Xung quanh núi xanh kéo dài liên miên bất tuyệt, đỉnh núi Tần Vi Vi một bộ bạch y tung bay trong gió như hoa lê, đưa mắt nhìn ra xa, dung nhan như hoa lại tràn đầy vẻ thất vọng. Người trước kia liều chết cứu mạng, ôm nàng vào lòng nay đã bay cao.
Hồng Miên, Lục Liễu yên lặng đến phía sau nàng.
- Tên kia đi Tinh Tú Hải một chuyến trở về thật sự là hoàn toàn đổi khác, khí chất toàn thân thay đổi thật nhiều, đi theo bên người cũng là nhân vật cấp phủ chủ. Nhớ tình cảnh năm xưa ở Phù Quang động hắn bị tiểu thư đánh hộc máu, ai có thể nghĩ tới mấy chục năm sau lại có thể ngồi ngang hàng với phủ chủ, địa vị cao hơn cả tiểu thư. Hắn leo lên nhanh thật, nếu có một ngày địa vị còn cao hơn phủ chủ, không biết...
Lục Liễu thở dài một tiếng.
Hồng Miên cũng than thở:
- Thủy hành cung, thật là xa, cách Nguyệt hành cung tới mấy cung. Dường như Thủy Vân phủ đã gần tiếp giáp với Vô Lượng quốc, cho dù là cỡi long câu ngày đêm không ngừng ít nhất cũng phải chạy hơn nửa tháng. Không có việc gì ai lại chạy xa như vậy, cũng không biết sau này còn có thể gặp mặt hay không…
Hai nàng nhìn bóng lưng Tần Vi Vi ngồi ngay ngắn trên vật cỡi, sau đó nhìn nhau, lại thở dài một tiếng...
-----------
Thủy hành cung, Trấn Quý điện.
Hơn hai mươi kỵ sĩ trải qua mưa gió, đầu đội nhật nguyệt tinh thần, chân đạp thiên sơn vạn thủy, năm ngày nghỉ một chút.
Trên đường một con linh thứu từ đô thành bay tới rơi vào trên người Diêm Tu, Diêm Tu móc ngọc điệp từ ống đồng dưới chân ra, chuyển giao cho Miêu Nghị.
Sau khi Miêu Nghị xem tỉ mỉ bèn chuyển giao cho Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy sao lại một phần để dùng. Tin tức bên trong ngọc điệp không phải là gì khác, là tình huống của Thủy hành cung và Trấn Quý điện do Lâm Bình Bình gởi tới, cũng là La Bình giúp một tay lấy được.
Không có biện pháp, khoảng cách này thật sự là quá xa, xa đến nỗi hỏi người quen bên cạnh cũng không ai biết tình huống của bên này. Ngay cả điện chủ Trấn Quý điện là ai cũng không biết rõ, càng không cần phải nói thành viên khác trong cảnh nội, như vậy sao được, hoàn toàn là mù tịt.
Nhưng trước đó Miêu Nghị ở đô thành lại không tiết lộ trước muốn tới nơi này, làm trong lúc nhất thời La Bình cũng không cách nào thỏa mãn yêu cầu của hắn. Chỉ có thể sau đó hỏi thăm giúp hắn, cho đến lúc này mới lấy được cho hắn.
Miêu Nghị lại viết thư hồi âm cho Lâm Bình Bình. Diêm Tu đã cho linh thứu ăn ngon ăn no một bữa nhét thư hồi âm vào trong ống đồng, sau đó thả linh thứu bay trở về.
- Điện chủ Trấn Quý điện Thân Hoài Tín! Chậc chậc, tu vi Hồng Liên thất phẩm!
Sau khi xem xong tin Lâm Bình Bình gởi tới, Tư Không Vô Úy chậc chậc một tiếng, đột nhiên cười ha hả nói:
- Thì ra La huynh đệ còn có tác dụng này, Triệu Phi, hiện tại chúng ta cũng không thiếu tiền, xem ra chúng ta trở về cũng phải bố trí ở đô thành, đô thành có người như Lâm Bình Bình vậy thuận tiện không ít.
Triệu Phi gật đầu một cái, đồng ý!
Cả bọn dong ruổi gần một tháng, rốt cục đã tới cảnh nội Trấn Quý điện.
Tất cả mọi người là lần đầu tới đây, không biết đường, giữa tiếng vó long câu ầm ầm, trên tay Miêu Nghị, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy chạy trước đều cầm ngọc điệp bản đồ tìm đường.
Phía trước quan đạo cạnh đường núi xuất hiện ngã rẽ, Triệu Phi quả quyết chỉ tay, hơn hai mươi kỵ sĩ lập tức nghiêng người rẽ qua khúc quanh, cơ hồ nghiêng lướt qua sát mặt đất mới dựng đứng lại, không hề giảm tốc độ chút nào, trong nháy mắt vọt vào đường núi.
Chim rừng bị kinh động bay lên rợp trời, dã thú lẩn trốn, mắt thấy cả bọn ầm ầm nhanh chóng chạy vào trong thâm sơn.
Rừng già âm u, dây leo cỏ dại chằng chịt, hoa cỏ xanh um, thác đổ suối chảy, đường núi gập ghềnh, long câu chạy nhanh, một tòa cung điện nguy nga sừng sững xa xa trên một ngọn núi cao.
Phi tới trước sơn môn, hai người lướt ra giơ tay ngăn trở từ xa, gằn giọng quát:
- Người tới là ai?
Ba người dẫn đầu giơ tay ngừng nhân mã sau lưng lại, tất cả long câu cất vó mà đứng, dừng ở trước sơn môn.
- Triệu Phi, Miêu Nghị, Tư Không Vô Úy!
Ba người xưng tên ra, Tư Không Vô Úy la to tổng kết:
- Phụng pháp chỉ cung chủ Thủy hành cung, tới Trấn Quý điện nhậm chức!
Hai người giữ cửa nhìn nhau, bên này đã sớm được Thủy hành cung đưa tin, biết có ba người tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội may mắn còn sống sót cùng nhau chen tới Trấn Quý điện. Cũng vì vậy làm vị trí ba phủ chủ hiện tại phải rơi đài, chuyện này đã huyên náo xôn xao rầm rộ ở Trấn Quý điện.
Ba vị phủ chủ Thiên Trạch phủ, Thủy Vân phủ, Vân Tang phủ đã nhận được pháp chỉ điều lệnh, một khi tân nhậm phủ chủ đến, ba người sẽ phải giao ra đại quyền tới Trấn Quý điện nhậm chức, đãi ngộ trong đó dĩ nhiên là khác nhau như trời vực.
Hiển nhiên ba vị phủ chủ kia hết sức không bằng lòng, từng thấy xui xẻo, nhưng chưa từng thấy qua xui xẻo như vậy. Chuyện này đã trở thành trò cười ở Trấn Quý điện, thậm chí người không thuận với ba vị phủ chủ kia cười đau cả bụng.
Một người tới cũng không nói, thình lình từ trên trời rơi xuống ba người một lượt, bất ngờ này quả thật là quá lớn.
Mọi người nghi ngờ có phải người từ Tinh Tú Hải sống trở về bị bệnh hay không, hiện tại tin tức đã truyền ra. Nghe nói là tùy tiện chọn địa phương cảnh nội Thìn lộ, ba vị phủ chủ xui xẻo kia thật là nằm mơ cũng không nghĩ tới có thể chọn nơi này. Các ngươi không đi tới địa phương béo bở, tới chỗ này làm khó dễ chúng ta làm gì??? Phải thật là xui xẻo mới có thể gặp phải chuyện như vậy, hơn nữa còn là xui xẻo tày trời bị ba người một lượt.
Thế nhưng không có biện pháp, đây là pháp chỉ ngay cả cung chủ Thủy hành cung cũng phải tuân theo, phía dưới không ai dám kháng chỉ không tuân.
Người có thể từ Tinh Tú Hải sống trở về vốn là rất có thực lực, dễ dàng làm cho người ta tôn kính. Nhìn lại ba người khí độ ung dung, quả nhiên là bất phàm, không hề có vẻ cẩn thận của người mới tới chỗ lạ. Hai tên thủ vệ lập tức trở nên nghiêm nghị, một người trong đó vội vàng cẩn thận tiến lên.
Nhất nhất nghiệm chứng qua pháp chỉ của cung chủ bổ nhiệm ba người xong, tên thủ vệ kia cười bồi nói:
- Xin ba vị phủ chủ chờ cho, ta đi thông báo ngay!
Triệu Phi mặt không đổi sắc gật đầu một cái, người nọ lập tức chạy mau.
Không bao lâu sau chỉ thấy trên mấy ngọn núi bay vút ra mấy đạo lưu quang rơi vào cung điện trên ngọn chủ phong, rất nhanh người đi trước thông báo chạy tới, cũng dẫn đường.
Đến chân núi, tùy tùng ba người Miêu Nghị dừng bước, chỉ để ba người bọn họ lên núi.
Ba người nhảy xuống ngựa trước cửa cung, Như Ảo một trong hai thị nữ Như Mộng, Như Ảo của điện chủ Trấn Quý điện Thân Hoài Tín đã đích thân đến trước cửa cung nghênh đón. Đây là đãi ngộ người mới tới mới có, sau này đoán chừng là khó được.
Hai bên vừa giới thiệu lẫn nhau, ba người lập tức chắp tay nói:
- Ra mắt tiểu cô cô!
- Mời ba vị phủ chủ!
Như Ảo xoay người dẫn ba người đi vào, dẫn ba người thẳng vào đại điện nghị sự.
Hồng Miên, Lục Liễu yên lặng đến phía sau nàng.
- Tên kia đi Tinh Tú Hải một chuyến trở về thật sự là hoàn toàn đổi khác, khí chất toàn thân thay đổi thật nhiều, đi theo bên người cũng là nhân vật cấp phủ chủ. Nhớ tình cảnh năm xưa ở Phù Quang động hắn bị tiểu thư đánh hộc máu, ai có thể nghĩ tới mấy chục năm sau lại có thể ngồi ngang hàng với phủ chủ, địa vị cao hơn cả tiểu thư. Hắn leo lên nhanh thật, nếu có một ngày địa vị còn cao hơn phủ chủ, không biết...
Lục Liễu thở dài một tiếng.
Hồng Miên cũng than thở:
- Thủy hành cung, thật là xa, cách Nguyệt hành cung tới mấy cung. Dường như Thủy Vân phủ đã gần tiếp giáp với Vô Lượng quốc, cho dù là cỡi long câu ngày đêm không ngừng ít nhất cũng phải chạy hơn nửa tháng. Không có việc gì ai lại chạy xa như vậy, cũng không biết sau này còn có thể gặp mặt hay không…
Hai nàng nhìn bóng lưng Tần Vi Vi ngồi ngay ngắn trên vật cỡi, sau đó nhìn nhau, lại thở dài một tiếng...
-----------
Thủy hành cung, Trấn Quý điện.
Hơn hai mươi kỵ sĩ trải qua mưa gió, đầu đội nhật nguyệt tinh thần, chân đạp thiên sơn vạn thủy, năm ngày nghỉ một chút.
Trên đường một con linh thứu từ đô thành bay tới rơi vào trên người Diêm Tu, Diêm Tu móc ngọc điệp từ ống đồng dưới chân ra, chuyển giao cho Miêu Nghị.
Sau khi Miêu Nghị xem tỉ mỉ bèn chuyển giao cho Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy sao lại một phần để dùng. Tin tức bên trong ngọc điệp không phải là gì khác, là tình huống của Thủy hành cung và Trấn Quý điện do Lâm Bình Bình gởi tới, cũng là La Bình giúp một tay lấy được.
Không có biện pháp, khoảng cách này thật sự là quá xa, xa đến nỗi hỏi người quen bên cạnh cũng không ai biết tình huống của bên này. Ngay cả điện chủ Trấn Quý điện là ai cũng không biết rõ, càng không cần phải nói thành viên khác trong cảnh nội, như vậy sao được, hoàn toàn là mù tịt.
Nhưng trước đó Miêu Nghị ở đô thành lại không tiết lộ trước muốn tới nơi này, làm trong lúc nhất thời La Bình cũng không cách nào thỏa mãn yêu cầu của hắn. Chỉ có thể sau đó hỏi thăm giúp hắn, cho đến lúc này mới lấy được cho hắn.
Miêu Nghị lại viết thư hồi âm cho Lâm Bình Bình. Diêm Tu đã cho linh thứu ăn ngon ăn no một bữa nhét thư hồi âm vào trong ống đồng, sau đó thả linh thứu bay trở về.
- Điện chủ Trấn Quý điện Thân Hoài Tín! Chậc chậc, tu vi Hồng Liên thất phẩm!
Sau khi xem xong tin Lâm Bình Bình gởi tới, Tư Không Vô Úy chậc chậc một tiếng, đột nhiên cười ha hả nói:
- Thì ra La huynh đệ còn có tác dụng này, Triệu Phi, hiện tại chúng ta cũng không thiếu tiền, xem ra chúng ta trở về cũng phải bố trí ở đô thành, đô thành có người như Lâm Bình Bình vậy thuận tiện không ít.
Triệu Phi gật đầu một cái, đồng ý!
Cả bọn dong ruổi gần một tháng, rốt cục đã tới cảnh nội Trấn Quý điện.
Tất cả mọi người là lần đầu tới đây, không biết đường, giữa tiếng vó long câu ầm ầm, trên tay Miêu Nghị, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy chạy trước đều cầm ngọc điệp bản đồ tìm đường.
Phía trước quan đạo cạnh đường núi xuất hiện ngã rẽ, Triệu Phi quả quyết chỉ tay, hơn hai mươi kỵ sĩ lập tức nghiêng người rẽ qua khúc quanh, cơ hồ nghiêng lướt qua sát mặt đất mới dựng đứng lại, không hề giảm tốc độ chút nào, trong nháy mắt vọt vào đường núi.
Chim rừng bị kinh động bay lên rợp trời, dã thú lẩn trốn, mắt thấy cả bọn ầm ầm nhanh chóng chạy vào trong thâm sơn.
Rừng già âm u, dây leo cỏ dại chằng chịt, hoa cỏ xanh um, thác đổ suối chảy, đường núi gập ghềnh, long câu chạy nhanh, một tòa cung điện nguy nga sừng sững xa xa trên một ngọn núi cao.
Phi tới trước sơn môn, hai người lướt ra giơ tay ngăn trở từ xa, gằn giọng quát:
- Người tới là ai?
Ba người dẫn đầu giơ tay ngừng nhân mã sau lưng lại, tất cả long câu cất vó mà đứng, dừng ở trước sơn môn.
- Triệu Phi, Miêu Nghị, Tư Không Vô Úy!
Ba người xưng tên ra, Tư Không Vô Úy la to tổng kết:
- Phụng pháp chỉ cung chủ Thủy hành cung, tới Trấn Quý điện nhậm chức!
Hai người giữ cửa nhìn nhau, bên này đã sớm được Thủy hành cung đưa tin, biết có ba người tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội may mắn còn sống sót cùng nhau chen tới Trấn Quý điện. Cũng vì vậy làm vị trí ba phủ chủ hiện tại phải rơi đài, chuyện này đã huyên náo xôn xao rầm rộ ở Trấn Quý điện.
Ba vị phủ chủ Thiên Trạch phủ, Thủy Vân phủ, Vân Tang phủ đã nhận được pháp chỉ điều lệnh, một khi tân nhậm phủ chủ đến, ba người sẽ phải giao ra đại quyền tới Trấn Quý điện nhậm chức, đãi ngộ trong đó dĩ nhiên là khác nhau như trời vực.
Hiển nhiên ba vị phủ chủ kia hết sức không bằng lòng, từng thấy xui xẻo, nhưng chưa từng thấy qua xui xẻo như vậy. Chuyện này đã trở thành trò cười ở Trấn Quý điện, thậm chí người không thuận với ba vị phủ chủ kia cười đau cả bụng.
Một người tới cũng không nói, thình lình từ trên trời rơi xuống ba người một lượt, bất ngờ này quả thật là quá lớn.
Mọi người nghi ngờ có phải người từ Tinh Tú Hải sống trở về bị bệnh hay không, hiện tại tin tức đã truyền ra. Nghe nói là tùy tiện chọn địa phương cảnh nội Thìn lộ, ba vị phủ chủ xui xẻo kia thật là nằm mơ cũng không nghĩ tới có thể chọn nơi này. Các ngươi không đi tới địa phương béo bở, tới chỗ này làm khó dễ chúng ta làm gì??? Phải thật là xui xẻo mới có thể gặp phải chuyện như vậy, hơn nữa còn là xui xẻo tày trời bị ba người một lượt.
Thế nhưng không có biện pháp, đây là pháp chỉ ngay cả cung chủ Thủy hành cung cũng phải tuân theo, phía dưới không ai dám kháng chỉ không tuân.
Người có thể từ Tinh Tú Hải sống trở về vốn là rất có thực lực, dễ dàng làm cho người ta tôn kính. Nhìn lại ba người khí độ ung dung, quả nhiên là bất phàm, không hề có vẻ cẩn thận của người mới tới chỗ lạ. Hai tên thủ vệ lập tức trở nên nghiêm nghị, một người trong đó vội vàng cẩn thận tiến lên.
Nhất nhất nghiệm chứng qua pháp chỉ của cung chủ bổ nhiệm ba người xong, tên thủ vệ kia cười bồi nói:
- Xin ba vị phủ chủ chờ cho, ta đi thông báo ngay!
Triệu Phi mặt không đổi sắc gật đầu một cái, người nọ lập tức chạy mau.
Không bao lâu sau chỉ thấy trên mấy ngọn núi bay vút ra mấy đạo lưu quang rơi vào cung điện trên ngọn chủ phong, rất nhanh người đi trước thông báo chạy tới, cũng dẫn đường.
Đến chân núi, tùy tùng ba người Miêu Nghị dừng bước, chỉ để ba người bọn họ lên núi.
Ba người nhảy xuống ngựa trước cửa cung, Như Ảo một trong hai thị nữ Như Mộng, Như Ảo của điện chủ Trấn Quý điện Thân Hoài Tín đã đích thân đến trước cửa cung nghênh đón. Đây là đãi ngộ người mới tới mới có, sau này đoán chừng là khó được.
Hai bên vừa giới thiệu lẫn nhau, ba người lập tức chắp tay nói:
- Ra mắt tiểu cô cô!
- Mời ba vị phủ chủ!
Như Ảo xoay người dẫn ba người đi vào, dẫn ba người thẳng vào đại điện nghị sự.