Tuy rằng Trường Sinh Thụ không tỏa ra khí thế kinh thiên, thế nhưng cảnh tượng này đã đủ rung động lòng người. Thế gian này, dường như đã không còn thần thụ nào có thể so sánh với nó cả.
- Đây chính là Trường Sinh Thụ thật sự hay sao?
Nhìn Trường Sinh Thụ, Trường Sinh chân nhân rung động, mất một lúc lâu nàng mới hoàn hồn lại, thì thào nói rằng.
- Nó không gọi là Trường Sinh Thụ, tên thật của nó là Tam Tiên Thụ.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Trước đó Lý Thất Dạ cũng từng gọi nó là Trường Sinh Thú. Thế nhưng sau khi hắn thông qua tất cả đại điện của Mê Tiên Điện thì đã biết được ảo diệu của nó, cũng nắm rõ được lai lịch của Tam Tiên Thụ.
Nó không còn được gọi là Trường Sinh Thụ nữa, tên thật của nó là Tam Tiên Thụ.
- Tam Tiên Thụ...
Trường Sinh chân nhân lẩm bẩm cái tên này. Sau đó nàng nhìn đồ đằng trên Tam Tiên Thụ, nơi đó giống như là một đại thế giới. Nàng giật mình nói:
- Lẽ nào đây chính là Tam Tiên Giới sao?
- Không sai, nó chính là Tam Tiên Giới.
Lý Thất Dạ nhìn thế giới xuất hiện bên trên đồ đằng trên Tam Tiên Thụ, ánh mắt thâm thúy, nói rằng:
- Con ếch ngồi dưới đáy giếng có thể thông qua nó quan sát toàn bộ Tam Tiên Giới!
- Nó có quan hệ với Tam Tiên Giới à?
Nhìn thế giới xuất hiện trong đồ đằng trên Tam Tiên Thụ, Trường Sinh chân nhân thì thào.
- Đâu chỉ có quan hệ với Tam Tiên Giới.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Cây Tam Tiên Thụ này không chỉ có liên quan tới trường sinh, mà có thể nói nó là một phần của trường sinh. Quan trọng hơn đó là nó vốn chính là Tam Tiên Giới, ngươi cũng có thể gọi nó là một phần nhỏ bản nguyên của Tam Tiên Giới. Vì vậy nó độc nhất vô nhị, toàn bộ Tam Tiên Giới chỉ có một cây này, tuyên cổ bất diệt.
- Tam Tiên Thụ.
Trường Sinh chân nhân thì thào.
Mặc dù Tam Tiên Thụ đã ở Trường Sinh cốc vô số năm tháng, từ khi Trường Sinh cốc bắt đầu thành lập cho tới hiện tại. Thế nhưng Trường Sinh cốc chưa bao giờ hiểu hết ảo diệu của nó, ngay cả thủy tổ cũng không thể hiểu hết.
Ở một mức độ nào đó, tác dụng lớn nhất của Tam Tiên Thụ chính là hái vài lá cây của nó để luyện đan. Đương nhiên, cho dù chỉ là mấy lá cây thôi thì dược lực cũng lớn tới mức không thể đánh giá.
Lý Thất Dạ giơ tay, chỉ nghe "vù" một cái, Tam Tiên Thụ rời khỏi bùn đất, bay vào lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.
Nhìn Lý Thất Dạ nâng Tam Tiên Thụ, ngay cả người không biết hàng cũng nhận ra đây là một cây thần thụ kinh thiên động địa.
- Ngươi định trồng nó ở nơi nào?
Nhìn Tam Tiên Thụ, Trường Sinh chân nhân thì thào.
- Nhìn khắp Tam Tiên Giới, muốn tìm chỗ trồng nó, rất khó.
Lý Thất Dạ nhìn xa, ánh mắt thâm thúy như đang nhìn xuyên thời gian, tinh thần của hắn như bay đến không gian xa xôi.
Lâu sau, Lý Thất Dạ mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi đi ra ngoài.
Trường Sinh chân nhân đi theo cạnh hắn, hai người bọn họ đi không nhanh, đi chậm trong thâm cốc, hưởng thụ thời gian vô cùng quý hiếm.
Hai người bọn họ đi chậm, không biết đã qua bao lâu, Trường Sinh chân nhân nhìn Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Ta biết có người có cách đi lên Đế Thống Giới.
Đối với cường giả ở Vạn Thống Giới, đi lên Đế Thống Giới là chuyện rất khó khăn, cần phải là bất hủ, hoặc là Chân Đế.
Chỉ có người có thực lực như vậy thì mới có thể đi lên Đế Thống Giới. Đương nhiên, nếu như ở Đế Thống Giới có người tiếp ứng thì sẽ dễ dàng hơn.
Cũng giống như Mộc Thiếu Thần, hắn có Mộc gia ở Đế Thống Giới tiếp ứng, vì vậy Mộc Thiếu Thần quay về Đế Thống Giới không khó khăn mấy.
Ngoại trừ hai phương pháp này ra thì còn có một phương pháp, đó là một vài đạo thống mạnh mẽ, thủy tổ của bọn họ dùng sức mạnh vô địch qua lại Tam Tiên Giới, vì vậy đã để lại một vài phương pháp.
Cũng chính vì vậy có một số đạo thống vẫn còn giữ lại một vài phương pháp, giúp những đạo thống này có thể đưa người chưa trở thành bất hủ hoặc Chân Đế lên Đế Thống Giới. Đương nhiên tiêu hao rất đáng sợ, nếu không cần thiết thì sẽ không đưa người lên Đế Thống Giới.
Đương nhiên, lấy thực lực của Lý Thất Dạ, hắn miễn cưỡng leo lên Đế Thống Giới cũng không thành vấn đề, chỉ là lãng phí một chút thời gian mà thôi.
Nếu như có cách giúp Lý Thất Dạ đi lên Đế Thống Giới thì tốc độ sẽ nhanh hơn, có thể bỏ qua bước chuẩn bị.
- Vậy thì đi xem thử xem.
Lý Thất Dạ mỉm cười, không quá quan tâm. Hắn có thể cưỡng chế đi lên Đế Thống Giới, cũng có thể đi cửa sau lên Đế Thống Giới, chuyện này không ảnh hưởng tới hắn quá nhiều.
- Vậy ta đi chào hỏi trước một tiếng.
Trường Sinh chân nhân cười duyên.
Lúc này, Trường Sinh chân nhân có hơi do dự, nàng nắm chặt lấy bàn tay của Lý Thất Dạ, cuối cùng mới từ từ buông ra, quá trình này diễn ra rất chậm, khoảng thời gian này như một thế kỷ đã trôi qua.
Cuối cùng Lý Thất Dạ cũng rời khỏi Trường Sinh cốc, đám người Phạm Diệu Chân rất không nỡ. Khi sắp chia tay, ba cô nương mắt đỏ hoe, Lý Thất Dạ nói lời tạm biệt với từng người một.
Khi nói lời tạm biệt, Phạm Diệu Chân ngày thường ranh ma xảo quyệt là người thất thố nhất. Nàng ôm chặt Lý Thất Dạ không buông tay.
- Ta sẽ nhớ ngươi.
Phạm Diệu Chân ôm chặt Lý Thất Dạ, hai mắt bất giác ướt đẫm, giọng nói có chút nức nở.
- Nha đầu khờ.
Lý Thất Dạ ôm nàng thật sâu, nói khẽ:
- Tương lai sẽ gặp lại, thiên địa bất diệt, rồi sẽ có cơ hội.
Không nỡ cách mấy thì cuối cùng cũng chia xa. Cuối cùng ý Thất Dạ vẫy tay chào tạm biệt ba tỷ muội Phạm Diệu Chân, khởi hành rời đi.
Ba tỷ muội Phạm Diệu Chân nhìn theo Lý Thất Dạ rời đi, cuối cùng nhìn Lý Thất Dạ cùng Trường Sinh chân nhân biến mất, các nàng mới lưu luyến thu mắt lại.
Người có cách mà Trường Sinh chân nhân nói chính là Dương Minh giáo, đạo thống mạnh nhất Vạn Thống Giới, là lãnh tụ của Vạn Thống Giới.
Mặc dù Trường Sinh chân nhân cùng Dương Minh tán nhân hay so tài với nhau, thế nhưng trên thực tế, Dương Minh giáo cùng Trường Sinh cốc có giao tình hết sức tốt, chỉ có điều người ngoài không biết mà thôi.
Khi Lý Thất Dạ đến Dương Minh giáo, hành tung của hắn rất bí mật, không cho người ngoài biết. Dù vậy, Dương Minh tán nhân vẫn tự mình đi đón.
Mặc dù trước đó Lý Thất Dạ cùng Dương Minh tán nhân có nhiều chuyện không được vui cho lắm. Thế nhưng khi Lý Thất Dạ đến, Dương Minh tán nhân vẫn cho Lý Thất Dạ mặt mũi, tự mình đi đón, tiếp đãi chu đáo.