Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Hầu Thác đã nói tới mức này, Vệ Xu còn có thể nói gì.

Nói trắng ra, Hạ Hầu gia vẫn dưới sự khống chế của vị này, hắn có thể thoải mái ủy quyền là vì hắn có thể dễ dàng thu quyền lực quay lại, Hạ Hầu gia vẫn do lão gia tử quyết định mọi chuyện.

Vệ Xu cúi đầu xuống, đang suy nghĩ Hạ Hầu Lệnh chết rồi mình phải đi con đường nào.

- Lào Nhị nếu không thể sống sót trở về, ngươi tới bên người lão Tam đi.

Hạ Hầu Thác nhàn nhạt nói một câu, Vệ Xu ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Hạ Hầu Thác không nói nữa, dùng bữa uống rượu.

Phủ Tổng đốc U Minh, trong hoa viên, Phi Hồng tươi cười như hoa, đang cùng Miêu Nghị dạo quanh các khóm hoa, bình phẩm thưởng thức hoa.

Dương Triệu Thanh bước nhanh tới, truyền âm bẩm báo:

- Đại nhân, Hạ Hầu Lệnh tới rồi.

- Ố!

Ánh mắt Miêu Nghị sáng ngời, đưa tay vỗ lên eo Phi Hông nhẹ nhẹ.

Phi Hồng hành lễ cáo lui, sau đó khẻ gật đầu hỏi thăm với Dương Triệu Thanh, biêt Miêu Nghị có chuyện quan trọng cần thương lượng, nhanh chóng rời đi.

Dương Triệu Thanh chắp tay đưa tiền.

Phi Hồng vừa đi, Dương Khánh ẩn nấp phía sau thân cây cách đó không xa cũng đi tới, hiển nhiên là hắn đã biết chuyện này, tiến lên cười nói:

- Hạ Hầu Lệnh không chút tiếng động, đột nhiên tới tập kích, ha ha ha...

Miêu Nghị nhìn hắn mỉm cười, trước hắn còn không biết nên dùng cớ gì mời Hạ Hầu Lệnh tới cho thích hợp, sợ không cấn thận sẽ lộ sơ hở, trực tiếp lấy thân thảo ra mời để khiến người khác nghi ngờ, kết qua Dương Khánh chung tay thiết kế mọi chuyện quanh thần thảo, ngay cả Miêu Nghị đều nghe nói qua lai lịch của thần thảo, vậy Hạ Hầu Lệnh muốn tra ra không khó, thứ Yêu tăng động lòng Hạ Hầu Lệnh sao có thể không tra, rất hiển nhiên Hạ Hầu Lệnh tự cho là thông minh, cuối cùng tự chui đầu vào lưới.

Người có lúc chính là như vậy, nói thẳng ra đối phương không hẳn tin tường, khiến bản thân đối phương phán đoán mới là lựa chọn tốt nhất.

Miêu Nghị hỏi:



- Đến bao nhiêu người?

Dương Triệu Thanh:

- Không nhiều, ngoài sáng chỉ có hơn trăm người, trong bóng tối mang theo hơn vạn người.

Miêu Nghị nở nụ cười:

- Vạn người, đúng là không .

Dương Khánh:

- Trong lòng hắn hiểu rất rõ, U Minh chỉ địa là địa bàn của đại nhân, nếu đại nhân thực sự muốn gây bất lợi cho hắn, cho dù mang theo trăm vạn đại quân tới cũng vô dụng, bằng thế lực bề ngoài của Hạ Hầu gia, có thể tập kết bao nhiều người tới cũng không thể là đối thủ của đại nhân. Hắn cũng rất rõ đại nhân không dám công khai động thủ tới gia chủ Hạ Hầu gia.

Miêu Nghị gật đầu:

- Quả thực ta không dám công khai động vào hắn, khiến Hạ Hầu gia trả thù ta, hậu quả kia ta không gánh vác được.

Dương Khánh lại nhắc nhở một câu:

- Triệu Thanh đã liên lạc với người bên ngoài. Vệ Xu không đi theo!

Hai mắt Miêu Nghị đột nhiên nhắm lại.

- Chuyện như vậy. Trợ thủ như hắn lại không theo? Lẽ nào thực sự chính là hắn?

- Rất có thể?

Miêu Nghị:

- Nếu hắn nhìn thấu kế hoạch, nhưng bỏ mặc Hạ Hầu Lệnh đi tìm chết vậy có ý gì?

Dương Khánh:

- Nếu thật sự là người này coi huynh đệ Hạ Hầu là quân cờ, vậy cần phán đoán mục đích của hắn, xem hắn đang suy nghĩ vì lợi ích của Hạ Hầu gia hay là lòng mang dã tâm muốn khống chế thế lực của Hạ Hầu gia. Có điều theo lý mà nói, bố cục trong Hạ Hầu gia tộc không phải là người ngoài có thể dễ dàng khống chế được, khả năng hắn đoạt quyền là không lớn. Nếu thực sự là đang suy nghĩ cho lợi ích của Hạ Hầu gia, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra. Hạ Hầu Lệnh chết rồi, hắn sẽ xuất hiện bên người Tào Mãn, vậy nói rõ Hạ Hầu Lệnh đã bị hắn từ bỏ. Nếu hắn không xuất hiện bên người Tào Mãn, chuyện này có phần rắc rối. Nếu như hắn không ủng hộ, chỉ e Tào Mãn chưa hắn đã có thể thuận lợi thu nạp thế lực của Hạ Hầu gia chúng ta cần phải liên lạc với Vệ Xu đám thoại một chút, nếu hắn không đồng ý, chuyện phía sau biến cố quá nhiều, nguy hiểm quá lớn, kế hoạch của đại nhân e rằng cũng phải dừng.



- Không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố Vệ Xu này! Miêu Nghị hừ, lạnh một tiếng. nói với Dương Triệu Thanh:

- Đi mào!

- Vâng!

Dương Triệu Thanh chấp hành mệnh lệnh.

Bên ngoài phủ Tổng đốc, hơn trăm người từ trên trời giáng xuống, Hạ Hầu Lệnh cầm đầu một thân áo bào trắng, khí Vũ hiên ngang.

Miêu Nghị tự mình ở bên ngoài nghênh tiếp, vừa thấy liên bước nhanh tới trước, chắp tay nói:

- Thiên Ông pháp giá đích thân tới, Ngưu mổ không nghênh đón được từ xa!

- Không mời mà tới, mong rằng đại đô đốc không thấy phiền lòng.

Hạ Hầu Lệnh khách khí nói một tiếng.

- Thiên Ông chính là khách quý muốn mời cũng không mời được tới đây khiến phủ Tổng đốc dính lây hào quang, cao hứng còn không kịp, sao dám trách móc, mời vào!

Miêu Nghị đưa thủ thể mời vào.

Hai người đi song song chuyện trò vui vẻ tiến vào trong thành, một đạo kiểm tra cuối cùng này, Miêu Nghị tự hạ lệnh bỏ qua.

Có điều chỉ nhắm vào một người Hạ Hầu Lệnh, đám tùy tùng còn lại bị ngăn lại kiểm tra nghiêm ngặt, cuối cùng chỉ để trăm người đi vào theo, đám người trong bóng tối toàn bộ bị tra xét ra, giữ ngoài phủ Tổng đốc không được đi vào trong.

Mà trên tường thành phủ Tổng đốc đã xuất hiện lượng lớn người đề phòng đám người bên ngoài, trên dãy núi bốn phía được điều động trăm vạn đại quân đề phòng, phòng ngừa đám nhân mã Hạ Hầu Lệnh mang tới sinh loạn.

Lầu các hoạ mỹ như lầu quỳnh điện ngọc, đương nhiên có bố trí nơi tiếp đãi khách quý.

Đám tùy tùng đi theo bảo vệ Hạ Hầu Lệnh chiếm lấy một số vị trí trọng yếu, cảnh giác cao độ nhìn bốn phía. Bên trong lâu ca múa hát, cảnh tượng vui vẻ hòa bình, một đám mỹ cơ ca múa đang nhảy lên từng điệu tao nhã. Tiếng chuông du dương, tiếng huyền vang vọng, cả đám mỹ nhân ca múa tư thái tao nhã, mê người.

Nội tình ban ca vũ này đều là năm đò Hạo Đức Phương tặng, vì phòng có gian tế sắp xếp vào, âm thầm điều tra từng người trong bóng tối, quả thực Hạo Đức Phương cũng không giở trò gì ở phương diện này. Có điều nhiều năm như vậy trôi qua, ban nghành ca Vũ này có vào có ra, ra chính là được tướng lĩnh phía dưới coi trọng, được Miêu Nghị thưởng ra ngoài, thiếu đương nhiên cần tiến hành bổ sung, Miêu Nghị không phải là người có thú vui tao nhã này, không giỏi mặt này, cảm thấy nuôi dưỡng những người này thà để tiết kiệm tài nguyên để nuôi quân. Có điều với địa vị của hắn hiện giờ, thỉnh thoảng có khách quý tới, vẫn cần phải biểu diển chiêu đãi khách mời, có chút khách đến cũng không thể quá tùy tiện được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK