Vân Độ Ưng Thần. Mọi người nín thở nhìn ông lão trước mắt, rất nhiều người cảm thấy sợ hãi, nhất là khi này Vân Độ Ưng Thần lửa giận ngút trời, lửa giận của hắn như có thể đốt cháy tất cả mọi thứ trên thế gian, khiến người ta phải lạnh gáy.
Bất hủ vô cùng mạnh mẽ, Chân Thần đăng thiên ở trước mặt hắn yếu ớt không chịu nổi một đòn. Khi bất hủ giận dữ thì bầu không khí giận dữ vô cùng khủng bố, giống như tận thế, giống như toàn bộ núi lửa trên thế giới muốn bùng tổ, giống như dung nham dâng trào nhấn chìm toàn bộ thế giới.
Cảm nhận thấy Vân Độ Ưng Thần giận dữ, vô số người rùng mình, hai chân mềm nhũn, thậm chí còn không dám nhìn thẳng Vân Độ Ưng Thần.
Nhất thời, rất nhiều lão tổ cường giả lùi về phía sau. Bọn họ không hề biến sắc, lặng lẽ lùi về phía sau, sợ quấy nhiễu những người khác.
Bởi vì một vị bất hủ giận dữ, khi hắn ra tay thì nhất định hủy thiên diệt địa, sức mạnh đáng sợ sẽ đè bẹp nơi này thành tro bụi. Nếu như mọi người cách chiến trường quá gần thì sẽ bị vạ lây. Nói không chừng dưới một đòn đánh uất giận của Vân Độ Ưng Thần, bọn họ sẽ chết như thế nào cũng không hay.
- Chân Thần bất hủ!
Lúc này, rất nhiều người nhìn Vân Độ Ưng Thần sợ hãi thót tim. Rất nhiều năm rồi, mọi người rất ít khi nhìn thấy bất hủ chân chính.
Đối với Chân Thần bất hủ mà nói, sau khi bọn họ bước vào cảnh giới bất hủ thì sẽ có cơ hội đi lên Đế Thống Giới. Mà lợi ích lớn nhất khi lên Đế Thống Giới đó chính là tuổi thọ sẽ dài hơn ở Vạn Thống Giới rất nhiều.
Cũng chính vì vậy, phần lớn bất hủ sau khi đủ khả năng thì sẽ vội vàng rời khỏi Vạn Thống Giới, đi lên Đế Thống Giới. Dù sao thì cường giả cảnh giới này đã lớn tuổi lắm rồi, thậm chí tuổi thọ còn sắp sửa khô cạn, thế nên bọn họ rất muốn đi lên Đế Thống Giới. Đối với bọn họ không có thứ gì quan trọng hơn là trường thọ.
Cuối cùng, Chân Thần bất hủ ở lại đã ít lại càng ít. Chân Thần bất hủ ở lại phần lón là vì không nỡ bỏ đạo thống của mình, tự nguyện ở lại Vạn Thống Giới canh gác.
Vân Độ Ưng Thần Dương Tấn là một vị Chân Thần bất hủ ở lại Vạn Thống Giới canh gác. Hắn đã có thực lực đi lên Đế Thống Giới lâu rồi, thế nhưng hắn chưa từng lung lay.
Càng hiếm thấy hơn là, lần này Mộc Thiếu Thần đi xuống Vạn Thống Giới, Vân Độ Ưng Thần thế mà không tiếc liều lĩnh tổn thất tuổi thọ để ủng hộ Mộc Thiếu Thần. Đây là chuyện rất hiếm thấy.
- Không chém ngươi thành muôn mảnh, bổn tọa không mang họ Dương!
Lúc này Vân Độ Ưng Thần nghiến răng nghiến lợi, gầm giận một tiếng.
Khi hắn gầm giận, tiếng gào gừ va nát ngôi sao, rất nhiều người bị dư kình từ sóng âm của hắn đánh phun máu. Sự tức giận của hắn là nhằm vào Lý Thất Dạ, thế nhưng bị dư kình quét trúng, ngay cả Chân Thần phổ thông cũng không thể chịu nổi. Thực lực quá kinh khủng.
Thế nhưng, cho dù Vân Độ Ưng Thần có thể gào nát ngôi sao thì Lý Thất Dạ cũng không hề lung lay, hắn vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, hời hợt như mây gió.
- Ngươi họ Dương hay không họ Dương, có liên quan gì tới ta chứ.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Cho dù ngươi không họ Dương thì hôm nay ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết.
Câu nói này làm mọi người ở đây nhìn nhau, rất nhiều người hít lạnh.
Nếu là trước đây thì sẽ có rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ ăn nói ngông cuồng, điếc không sợ súng, thế mà lại dám nói "khó thoát khỏi cái chết" với một vị Chân Thần bất hủ.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ sát phạt vô tình thì khi nghe câu nói này, rất nhiều người chấn động. Cái người này đúng là bá đạo không gì bằng, văn chương không thể nào hình dung được sự bá đạo của hắn.
"Đệ nhất hung nhân. Chỉ có hắn mới có tư cách xưng như vậy."
Có lão tổ đạo thống thì thào.
"Tốt... tốt lắm..." Vân Độ Ưng Thần cười giận dữ, nói:
- Rất nhiều năm rồi không ai dám ăn nói như vậy trước mặt ta. Hay, hay, giỏi, hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy.
- Thế nhưng, vẫn khó thoát khỏi cái chết!
Nói tới đây, hai mắt Vân Độ Ưng Thần đanh lạnh, lộ ra sát ý khủng khiếp. Đôi mắt của hắn giống như lưỡi đao sắc bén đâm lên da thịt, khiến người ta toàn thân đau đớn.
- Hôm nay bổn tọa sẽ không giết ngươi liền, mà bổn tọa sẽ lột từng tấc da của ngươi xuống, rút từng cọng gân của ngươi ra, để ngươi gào thét một trăm ngày, để tiếng gào thét của ngươi vang khắp Vạn Thống Giới...
Nói tới đây, Vân Độ Ưng Thần cười tàn nhẫn.
- Được rồi, ta biết rồi.
Lý Thất Dạ hời hợt khẩy tay, cắt lời Vân Độ Ưng Thần, lạnh nhạt nói:
- Mơ rất đẹp, nhưng xin lỗi, ta phải đánh thức giấc mơ của ngươi. Chuyện đó sẽ không xảy ra, chuyện duy nhất xảy ra đó là ta sẽ giết ngươi!
Lý Thất Dạ nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng câu nói được nói nhẹ nhàng này lại hết sức khí phách. Cứ như lời nói của hắn là sự thật, là một sự thật chắc chắn.
Nhất thời, không ít người hít lạnh, hai mặt nhìn nhau. Lý Thất Dạ tự tin nói rằng sẽ giết chết Vân Độ Ưng Thần làm mọi người thót tim. Dù sao đây cũng là Chân Thần bất hủ, cho dù Lý Thất Dạ có nghịch thiên cách mấy thì cũng chỉ là cường giả trẻ tuổi mà thôi, hắn thật sự có thể giết chết bất hủ ư?
Huống chi, mọi người có thể nhìn ra, Lý Thất Dạ vẫn chưa trở thành Chân Đế. Nếu như không phải là Chân Đế, cơ hội giết chết bất hủ rất là thấp.
- Giỏi lắm, bổn tọa sẽ giết chết ngươi ngay ở đây.
Vân Độ Ưng Thần cười giận dữ. Vừa nói xong thì có tiếng "keng" vang lên, trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay, giận dữ chỉa vào Lý Thất Dạ.
Vân Độ Ưng Thần tay cầm trường thương, hào quang chuyển động. Trường thương của Vân Độ Ưng Thần lan tỏa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Thanh trường thương này toàn thân trắng bạc, lập lòe ánh sáng của ngôi sao, cứ như thanh trường thương này được rèn bởi những ngôi sao trong vũ trụ, vì vậy trường thương có ánh sáng ngôi sao, có sức mạnh của toàn bộ vũ trụ.
- Vân Độ Tinh Thương...
Nhìn thấy trường thương trong tay Vân Độ Ưng Thần, có lão tổ đạo thống thì thào:
- Thương này từng theo Vân Độ Ưng Thần chinh chiến bát phương, uy danh hiển hách.
- Giết...
Trong nháy mắt, Vân Độ Ưng Thần hét dài, trường thương dữ dội như lôi đình, đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ.