Hôm nay thủ hộ thần thành Thần Thụ muốn can thiệp giúp Giao Thần Trúc, chuyện này có ý nghĩa Lý Thất Dạ sắp thảm rồi, chỉ sợ Lý Thất Dạ vừa thảm bại, nói không chừng sẽ nguy hiểm tính mạng.
- Tổ Lục chính là Tổ Lục nha, tình cảm to lớn, đúng là khó tưởng tượng.
Có Mị Linh hâm mộ nói:
- Thế gian lại có bao nhiêu người có thể mời được thủ hộ thần thành Thần Thụ ra mặt, Giao Thần Trúc bằng vào mặt mũi sư tôn Long Trúc á tổ mới có thể thỉnh động thủ hộ thần thành Thần Thụ.
Nhìn qua Giao Thần Trúc bộ dáng vênh váo tự đắc, Diệp Tiểu Tiểu cũng cười khẽ, nàng xem ra, Giao Thần Trúc này buồn cười tới cực điểm.
- Thì ra là như vậy nha.
Lý Thất Dạ sờ sờ cổ, tươi cười nhìn qua Cửu Chung Thần Tổ nói ra:
- Nghe hắn vừa nói như vậy, cổ của ta thật lạnh. Ta sự lo lắng cho an nguy của mình đấy, ta có nên quỳ xuống đầu hàng hay không?
- Hắc, đầu hàng, hiện tại đầu hàng cũng chậm rồi!
Giao Thần Trúc lạnh lùng cười cười, nói ra:
- Ngươi phá hư an bình của thành Thần Thụ, tàn sát Thụ tộc chúng ta, cho dù ngươi chết trăm lần cũng không đủ chuộc tội! Lão tổ tông sẽ chủ trì đại cục cho Thụ tộc, chém giết ác nhân như ngươi! Họ Lý, tận thế của ngươi tới rồi, cho dù ngươi cường đại hơn nữa, so sánh với lão tổ tông Thụ tộc cũng không tính là cái gì cả, quản chi ngươi là Thiên Thần, lão tổ tông Thụ tộc chúng ta cũng có thể một ngón tay nghiền nát ngươi đấy.
Lúc này Giao Thần Trúc đắc ý quên hình, hắn xem ra, Cửu Chung Thần Tổ xuất đầu cho hắn, Lý Thất Dạ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không chỉ nói Lý Thất Dạ, cho dù là Mộng Trấn Thiên tự mình đến cũng không dám làm càn trước mặt Cửu Chung Thần Tổ!
Tuy Giao Thần Trúc đắc ý quên hình, nhưng mà lúc này rất nhiều người nhìn qua Lý Thất Dạ, đều cảm thấy Lý Thất Dạ hiện tại chắc chắn thảm bại, nói không chừng sẽ mất mạng tại đây.
Mọi người đều biết, một khi thủ hộ thần thành Thần Thụ vừa ra tay, trên đời này làm gì có ai địch lại.
- Om sòm ——
Thời điểm Giao Thần Trúc có vài phần đắc ý quên hình quát mắng Lý Thất Dạ, Cửu Chung Thần Tổ rốt cục mở miệng, hắn chậm rãi nói ra:
- Ta nói là ngươi đấy!
- Ách ——
Đột nhiên Giao Thần Trúc bị Cửu Chung Thần Tổ chen ngang như vậy, hắn trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, nói chuyện có chút lắp bắp, nói ra:
- Lão tổ tông, cái này, họ Lý, hắn, hắn, hắn phá hư an bình của thành Thần Thụ, giết hại đệ tử Thụ tộc chúng ta...
- Ngu xuẩn!
Lúc này hai mắt Cửu Chung Thần Tổ bắn ra thần quang sáng ngời, chậm rãi nói ra:
- Xông đại họa còn không tự biết, nhanh tự sát thỉnh tội đi, có lẽ Tổ Lục các ngươi còn tránh được tai ương diệt môn.
Cửu Chung Thần Tổ nói ra câu này chính là vì tốt cho Giao Thần Trúc, đã mưu cầu đường lui cho Tổ Lục, Giao Thần Trúc không biết mình đắc tội thần thánh phương nào, nhưng mà Cửu Chung Thần Tổ lại biết.
Cho nên hắn mới nói ra lời như vậy, hắn nói như thế đã là cầu tình cho Tổ Lục, nếu không một khi chọc giận độc thủ sau màn, tiêu diệt Tổ Lục, cũng không phải việc khó gì, tuyên cổ đến nay, trong tay hắn truyền thừa vô địch bị diệt còn ít sao?
Giao Thần Trúc trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, trong khoảng thời gian ngắn ngây ngốc tại chỗ. Hắn cho rằng Cửu Chung Thần Tổ sẽ xuất đầu vì hắn, sẽ vì nhớ tình cảm với sư tôn Long Trúc á tổ, Cửu Chung Thần Tổ chắc chắn xuất thủ tương trợ, chém giết Lý Thất Dạ không nói chơi.
Trên thực tế, nghịch chuyển như vậy làm tất cả mọi người nơi đây không kịp phản ứng, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn qua cảnh tượng trước mặt, mọi người thậm chí không biết phát sinh chuyện gì.
- Lão tổ tông, ta, ta, sư tôn ta chính là Long Trúc á tổ, hắn, lão nhân gia đã từng nói với ta...
Thật vất vả Giao Thần Trúc phục hồi tinh thần lại, lắp bắp nói, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn, hắn không biết nên nói cái gì cho phải.
- Ta biết rõ sư tôn của người là ai, cho dù là chân thân Long Trúc tới đây, cũng như thế thôi.
Cửu Chung Thần Tổ chen ngang lời Giao Thần Trúc, nói ra:
- Đi thôi, vì Tổ Lục, hiện tại tự sát còn kịp!
- Lão tổ tông, ta, ta, ta...
Trong khoảng thời gian ngắn, Giao Thần Trúc đều nói không ra lời, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Cửu Chung Thần Tổ lại đứng bên phía Lý Thất Dạ.
- Tốt, ta không có kiên nhẫn, thời gian của ta có hạn, cần phải đi xử lý công việc.
Lý Thất Dạ nhìn qua Giao Thần Trúc ngẩn người, nhàn nhạt nói:
- Ta tự mình ra tay hay là ngươi tự sát đây? Lão đầu tử nói không sai, hiện tại tự sát còn kịp.
- Ngươi, ngươi, ngươi... Ta, ta, ta...
Giao Thần Trúc lúc này cà lăm, nói chuyện không thông.
- Ta tiễn ngươi một đoạn!
Nhìn thấy cảnh này, Cửu Chung Thần Tổ cũng dứt khoát, lập tức giáng một chưởng xuống trấn áp Giao Thần Trúc.
- Lão tổ tông, ta, ta, ta chính là lão tổ Tổ Lục, sư tôn ta chính là Long Trúc á tổ...
Cửu Chung Thần Tổ ra tay, Giao Thần Trúc sợ tới mức hồn bay lên trời.
- Đây là vì muốn tốt cho ngươi, tốt cho Tổ Lục.
Cửu Chung Thần Tổ nói một câu. Hắn vừa nói câu này, "Phanh" một tiếng, Giao Thần Trúc bị trấn giết, hóa thành huyết vụ nhàn nhạt, ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp.
- Ai, ta vốn định giết nhỏ, chờ già ra mặt đấy.
Lý Thất Dạ nhìn qua Cửu Chung Thần Tổ ra tay trấn giết Giao Thần Trúc, hắn lãnh đạm nói ra..
Cửu Chung Thần Tổ chỉ cười khổ một tiếng, hắn ra tay trấn giết Giao Thần Trúc, đó là cho Tổ Lục một cơ hội. Bởi vì Giao Thần Trúc căn bản không biết mình chọc phải tồn tại như thế nào, nếu là thật sự chọc Lý Thất Dạ tức giận, Tổ Lục cường đại hơn nữa, sớm muộn gì cũng tan thành mây khói.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngây người, cho dù là ai cũng không nghĩ tới, thủ hộ thần thành Thần Thụ thủ lại ra tay trấn giết Giao Thần Trúc.
Tất cả mọi người còn cho rằng là cho tình cảm Long Trúc á tổ, thủ hộ thần thành Thần Thụ hẳn là ra tay tay cứu Giao Thần Trúc, thậm chí có khả năng chém giết Lý Thất Dạ. Truyện Kiếm Hiệp
Nhưng mà mặc cho ai cũng không nghĩ tới, chuyện vậy lại nghịch chuyển, không chỉ nói chém giết Lý Thất Dạ, thủ hộ thần thành Thần Thụ không có ra tay cứu Giao Thần Trúc, thậm chí là tự mình ra tay giết Giao Thần Trúc.
Kết quả như vậy thật sự làm người ta không có cảm tưởng gì, chuyện này quá vượt dự đoán của mọi người.
- Có người nhìn thấy Hắc Ám Cổ vương tử, nói cho hắn biết một câu, từ hôm nay trở đi, ta không muốn gặp bất cứ người nào của Cổ Linh Uyên, nếu không, ta san bằng Cổ Linh Uyên, sẽ đạt đầu lâu của hắn ở nơi cao nhất của Thần Thụ Lĩnh!
Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua, cũng mặc kệ còn có có đệ tử Cổ Linh Uyên ở trong thành Thần Thụ hay không.
Sau khi Lý Thất Dạ nói xong, mang theo Diệp Tiểu Tiểu xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở góc đường.