Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một con bạch xà, một con cự đại bạch xà toàn thân trắng như tuyết lân giáp như ngọc, uyển chuyển uốn quanh từng tầng một trong chén hoa sen, nếu không phải là không có chân, cộng thêm có là đầu rắn, Miêu Nghị thiếu chút nữa tưởng lầm là một con rồng trắng.

Trên đầu rắn mọc một cái sừng sáng bóng, đỉnh chóp cái độc giác này mơ hồ có tinh thể lưu quang bảy màu lấp lóe, vô cùng đẹp.

Bạch xà tuy rằng cự đại, thế nhưng bởi vì thu lại vòng từng cánh hoa sen hướng lên trên, cộng thêm thân mình quấn lên phía sau những tầng trên, nếu không có phi thân lên, từ cửa động vào thật đúng là phát hiện không được.

Trước sau như một, giống như cảnh tượng khi tầm bảo trước kia thấy được vậy, bạch xà tuy rằng đẹp, trên người lại cắm cương châm, lân giáp quán xuyên qua, có vết máu, trong từng tầng hoa sen có dây xích xuyên qua thân thể của bạch xà.

Đứng lơ lửng trên không trung, Miêu Nghị chuyển vòng quanh đài hoa sen cự đại, xác nhận con bạch xà này bị không chế rồi, không giống như ở trong Thận mê ở Tiên Hành Tinh còn có thể công kích, bấy giờ mới yên tâm đáp xuống đỉnh chóp đài hoa sen.

Đỉnh chóp không lớn, là tọa đài dùng để ngồi xếp bằng tỉnh tọa, vị trí trung gian có một ký hiệu chữ “Vạn”, khiến Miêu Nghị nhìn mà mí mắt nhướn dựng lên. Cái ký hiệu này đã không xa lạ gì với hắn nữa rồi. Có năng lực tìm tới nơi này chính là vì trong di tích của Nam Vô môn có cái ký hiệu cự đại làm tọa độ.

Miêu Nghị nhanh chóng ngắm nhìn Phật tượng chung quanh, có chút kinh nghi bất định, chẳng lẽ nơi này có quan hệ với Nam Vô môn?

Sau một phen suy tư, tạm thời buông xuống phần nghi ngờ này, ánh mắt Miêu Nghị đáp xuống giữa ký hiệu chữ “Vạn' một chút, một chiếc nhẫn trừ vật lẵng lặng đứng ở chỗ lõm vào ở đó.

Nơi này bỏ nhẫn trừ vật vào là có ý gì? Điều này làm cho hắn lo lắng có phải là có cơ quan gì hay không, từ từ đến gần gần ngồi xổm xuống, thi pháp cẩn thận dò xét, phát hiện nhẫn trừ vật và tọa đài này không có bất kỳ dính líu nào, mà là độc lập với nhau, lúc này mới nhẹ nhàng đưa ra một ngón tay khợi lên cái nhẫn trừ vật cắm ở trong chỗ lõm vào trong tay, động tác rất chậm, sáu giác quan đều cảnh giác hết thảy chung quanh.

Vật tới tay, xác nhận chung quanh không có bất cứ dị thường nào, Miêu Nghị mới thi pháp tra xét ở trong nhẫn trừ vật có cái gì đó hay không.

Bên trong có một hộp hồng tỉnh, giống nhau như đúc so với khi tầm bảo trước kia nhìn thấy được các hộp kim loại, Miêu Nghị lập tức ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ đây là tàng bảo lần này?



Lần nữa xoay quanh nhìn chung quanh, cái thứ hắn cần tìm không phải là một mực giấu ở trong tay pho tượng Phi Thiên nữ tử sao? Chẳng lẽ lần này ngoại lệ rồi hay sao?

Vì để giải mờ nghi ngờ trong lòng. hắn nhanh chóng lấy hộp kim loại từ từ trong nhân trừ vật ra.

Mở ra vừa nhìn lại là sửng sốt, bên trong có bảy khói ngọc điệp, hai viên cầu kim loại màu đỏ.

Cầm lên một khối ngọc điệp thi pháp tra xét, nhập vào mắt chính là 6 chữ cái to: Đại Ma Vô Song Quyêt, trời ơi!

Coi tiếp nội dung phía dưới, quả nhiên là tu hành công pháp, Miêu Nghị lập tức hưng phấn rồi. Đại Ma Vô Song Quyết bộ chữ Thiên tới tay rồi, Vân Tri Thu rốt cục có thể tu luyện xong toàn bộ Đại Ma Vô Song Quyết rồi, có kỳ công này tương trợ, một khi Vân Tri Thu luyện thành, chắc chắn tăng cường năng lực tự vệ cực lớn.

Sáu khối ngọc điệp khác rốt cuộc là tình huống gì? Hơi thu liềm lại tâm tình hưng phấn, bỏ Đại Ma Vô Song Quyết vào lật nắp hộp đã được lật lên, lại cầm lên tiếp một khối ngọc điệp tra xét, nhập vào mắt là năm chữ to: Vô Lượng Thiên Đại Pháp, ông trời ơi ngất đến chết mất!

Biểu tình trên mặt Miêu Nghị lập tức trở nên đặc sắc, lần trước chỗ tàng bảo có được gợi ý rõ ràng nói rằng địa điểm này ẩn giấu Đại Ma Vô Song Quyết bộ chữ Thiên. Thế nào ngay cả Vô lượng Đại Pháp bộ chữ Thiên cũng trồi ra luôn rồi? Còn mấy khối ngọc điệp khác...

Lại bỏ vật trên tay vào trên nắp lật, sờ soạng khối ngọc điệp tiếp theo tra xét, vào mắt là bốn chữ to: Cửu Trọng Thiên Thiên!

Bỏ lên cái nắp, lại không dằn nổi cầm tiếp theo khối tra xét, Hồn Thông Dương Quyết bộ chữ Thiên!

Tiếp một khối nữa, Cực Nhạc Tâm Kinh bộ chữ Thiên, lấy thêm một khối, Vạn Yêu Đại Pháp bộ chữ Thiên!



- Lục Đại kỳ công bộ chữ Thiên không ngờ lại toàn bộ ở chỗ này. . .

Miêu Nghị gương mặt kinh ngạc, hay nói cách khác chuyển này thoáng cái đã thu thập đầy đủ hết Lục Đại kỳ công rồi, người tàng bảo nhử mồi như câu cá vậy từ khi nào trở nên rộng lượng như vậy rồi?

Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, chuyện này cũng không phải không có dấu vết có thể tra xét, lần trước tầm bảo trong Luyện Ngục chi địa, tình huống có một chút ngoài ý liệu rồi, m Hồn Thông Dương Quyết bộ chữ Địa, Vạn Yêu Đại Pháp, Cực Nhạc Tâm Kinh tập thể xuất hiện. Thoáng cái lấy được ba bộ công pháp chữ Địa. Lần này tiến hơn một bước không ngờ lại cùng lúc lấy được sáu bộ công pháp chữ Thiên.

Nếu là Lục Đại kỳ công đầy đủ hêt rồi, như vậy khối ngọc điệp thứ bảy là cái tình huống gì?

Miêu Nghị đầu còn nhịn được lập tức chộp vào trong tay tra xét, vào mắt chính là như văn tự phiêu dật tựa như nước chảy mây trôi:

“Có thể vào thất này, Lục Đại công pháp xin dâng hoàn chỉnh.

Nếu như đã đến, tất sẽ an đi, không cần quá lo lắng.

Tài vật bên trong được mất đều phân hai, cái nào cũng được, không thể lấy dễ dàng, đệ tử cửa Phật có thể phá giải cửa này chủ nhân của thất này, chủ nhân nguyện tặng cho thì có thể lấy, ngược lại thì nên bỏ đi, hết thảy tùy theo duyên phận, không thể cưỡng cầu.

Trong Ngọc điệp chỉ có mấy chữ như vậy, cuối cùng cũng không có lưu danh, cũng không đánh xuống bất kỳ pháp ấn nào, một đoạn lời nói không tên không họ lại làm cho tâm tình Miêu Nghị có chút kích động, đã nhiều năm như vậy rồi, rốt cục nhìn thấy được người tàng bảo lên tiếng rồi.

Người khác có lẽ không biết cái này có ý nghĩa như thế nào, nhưng đối với Miêu Nghị mà nói, lại có nghĩa là một loại nhìn nhận, có nghĩa là người tàng bảo có một loại nhìn nhận đối với hắn.

Hơi điều chỉnh tâm tình xong, Miêu Nghị đối với lời nhắn lại này ít nhiều có chút buồn bực, không phải là hoàn toàn có thể hiểu được, những cái khác đều dễ nói, cái câu “Đệ tử cửa Phật có thể phá giải pháp môn chính là chủ nhân của thất này là có ý gì? Cái gì mà đệ tử cửa Phật? Pháp môn cái gì đó ở đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK