Thời điểm tin tức truyền ra khắp Bắc Uông Dương, Khổng Tước Minh Vương lại nhận được một tin tức sau đó báo cáo với Lý Thất Dạ.
Nghe được Trấn Thiên Hải thành và Phi Tiên Giáo sắp thành lập quan hệ thông gia, Lý Thất Dạ chỉ cười khẩy mà thôi.
- Chỉ sợ Diệp lão tổ bắt buộc thành chủ đồng ý mối hôn sự àny, hiện giờ quyền lực của thành chủ bị tước đoạt.
Khổng Tước Minh Vương có phần lo lắng nói một câu.
- Có ta ở đây, chút thủ đoạn của Cố Tôn không dùng được.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Khổng Tước Minh Vương cũng chỉ gật đầu mà thôi, dùng thực lực cua nàng không cách nào cải biến cái gì, nếu như có thể cải biến cái gì, nàng cũng chỉ có thể trông cậy vào Lý Thất Dạ.
Nghĩ tới đây, Khổng Tước Minh Vương nhìn qua Lý Thất Dạ, há miệng muốn nói, nhưng, cuối cùng vẫn không nói nên lời.
- Có lời gì cứ nói đi.
Nhìn thấy Khổng Tước Minh Vương muốn nói lại thôi, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Khổng Tước Minh Vương đành phải cười khan một tiếng, thần thái có phần cổ quái nhìn Lý Thất Dạ, nói:
- Bên ngoài có đồn đãi công tử đã ước định chung thân với thành chủ lúc ở Thiên Đạo viện, rất nhiều người suy đoán, hiện tại công tử sẽ đi Phi Tiên Giáo cướp cô dâu.
- Những tin tức này chắc là môt ít đại giáo ở Bắc Uông Dương cố ý truyền ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Vậy cũng tốt, nếu tất cả mọi người thích xem náo nhiệt, ta đi cướp cô dâu cũng được mà, dù sao náo nhiệt mới tốt.
Đương nhiên Lý Thất Dạ hiểu rõ, có người ở Bắc Uông Dương hy vọng đệ nhất hung nhân đến làm rối, đương nhiên, đối với Lý Thất Dạ mà nói những chuyện này không sao cả, nếu Cố Tôn nhắm vào hắn, hắn cũng có ý đánh gãy liên minh này.
Lý Thất Dạ nghe Khổng Tước Minh Vương báo cáo xong, lập tức đi tìm Dư thái quân.
Dư thái quân cũng nhận được tin tức này, nàng gặp Lý Thất Dạ sau đó nói:
- Đây là Cố Tôn cố ý gây nên, hắn kéo Phi Tiên Giáo xuống nước, muốn mượn thực lực của Phi Tiên Giáo đối kháng đại nhân.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Trong lòng Cố Tôn cũng hiểu rõ ràng, chỉ bằng một mình hắn hoàn toàn không thể chống lại ta, hắn cần kéo minh hữu, minh hữu tốt nhất không ai hơn Phi Tiên Giáo, trong cửu giới có truyền thừa nào mạnh hơn Phi Tiên Giáo hay sao?
Sau khi nghe được lời này,Dư thái quân lại lắc đầu, nói ra:
- Cho dù Cố Tôn có kéo Phi Tiên Giáo lên thuyền của mình, đại nhân muốn thành Tiên Đế, Phi Tiên Giáo cũng không làm gì được đại nhân, cho dù Phi Tiên Giáo dốc toàn bộ lực lượng cũng không thể ngăn cản bước chân đại nhân tiến lên.
- Vậy Phi Tiên Giáo tự cầu nhiều phúc, bọn chúng phải mở to mắt mà nhìn còn có khả năng còn sống, nếu mắt của bọn chúng đặt sau ót, vậy xin lỗi, chúng chết chắc rồi.
Lý Thất Dạ cười nói tùy ý.
Nghe được lời này, Dư thái quân đã quen, đối với thế nhân mà nói, Phi Tiên Giáo chính là địa phương tàng long ngọa hổ, vô số người hướng tới, là tồn tại cửu ngũ chí tôn, nhưng mà, đối với Lý Thất Dạ mà nói, Phi Tiên Giáo chỉ là một đại giáo mà thôi, muốn diệt thì diệt, bằng không, Phi Tiên Giáo cũng không xuất thế ba thời đại.
- Phi Tiên Giáo nên biết chi tiết của đại nhân mới đúng.
Dư thái quân nói ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, hắn lắc đầu, lại nói:
- Ngươi sống ở thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế, ngươi hiểu Phi Tiên Giáo còn chưa triệt để. Cơ cấu quyền lực của Phi Tiên Giáo không có đơn giản như vậy, Phi Tiên Giáo có được lĩnh vực thiên ngoại rất lớn, bọn chúng phân ra rất nhiều chi nhánh, có hơn trăm vạn, thậm chí là ngàn vạn đệ tử.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ hơi dừng một lúc, nói:
- Cơ cấu thế lực của Phi Tiên Giáo thế nói từ cách đơn giản nhất, đó là năm mạch chấp chính, đương nhiên, năm mạch này giao thoa lẫn nhau, rồng rắn lẫn lộn, mỗi thời đại sẽ do một mạch khác nhau chi phối, nếu mạch nào chiếm ưu thế thì chấp chưởng quyền hành, hướng gió của thời đại đó sẽ thổi vào mạch đang thống lĩnh Phi Tiên Giáo.
- Mặc dù nói như thế, bất kể là mạch nào trong Phi Tiên Giáo chưởng chấp quyền hành, bọn chúng không nên vuốt râu hùm của đại nhân mới đúng, đặc biệt là nhất mạch Thôn Nhật Tiên Đế và Phách Diệt Tiên Đế, chiến tướng của bọn họ trong Phi Tiên Giáo vẫn còn tồn tại, bọn họ vẫn trung thành với đại nhân.
Dư thái quân nói ra.
- Thời đại biến hóa.
Lý Thất Dạ cười nhẹ và lắc đầu, nói ra:
- Phi Tiên Giáo cũng biến hóa, huống chi, Thôn Nhật Tiên Đế và Phách Diệt Tiên Đế chưa tính là môn đồ của ta, bọn họ chỉ nhận chút ân huệ của ta mà thôi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lại nói:
- Huống chi, bọn họ cũng có điểm thân bất do kỷ, dù sao Phi Tiên Giáo có giáo quy Phi Tiên Giáo, bọn họ đã từng hứa hẹn, huống chi năm mạch đã phát triển quá mạnh, bọn họ cũng không thể chấp chưởng đại cục Phi Tiên Giáo.
- Nếu Phi Tiên Giáo đối địch với đại nhân, cũng chỉ có thể nói bọn chúng mù mắt, tự tìm đường chết.
Dư thái quân nói.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Sẽ, theo ta thấy tỷ lệ Phi Tiên Giáo tự tìm đường chết rất lớn, lực ảnh hưởng của Nhân Hiền Tiên Đế rất lớn, chỉ sợ nhất mạch của hắn rất cường đại.
- Nhân Hiền Tiên Đế!
Dư thái quân cau mày, nói ra:
- Chẳng lẽ nói, năm đó Nhân Hiền Tiên Đế vẫn hận đại nhân, cho nên, hắn cố ý lưu lại chuẩn bị phía sau, đối địch với đại nhân.
- Nhân Hiền Tiên Đế là người rất khắc chế, mặc kệ hắn xuất thân thế nào, mặc kệ trên người hắn chảy huyết thống của ai, hắn vẫn là Tiên Đế, hắn có dự kiến trước, biết rõ thế gian có chuyện gì nên làm, có chuyện gì không nên làm, cho nên sau khi trở thành Tiên Đế, có thành tựu cực cao, hắn vô cùng khắc chế, đây cũng là nguyên nhân hắn lấy danh xưng là Nhân Hiền Tiên Đế.
- Hắn đang cố ý lấy lòng đại nhân, đây cũng là quyết tâm hắn cho thấy xuất thân của mình. Cũng là cách hắn quảng cáo mình là nhân tộc.
Dư thái quân biết rõ chút nội tình nói ra.
Năm đó Phi Tiên Giáo cho phép Nhân Hiền Tiên Đế xuất thế, vấn đỉnh thiên mệnh, nhưng lúc đó bởi vì huyết thống, Lý Thất Dạ không đồng ý Nhân Hiền Tiên Đế vấn đỉnh thiên mệnh, vào thời đại đó Phi Tiên Giáo lại quyết tâm bồi dưỡng ra Tiên Đế thứ năm.
Cho nên từ sự kiện này, Lý Thất Dạ và Phi Tiên Giáo huyên náo tan rã trong không vui, nhưng lúc ấy Phi Tiên Giáo lại đưa ra rất nhiều hứa hẹn với Lý Thất Dạ, lập nhiều huyết thệ, ngay cả Nhân Hiền Tiên Đế cũng lập đại thệ.
Cuối cùng, sau khi Phi Tiên Giáo đưa ra đủ hứa hẹn và huyết thệ, Lý Thất Dạ mới không nói đến việc này.
Trong thời đại đó, Nhân Hiền Tiên Đế lúc còn trẻ đã xuất thế, hắn thật không phụ lòng kỳ vọng của Phi Tiên Giáo, cuối cùng quét ngang cửu giới, trở thành Tiên Đế vô địch.