Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Phạm lắc đầu nói:

- Chưởng quỹ, cho dù chúng ta có xóa sạch tất cả dấu vết, đến lúc đó Thiên đình cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ người nào có hiềm nghi, chuyện họ Chử dây dưa với chưởng quỹ tất nhiên cũng sẽ rơi vào trong phạm vi nghiêm tra của Thiên đình, đến lúc đó điểm liên lạc này của chúng ta có thể bị phế bỏ, muốn thành lập một điểm liên lạc trong sạch không làm cho người ta hoài nghi ở Thiên Nhai không dễ dàng!

Vân Tri Thu:

- Họ Chử muốn gây sự, cho dù ta chạy thoát, cửa hàng có thể chạy được sao? Chuẩn bị từng bước di chuyển vị trí của nhân viên liên lạc với cửa hàng, tóm lại họ Chử không thể lưu lại, hậu quả tạo thành để một mình ta gánh chịu, sau này ta sẽ giải thích với người “trong nhà”, những chuyện khác không cần ngươi lo lắng, làm theo lời ta đi.

Lão Phạm do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, yên lặng xoay người rời đi.

Đưa mắt nhìn hắn rời đi, Vân Tri Thu đột nhiên cười khổ một tiếng:

- Thế đạo này, nữ nhân có diện mạo đẹp mắt một chút cũng là cái tội, kẻ nào chọc vào kẻ đó phải chịu. . .

Nghĩ đến ánh mắt Chử Tử Sơn nhìn mình như lang sói, nàng cúi đầu nhìn y phục trên người, kéo chiếc quần sam của mình nhìn một lát lại buông ra, quay đầu nói với Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

- Tìm cho ta vài bộ y phục không lộ ra cơ thể, sau này các ngươi cũng chú ý một chút.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ. Thật ra y phục trên người phu nhân cũng chỉ là y phục nữ nhân bình thường, cũng không có chỗ nào khác biệt, đã coi như kín đáo rồi, chẳng lẽ ngay cả lòng thích cái đẹp lúc đầu cũng muốn tước đoạt sao?

Hai người cũng không có cách nào, chỉ có thể đáp ứng.

Thiên Vương phủ Quỳnh tinh. Tam Bản đường, ba nhi tử đang theo lệ báo cáo với phụ thân Khấu Lăng Hư sự vụ trong phạm vi của mình.

- Văn Lam đã liên lạc với Ngưu Hữu Đức, đã xác nhận Ngưu Hữu Đức đúng là còn sống, ít ngày nữa có thể sẽ từ Thái Cổ tử địa ra ngoài.



Khi người hồi báo cuối cùng lão Tam Khấu Miễn nói ra chuyện này, Khấu Lăng Hư ngồi phía sau bàn bất giác đưa mắt ẩn ý nhìn lão Đường đang yên lặng đứng bên cạnh.

Lão Đường khẽ mỉm cười:

- Tu vi Kim Liên bị nhốt ở Thái Cổ tử địa một ngàn năm, lại còn có thể còn sống trở lại, người này đúng là không đơn giản, hoặc là nói Phá Quân ban đầu đáp ứng để cho hắn tiến vào Thái Cổ tử địa là đã sớm biết hắn có thể còn sống trở về?

Bất kể Phá Quân vì sao đáp ứng để cho hắn đi vào Thái Cổ tử địa, không thể nghi ngờ chứng minh tiểu tử kia đúng là có chỗ hơn người mới có thể làm cho Phá Quân nhả ra. Lần một lần hai còn có thể nói là may mắn. Có thể năm lần bảy lượt vượt qua cửa ải khó khăn cũng không phải là may mắn rồi, một thân một mình ngay cả Thái Cổ tử địa cũng có thể đi qua, không còn gì để nói…

Khấu Lăng Hư nhẹ nhàng gõ vào tay vịn, khẽ nghiêng đầu nhìn qua một bên, chuyển đề tài:

- Lão Đường, một phen hành hạ. Khấu gia tổn thất không nhỏ, cô nương Khấu gia cũng đã sớm tới tuổi thành thân rồi, ngươi cảm thấy quan hệ thông gia với một số đệ tử quyền quý như thế nào?

Chuyện liên quan đến đến con gái mình. Tam huynh đệ Khấu Tranh đều quay đầu lại nhìn nhau.

Lão Đường tựa hồ đã hiểu được chút gì từ trong ánh mắt Khấu Lăng Hư con mắt chợt lóe, yên lặng lắc đầu nói:

- Vương gia, nếu là lúc bình thường quan hệ thông gia với đám đệ tử quyền quý cũng là chọn lựa không tồi. Nhưng hiện nay Thiên đình mơ hồ dấu hiệu nổi loạn, một khi có việc, tất nhiên sẽ là đại sự dao động địa chấn, các nhà ưu tiên tự vệ, chỉ sợ tác dụng của quan hệ thông gia cũng không lớn. Lúc này nếu thật sự muốn đám hỏi, phải chuẩn bị năng lượng để dành cho Khấu gia thật tốt. Còn không bằng gả cho người có thể một mực cống hiến cho Khấu gia. Thí dụ như Miêu Nghị cũng không tệ, đợi một thời gian chắn chắn sẽ là một viên hàn tướng.

- Miêu Nghị!

Khấu Cần cau mày nói:

- Đường thúc, người này có phải có chút bất ổn hay không? Chưa nói đến tu vi và thực lực của Miêu Nghị như thế nào, có thể xứng đôi với nữ nhi Khấu gia hay không, hiện tại chính là lúc liên thủ giữa chúng ta và Doanh gia, mặc dù âm thầm có tranh đấu, nhưng Miêu Nghị dù sao từng làm mất mặt Doanh Cửu Quang, chúng ta làm như vậy há không phải khiến thể diện của Doanh gia càng thêm khó coi.

Năm ngón tay Khấu Lăng Hư lại nhẹ nhàng gò trên tay vịn, trầm mặc không nói.

Lão Đường nói:



- Liên thủ với Doanh gia là bởi vì tạm thời có cùng chung lợi ích, cho dù nữ nhi Khấu gia gả vào Doanh gia, nếu thật sự có đại sự gì…, Doanh gia cũng sẽ không nói chuyện tình cảm. Nhưng Miêu Nghị thì không giống, lần này hắn không còn sống trở về thì thôi, nếu còn sống trở về đường đường thể diện của Doanh Thiên Vương há lại dễ đánh như vậy, cho dù Doanh Cửu Quang không nói lời nào, phía dưới dĩ nhiên cũng có người xử lý chuyện này, một số thủ đoạn hạ lưu Phá Quân không phải lúc nào cũng có thể giúp đỡ Miêu Nghị chống đỡ? Người bình thường muốn bảo vệ Miêu Nghị cũng không bảo vệ được, nhưng nếu Khấu gia xuất thủ. Doanh gia sẽ phải suy nghỉ một chút, nếu nói dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, thời điểm Miêu Nghị khó khăn nhất chúng ta chẳng những giúp hắn, còn muốn gả nữ nhi Khấu gia cho hắn, hắn làm sao có thể không cảm động đến rơi nước mắt, vì Khấu gia mà liều mạng quên mình phục vụ? Ngàn quân dể có, một tướng khó cầu, năng lực của Miêu Nghị đã nhiều lần được chứng minh, rất đáng giá để Khấu gia bỏ tiền vốn tiến hành bồi dưỡng, Nhị gia, thu người không bằng hồi tâm ....!

Tam huynh đệ hai mặt nhìn nhau, ánh mắt cuối cùng đều quăng về hướng lão gia tử ngồi trên ghế cao.

- Nói có lý!

Khấu Lăng Hư này giờ vẫn yên lặng đột nhiên gật đầu tán đồng, ánh mắt nhìn hướng ba nhi tử:

- Chuyện cứ quyết định như vậy, Tam huynh đệ các ngươi tự xem xét, nếu Miêu Nghị cưới nữ nhi của người nào thì chính là con rể của người đó, không cần các ngươi bỏ ra cái gì, trong nhà sẽ bỏ vốn giúp các ngươi bồi dưỡng.

Tam huynh đệ coi như đã hiểu, Đường thúc hoàn toàn là thay mặt lão gia tử giải quyết chuyện này, có mấy lời người làm gia gia như lào gia tử chính là không tiện trực tiếp nói ra. Nếu nghe lời lão gia tử, nếu Miêu Nghị có thể được lão gia tử xem trọng như thế, không tiếc gả cháu gái cho, đây là muốn bỏ tiền vốn bồi dưỡng, tiền đồ tương lai nhất định là sáng lạn, kiếm được một tên con rể tài năng, lại không cần mình tốn hao cái gì là có thể mò được một tâm phúc có năng lực. . . Trong lòng tam huynh đệ đều nóng lên.

Khấu Tranh nói:

- Cha, cũng không biết bên Miêu Nghị có ý gì, vạn nhất chúng ta nóng nảy, há không phải xấu hổ.

Nói ra lời này đã chứng tỏ hắn đồng ý.

Khấu Lăng Hư hất cằm về phía Khấu Miễn:

- Tam nhi chuyện này người kêu Văn Lam đi làm đi.

- Vâng!

Khấu Miễn đáp ứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK