Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Miêu Nghị không bối rối, vung tay lên, một thân ảnh bay ra khỏi túi nhân thú, không phải người khác, chính là đại sư huynh Sài Quận của Chung Ly Khoái, sau khi bay ra ngoài, hắn thi pháp lay động linh tinh.

- Chân nhân chớ sợ, yêu ma chết chắc rồi, Ngưu mỗ bố trí thiên la địa võng chờ nàng, nàng đừng mơ rời đi!

Miêu Nghị nói xong cười vang.

Ngọc Hư chân nhân dừng lại, hắn hỏi:

- Người nọ là?

- Là người Thiên Hành Cung, đại sư huynh Sài Quận của Chung Ly Khoái. Huyết Yêu không phải đối thủ của hắn! Chân nhân có thể an tâm xem náo nhiệt.

- Cư sĩ quay về Chính Khí Môn là muốn dẫn xà xuất động?

- Ta cũng muốn quay về Chính Khí Môn, chỉ thuận thế mà làm thôi!

Miêu Nghị đắc ý.

Sài Quận cầm linh tinh báo tin, hắn cầm kiếm trong tay nhìn chằm chằm vào Huyết Yêu.

Mà Huyết Yêu nhìn thấy Kim Liên cửu phẩm trên mi tâm Sài Quận liền chấn động, nhanh chóng thay đổi phương hướng và bỏ chạy thục mạng.

Sài Quận đuổi theo, hắn vung tay, phi kiếm như giao long bay ra ngoài.

Cùng lúc đó sâu trong tinh không xa xôi có một sao băng bay tới, chỉ trong giây lát đã xuất hiện tại khu vực giao chiến, chặn đường Huyết Yêu đang bỏ chạy thục mạng, Ngọc Hư hít sâu một hơi, dường như nhìn thấy một tinh cầu chém xuống.

Huyết Yêu tránh không thoát giơ tay chém loạn.

Oanh!

Đại đao bị phi kiếm như sao băng chém đoạn, lụa đỏ quanh người Huyết Yêu rách nát, nàng bị đánh trọng thương, một nữ tử mi tâm có Kim Liên ngũ phẩm xuất hiện.

Phi kiếm như sao băng chém xuống, ai ngờ phi kiếm của Sài Quận đổi hướng, chẳng những không có tổn thương Huyết Yêu, ngược chém xuống ngăn cản hào quang đang tới gần.

Sài Quận thu phi kiếm và đứng trước mặt Huyết Yêu, dùng ánh mắt lạnh lẽo quan sát Huyết Yêu trước mặt.

Một nam tử trung niên mặc trường bào màu lam nhạt xuất hiện trong hư không, tóc cột đuôi ngựa, hoa sen trên mi tâm có ba cánh ba màu khác nhau, chính là Thải Liên tam phẩm.

Chung Ly Khoái cũng từ hướng khác bay tới, Ngọc Hư và Miêu Nghị cũng quay về, Huyết Yêu đang sợ hãi bị vây vào giữa, mũi miệng còn chảy máu tươi, hai tay vỡ nát, có thể nhìn thấy xương trắng vỡ vụn, đôi tay run run không ngừng, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

- Sài Quận, vì sao ngăn cản ta!

Nam tử trung niên hỏi.



Miêu Nghị không cần hỏi cũng biết người này là ai, hiển nhiên chính là Minh Chiếu sư thúc Chung Ly Khoái mời đến tiêu diệt Huyết Yêu. Miêu Nghị cũng nhìn thấy tu vi Thải Liên trên mi tâm hắn, nội tâm ngạc nhiên.

Sài Quận cau mày nhìn chằm chằm vào Huyết Yêu, Chung Ly Khoái thở dài nói:

- Sư thúc, sư huynh không có ý khác, nàng không phải Huyết Yêu.

Miêu Nghị nghe xong nội tâm chấn động, lại dò xét ‘ Huyết Yêu ’ trước mặt, đúng, tuy không biết diện mạo của Huyết Yêu như thế nào, Huyết Yêu sử dụng vũ khí là uyên ương ma đao, người trước mặt sử dụng đại đao, Huyết Yêu có tu vi Kim Liên cửu phẩm, người này chỉ là Kim Liên ngũ phẩm, hoàn toàn không cùng một người.

Ba người Thiên Hành Cung đều nhìn lên người Miêu Nghị, Sài Quận nói:

- Ngưu Hữu Đức, ngươi có nhận lầm người không?

- Tuyệt đối không có lầm, ta và Chung Ly Khoái từng giao thủ với Huyết Yêu, làm sao có thể lầm, người mà ta gặp tại Quần Anh hội tuyệt đối là Huyết Yêu, khẳng định không phải người này!

Miêu Nghị giải thích.

Ngọc Hư chân nhân dò xét ‘ Huyết Yêu ’ trước mặt, cũng lên tiếng nói:

- Sơ sẩy, người này không phải là Huyết Yêu gặp được trong Quần Anh hội, thân thể có khác biệt, không nhìn kỹ khó nhận ra.

Miêu Nghị thẹn quá hoá giận, phất tay chỉ vào người giả Huyết Yêu, quát:

- Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao thay Huyết Yêu đi tìm cái chết?

Giả Huyết Yêu nhìn thấy tu sĩ Thải Liên cũng xuất hiện, sắc mặt trắng bệch nói:

- Ta không biết các ngươi nói Huyết Yêu là người nào, ta chỉ tiếp đơn mua bán bình thường, cố chủ bảo ta ăn mặc thế này chặn giết hắn!

Ánh mắt nhìn sang Miêu Nghị.

- Không tốt!

Miêu Nghị kêu to, lập tức nói:

- Chúng ta mắc lừa! Đây là mồi nhử Huyết Yêu ném ra ngoài, có ý thăm dò, khẳng định Huyết Yêu trốn ở gần quan sát, mọi người tìm đi.

Mọi người hiểu rõ, Huyết Yêu quá giảo hoạt, không ngờ ném mồi nhử ra ngoài, nếu có bẫy rập sẽ không lộ diện, không có bẫy rập mới xuất hiện. Trong nháy mắt Miêu Nghị hối hận xanh ruột, sớm biết như thế bảo Ngọc Hư liều với Huyết Yêu một lần, khi đó sẽ dẫn Huyết Yêu xuất hiện.

Nhưng hắn không dám cầm tính mạng Ngọc Hư đi mạo hiểm, dù sao không ai biết rõ đó là Huyết Yêu thật giả, vạn nhất là thật thì Ngọc Hư sẽ toi mạng, Ngọc Hư không phải đối thủ của Huyết Yêu.

Lần này vốn định tính kế Huyết Yêu, không ngờ bị Huyết Yêu tính kế ngược lại.

Mọi người bay chung quanh, ngay cả Minh Chiếu cũng không ngoại lệ, nhanh chóng tìm kiếm đống thiên thạch chung quanh. Về phần giả Huyết Yêu, thừa dịp nàng trọng thương bị Miêu Nghị ra tay đánh lén trực tiếp giết chết, cũng thu sạch đồ trên người, chạy đến giết người phải có giác ngộ bị người giết.

Huyết Yêu cẩn thận như vậy, Miêu Nghị cũng không trông cậy tìm được đồ gì trên người giả Huyết Yêu, giết xong liền đá thi thể vào trong tinh không.



Mọi người căn bản không biết Huyết Yêu nấp tại đâu, bởi vì chung quanh có không ít thiên thể to lớn.

Cuối cùng cả đám người không công mà về, Miêu Nghị không thể không chắp tay nhận lỗi nói:

- Minh Chiếu tiền bối, là vãn bối càn rỡ, làm tiền bối đi tay không.

Minh Chiếu cảm thán, cũng cảm thấy đáng tiếc, hắn nói:

- Ngươi đã hết sức, là yêu ma quá giảo hoạt, không thể trách ngươi. Ngươi cũng không nên sơ suất, Huyết Yêu rất có thể sẽ thừa dịp chúng ta sơ sẩy mà ra tay lần hai, không thể không phòng, hiện tại ngươi tiếp tục đi đi, chúng ta đi đường vòng mai phục, xem Huyết Yêu còn xuất thủ hay không?

- Tiền bối mưu tính chu toàn, vãn bối bội phục!

Miêu Nghị tâng bốc một câu, lại nhìn chung quanh và nói:

- Có khả năng Huyết Yêu e ngại tiền bối nên không dám ra tay, nhưng ta hoài nghi Huyết Yêu có khả năng quay về Thiên phố, tám chín phần mười sẽ về Quần Anh hội, canh giữ bên ngoài cửa thành Thiên phố sẽ có khả năng bắt được rất lớn.

Minh Chiếu trầm ngâm nói:

- Tuy khả năng bắt tại cửa thành khá lớn, nhưng chúng ta không gánh nổi hậu quả khi động thủ tại cửa thành, xúc phạm thiên điều không phải nói chơi.

Miêu Nghị cười nói:

- Đương nhiên chúng ta không tiện ra tay, có người sẽ làm thay chúng ta, vãn bối quen một người chuyên làm loại chuyện vi phạm thiên điều.

Khóe miệng Ngọc Hư chân nhân giật giật, ẩn ẩn đoán được Miêu Nghị nói là ai.

Minh Chiếu hỏi:

- Người phương nào?

- Thống lĩnh Hạ Hầu Long Thành khu tây Thiên phố! Chỉ cần Huyết Yêu còn ở Thiên phố, nhất định sẽ bắt được nàng, không biết Huyết Yêu có làm ra chuyện vi phạm thiên điều hay không?

Miêu Nghị vui vẻ liên hệ với Hạ Hầu Long Thành.

Sau khi thương nghị xong, Minh Chiếu mang Sài Quận quay về, biểu hiện chỉ chừa Chung Ly Khoái tiếp tục hộ tống, hai bên tách ra.

Trong phủ thống lĩnh khu tây, Hạ Hầu Long Thành mặc kim giáp, lưng hùm vai gấu đi tới cửa, trên người toàn mùi rượu, vuốt ve ngực sau đó nhìn chung quanh, hắn kêu một tên lĩnh gác:

- Người tới!

Một gã tiểu tướng chạy tới lĩnh mệnh, hắn gọi một người tới:

- Thống lĩnh có gì phân phó?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK