Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không phải bốn nhà, mà là một mình ta!

Doanh Cửu Quang oán hận một tiếng đẩy nàng ra.

- Bây giờ không phải là lúc suy nghĩ chuyện này, có phải quân cận vệ vào được hay không, lập tức có thể nghiệm chứng, ngươi bây giờ lập tức sắp xếp mấy chuyện!

Tả Nhi hơi lộ ra căng thẳng nói:

- Nô tì nghe lệnh!

Doanh Cửu Quang chỉ điểm cho nàng nói:

- Một khi xác nhận quân cận vệ đánh bất ngờ, ngươi lập tức truyền lệnh Lệnh Hồ Đấu Trọng hoả tốc dẫn người tới cứu viện, lệnh nhân mã đôn đốc bên kia bắt giặc, đồng thời lệnh người thiên cung bên kia động thủ, dù cho không thành cũng phải bằng mọi giá hạ thủ Thanh Chủ. Thứ hai, lệnh cho nhân mã bao vây Thiên Nnhai công thành. Sau đó, ngươi lại đem bọn họ không chút sứt mẻ lập tức rời khỏi nơi này, đi càng xa càng tốt, trốn vào trong tinh vực vô tri, đợi chuyện qua rồi trở về cũng không trễ, giữ lại cốt nhục của lão phu!

Tả Nhi vừa nghe sắc mặt đại biến nói:

- Vương gia, ngài nếu như cảm thấy không nắm chắc phần thắng chi bằng cùng nhau rút lui! Còn núi xanh thì lo gì không có củi đốt!

- Rút lui?

Doanh Cửu Quang trừng hai mắt một cái, râu tóc đều như dựng lên, giang hai cánh tay lớn tiếng nói:

- Lão phu cả đời tâm huyết đều ở đây, nếu ngay cả lão phu cũng đi, quân tâm lập tức sẽ tản ra, nào còn có ý chí chống cự? Lão phu cả đời tâm huyết sẽ bị hủy hoại! Chỉ cần lão phu còn có thể chống đỡ, Khấu Lăng Hư bọn họ cũng sẽ không ngồi yên không quan tâm đến, nếu lão phu đi, thiên hạ này cũng coi như không có chuyện của lão phu!

Tả Nhi đau khổ khuyên nhủ:

- Vương gia, nếu Thanh Chủ thật sự động thủ tất hạ sát thủ. Vương gia xin hãy nghĩ lại!

Doanh Cửu Quang khoát tay nói:

- Chuyện không xấu như ngươi nghĩ, quân cận vệ tới đây chắc chắn sẽ không quá nhiều, bằng không chúng ta không có khả năng một chút động tĩnh cũng không phát hiện ra, bên cạnh ta còn có nhiều người như vậy. Lệnh Hồ Đấu Trọng Trọng nếu như muốn bảo vệ mình, cũng tất liều mạng tới cứu viện, hoàn toàn có thể kiên trì đến khi viện quân đến, nếu không kiên trì được, bản vương cũng không ngồi không, khi đó trốn vào tinh vực vô tri cũng không trễ. Được rồi, ý ta đã quyết, không cần nói nữa, làm như ta nói!



- Vương gia muốn tự mình ra trận liều mạng!

Tả Nhi trong lòng vô cùng bi thương, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn, không ngờ đường đường thiên vương lại bị bức đến mức này, chắp tay cúi người chào nói:

- Nô tì tuân mệnh!

Tinh không mênh mông. Phá Quân cấp tốc lên đường, từng người ánh mắt lãnh cảm.

Nhưng vùng tinh vực này dù sao cũng là sào huyệt Doanh Cửu Quang, tai mắt trải rộng, rất khó tránh khỏi bị phát hiện.

- Vút!

Mấy đường lưu quang cấp tốc phóng tới, muốn dừng nhóm người lại.

Hơn mười người lập tức vọt đến trước Phá Quân cầm khiên xuất hiện, rầm rầm vang dội, khiên chặn lưu tinh tiễn bay tới bắn ra ngoài, tốc độ nhóm người hoàn toàn không giảm, vài người trực tiếp từ mấy tinh thể loạn thạch đang mai phục cầm cung tiễn vọt tới.

Ngay sau đó hơn một nghìn đường lưu quang bắn tới truy đuổi, nhưng đoàn người cũng không thèm nhìn, tốc độ phi hành quá nhanh, lưu tinh tiễn thông thường hoàn toàn đuổi không kịp bọn họ.

Cung tiến thủ mai phục kinh hãi, đám người kia là ai, thực lực cao đến mức nào?

Có người nhanh chóng lấy tinh linh ra liên hệ hậu phương.

Phá Quân đang bay nhanh trầm giọng nói:

- Báo cho Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch, đã bị phát hiện, để bọn họ lập tức hành động giăng lưới, không được để Doanh Cửu Quang chạy mất!

- Vâng!

Tướng lĩnh đứng bên cạnh nhanh chóng lĩnh mệnh chấp hành.

Trong tinh không, Đằng Phi suất lĩnh hơn trăm người bay nhanh đi.

Đôn đốc tướng lĩnh đi theo phía sau nhận được tin tức qua tinh linh, yên lặng thu tinh linh lại, sắc mặt biến đổi, truyền âm mật lệnh với thủ hạ xong, đột nhiên chỉ vào mặt Đằng Phi phẫn nộ quát:



- Đằng Phi cẩu tặc, dám phản bội Vương gia, Vương gia có lệnh, kẻ nào giúp đỡ nghịch tặc chém không tha, nếu hối cải giúp ta bắt nghịch tặc chuyện cũ sẽ bỏ qua, đồng thời có thưởng, theo ta giết!

- Giết!

Đôn đốc tướng lĩnh chĩa thương dẫn hạ thủ truy sát lao đến, số người nhanh chóng lên đến trên vạn người, tiếng hô giết rung trời.

Đằng Phị cũng không quay đầu lại một cái, vẻ mặt cùng không có bất cứ cử động gì, tiếp tục tiến lên, như thể không nghe thấy gì.

Nhưng tả hữu có hơn mười người quanh hắn đột nhiên quay đầu lại. Vung tay lên đại quân đông nghịt đột nhiên xuất hiện, xếp hàng giữa tinh không như một bức tường cao sừng sững, đếm không hết phá pháp cung đang lóe lên bảo quang, lưu tinh tiễn sắc bén đã lên dây cung, toàn bộ nhắm vào nhân mã đôn đốc đang vọt tới.

Nhân mã đôn đốc đang vọt tới kinh hãi, khẩn cấp dừng lại tướng lĩnh dẫn đầu cầm thương chỉ vào phẫn mộ quát:

- Đằng Phi mưu phản, các ngươi cũng muốn cùng chết sao?

- Bắn cung!

Đối diện tướng lĩnh lạnh lùng ra lệnh một tiếng.

Rầm rầm rầm.

Dây cung phát ra tiếng như pháo liên thanh, vô số đường lưu quang trong nháy mắt bao phủ quanh nhân mã đôn đốc. Cung tiến thủ một vòng công kích xong, nhanh chóng trên dưới trái phải tách ra, đồng thanh lên tiếng:

- Giết

Lệnh chấn động, đại quân nhanh chóng lao ra phá vòng vây. Đằng Phi vẫn không quay đầu, vẻ mặt thờ ơ, lấy tinh linh ra sau đó nói với tướng lĩnh tả hữu:

- Doanh Cửu Quang bên kia đã tìm ra, có thể sắp xếp rồi, mệnh huynh đệ phía dưới đem toàn bộ thám tử rút về, nhân mã tứ phương đang chạy tới lập tức thay đổi tuyên đường tiến đến giết Lệnh Hồ Đấu Trọng, huynh đệ trấn giữ tinh môn sào huyệt Doanh Cửu Quang lập tức tiến nhập, theo kế hoạch giăng lưới, không được để Doanh Cửu Quang chạy thoát!

- Vâng!

Tướng lĩnh tả hữu nhanh chóng lĩnh mệnh chấp hành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK