Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Hầu Thừa Vũ ngực khẽ phập phồng. việc không bị người khác định đoạt nàng đã mong đợi rất lâu rất lâu.

- Đều là những lời ngươi tự nói ta làm sao có thể tin tưởng được?

Vân Tri Thu:

- Nương nương có thể không tin Vương gia nói như thế nào, chỉ cần xem Vương gia làm như thế nào. Huống hồ Vương gia sẽ không lợi dụng nương nương làm gì, lại càng không lợi dụng điện hạ làm gì, nương nương có tin hay không cũng đều không có bất kỳ tổn thất nào, đây chính là thành ý của Vương gia!

Quả thực là như thế, Miêu Nghị lúc này phái Vân Tri Thu tới nhắc đi nhắc lại chuyện này mục đích chính là như vậy, cũng không phải muốn Hạ Hầu Thừa Vũ trả giá gì cũng không khiến Hạ Hầu Thừa Vũ làm gì, chỉ là muốn Vân Tri Thu nghỉ hết cách trấn an Hạ Hầu Thừa Vũ, nối lại quan hệ, để phòng tương lai làm mồi câu!

Miêu Nghị trước mắt không cách nào tự mình đến xử lý chuyện này chỉ có thể là phu nhân ra mặt. Với năng lực giao tiếp của Vân Tri Thu, Miêu Nghị rất có lòng tin.

Hạ Hầu Thừa Vũ lặng im. Vân Tri Thu lại nói:

- Điện hạ bên kia, nương nương tạm thời cũng không cần nói cho ngài tình hình thực tế, chỉ cần nói với điện hạ, nếu có gì cần trợ giúp, có thể âm thầm nhờ Vương giúp đỡ, không nên để cho người bên cạnh biết, điện hạ bên cạnh bây giờ đều là người của bệ hạ. Lúc này điện hạ biết càng ít càng tốt, bằng không phản ứng không đúng dễ dàng khiến bệ hạ hoài nghi, điện hạ là người thông minh, nương nương ám chỉ đúng chỗ, điện hạ chắc chắn cũng sẽ hiểu. . . Thiếp

không tiện ở Thiên Tần Cung lâu, thiếp mượn cớ mới lên làm Vương phi tới bái kiến nương nương, nhân cơ hội nói rõ, về sau cũng không tiện tới gặp nương nương, cũng xin nương nương thứ lỗi, về sau nương nương cũng không cần phải khách khí với thiếp, biểu thị bất mãn như trước để người ngoài khỏi hoài nghi, xin cáo từ!

- Tiễn khách!

Giọng nói rất không khách khí, đây cũng là thái độ của Hạ Hầu Thừa Vũ sau khi hai người đi bộ một vòng hoa viên trở về, mức độ nào đó xem như là đáp lại lời nói của Vân Tri Thu, còn việc từ nay về sau song phương đều phải chờ đợi.



Ngự viên, Ngưu thiên vương biệt viện, vốn cũng là biệt viện của Hạo Đức Phương, trước khi Vân Tri Thu tới tham dự hội, đã phái người qua đây dọn dẹp rồi, về cơ bản giữ nguyên dạng.

Hết thảy trước mắt, cảnh còn người mất, Tô Vận đứng cạnh đài nước tâm tình phiên muộn.

Năm đó nàng đi đâu cũng đều mặc trang phục nam nhân, còn bây giờ quang minh chánh đại là trang phục của nữ nhi.

Tham gia Ngự viên viên khánh lần này, Vân Tri Thu cũng không có nhiều kinh nghiệm, nhất là hôm nay thân phận đột nhiên lên đến địa vị này, Tô Vận biết rõ việc của địa vị này, vì vậy lần này được Miêu Nghị phái đến cùng Vân Tri Thu để tiện chỉ điểm.

Mộ Dung Tinh Hoa người khoác giáp trụ, chậm rãi đi tới bên người Tô Vận, người vận một chiếc hồng giáp, cũng là mượn cơ hội lân này nâng cao địa vị.

Thật sự là địa vị Miêu Nghị hôm nay không giống trước, nàng thường xuyên ra vào phủ, mặc kim giáp hoặc tử giáp thì quá chói mắt.

Để cho nàng ăn bổng lộc đại tướng, coi như là đặc thù chiếu cố, ngược lại không nắm giữ thực quyền nên cũng không ai nói gì.

Tới đây cũng cũng là bởi vì thân làm nữ nhân, thuận tiện tiến hành kiểm tra hoặc chuẩn bị nơi ăn ngủ của nữ nhân, bởi vì Vân Tri Thu tương đối lưu ý chuyện này, đám người thợ mộc lại thường ra vào, không muốn chuyện nam nữ lời ra tiếng vào.

- Tô tiên sinh, có một số việc đều đã qua.

Mộ Dung Tinh Hoa an ủi lên tiếng, nàng kiêm luôn trách nhiệm trông chừng Tô Vận, có một số việc không phải Miêu Nghị nghỉ nhiều, mà là không thể không phòng



- Người không phải cây cỏ! Tô Vận nhàn nhạt nói một câu. Đúng lúc này, có hạ nhân báo lại.

- Mộ Dung tướng quân, bên ngoài có một người tự xưng là Tào Vạn Tường cầu kiến ngài.

- Tào Vạn Tường ? Hắn sao lại đây? Mộ Dung Tinh Hoa sửng sốt một tiếng, nhẹ nhàng phất tay ý bảo hạ nhân lui về sau, lần này đến phiên nàng tinh thần hoảng hốt, đối với tên ép buộc nàng trở thành nữ nhân của hắn, khiến cho nàng không có nơi dung thân chịu nổi nhục không ngẩng đầu lên được, cũng là kẻ thay đổi vận mệnh cả đời nàng, nàng cũng không biết có nên trách hắn hay không.

Tô Vận nghiêng đầu nhìn phản ứng của nàng.

- Nếu như ta nhớ không lầm, chắc là chồng trước của ngươi!?

Mộ Dung Tinh Hoa cau mày nói:

- Hắn sao lại có tư cách vào ngự viên?

Tô Vận hơi suy tư nói:

- Hắn trước đây vẫn chưa chết trận cùng Chiến Bình, mà là đầu hàng Đăng Phi, sau đó ở bên Đăng Phi làm gia nô. . .

Có thể xuất hiện ở nơi này ước đoán có quan hệ tới Đằng Phi. Mộ Dung Tinh Hoa giật mình nhìn nàng, ngay cả chính nàng cũng không biết, đối phương làm sao lại biết vậy, Tào Vạn Tường đáng để nàng ta quan tâm?

- Không có gì kỳ quái, đứng lập trường lúc đầu của ta, thân tín bên cạnh Ngưu Hữu Đức ta nhất định phải quan tâm, chuyện này cũng không phải là bí mật khó điều tra. Đằng Phi có thể giữ hắn lại làm gia nô, ước đoán cùng ngươi không thoát được quan hệ, hay là đi gặp một chút đi, xem Đằng Phi muốn giở trò quỷ gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK