đứng đó với tư thế vô địch, vầng trán mang theo hào quang chói mắt.
Hắn mới là Hỏa tổ, nhân kiệt vô song một thời đại, vạn cổ đến nay, không có bao nhiêu người gặp mặt hắn.
- Hỏa tổ!
Nhìn thấy Hỏa tổ xuất hiện, đám người Hoàng Tôn Chân sợ hãi thán phục kêu lên một tiếng, một trong thập đại Thủy tổ, thực sự không phải hư danh nói chơi, có thể ở cùng thời đại với tồn tại như thế, có thể gặp được nhân vật kinh diễm như thế cũng là vinh hạnh của bọn họ.
Hỏa tổ, hắn là người có mị lực vô hạn, nếu không, năm đó cũng không hiệu triệu nhiều Chân Đế, Trường Tồn cùng theo hắn đi viễn chinh Bất Độ hải.
Chỉ tiếc, cuối cùng hắn lâm vào hắc ám, hiện tại Hỏa tổ đã quay về, mặc dù không phải Hỏa tổ chân chính nhưng hắn vẫn còn phong thái như xưa, người gặp hắn sẽ cảm thấy kinh diễm và sùng bái.
Ba ba ba!
Thân thể Hỏa tổ bắt đầu vỡ vụn, thời điểm thân thể hắn vỡ ra, từng phù văn cổ xưa xuất hiện.
Những phù văn cổ xưa này ẩn chứa lực lượng của phượng hoàng, dường như mỗi phù văn đều là hỏa nguyên, mỗi phù văn rơi xuống đất cũng có thể làm mặt đất hòa tan.
Phù văn giống như căn nguyên của hỏa diễm, lực lượng của nó vô cùng thuần túy, giống như từng con phượng hoàng đang nhảy múa.
Cuối cùng, tất cả phù văn hội tụ vào nhau, chúng giống như nước chảy, cũng chảy vào bóng người trong hào quang trên cao.
Bóng người trong hào quang khép tay lại, thu tất cả phù văn vào trong tay áo, những phù văn kia giống như đám chim non về tổ, chúng vui sướng khi chui vào tay áo.
Cuối cùng, tất cả phù văn bị bóng người kia thu đi, toàn bộ quá trình đều mang theo vận luật đại đạo của thiên địa.
Sau khi lấy đi tất cả phù văn, thân thể Hỏa tổ vỡ ra thành vô số tia sáng, vào lúc tia sáng biến mất, từng tia lửa nhỏ rơi xuống mặt đất.
Cuối cùng tia lửa đều biến mất trên mặt đất, không còn sót lại cái gì.
Vào lúc này, Hỏa tổ cũng biến mất trong dòng sông thời gian, từ nay về sau, hắn sẽ tan thành mây khói giống như chưa từng xuất hiện trên thế gian.
Lúc Hỏa tổ triệt để tan thành mây khói, hào quang trong cổ điện cũng biến mất, bóng người trong hào quang ảm đạm và tan vào thiên địa.
Trong thời gian ngắn ngủi, tất cả khôi phục bình thường, trừ vết tích chiến đấu báo hiệu nơi này từng diễn ra đại chiến kinh thiên.
Tận mắt nhìn rõ mọi việc, đám người Hoàng Tôn Chân Đế há hốc mồm, việc này quá rung động nhân tâm, đặc biệt bóng dáng thu Hỏa tổ càng làm người ta sợ hãi và kính phục.
Người này có thể thu Hỏa tổ, mọi người biết nó có ý nghĩa gì, đồng thời, mọi người cũng hiếu kỳ thân phận bóng người kia.
Thử nghĩ xem, phải là người thế nào mới có thể đào tạo ra người như Hỏa tổ? Hơn nữa, từ lời Hỏa tổ nói, sư phụ của hắn còn mạnh hơn hắn rất nhiều.
Hỏa tổ chính là một trong thập đại Thủy tổ, tồn tại còn mạnh hơn cả Hỏa tổ, như vậy sư phụ Hỏa tổ cường đại và khủng bố ra sao?
Vừa nghĩ tới đây, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rung động và rùng mình.