Vân Tri Thu gật đầu nói:
- Phải nắm tiểu thế giới trong tay chúng ta mới vững chắc, ngươi mang một trăm bộ chiến giáp Hồng Tinh về trang bị cho bầy yêu Tinh Túc Hải, quét sạch lục quốc không khó. Chỉ sợ lục thánh liên hợp đối phó với ngươi, nếu muốn vấn đỉnh tiểu thế giới chỉ e gia gia của ta không khách sáo với ngươi, chắc chắn lục thánh sẽ hợp sức lại. Thôi, cứ chờ từ từ, đợi khi tu vi của ngươi cao thêm chút nữa, đợi Yêu Nhược Tiên luyện chế ra bảo tháp Linh Lung, nắm chắc một chút rồi hãy hành động.
Sắp phải trở mặt với gia gia của Vân Tri Thu, Miêu Nghị bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, qua một thời gian ta mang Phục Thanh, Ưng Vô Địch về một chuyến đã.
Vân Tri Thu lắc đầu nói:
- Không vội, chờ thêm mấy tháng, đợi ta tuế chước rồi cùng nhau về. Ngươi không tiện mở miệng bỏ bọn họ vào túi thú, để ta nói là thích hợp, có một số chừng mực phải để họ thói quen, cần dựng lên quy định.
Vì thế Miêu Nghị đại thống lĩnh hoàn toàn nhường Thủ Thành cung cho Bích Nguyệt Phu Nhân, để Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phí tọa trấn thay hắn. Miêu Nghị tiếp tục ở phủ thống lĩnh khu đông thành, chung một địa bàn với thống lĩnh khu đông thành là Phục Thanh.
Miêu Nghị và Vân Tri Thu đã bàn với nhau sẽ cùng trở về lúc tuế chước, nhưng luôn có việc bất ngờ quấy nhiễu. Mộ Dung Tinh Hoa được như mong muốn, đưa thiệp cưới đến.
Tào Vạn Tường bỏ rơi Đào Hoa phu nhân, muốn chính thức cưới Mộ Dung Tinh Hoa.
Mộ Dung Tinh Hoa tự mình đưa thiệp cưới đến, cũng để xin nghỉ. Bên phủ Đô Thống Ất Tử vực đã phái người đón nàng đi làm chuẩn bị.
Trong đình viện dinh thự đại thống lĩnh, Mộ Dung Tinh Hoa đứng trong đình, phong tư tha thướt, xung quanh phồn hoa như gấm.
Miêu đại thống lĩnh ngồi trên ghế, cầm thiệp cưới giở ra xem, ngây người, hắn không ngờ tốc độ nhanh như vậy. Đào Hoa phu nhân bị bỏ rơi là chuyện hợp tình hợp lý. Không nam nhân nào tha thứ được cho hành vi của Đào Hoa phu nhân, nhưng không ngờ Mộ Dung Tinh Hoa giải quyết Tào Vạn Tường mau vậy. Miêu Nghị không rõ sự việc ẩn đằng sau, đó là chuyện riêng nhà người ta, không tiện hỏi nhiều.
Lặng im một lúc, Miêu Nghị nhẹ lắc đầu, hắn ngước lên cười khổ hỏi:
- Thật sự quyết định gả cho Tào Vạn Tường?
Mộ Dung Tinh Hoa mỉm cười hỏi ngược lại:
- Không gả cho hắn chứ gả ai được? Gả cho ai cũng vậy thôi.
Miêu Nghị cạn lời, nhưng hắn vẫn lấy làm lạ hỏi:
- Thật ra sớm có tin đồn về Đào Hoa phu nhân và Dương Thái, chẳng lẽ trước kia Tào Vạn Tường hoàn toàn không hay biết gì?
Miêu Nghị muốn hỏi là: Chẳng lẽ còn phải chờ tới khi nàng thả ra tiếng gió Tào Vạn Tường mới biết?
Mộ Dung Tinh Hoa cười nói:
- Loại chuyện này nếu không đâm thủng thì đương sự vĩnh viễn là người biết cuối cùng, như ta trước kia cũng cho rằng không ai biết chuyện giữa ta và Tào Vạn Tường. Mãi khi bị Hạ Hầu Long Thành vạch ra ta mới hiểu thật ra mọi người biết từ lâu, chỉ có ta như đồ ngốc giả bộ không có chuyện gì, thành trò cười trong mắt mọi người.
Miêu Nghị ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, hắn đứng lên, mỉm cười nói:
- Chúc mừng, ta sẽ không bỏ qua rượu mừng này!
Mộ Dung Tinh Hoa điềm tĩnh cười lui xuống:
- Nếu không có dặn dò gì khác thì ty chức cáo lui.
Miêu Nghị nhìn theo, cầm thiếp cưới chắp tay sau lưng, hắn dựa vào lan can buông tiếng thở dài. Con người luôn sống thật phức tạp.
Kế hoạch trở về tiểu thế giới bị quấy rầy, hôn kỳ của Mộ Dung Tinh Hoa và thời gian tuế chước trùng nhau. Miêu Nghị đành báo với Vân Tri Thu là năm nay không về được, đợi tuế chước năm sau hẵng về, kêu nàng báo cho Tần Vi Vi một tiếng.
Miêu Nghị định đi Ất Tử vực phủ Đô Thống tham gia hôn lễ của Mộ Dung Tinh Hoa , nhưng có khách tới chơi.
Trên thành lâu khu đông thành, Từ Đường Nhiên cười lớn bay xuống, đứng chặn trước mặt ba người định vào thành.
- Ha ha ha!
Ba người này là phu phụ Ban Nguyệt Công và Hoàng Khiếu Thiên. Vì Từ Đường Nhiên quen biết ba người, Miêu Nghị kêu gã đi nghênh tiếp để tránh cho rắc rối không cần thiết.
Ba người chào:
- Từ thống lĩnh!
Từ Đường Nhiên hơi giật mình:
- . . .
Hoàng Khiếu Thiên thì khỏi phải nói, quen mặt quá rồi. Nhưng phu phụ Ban Nguyệt Công gỡ bỏ ngụy trang trông hơi lạ mắt. Mà lạ mắt cũng không sao, tổng thể còn nhận ra được, Từ Đường Nhiên chỉ cảm thấy Thanh Mi hơi quen mắt nên mới thấy lạ, rõ ràng gã chưa từng gặp nhưng tại sao cứ như đã thấy ở đâu rồi.
Từ Đường Nhiên chắp tay hỏi:
- Là phu phụ Hữu Tài huynh?
- Đúng vậy!
Phu phụ Ban Nguyệt Công tự động báo thân phận thật:
- Ban Nguyệt Công, Thanh Mi xin chào Từ thống lĩnh.
- Thì ra đây mới là thân phận thật sự của các người, Ban Nguyệt Công . . .
Từ Đường Nhiên chợt ra điều gì, trợn mắt há hốc mồm, gã đã hiểu tại sao Thanh Mi hơi quen mắt, vì đã thấy trên hình vẽ tội phạm truy nã. Ban Nguyệt Công, Thanh Mi chẳng phải là đôi trong rừng Vong Ưu sao? Chuyện gì đây?
Từ Đường Nhiên chỉ vào hai người, lắp bắp:
- Các người . . .
Từ Đường Nhiên muốn nói là sao các ngươi còn dám chạy tới đây, quá to gan.
Ban Nguyệt Công cười khổ nói:
- Từ thống lĩnh bao dung cho, tình huống lúc đó cũng vì tình thế bất đắc dĩ, phu phụ chúng ta tuân theo Ngưu thống lĩnh sai bảo lập công chuộc tội!
Biết thân phận thật sự của hai người làm Hoàng Khiếu Thiên rất kinh ngạc, gã cứ tưởng Từ Đường Nhiên biết, hóa ra là không.
Từ Đường Nhiên vẫn đang não rỗng:
- A à, ra là vậy.
Ngưu đại thống lĩnh đã sắp xếp như thế thì Từ Đường Nhiên không tiện chất vấn cái gì, xoay người phất tay mời:
- Đại thống lĩnh sai ta đến nghênh tiếp ba vị, mời.
Ba người đi vào thành, Hoàng Khiếu Thiên lấy làm lạ hỏi:
- Là vị đại thống lĩnh nào?
Từ Đường Nhiên quay đầu liếc qua Hoàng Khiếu Thiên, biết gã hiểu lầm, liền cười nói:
- Ngưu thống lĩnh đã thăng chức, làm đại thống lĩnh quản lý nguyên Thiên Nhai, thượng ti của Từ mỗ.
Ba người Ban Nguyệt Công nhìn nhau. Trước khi nhận được thông báo của Miêu Nghị thì ba người đã biết nhóm hắn bắt lấy đệ nhất sát hạch, nhưng không biết hắn thăng chức.
Hoàng Khiếu Thiên hỏi:
- Còn Mộ Dung thống lĩnh?
Từ Đường Nhiên lắc đầu nói:
- Sợ là ba vị không được gặp Mộ Dung thống lĩnh. Chỉ có Từ mỗ là vô dụng. Ba vị đến không khéo, Mộ Dung thống lĩnh sắp trở thành phu nhân của Đô Thống Ất Tử vực, đã đi phủ Đô Thống Ất Tử vực chuẩn bị hôn sự, ta và đại thống lĩnh ít hôm nữa sẽ chạy đi chúc mừng. Nếu các người đến muộn mấy ngày sợ là phải chờ tới lúc ta quay về mới gặp được.
Cái này đúng là chuyện đời hay thay đổi, người trong tu hành tiết tấu sinh hoạt khá chậm, không ngờ mấy vị thay đổi lớn như thế.
Dọc đường đi ba người cảm nhận Thiên Nhai Thiên Nguyên tinh phồn hoa thế nào. Ba người tu hành lâu như vậy, lần đầu tiên vào dinh thự quan viên Thiên Đình nên hơi dè chừng cẩn thận.
Miêu Nghị tư mình đứng chờ trước cửa cái, thấy họ đến từ xa chắp tay cười chào:
- Ban huynh, Ban phu nhân, Hoàng huynh, thứ lỗi không nghênh từ xa.
Ba người vội tiến lên đáp lễ:
- Không dám khiến đại thống lĩnh nghênh từ xa.
- Phải nắm tiểu thế giới trong tay chúng ta mới vững chắc, ngươi mang một trăm bộ chiến giáp Hồng Tinh về trang bị cho bầy yêu Tinh Túc Hải, quét sạch lục quốc không khó. Chỉ sợ lục thánh liên hợp đối phó với ngươi, nếu muốn vấn đỉnh tiểu thế giới chỉ e gia gia của ta không khách sáo với ngươi, chắc chắn lục thánh sẽ hợp sức lại. Thôi, cứ chờ từ từ, đợi khi tu vi của ngươi cao thêm chút nữa, đợi Yêu Nhược Tiên luyện chế ra bảo tháp Linh Lung, nắm chắc một chút rồi hãy hành động.
Sắp phải trở mặt với gia gia của Vân Tri Thu, Miêu Nghị bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, qua một thời gian ta mang Phục Thanh, Ưng Vô Địch về một chuyến đã.
Vân Tri Thu lắc đầu nói:
- Không vội, chờ thêm mấy tháng, đợi ta tuế chước rồi cùng nhau về. Ngươi không tiện mở miệng bỏ bọn họ vào túi thú, để ta nói là thích hợp, có một số chừng mực phải để họ thói quen, cần dựng lên quy định.
Vì thế Miêu Nghị đại thống lĩnh hoàn toàn nhường Thủ Thành cung cho Bích Nguyệt Phu Nhân, để Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phí tọa trấn thay hắn. Miêu Nghị tiếp tục ở phủ thống lĩnh khu đông thành, chung một địa bàn với thống lĩnh khu đông thành là Phục Thanh.
Miêu Nghị và Vân Tri Thu đã bàn với nhau sẽ cùng trở về lúc tuế chước, nhưng luôn có việc bất ngờ quấy nhiễu. Mộ Dung Tinh Hoa được như mong muốn, đưa thiệp cưới đến.
Tào Vạn Tường bỏ rơi Đào Hoa phu nhân, muốn chính thức cưới Mộ Dung Tinh Hoa.
Mộ Dung Tinh Hoa tự mình đưa thiệp cưới đến, cũng để xin nghỉ. Bên phủ Đô Thống Ất Tử vực đã phái người đón nàng đi làm chuẩn bị.
Trong đình viện dinh thự đại thống lĩnh, Mộ Dung Tinh Hoa đứng trong đình, phong tư tha thướt, xung quanh phồn hoa như gấm.
Miêu đại thống lĩnh ngồi trên ghế, cầm thiệp cưới giở ra xem, ngây người, hắn không ngờ tốc độ nhanh như vậy. Đào Hoa phu nhân bị bỏ rơi là chuyện hợp tình hợp lý. Không nam nhân nào tha thứ được cho hành vi của Đào Hoa phu nhân, nhưng không ngờ Mộ Dung Tinh Hoa giải quyết Tào Vạn Tường mau vậy. Miêu Nghị không rõ sự việc ẩn đằng sau, đó là chuyện riêng nhà người ta, không tiện hỏi nhiều.
Lặng im một lúc, Miêu Nghị nhẹ lắc đầu, hắn ngước lên cười khổ hỏi:
- Thật sự quyết định gả cho Tào Vạn Tường?
Mộ Dung Tinh Hoa mỉm cười hỏi ngược lại:
- Không gả cho hắn chứ gả ai được? Gả cho ai cũng vậy thôi.
Miêu Nghị cạn lời, nhưng hắn vẫn lấy làm lạ hỏi:
- Thật ra sớm có tin đồn về Đào Hoa phu nhân và Dương Thái, chẳng lẽ trước kia Tào Vạn Tường hoàn toàn không hay biết gì?
Miêu Nghị muốn hỏi là: Chẳng lẽ còn phải chờ tới khi nàng thả ra tiếng gió Tào Vạn Tường mới biết?
Mộ Dung Tinh Hoa cười nói:
- Loại chuyện này nếu không đâm thủng thì đương sự vĩnh viễn là người biết cuối cùng, như ta trước kia cũng cho rằng không ai biết chuyện giữa ta và Tào Vạn Tường. Mãi khi bị Hạ Hầu Long Thành vạch ra ta mới hiểu thật ra mọi người biết từ lâu, chỉ có ta như đồ ngốc giả bộ không có chuyện gì, thành trò cười trong mắt mọi người.
Miêu Nghị ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, hắn đứng lên, mỉm cười nói:
- Chúc mừng, ta sẽ không bỏ qua rượu mừng này!
Mộ Dung Tinh Hoa điềm tĩnh cười lui xuống:
- Nếu không có dặn dò gì khác thì ty chức cáo lui.
Miêu Nghị nhìn theo, cầm thiếp cưới chắp tay sau lưng, hắn dựa vào lan can buông tiếng thở dài. Con người luôn sống thật phức tạp.
Kế hoạch trở về tiểu thế giới bị quấy rầy, hôn kỳ của Mộ Dung Tinh Hoa và thời gian tuế chước trùng nhau. Miêu Nghị đành báo với Vân Tri Thu là năm nay không về được, đợi tuế chước năm sau hẵng về, kêu nàng báo cho Tần Vi Vi một tiếng.
Miêu Nghị định đi Ất Tử vực phủ Đô Thống tham gia hôn lễ của Mộ Dung Tinh Hoa , nhưng có khách tới chơi.
Trên thành lâu khu đông thành, Từ Đường Nhiên cười lớn bay xuống, đứng chặn trước mặt ba người định vào thành.
- Ha ha ha!
Ba người này là phu phụ Ban Nguyệt Công và Hoàng Khiếu Thiên. Vì Từ Đường Nhiên quen biết ba người, Miêu Nghị kêu gã đi nghênh tiếp để tránh cho rắc rối không cần thiết.
Ba người chào:
- Từ thống lĩnh!
Từ Đường Nhiên hơi giật mình:
- . . .
Hoàng Khiếu Thiên thì khỏi phải nói, quen mặt quá rồi. Nhưng phu phụ Ban Nguyệt Công gỡ bỏ ngụy trang trông hơi lạ mắt. Mà lạ mắt cũng không sao, tổng thể còn nhận ra được, Từ Đường Nhiên chỉ cảm thấy Thanh Mi hơi quen mắt nên mới thấy lạ, rõ ràng gã chưa từng gặp nhưng tại sao cứ như đã thấy ở đâu rồi.
Từ Đường Nhiên chắp tay hỏi:
- Là phu phụ Hữu Tài huynh?
- Đúng vậy!
Phu phụ Ban Nguyệt Công tự động báo thân phận thật:
- Ban Nguyệt Công, Thanh Mi xin chào Từ thống lĩnh.
- Thì ra đây mới là thân phận thật sự của các người, Ban Nguyệt Công . . .
Từ Đường Nhiên chợt ra điều gì, trợn mắt há hốc mồm, gã đã hiểu tại sao Thanh Mi hơi quen mắt, vì đã thấy trên hình vẽ tội phạm truy nã. Ban Nguyệt Công, Thanh Mi chẳng phải là đôi trong rừng Vong Ưu sao? Chuyện gì đây?
Từ Đường Nhiên chỉ vào hai người, lắp bắp:
- Các người . . .
Từ Đường Nhiên muốn nói là sao các ngươi còn dám chạy tới đây, quá to gan.
Ban Nguyệt Công cười khổ nói:
- Từ thống lĩnh bao dung cho, tình huống lúc đó cũng vì tình thế bất đắc dĩ, phu phụ chúng ta tuân theo Ngưu thống lĩnh sai bảo lập công chuộc tội!
Biết thân phận thật sự của hai người làm Hoàng Khiếu Thiên rất kinh ngạc, gã cứ tưởng Từ Đường Nhiên biết, hóa ra là không.
Từ Đường Nhiên vẫn đang não rỗng:
- A à, ra là vậy.
Ngưu đại thống lĩnh đã sắp xếp như thế thì Từ Đường Nhiên không tiện chất vấn cái gì, xoay người phất tay mời:
- Đại thống lĩnh sai ta đến nghênh tiếp ba vị, mời.
Ba người đi vào thành, Hoàng Khiếu Thiên lấy làm lạ hỏi:
- Là vị đại thống lĩnh nào?
Từ Đường Nhiên quay đầu liếc qua Hoàng Khiếu Thiên, biết gã hiểu lầm, liền cười nói:
- Ngưu thống lĩnh đã thăng chức, làm đại thống lĩnh quản lý nguyên Thiên Nhai, thượng ti của Từ mỗ.
Ba người Ban Nguyệt Công nhìn nhau. Trước khi nhận được thông báo của Miêu Nghị thì ba người đã biết nhóm hắn bắt lấy đệ nhất sát hạch, nhưng không biết hắn thăng chức.
Hoàng Khiếu Thiên hỏi:
- Còn Mộ Dung thống lĩnh?
Từ Đường Nhiên lắc đầu nói:
- Sợ là ba vị không được gặp Mộ Dung thống lĩnh. Chỉ có Từ mỗ là vô dụng. Ba vị đến không khéo, Mộ Dung thống lĩnh sắp trở thành phu nhân của Đô Thống Ất Tử vực, đã đi phủ Đô Thống Ất Tử vực chuẩn bị hôn sự, ta và đại thống lĩnh ít hôm nữa sẽ chạy đi chúc mừng. Nếu các người đến muộn mấy ngày sợ là phải chờ tới lúc ta quay về mới gặp được.
Cái này đúng là chuyện đời hay thay đổi, người trong tu hành tiết tấu sinh hoạt khá chậm, không ngờ mấy vị thay đổi lớn như thế.
Dọc đường đi ba người cảm nhận Thiên Nhai Thiên Nguyên tinh phồn hoa thế nào. Ba người tu hành lâu như vậy, lần đầu tiên vào dinh thự quan viên Thiên Đình nên hơi dè chừng cẩn thận.
Miêu Nghị tư mình đứng chờ trước cửa cái, thấy họ đến từ xa chắp tay cười chào:
- Ban huynh, Ban phu nhân, Hoàng huynh, thứ lỗi không nghênh từ xa.
Ba người vội tiến lên đáp lễ:
- Không dám khiến đại thống lĩnh nghênh từ xa.