Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này quả thật khiến Hạ Hầu Thừa Vũ bình tĩnh lại quả nhiên tạm thời quên chuyện Chiến Như Ý, hỏi chuyện gì xảy ra.

Miêu Nghị biểu thị bây giờ còn đang thương lượng, đợi có manh mối sẽ bẩm báo, không dám ở trước mặt Thiên hậu hồ ngôn loạn ngữ nói chuyện không nắm chắc. Hạ Hầu Thừa Vũ lại khen hắn, chuyện diệt Doanh Cửu Quang làm tốt đương nhiên là phải khen, biểu thị nàng đang ở Thiên Tẫn cung đợi tin tức tốt của hắn.

Năm mươi triệu nhân mã! Đi đi lại lại trên Thiên Tẫn cung Hạ Hầu Thừa Vũ gạt hết tâm trạng phẫn nộ, trong lòng rất là chờ mong, một khi nắm được nhiều nhân mã như vậy, chỉ cần Ngưu Hữu Đức nghe nàng, sợ là thiên đế cũng phải nể nàng mấy phần, tay cầm binh quyền đương nhiên có thể kiên cường, nếu cứ tiếp tục như này, nói không chừng sẽ có lúc chính nàng có thể thoát khỏi khống chế của Hạ Hầu gia, ngẫm lại đều hưng phấn, âm thầm cảm thán không thôi. Ngưu Hữu Đức thật là kiện tướng đắc lực của bổn cung! Đi đi lại lại sau một hồi lâu. Hạ Hầu Thừa Vũ âm thầm hạ quyết tâm, nếu như Ngưu Hữu Đức thật có thể mang tới cho nàng niềm vui to lớn như vậy, nàng sẽ nghĩ mọi biện pháp vì Vân Tri Thu tranh thủ một cáo mệnh lớn, nghe nói Ngưu Hữu Đức rất coi trọng phu nhân kia.

Tuy là nàng trong đầu có chút chướng mắt Vân Tri Thu con đàn bà tái giá này, nhưng không cách nào. Ngưu Hữu Đức nàng nhất định phải mượn hơi hắn!

Bên trong Thủ thành cung Miêu Nghị đi đi lại lại ở trong hoa viên cuối cùng cũng dừng bước ngửa mặt lên trời khẽ than thở một tiếng, hắn không ngờ Chiến Như Ý không chết, xảy ra chuyện lớn như vậy Thanh Chủ vẫn ra sức bảo vệ, có thể thấy được Thanh Chủ đối với Chiến Như Ý sủng ái đến mức nào.

Từ góc độ nào đó mà nói, hắn muốn Chiến Như Ý chết, có một số việc cũng đã kết thúc rồi, không chết thì khiến hổ thẹn trong lòng hắn khó có thể tiêu tan.

Năm đó cự tuyệt Chiến Như Ý, bây giờ lại lật đổ cả nhà Doanh Cửu Quang, hắn từng ở ngự viên, hậu cung về điểm này hắn cũng biết, không có Doanh gia che chở, Chiến Như Ý sau này ở trong cung có thể tưởng tượng được, hắn không biết Chiến Như Ý bây giờ hận hắn Miêu Nghị đến mức nào.

Hắn không biết nên coi Chiến Như Ý như là một cái tai hoạ ngầm hay không, Thanh Chủ sủng ái như vậy, nếu như Chiến Như Ý muốn báo thù mà gièm pha, đối với hắn thật không phải là chuyện tốt.

Quảng thiên Vương phủ, bên trong thư phòng, Quảng Lệnh Công nhắm mắt trên ghế ngồi, tinh thần uể oải, thậm chí có vẻ hơi chán chường, không có khí thế như trước kia.

Doanh Cửu Quang chết ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng hắn, nói là thỏ tử hổ bi cũng không quá đáng, Thanh Chủ cường thể làm hắn rất phẫn nộ, thậm chí hoài nghi lưỡi dao kế tiếp có phải sẽ tìm đến bọn họ hay không, hắn đã từng có ý liên thủ mấy nhà tạo phản, nhưng mà cuối cùng vẫn bỏ đi cái ý niệm này, bởi vì không có phần thắng!

Tạo phản loại chuyện như vậy cũng không phải nóng vội liền có thể làm, cực lạc giới bên kia, còn có người của Hạ Hầu gia, Đằng Phi, Thành Thái Trạch bên kia còn chưa triệt để bình định Đông quân, chuẩn bị chưa tới nơi tới chốn không có khả năng thành công. Cho nên trừ phi bị Thanh Chủ khiến cho không có đường lui, bằng không sao có thể trong chốc lát hiểu rõ vấn đề liền liều cho cá chết lưới rách, bây giờ Thanh Chủ đánh lén đắc thủ, nói cái gì nữa cũng đã muộn, cũng chỉ có thể là tiếp tục kiềm chế đối với Thanh Chủ, xem hành động của Thanh Chủ mà ứng đối.

Một bên nắm tinh linh Câu Việt nhẹ tiếng bẩm báo:

- Vương gia, người của chúng ta trên Thiên Nhai bị giam đã được Ngưu Hữu Đức thả ra, hơn nữa Ngưu Hữu Đức đã xuất hiện tại Thiên Nguyên tinh Thiên Nhai, xem tình hình này, chuyện xảy ra hắn hẳn là vẫn trốn ở Thiên Nhai trực tiếp thao túng chỉ huy.

Quảng Lệnh Công từ từ mở hai mắt ra, chợt cười lạnh không dứt, phanh! Cuối cùng vỗ bàn một cái, gan to đấy, còn dám công nhiên ở tứ quân cảnh nội rêu rao lộ diện! Chính khí môn chuyện này bản vương còn chưa tính sổ với hắn, hắn còn dám dính vào việc này, cũng tốt, nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt, Thiên Nguyên tinh bên kia là địa bàn của Thành Thái Trạch.



Câu Việt gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Quảng Lệnh Công cười lạnh nói:

- Thông báo Thành Thái Trạch, ta không muốn nhìn thấy Ngưu Hữu Đức sống rời khỏi địa bàn của hắn!

- Vâng!

Câu Việt trả lời nhanh chóng liên hệ Thành Thái Trạch, nhưng mà kết quả liên lạc tựa hồ có hơi không vui, cầm tinh linh có chút muốn nói lại thôi, nhưng lại không thể không nói, dù biết Vương gia tâm tình không tốt, cũng không khỏi không nhắm mắt nói:

- Vương gia, Thành Thái Trạch nói hắn vẫn còn ở sào huyệt Doanh Cửu Quang cùng Đằng Phi tiêu diệt tàn binh, còn muốn cùng Đằng Phi thương nghị phân chia địa bàn, rất bận rộn, mà Thiên Nguyên tinh nhân mã không còn, sợ là phải khiến Vương gia thất vọng rồi.

Quảng Lệnh Công bỗng nhiên đứng lên, tức giận nói:

- Chỉ là mượn cớ! Hắn giờ đang khẩn cấp điều đi một đạo nhân mã trở về không đi được sao? Hắn có còn thành ý hợp tác hay không?

Câu Việt chắp tay, biết hắn giờ tâm tình không tốt, không bình tĩnh lắm, trấn an nói:

- Vương gia bớt giận!

- Vương gia, ý của Thành Thái Trạch cũng có thể hiểu được chuyện của hắn. Thanh Chủ vẫn chưa thực hiện, giờ bảo đi giết đường đường một đại đô đốc, không biết có chọc giận Thanh Chủ hay không, lúc này hắn làm sao có thể đi làm chuyện thêm phức tạp?

Quảng Lệnh Công cũng không phải người không nói phải trái, chỉ là tâm tình hơi không khống chế được, đạo lý nói rõ ràng rồi hắn tự có thể hiểu được, hơi trầm mặc:

- Thông báo hắn một tiếng, hắn cũng có chỗ khó xử, bản Vương cũng không miễn cưỡng, bản Vương sẽ điều một đạo nhân mã đi cảnh nội của hắn vậy là được rồi chứ gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK