Ai biết mấy người này gần như không nói hai lời. Lòng bàn tay bọn họ dâng lên hàn quang. Bọn họ lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, một đao chém bay đầu của hai tiểu nhị. Ngay sau đó, bọn họ nhanh chóng chạy về phía gian phòng ở cuối hành lang. Vừa vặn Cổ Đa Quý mở rộng cửa nhìn ra. Hai bên nhanh chóng đánh nhau.
Trước khi tới, đối phương rõ ràng đã có sự chuẩn bị. Thực lực cũng vượt xa so với hắn. Hiện tại bọn họ lại liên thủ bao vây tấn công hắn.
Cổ Đa Quý cuối cùng ngã ở trong vũng máu, hai mắt không còn ánh sáng, nhìn chằm chằm vào hung thủ. Thân thể hắn còn đang co giật. Một đạo hàn quang hiện lên. Đầu của Cổ Đa Quý bay ra ngoài. . .
Chuyện giống vậy không ngừng phát sinh ở trong khách sạn Có Một Gian. Hơn mười cửa hàng khác nhau trong thành phố quỷ gần như là cùng lúc bị tập kích. Động tĩnh kinh động tới mức thiên binh thiên tướng chạy tới. Nhưng lần này, hung thủ đã có kinh nghiệm. Chúng mặc quần áo khác nhau, không còn rõ ràng chỉ một màu đen. Chúng lẩn vào trong đám đông của thành phố quỷ mai danh ẩn tích.
Mười ba điểm do Giám Sát Hữu Bộ an bài ở thành phố quỷ, tất cả bị giải quyết. Còn có mấy nhà bí mật nằm vùng của Thiên Đình tách ra khỏi Giám Sát Hữu Bộ, tất cả đều không còn. Ban đầu Tín Nghĩa Các chỉ dự định ra tay đối với một phần trong đó. Một phần khác chuẩn bị thả. Hiện tại tất cả đã sớm không còn một mống. Tất cả đều bị nhổ sạch!
Đây chỉ là một cảnh cáo nho nhỏ. Tín Nghĩa Các đang dùng sự thực cảnh cáo Thiên Đình, nơi này là ai nói mới tính. Chỉ cần ta nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Thiên Đình ngươi ở thế giới trong bóng tối biến thành người mù. Dù sao thế giới trong bóng tối cũng không chỉ là một thành phố quỷ!
- Càn rỡ! Giám Sát Hữu Bộ ngươi làm ăn cái gì không biết. Người ta đã sớm nắm được rõ ràng tất cả cứ điểm của các ngươi, vậy còn có bí mật gì đáng nói nữa. . .
Tại Tinh Thần Điện, Thanh Chủ tức giận, mắng Cao Quan tới máu chó đầy đầu.
Minh thiên, bên trong phủ tổng trấn ở thành phố quỷ rất nhanh đã nhận được mệnh lệnh của phía trên: Tiến công vào Tín Nghĩa Các, giết!
Hơn mười vạn đại quân nhanh chóng bao vây Tín Nghĩa Các. Tín Nghĩa Các đứng sừng sững ở trong nước rất yên lặng.
Ầm ầm ầm!
Vô số lưu quang, Phá Pháp Cung trực tiếp công phá trận phòng hộ của Tín Nghĩa Các. Đại quân xông vào trong. Nhưng bọn họ lục soát cả Tín Nghĩa Các, ngay cả một bóng người cũng không thấy.
Bên ngoài Tín Nghĩa Các, nhận được bẩm báo Minh Thiên nổi giận, phẫn nộ chê bai thủ hạ.
- Ngươi không phải nói đã âm thầm phái người canh chừng Tín Nghĩa Các, một con muỗi cũng không đi ra sao? Người đâu? Tất cả bọn họ đi đâu?
Thủ hạ dưới trướng hắn sợ hãi nói:
- Vừa mới phát hiện. Nhân thủ bố trí ở phía nam kia không biết đã bị giết từ lúc nào.
- Thành sự không đủ bại sự có thừa. Theo dõi một người cũng không theo dõi được. Ta cần loại phế vật như ngươi có ích lợi gì? Người dâu, kéo xuống chém cho ta!
Dưới cơn thịnh nộ Minh Thiên ném lại một câu nói, sau đó liền đi. Hắn không thể không tức giận. Hiện tại bảo hắn quay lại ăn nói thế nào với quan trên.
- Đại đô đốc tha mạng!
Trong nháy mắt, tướng lĩnh kia bị mấy người liên thủ khống chế, kinh hoàng cầu xin tha thứ. Nhưng tất cả chỉ là vô dụng. Hắn bị kéo đi. Sau đó ở phía xa phát ra một tiếng hét thảm.
Bước vào bên trong Tín Nghĩa Các Bước, Minh Thiên dừng bước ở bên trong đại sảnh. Hắn chỉ thấy trên mặt đất bên trong đại sảnh là một đống Phá Pháp Cung và Lưu Tinh Tiễn. Lúc nhân mã tấn công tiến vào, đống đồ này đã ở đây. Dường như bày ra chính là cho bọn họ nhìn. Thủ hạ của hắn đang kiểm kê.
Sau khi có kết quả, tướng lĩnh dưới trướng của hắn tiến lên bẩm báo:
- Đại đô đốc, số lượng Phá Pháp Cung này tương đương với số lượng cơ sở ngầm do Tả Đốc Vệ chúng ta an bài vào trong thành phố quỷ trước đó đã bị giết chết.
Minh Thiên ngạc nhiên:
- Không kém một cái?
Tướng lĩnh nói:
- Đúng! Một cái cũng không ít hơn. Tất cả đều ở đây.
Chân mày Minh Thiên đột nhiên nhíu lại. Sau một lúc, hắn nhanh chóng báo cáo lên.
Thiên Cung, trong Tinh Thần Điện, vẻ mặt Thanh Chủ lo lắng chắp tay đi tới đi lui. Sau khi nhận được tin tức, hắn liền ngẩn người ra. Sắc mặt giận dữ dần biến mất. Hắn dường như đang suy nghĩ tới điều gì.
Tín Nghĩa Các này làm vậy chính là tỏ rõ thái độ, đang nói cho Thanh Chủ hắn biết, là ngươi vượt qua đường ranh giới. Tín Nghĩa Các vẫn không vượt quá sợi tơ hồng này. Cho dù chuyện tới như bây giờ, Phá Pháp Cung tịch thu được cũng trả lại nguyên vẹn. Lần này chúng ta nhận. Ngươi tốt nhất không nên ép chúng ta!
Trên thực tế Tín Nghĩa Các cũng đã thể hiện ra thực lực. Ngươi ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối. Ngươi không có cách nào đuổi tận giết tuyệt chúng ta. Nhưng bất cứ lúc nào chúng ta cũng có năng lực đâm mù mắt Thiên Đình ở thế giới dưới đất. Ta giải quyết mười mấy điểm này chính là cho ngươi xem!
Dưới cơn thịnh nộ Thanh Chủ dần dần bình tĩnh lại. Tương đối mà nói, lần này hắn cũng không bị thiệt. Tín Nghĩa Các bên kia so với Thiên Đình còn tổn thất nặng hơn.
Điều quan trọng nhất trong đó chính là, bây giờ hắn còn chưa thể hoàn toàn xé rách mặt mũi với gia tộc Hạ Hầu. Bằng không trước đó hắn cũng sẽ không nhường. Gia tộc Hạ Hầu hiểu rất rõ ràng về mạch đập của hắn!
Chắp tay sau lưng đi tới đi lui vài vòng, Thanh Chủ quay đầu lại, nhìn Thượng Quan Thanh đang đứng ở một bên, chậm rãi nói:
- Thông báo thành phố quỷ bên kia, thu binh!
Rất nhanh, nhóm nhân mã số lượng lớn ở thành phố quỷ bên kia tập kết, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, bọn họ rời khỏi thành phố quỷ, trùng trùng điệp điệp bay khỏi Đãng Âm Sơn.
Xác nhận nhân mã Thiên Đình đã đi thật, sau mấy canh giờ, một đám người lại xuất hiện ở Tín Nghĩa Các. Người của Tín Nghĩa Các viên lại trở về.
Tào Mãn đang tự mình chậm rãi bước ở trong gian phòng đã bị lật tung, hỗn loạn, quan sát. Lão già mặc y phục màu xanh lại đẩy một hán tử chật vật không chịu nổi tiến đến, bẩm báo:
- Đông gai, đây là tên thích khách đã ám sát Ngưu Hữu Đức. Đã thẩm vấn qua. Là do Thanh Sơn Lâu bên kia phái đi.
- Thanh Sơn Lâu?
Tào Mãn chắp tay xoay người, cau mày nói:
- Người của Vô lượng Đạo phái ám sát Ngưu Hữu Đức làm gì? Bọn họ có thể có ân oán gì?
Dư nghiệt của Lục Đạo có thể đứng vững ở chỗ này, tất nhiên không thoát khỏi liên quan tới hắn. Hai bên vẫn duy trì mối quan hệ như có như không. Đừng nói hắn không dám tiết lộ tầng quan hệ này để Thiên Đình biết được. Lục Đạo bên kia cũng không dám để tin tức được khuyếch ở trong Lục Đạo. Nguyên nhân rất đơn giản. Lục Đạo xuống dốc không thoát khỏi có liên quan tới gia tộc Hạ Hầu. Nếu để cho người phía dưới Lục Đạo biết cao tầng đang liên lạc cùng kẻ thù giữ sẽ là một kết quả thế nào?
Trước khi tới, đối phương rõ ràng đã có sự chuẩn bị. Thực lực cũng vượt xa so với hắn. Hiện tại bọn họ lại liên thủ bao vây tấn công hắn.
Cổ Đa Quý cuối cùng ngã ở trong vũng máu, hai mắt không còn ánh sáng, nhìn chằm chằm vào hung thủ. Thân thể hắn còn đang co giật. Một đạo hàn quang hiện lên. Đầu của Cổ Đa Quý bay ra ngoài. . .
Chuyện giống vậy không ngừng phát sinh ở trong khách sạn Có Một Gian. Hơn mười cửa hàng khác nhau trong thành phố quỷ gần như là cùng lúc bị tập kích. Động tĩnh kinh động tới mức thiên binh thiên tướng chạy tới. Nhưng lần này, hung thủ đã có kinh nghiệm. Chúng mặc quần áo khác nhau, không còn rõ ràng chỉ một màu đen. Chúng lẩn vào trong đám đông của thành phố quỷ mai danh ẩn tích.
Mười ba điểm do Giám Sát Hữu Bộ an bài ở thành phố quỷ, tất cả bị giải quyết. Còn có mấy nhà bí mật nằm vùng của Thiên Đình tách ra khỏi Giám Sát Hữu Bộ, tất cả đều không còn. Ban đầu Tín Nghĩa Các chỉ dự định ra tay đối với một phần trong đó. Một phần khác chuẩn bị thả. Hiện tại tất cả đã sớm không còn một mống. Tất cả đều bị nhổ sạch!
Đây chỉ là một cảnh cáo nho nhỏ. Tín Nghĩa Các đang dùng sự thực cảnh cáo Thiên Đình, nơi này là ai nói mới tính. Chỉ cần ta nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Thiên Đình ngươi ở thế giới trong bóng tối biến thành người mù. Dù sao thế giới trong bóng tối cũng không chỉ là một thành phố quỷ!
- Càn rỡ! Giám Sát Hữu Bộ ngươi làm ăn cái gì không biết. Người ta đã sớm nắm được rõ ràng tất cả cứ điểm của các ngươi, vậy còn có bí mật gì đáng nói nữa. . .
Tại Tinh Thần Điện, Thanh Chủ tức giận, mắng Cao Quan tới máu chó đầy đầu.
Minh thiên, bên trong phủ tổng trấn ở thành phố quỷ rất nhanh đã nhận được mệnh lệnh của phía trên: Tiến công vào Tín Nghĩa Các, giết!
Hơn mười vạn đại quân nhanh chóng bao vây Tín Nghĩa Các. Tín Nghĩa Các đứng sừng sững ở trong nước rất yên lặng.
Ầm ầm ầm!
Vô số lưu quang, Phá Pháp Cung trực tiếp công phá trận phòng hộ của Tín Nghĩa Các. Đại quân xông vào trong. Nhưng bọn họ lục soát cả Tín Nghĩa Các, ngay cả một bóng người cũng không thấy.
Bên ngoài Tín Nghĩa Các, nhận được bẩm báo Minh Thiên nổi giận, phẫn nộ chê bai thủ hạ.
- Ngươi không phải nói đã âm thầm phái người canh chừng Tín Nghĩa Các, một con muỗi cũng không đi ra sao? Người đâu? Tất cả bọn họ đi đâu?
Thủ hạ dưới trướng hắn sợ hãi nói:
- Vừa mới phát hiện. Nhân thủ bố trí ở phía nam kia không biết đã bị giết từ lúc nào.
- Thành sự không đủ bại sự có thừa. Theo dõi một người cũng không theo dõi được. Ta cần loại phế vật như ngươi có ích lợi gì? Người dâu, kéo xuống chém cho ta!
Dưới cơn thịnh nộ Minh Thiên ném lại một câu nói, sau đó liền đi. Hắn không thể không tức giận. Hiện tại bảo hắn quay lại ăn nói thế nào với quan trên.
- Đại đô đốc tha mạng!
Trong nháy mắt, tướng lĩnh kia bị mấy người liên thủ khống chế, kinh hoàng cầu xin tha thứ. Nhưng tất cả chỉ là vô dụng. Hắn bị kéo đi. Sau đó ở phía xa phát ra một tiếng hét thảm.
Bước vào bên trong Tín Nghĩa Các Bước, Minh Thiên dừng bước ở bên trong đại sảnh. Hắn chỉ thấy trên mặt đất bên trong đại sảnh là một đống Phá Pháp Cung và Lưu Tinh Tiễn. Lúc nhân mã tấn công tiến vào, đống đồ này đã ở đây. Dường như bày ra chính là cho bọn họ nhìn. Thủ hạ của hắn đang kiểm kê.
Sau khi có kết quả, tướng lĩnh dưới trướng của hắn tiến lên bẩm báo:
- Đại đô đốc, số lượng Phá Pháp Cung này tương đương với số lượng cơ sở ngầm do Tả Đốc Vệ chúng ta an bài vào trong thành phố quỷ trước đó đã bị giết chết.
Minh Thiên ngạc nhiên:
- Không kém một cái?
Tướng lĩnh nói:
- Đúng! Một cái cũng không ít hơn. Tất cả đều ở đây.
Chân mày Minh Thiên đột nhiên nhíu lại. Sau một lúc, hắn nhanh chóng báo cáo lên.
Thiên Cung, trong Tinh Thần Điện, vẻ mặt Thanh Chủ lo lắng chắp tay đi tới đi lui. Sau khi nhận được tin tức, hắn liền ngẩn người ra. Sắc mặt giận dữ dần biến mất. Hắn dường như đang suy nghĩ tới điều gì.
Tín Nghĩa Các này làm vậy chính là tỏ rõ thái độ, đang nói cho Thanh Chủ hắn biết, là ngươi vượt qua đường ranh giới. Tín Nghĩa Các vẫn không vượt quá sợi tơ hồng này. Cho dù chuyện tới như bây giờ, Phá Pháp Cung tịch thu được cũng trả lại nguyên vẹn. Lần này chúng ta nhận. Ngươi tốt nhất không nên ép chúng ta!
Trên thực tế Tín Nghĩa Các cũng đã thể hiện ra thực lực. Ngươi ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối. Ngươi không có cách nào đuổi tận giết tuyệt chúng ta. Nhưng bất cứ lúc nào chúng ta cũng có năng lực đâm mù mắt Thiên Đình ở thế giới dưới đất. Ta giải quyết mười mấy điểm này chính là cho ngươi xem!
Dưới cơn thịnh nộ Thanh Chủ dần dần bình tĩnh lại. Tương đối mà nói, lần này hắn cũng không bị thiệt. Tín Nghĩa Các bên kia so với Thiên Đình còn tổn thất nặng hơn.
Điều quan trọng nhất trong đó chính là, bây giờ hắn còn chưa thể hoàn toàn xé rách mặt mũi với gia tộc Hạ Hầu. Bằng không trước đó hắn cũng sẽ không nhường. Gia tộc Hạ Hầu hiểu rất rõ ràng về mạch đập của hắn!
Chắp tay sau lưng đi tới đi lui vài vòng, Thanh Chủ quay đầu lại, nhìn Thượng Quan Thanh đang đứng ở một bên, chậm rãi nói:
- Thông báo thành phố quỷ bên kia, thu binh!
Rất nhanh, nhóm nhân mã số lượng lớn ở thành phố quỷ bên kia tập kết, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, bọn họ rời khỏi thành phố quỷ, trùng trùng điệp điệp bay khỏi Đãng Âm Sơn.
Xác nhận nhân mã Thiên Đình đã đi thật, sau mấy canh giờ, một đám người lại xuất hiện ở Tín Nghĩa Các. Người của Tín Nghĩa Các viên lại trở về.
Tào Mãn đang tự mình chậm rãi bước ở trong gian phòng đã bị lật tung, hỗn loạn, quan sát. Lão già mặc y phục màu xanh lại đẩy một hán tử chật vật không chịu nổi tiến đến, bẩm báo:
- Đông gai, đây là tên thích khách đã ám sát Ngưu Hữu Đức. Đã thẩm vấn qua. Là do Thanh Sơn Lâu bên kia phái đi.
- Thanh Sơn Lâu?
Tào Mãn chắp tay xoay người, cau mày nói:
- Người của Vô lượng Đạo phái ám sát Ngưu Hữu Đức làm gì? Bọn họ có thể có ân oán gì?
Dư nghiệt của Lục Đạo có thể đứng vững ở chỗ này, tất nhiên không thoát khỏi liên quan tới hắn. Hai bên vẫn duy trì mối quan hệ như có như không. Đừng nói hắn không dám tiết lộ tầng quan hệ này để Thiên Đình biết được. Lục Đạo bên kia cũng không dám để tin tức được khuyếch ở trong Lục Đạo. Nguyên nhân rất đơn giản. Lục Đạo xuống dốc không thoát khỏi có liên quan tới gia tộc Hạ Hầu. Nếu để cho người phía dưới Lục Đạo biết cao tầng đang liên lạc cùng kẻ thù giữ sẽ là một kết quả thế nào?