Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô độc bất phụ nhân, tiên hạ thủ vi cường. Tọa kỵ U Minh Bạc bức của huy Khanh Nhan khẽ nghiêng người, miệng phun ra một đám hỏa diễm âm u màu xanh về phía đám người Cừu Đãng Hải.

Cừu Đãng Hải không ngờ nữ nhân này lại đột nhiên đánh lén làm cho hắn không kịp trở tay. Hắn nhanh chóng thi pháp đẩy ra một chưởng. Pháp lực bành trướng, tuy rằng chấn bay không ít lục hỏa, nhưng mà hắn cũng cảm nhận được lục hỏa này có thể ăn mòn phát lực.

Càng làm cho hắn kinh hãi là, tuy rằng hắn có thể bảo vệ chính mình. Nhưng mà thân thể thật dài của Kim Sí Phi xà lại bị dính lục hỏa, vị trí là ở cái đuôi dài kia.

Chi chi..

Kim Sí phi xà đột nhiên kêu lên mấy tiếng, dường như rất đau đớn. Nhưng mà cho dù đuôi vung vẩy thế nào nó cũng không dập tắt hết được. Giống như là giòi trong xương, rất nhanh đã đốt tới xương cốt. Loại hỏa diễm này dường như rất thích thôn phệ thân thể huyết nhục, dọc theo đuôi Kim sí phi xà, rất nhanh đã lan tràn.

Kim Sí phi xà lập tức không khống chế được, Cừu Đãng Hải làm thế nào cũng vô dụng. Hắn còn phải thi pháp chống cự lục hỏa mà U Minh Bạch Bức không ngừng phun ra.

Càng không may là, Kim Sí Phi xà không khống chế được lại vung đuôi dính lục hỏa, quất loạn vào đội ngũ sau lưng. Một trận hỗn loạn xảy ra.

Đội ngũ phía sau vốn đang truy địch, ai ngờ hậu phương lại đột nhiên xuất hiện chuyện này. Cả đám hỗn loạn, đuôi của Kim Sí phi xà có lực đạo vô cùng kinh người. Oanh một tiếng, một đầu Kim sí đại bàng bị đánh bay ra ngoài. Người mặc chiến giáp hồng tinh bên trên cũng không thể kháng cự được một kích này. Phốc một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cũng bị đánh bay theo.

Mọi người lập tức khống chế tọa kỵ tránh né, dưới tình huống vội vàng cho dù có người muốn tránh cũng không kịp. Vung đao nổi giận chém vào đuôi Kim Sí phi xà, đuôi Kim Sí phi xà bị chặt đứt, nhưng lại bị Lục hỏa quét trúng.

Tình huống kế tiếp lại khiến cho người ta sởn hết gai ốc. Lục hỏa kia lập tức bám vào trên chiến giáp hắn rồi thiêu đốt. Phảng phất như có tính mạng vậy, không ngờ lại thông qua khe hở của chiến giáp chui vào. Nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khe hở có thể chui lọt. Người nọ dù thi pháp thế nào cũng không thể nào dập tắt được.

Rất nhanh, người bên trong chiến giáp đã bị một đám lục hỏa bao phủ. Vẻ mặt dữ tợn vô cùng, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Tọa kỵ Kim Sí đại bàng của hắn trong lục hỏa cũng phát ra tiếng rên rỉ.

Tình cảnh này khiến cho Cừu Đãng Hải cũng không dám tới gần. Mà Cừu Đãng Hải cũng lắc mình bay khỏi, buông tha đầu Kim Sí phi xà đang lăn lộn ở phía dưới. Không bỏ qua cũng không được. Đã không thể nào cứu được nữa. Hơn phân nửa thân thể Kim Sí phi xà đã bị lục hỏa bao phủ. Ở chỗ sâu trong tinh không không ngừng vang lên tiếng thiêu đốt phần phật.

Huy Khanh Nhan quay đầu lại cười mỉa mai một tiếng, dẫn đội ngũ tiếp tục đuổi theo đám người Phiền Ngọc Phỉ.

Cừu Đãng Hải phẫn nộ, phất tay gọi đồng liêu, nhảy lên tọa kỵ của đồng liêu. Suất lĩnh sáu người còn lại điên cuồng đuổi theo Huy Khanh Nhan.

Miêu Nghị đang chạy tới chỗ tinh môn nhìn thấy vậy kinh ngạc, hỏi:



- Vừa rồi lục hỏa từ miệng đầu biên bức màu trắng kia là thứ gì vậy?

Không kinh ngạc cũng không được, hỏa diễm bình thường căn bản không có cách nào sử dụng trong tinh không. Lục hỏa này không ngờ lại có thể bùng phát, cực kỳ kỳ quái.

Mộ Dung Tinh Hoa nói:

- Có lẽ chính là quỷ hỏa. Nghe đồn một khi dính phải rất khó dập hết. Được xưng là có thể thiêu đốt chúng sinh vạn vật. Không ngờ Cừu Đãng Hải kia lại đụng phải thứ quỷ này.

Quỷ hỏa? Miêu Nghị nghe vậy sững sờ. Lúc trước nghe Yêu Nhược Tiên nói tới loại hỏa diễm này, băng diễm và quỷ hỏa đều là âm hỏa. Lục hỏa này liệu có lợi cho quá trình tu luyện của hắn hay không?

Những thứ này tạm thời Miêu Nghị không nghĩ tới nữa. Nhưng mà hôm nay coi như hắn đã mở rộng tầm mắt. Các loại linh thú bình thường khó có thể nhìn thấy hôm nay lại không ngừng xuất hiện. Miêu Nghị chậc chậc hai tiếng, lực lượng của đám đại gia tộc trong thiên đình quả nhiên không phải người bình thường có thể so sánh. Người bình thường muốn có được một đầu cũng khó. Nhưng mà ở nơi này lại xuất hiện nhiều như vậy.

- Vượt qua tinh thể phía trước, coi chừng có mai phục.

Miêu Nghị đột nhiên vỗ bả vai Từ Đường Nhiên rồi nói một tiếng.

Từ Đường Nhiên gật đầu, nhanh chóng khống chế tọa kỵ thay đổi phương hướng.

- Quỷ hỏa.

Sắc mặt Khấu Văn Hoàng ở phía xa xanh lại, qua thực không ăn trộm được gà còn mất nắm gạo. Ánh mắt quét qua, hắn phát hiện ra đám ngươi Miêu Nghị cũng không có tới hỗ trợ đám người Cừu Đãng Hải. Ngược lại còn phóng qua phía bên này, muốn trở về phục mệnh sao?

Hắn lập tức vọt về phía Khấu Văn Lam, truyền âm nói:

- Lão lục, người của đệ làm gì vậy? Mắt thấy người người Khấu gia gặp nạn, vì sao không đi tương trợ? Lại còn muốn chạy trốn?

Nghe xong lời này trong lòng Khấu Văn Lam lập tức bừng lên lửa giận, hắn hỏi lại:



- Tam ca, thử hỏi đội ngũ của huynh xem, khi trước chúng làm thế nào?

- Ngươi dùng loại khẩu khí này nói chuyện với huynh trưởng của ngươi sao?

Khấu Văn Hoàng răn dạy một tiếng, lại nói:

- Nếu không phải người của ngươi ngay từ đầu dẫn tai họa như vậy, người của ta há sẽ tức giận rời khỏi? Sau đó ngươi cũng nhìn thấy rồi đó. Bọn họ chạy tới viện trợ, ai ngờ lại rước lấy nguy hiểm cho mình.

Khấu Văn Lam nói:

- Tam ca, người của ngươi rõ ràng là chiếm tiện nghi. Nào có ý tứ tới viện trợ chứ?

Sắc mặt Khấu Văn Hoàng trầm xuống, nghiêm túc khiển trách:

- Hiện tại tranh luận thứ này còn có tác dụng sao? Nếu như ngươi có ý kiến sau khi trở về có thể báo cáo với người trong gia tộc. Hôm nay thứ cần nhất là gì? Đó chính là thể diện của Khấu gia. Ngươi thân là thành viên của Khấu gia. Từ nhỏ đã ở trong Khấu gia, dùng đồ của Khấu gia, hôm nay lại mang trọng trách giữ gìn tôn nghiêm của gia tộc. Ngươi còn muốn đứng đây chế giễu người trong nhà sao?

Khấu Văn Lam tức giận, lại bị đối phương chụp mũ tới mức không phản đối được. Nguyên nhân là vì người ta nói những lời này cũng không sai. Hiện tại quả thực thể diện là thứ quan trọng nhất, không cần phải tranh cãi.

Khấu Văn Hoàng nói:

- Ngươi còn do dự cái gì? Còn không bảo thủ hạ ngươi hợp binh với người của ta? Hay còn muốn ta xin chỉ thị từ Tam thúc? Một khi làm hỏng, ngươi không gánh được nổi trách nhiệm đâu.

Ở bên cạnh, tuy rằng Khấu Văn Thanh không biết nội dung cụ thể của hai người. Nhưng mà nhìn phản ứng của hai người nàng đã biết đại khái được hai người đang nói gì.

Khấu Văn Lam giấu lửa giận trong lòng không phát tiết. Nhưng mà chụp mũ như vậy, hắn há có thể làm gì được nữa? Đành phải lấy ra tinh linh liên lạc với Miêu Nghị.

- Cái gì?

Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên kinh hô một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK