Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đám dơi này là quái vật gì vậy?

Tư Không Vô Úy nhìn về phía Triệu Phi, người sau lắc đầu một cái, tuy tu vi hai người cao nhưng cũng chưa từng thấy qua quái vật này.

- Là Phệ Tâm Bức!

Ngược lại Miêu Nghị đã biết, giải thích với hai người:

- Vật này tốc độ thật nhanh, lực xuyên phá kinh người, sừng nhọn trên đầu có thể công phá pháp lực phòng ngự, pháp lực phòng ngự Hồng Liên trở xuống căn bản không ngăn được. Có thể một đòn xuyên vào trong cơ thể người, gặm nhắm trái tim, hơn nữa còn có kịch độc, rất là hung tàn. Bất quá muốn công phá bảo giáp trên người chúng ta cũng không có khả năng mấy, chỉ có thể chọn địa phương chúng ta không có áo giáp bao phủ mà hạ thủ, uy hiếp với chúng ta không lớn.

- Sợ cái gì!

Tư Không Vô Úy cười hắc hắc nói:

- Huyền Âm Bảo Kính của ngươi đối phó những tiểu súc sinh này vô cùng thích hợp.

Phảng phất là đang hưởng ứng lời của y, bầy dơi khẩn cấp đuổi theo đột nhiên tản ra, có thể tránh cho bị một lưới bắt hết.

Sắc mặt Triệu Phi trầm xuống:

- Không tốt, Huyền Âm Bảo Kính của ngươi không cách nào sử dụng kéo dài, bọn họ cũng không quan tâm Phệ Tâm Bức sống hay chết, chỉ muốn ép chúng ta xuất thủ, muốn dùng Phệ Tâm Bức giữ chân chúng ta.

Tư Không Vô Úy cũng ý thức được điểm này, cao giọng nói:

- Chúng ta chui xuống biển đi.

- Chúng ta chạy dưới biển không nhanh, bọn họ trên mặt biển có thể đuổi theo rất nhanh.

- Cùng lắm thì liều mạng với bọn họ.

- Lấy cái gì mà liều?

Triệu Phi trầm giọng nói:



- Dưới biển có lực cản lớn như vậy, Trấn Sơn Chùy của ngươi không thể phát huy uy lực. Trước đó dựa vào hai chúng ta cũng khó lòng ngăn trở bọn họ tiến công, xuống dưới biển chỉ còn mình Linh Ảo Xích của ta sẽ không ngăn nổi, chỉ có một con đường chết.

- Đi!

Miêu Nghị đột nhiên lên tiếng, ba mươi lăm con tiểu Đường Lang từ trên tay hắn nhanh chóng vỗ cánh bay ra.

Triệu Phi và Tư Không Vô Úy đưa mắt nhìn tiểu Đường Lang nhanh chóng thoát ra, đều sáng mắt lên, cùng kêu lên hỏi:

- Đường Lang này của ngươi có thể đối phó Phệ Tâm Bức hay sao?

- Không biết!

Miêu Nghị cười khổ, hiện tại hắn không còn lựa chọn nào khác.

Nếu vào lúc bình thường hắn sẽ không lấy tiểu Đường Lang ra sử dụng, cho dù là lấy ra cũng là lén lén lút lút, hôm nay bắt buộc phải lấy ra sử dụng quang minh chính đại.

Phía sau bầy Phệ Tâm Bức nhào tới, ở đây đám tiểu Đường Lang bay lên không, mặc dù chỉ có ba mươi lăm con nhưng đối mặt hơn ngàn con Phệ Tâm Bức lại không sợ chút nào, ngang nhiên lao thẳng vào bầy Phệ Tâm Bức ngàn con rợp trời, chém giết lập tức tiến vào giai đoạn nóng bỏng.

Tốc độ Phệ Tâm Bức nhanh, tốc độ tiểu Đường Lang nhanh hơn, rõ ràng cao hơn Phệ Tâm Bức một bậc, không hổ là con cháu Minh Đường Lang uy chấn Vạn Trượng Hồng Trần.

Phệ Tâm Bức phát ra tiếng kêu chi chít nhe răng toét miệng nhào tới, gặp phải tiểu Đường Lang liền há miệng cắn, hoặc vung chân tát, hoặc dùng sừng nhọn trên đầu húc.

Tiểu Đường Lang không phải là kém cỏi, được Miêu Nghị liều mạng thao túng, bọn ‘tiểu tử’ bình thường nhìn qua dễ thương hiện tại cho người ta có cảm giác như đã hóa điên, rốt cục lộ ra thần thái dữ tợn. Đối mặt địch nhân trong mắt chúng toát ra lục quang mơ hồ, miệng đầy răng sắc chép chép nghe canh cách liên hồi.

Chúng né tránh vô cùng nhanh chóng, đôi càng giống như lưỡi hái tử thần xuyên vào giữa bầy dơi điên cuồng chém loạn, bắn ra thu về nhanh như điện chớp.

Một trảo từ trên cao chộp tới dữ tợn, một lưỡi hái nhanh như tia chớp bổ tới, cắt trảo kia như cắt đậu hủ, lập tức chém đứt.

Bất kể là mức độ cứng rắn hay sắc bén, trảo của Phệ Tâm Bức không có cách nào sánh ngang với càng của tiểu Đường Lang được. Phệ Tâm Bức cùng tiểu Đường Lang đối kích trong nháy mắt đã lướt qua nhau, Phệ Tâm Bức theo quán tính vọt tới trước, thân thể cứng đờ, dần dần bao trùm sương trắng rơi xuống mặt biển.

Đây là đội hình hơn ngàn con Phệ Tâm Bức cùng ba mươi lăm con tiểu Đường Lang vừa gặp nhau, con Phệ Tâm Bức thứ nhất và con tiểu Đường Lang thứ nhất của đội hình hai bên giao chiến, trong khoảnh khắc vừa đối mặt đã phân ra thắng bại.

Con tiểu Đường Lang đầu tiên xuất thủ hạ gục con Phệ Tâm Bức đầu tiên, tiếp tục đối mặt con thứ hai, càng nó lại chém ra nhanh như điện chớp. Một cái cánh dơi bị chém đứt như đậu hủ, con Phệ Tâm Bức thứ hai rơi chênh chếch xuống dưới.

Cùng lúc đó, ba mươi lăm con tiểu Đường Lang đã toàn diện xông vào bầy dơi đại khai sát giới.



Tiểu Đường Lang lớn cỡ con cua, hình thể cũng gần như Phệ Tâm Bức, nhưng đôi càng của chúng dài hơn cả chiều dài thân thể đối phương, có thể công kích thuận lợi hơn, sắc bén hơn đối phương rất nhiều.

Vẫn là con tiểu Đường Lang thứ nhất, trong khoảnh khắc đã giết liên tiếp mười mấy con Phệ Tâm Bức.

Một con Phệ Tâm Bức dùng sừng nhọn sắc bén trên đầu húc tới, lưỡi hái tiểu Đường Lang chém ra nhanh như điện chớp, chém đứt sừng nhọn của đối phương, thử một lần đã biết ai sắc bén hơn ai.

Lại một con Phệ Tâm Bức dùng sừng nhọn sắc bén trên đầu húc tới, lưỡi hái bắn ra lần nữa, chém trúng vào mắt Phệ Tâm Bức, bổ đứt nửa gương mặt đối phương. Sau đó từ dưới bụng đối phương chui qua, lại bị một con Phệ Tâm Bức khác vọt tới dang hai cánh ôm lấy, dùng răng nhọn cắn một cái.

Cả hai cùng nhau rơi xuống, đôi lưỡi hái tiểu Đường Lang nằm trong miệng đối phương, Phệ Tâm Bức cắn vài cái nghe răng rắc nhưng không để lại vết trầy xước nào trên đôi càng kinh khủng ấy. Đôi trảo của nó cào cấu trên bụng tiểu Đường Lang, chỉ nghe thanh âm ken két như ma sát vào kim loại vang lên.

Thân thể Phệ Tâm Bức lại bị bốn cái chân sắc bén của tiểu Đường Lang xuyên thủng, toàn thân nhanh chóng bao trùm sương trắng.

Tiểu Đường Lang xé xác con Phệ Tâm Bức đang ôm mình, sau đó vỗ cánh bay lên cao, tiếp tục đại chiến với bầy Phệ Tâm Bức.

Tuy Phệ Tâm Bức nhiều nhưng đối mặt tiểu Đường Lang hoàn toàn không phải là địch thủ cùng cấp, thậm chí tiểu Đường Lang không sợ kịch độc trên người Phệ Tâm Bức, cũng không sợ số lượng đối thủ khổng lồ.

Chỉ trong thoáng chốc, đám tiểu Đường Lang xuyên qua bầy Phệ Tâm Bức đã giết chết hơn hai trăm con, từng con Phệ Tâm Bức toàn thân trắng nhợt từ trên không rơi xuống như mưa rào.

- Đó là cái gì?

Cổ Tam Chính nhìn về phía Đàm Lạc kinh ngạc hỏi:

- Đó là Đường Lang sao, loại Đường Lang gì vậy?

- Ta cũng chưa từng thấy qua loại Đường Lang này!

Chính mắt thấy bầy Phệ Tâm Bức của mình bị giết trong nháy mắt, cơ mặt Đàm Lạc giật giật:

- Không nghĩ tới Miêu Nghị là người trong đồng đạo, cũng biết ngự thú khu trùng, xem ra Tầm Phương Điểu chính là chết trong tay đám Đường Lang này.

Y lập tức chụm môi phát ra một tiếng huýt sáo.

Trận thế bầy dơi đã bị tiểu Đường Lang xông tới đánh loạn, Đàm Lạc lập tức ra lệnh cho chúng vòng tránh tiểu Đường Lang, không dây dưa với tiểu Đường Lang nữa. Mục tiêu của bầy Phệ Tâm Bức này là cuốn lấy bọn Miêu Nghị, giá trị hy sinh của chúng cũng là như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK