Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chuyện bảo vệ Chiến Như Ý, Thanh Chủ hiển nhiên không tin Phá Quân, Chiến Như Ý ở lãnh cung chỉ dùng người của Hữu Đốc Vệ, căn bản không cho Người của Tả Đốc Vệ tới gần, giam Chiến Bình phu phụ cũng dùng người của Hữu Đốc Vệ, nói là Thanh Chủ sợ Phá Quân cũng không quá.

Một góc độ khác mà nói, Phá Quân như làm loạn như vậy, để Thanh Chủ xử trí Chiến Như Ý coi như là giải quyết xong hậu hoạn, chí ít về sau không ai có thể lấy chuyện này ra nói nữa.

Đối với thiên vương của thiên đình mà nói, trong cung phát sinh chuyện lớn như vậy kỳ thực bọn họ ngược lại hy vọng Thanh Chủ thường xuyên làm chuyện như vậy, không hy vọng Phá Quân chạy đến làm rối loạn, nhưng Phá Quân không để cho bọn họ toại nguyện.

Chuyện tuy lớn, Thanh Chủ cũng không có làm lỡ chính sự, nhân lúc phía dưới không có người nào phản đối, thuận lợi thông qua tấu chương trừng phạt năm mươi triệu nhân mã của Lệnh Hồ Đấu Trọng.

Đến tận lúc này, Lệnh Hồ Đấu Trọng năm mươi triệu nhân mã ra nhập vào U Minh Đô thống Phủ chuyện xem như là chính thức công bố khắp thiên hạ, thiên hạ khiếp sợ!

Đến lúc này, tất cả mọi người hiểu ra thiên đình cảnh nội thế lực lại quật khởi!

Nhưng cũng có nhiều người không coi trọng, đều cảm thấy Miêu Nghị nội tình kém, có thể chống đỡ cục diện lớn như vậy chưa chắc có thể chống đỡ được bao lâu.

Khấu thiên vương Phủ, Khấu Lăng Hư gần đây tâm tình cũng không tốt, thường xuyên xõa tóc ngang vai người mặc y phục nhàn nhã mà ở trong núi đi dạo.

Mặt trời chiều ngã về tây, thường đứng ở trên đỉnh núi nhìn ra xa.

Trong ánh chiều tà, Khấu Tranh cùng Đường Hạc Niên cùng nhau tìm đến. Đường Hạc Niên dâng lên một miếng ngọc điệp:

- Vương gia, tình hình của năm mươi triệu nhân mã Lệnh Hồ Đấu Trọng đã truyền đến.



Khấu Lăng Hư nhận lấy nhìn một lúc lâu, cuối cùng đưa cho hắn, buông tiếng thở dài:

- Ngưu Hữu Đức ngày càng cao tay rồi, đây là muốn nuốt năm mươi triệu nhân mã, không biết Lệnh Hồ Đấu Trọng chứng kiến chuyện này có cảm tưởng gì.

Đường Hạc Niên:

- Chưa chắc là chuyện xấu. Lệnh Hồ Đấu Trọng lẽ nào cam tâm? Dù sao phần lớn là nhân mã đích hệ làm loạn Ngưu Hữu Đức chưa chắc khống chế được, không làm được sớm muộn sẽ gặp chuyện không may.

Khấu Lăng Hư lắc đầu:

- Chưa chắc! Ngưu Hữu Đức làm sao có thể không biết danh sách này sẽ kích thích Lệnh Hồ Đấu Trọng? Hắn nếu dám làm như vậy, Lệnh Hồ Đấu Trọng chỉ sợ trước đó đã gật đầu rồi. Quảng Lệnh Công tin tức bên kia truyền đến đại khái có thể nói rõ một vài vấn đề, Ngưu Hữu Đức là thế lực Thanh Chủ vì Thanh Nguyên Tôn nâng đỡ, bây giờ suy nghĩ một chút phải là như vậy. Lệnh Hồ Đấu Trọng có thể bằng lòng, ước chừng cũng là vì thấy được hy vọng đông sơn tái khởi từ Thanh Nguyên Tôn. Quảng Lệnh Công có ý, nếu Thanh Chủ có lòng giúp đỡ Thanh Nguyên Tôn, một khi có cơ hội thì có thể khiến thế lực bành trướng, ý đồ bóp chết mấy nhà đang định liên thủ.

Đường Hạc Niên:

- Vương gia đồng ý rồi?

Khấu Lăng Hư:

- Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch không chịu phối hợp, ý đồ của bọn họ rất rõ ràng, đợi chuyện của bọn họ chứng thực rồi hãy nói, ngược lại khuyên bảo mấy nhà tạm thời nhẫn nại. Hai người này được lợi thêm nữa Thanh Chủ đã lộ ra ý đồ phân hoá bốn ngọn núi, một khí thế cục có biến, bây giờ không phải là lúc động đến Ngưu Hữu Đức!

Đường Hạc Niên khẽ gật đầu, giữa hai lông mày hơi lộ ra sầu lo, Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch gây nên ảnh hưởng quá ác liệt, chỉ sợ làm ba vị thiên Vương cũng phải đề phòng phía dưới, phía dưới không làm được lại lo lắng phía trên sẽ tẩy trừ, dễ dàng nghi kỵ lẫn nhau, Thanh Chủ mục đích xem như là đạt được.



Một bên Khấu Tranh không nhịn được buông tiếng thở dài, Lệnh Hồ Đấu Trọng cư nhiên ra nhập Ngưu Hữu Đức, thật đúng là ai cũng không nghĩ tới 50 triệu nhân mã tinh nhuệ xem như là bị Ngưu Hữu Đức chiếm lợi ích rồi, vận khí này thật đúng là không cách nào nói thành lời.

Nói hắn có chút đố kị cũng không quá đáng, hắn sinh ra bối cảnh như vậy đi được đến bước hiện giờ, nhưng Ngưu có lại vô cùng nhẹ nhàng, then chốt là do nhân mã của Ngưu Hữu Đức, phía trên không có người nào tiết chế, còn hắn phía trên vẫn còn tầng tầng quản lý.

Khấu Lăng Hư nhàn nhạt liếc hắn. Đường Hạc Niên thấy thế nhanh chân xen vào nói:

- Vương gia, lính cận vệ nắm giữ Thiên Nhai mỗi khu vực vị trí không có ý rời đi, Thanh Chủ không phải là muốn nhân cơ triệt để khống chế Thiên Nhai ở trong tay mình chứ?

Khấu Lăng Hư hừ lạnh nói:

- Đâu chỉ là muốn, hắn chính là thừa dịp loạn chiếm lợi ích, hắn bước tiếp theo ước chừng chính là muốn đem nhóm quân cận vệ chuyển hóa thành người quản lý Thiên Nhai. Nhưng việc này có thể không phải do hắn, Thiên Nhai đều nằm trên địa bàn của mọi người, vẫn có thể lặng yên không một tiếng đem việc khảo hạch cất nhắc Thiên Nhai thành công cốc, vẫn có thể khiến tính toán bị loạn, đợi Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch bên kia ổn định lại rồi tính, về sau sẽ cho Thanh Chủ nếm mùi, hắn đương nhiên sẽ ngoan ngoãn đem người rút về, giờ hãy để hắn tự mình vui vài ngày đã!

Xem ra, mấy nhà tựa như đã có biện pháp ứng đối, Đường Hạc Niên cũng liền không nói gì nữa.

Nhưng Khấu Tranh lại có chuyện nói:

- Phụ thân, Thăng Mộ Tuyết hình như lại chạy đến U Minh Đô thống phủ tìm Ngưu Hữu Đức đi, hắn cùng Ngưu Hữu Đức qua lại có chút gần gũi.

Khấu Lăng Hư quay đầu nhìn:

- Hắn tất cả mọi thứ giờ đều là do lão tử hắn lấy mạng đổi lấy! Hắn không tranh quyền lại không đoạt lợi, cũng không dự trừ nuôi nhân mã, không uy hiếp được bất kỳ kẻ nào, khắp nơi kết giao bằng hữu giúp mọi người làm điều tốt cũng là một thủ đoạn tự vệ, hắn quang minh chính đại sống cuộc sống của mình, người khác không nói được hắn cái gì, ngược lại ngươi làm đại ca tại sao cứ theo dõi hắn làm gì? Làm sao, không muốn thấy muội tử của mình sống tự tại?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK