Mẹ nó, ngươi đã nói là “người thích hợp”, ta sao có thể nói là không thích hợp được?
Miêu Nghị oán thầm trong lòng một câu, kinh ngạc chắp tay nói:
- Không biết là người được lựa chọn là người phương nào? Mạt tướng nguyện chăm chú lắng nghe!
Bá Ước nói:
- Tu vi đều không tệ. Đều có tu vi Thải Liên nhị phẩm, cũng là phẩm cấp thượng tướng Nhị Tiết. Năng lực cũng có vài phần. Tất nhiên là hai thống lĩnh Hổ Kỳ. Một người tên là Mục Vũ Liên, một người tên là Khuất Nhã Hồng.”
Từ Đường Nhiên khoanh tay cung kính đứng một bên, lặng lẽ nhìn sắc mặt Miêu Nghị một chút. Quả nhiên, Miêu Nghị nhướng mày, thử hỏi:
- Nghe tên. . . Chẳng lẽ đều là nữ nhân?
Bá Ước gật đầu nói:
- Không sai, đều là nữ nhân.
Miêu Nghị thoáng lộ ra vẻ khổ sở nói:
- Hai phó đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ đều là nữ nhân, có phải có chút. . .
Bá Ước ngắt lời nói:
- Ngưu Hữu Đức, đây là ngươi không đúng. Ngươi thân là đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ, chắc hẳn phải chọn đúng người, có thể nào lại trọng nam khinh nữ?
Miêu Nghị gật đầu nói phải:
- Phó tổng nói rất đúng. Được, hai người bọn họ.
Bá Ước “ừ” một tiếng.
- Sau khi báo lên người được chọn xong, phía Tổng Trấn đại nhân bên kia, ta sẽ nói giúp ngươi. Ngươi ở đây vừa vặn cũng thiếu nhân thủ. Hai người bọn họ qua còn có thể thuận tiện dẫn những người khác qua.
Đây rõ ràng là đốc thúc mình báo người được chọn lên. Miêu Nghị gật đầu:
- Vâng!
Đúng lúc này, trong viện lại có một người đi ra. Đám người Miêu Nghị nhanh chóng đứng về hai bên. Người tới chính là Nhiếp Vô Tiếu.
- Đại nhân!
Đám người Miêu Nghị hành lễ.
- Tạm thời không trở về.
Nhiếp Vô Tiếu nói với Bá Ước một tiếng, sau đó quay đầu lại nhìn Miêu Nghị nói:
- Ngưu Hữu Đức, ngày mai Dữu đô đốc muốn tới bên này kiểm tra. Ngươi vừa tiếp nhận Hắc Hổ Kỳ, phải chuẩn bị nghênh đón cho tốt. Đừng để xuất hiện bất kỳ sơ suất nào.
- Vâng!
Miêu Nghị đáp ứng.
Nhiếp Vô Tiếu phất phất tay ra hiệu hắn lập tức lui xuống chuẩn bị. Sau đó Nhiếp Vô Tiếu quay đầu lại muốn tiếp tục nói chuyện với Bá Ước. Ai biết Miêu Nghị lại chắp tay nói:
- Đại nhân, mạt tướng có một chuyện muốn nhờ.
Mấy người cùng xem lại. Nhiếp Vô Tiếu:
- Chuyện gì?
Miêu Nghị nói:
- Ở Hắc Hổ Kỳ, hai người Khang, Diêu làm loạn đã đền tội. Hiện tại vị trí hai phó đại thống lĩnh để trống. Mạt tướng tiến cử Mục Vũ Liên và Khuất Nhã Hồng của Địa Hổ Kỳ tới đảm nhiệm.
- Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng?
Nhiếp Vô Tiếu ngẩn ra, ánh mắt nhìn nghiêng về phía Bá Ước đứng bên cạnh. Người này thần sắc bình tĩnh đứng khoanh tay, giống như không có bất kỳ quan hệ gì với mình. Ánh mắt Nhiếp Vô Tiếu chuyển tới trên người Miêu Nghị, thản nhiên hỏi:
- Không tiến cử người của Hắc Hổ Kỳ mình, ngược lại tiến cử tới Địa Hổ Kỳ. Ngươi biết hai người bọn họ sao?
Miêu Nghị nói:
- Nghe nói hai người bọn họ khá có năng lực. Mạt tướng muốn hai trợ thủ đắc lực.
Trợ thủ đắc lực? Nhiếp Vô Tiếu không cần đoán cũng biết là Bá Ước tạo áp lực đối với Miêu Nghị. Hai nữ nhân kia có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho Miêu Nghị hay không, Nhiếp Vô Tiếu không biết. Nhưng Nhiếp Vô Tiếu đã nghe được lời đồn, nói Bá Ước và hai nữ nhân này có quan hệ. Hai người dựa vào Bá Ước ở phía sau làm chỗ dựa, có chút càn quấy, khiến đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ rất oán hận. Lần trước hắn đã thử ý của Bá Ước một chút, chuẩn bị bãi nhiễm hai nữ nhân kia. Ai ngờ Bá Ước lại đánh chủ ý tới trên người Ngưu Hữu Đức.
Nhiếp Vô Tiếu hỏi:
- Ngươi xác nhận muốn hai người bọn họ?
Miêu Nghị trả lời:
- Vâng!
Nhiếp Vô Tiếu âm thầm cảm thấy buồn cười. Ngay cả người nào cũng chưa từng làm rõ ràng đã dám muốn. Thật đúng là không chê phiền phức. Thật ra làm vậy đã giúp đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ giải quyết phiền phức. Đỡ phải luôn ở bên cạnh mình oán giận. Nhưng Bá Ước lại là do quan trên đề cử trợ thủ cho hắn, hắn cũng không tiện làm Bá Ước mất mặt mũi, chọc cho người phía trên mất hứng. Hiện tại thì tốt rồi. Ngưu Hữu Đức này cũng không phải là người hiền lành gì. Hắn ngược lại muốn xem thử Bá Ước cuối cùng làm sao giải quyết được vấn đề giữa Ngưu Hữu Đức và hai nữ nhân kia.
- Được!
Nhiếp Vô Tiếu đáp ứng một tiếng. Hắn lại nhìn Bá Ước nói:
- Chuyện này do ngươi tới xử lý.
Ném lại câu nói này xong, hắn quay lưng trở vào.
- Vâng!
Bá Ước chắp tay nhìn theo. Chờ một chút, trên mặt hắn hiện lên ý cười. Hắn xoay người vỗ nhẹ vào vai Miêu Nghị, vẻ mặt thưởng thức. Hắn cũng không nghĩ tới Miêu Nghị sảng khoái như vậy. Chuyện hắn vừa mới nói một chút, Miêu Nghị đã ngay lập tức tiến cử trực tiếp làm xong cho hắn, giải quyết được khúc mắc khiến hắn rầu rĩ trong thời gian gần đây, hoàn toàn không có một chút dây dưa nào. Tâm tình hắn có chút sung sướng nói:
- Sau này, Hắc Hổ Kỳ bên này gặp phải khó khăn gì có thể đúng lúc liên lạc với ta. Dù sao ngươi cũng là đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ. Ta tất nhiên sẽ đứng ở bên phía ngươi. Được rồi. Đô đốc đại nhân ngày mai sẽ tới đây. Ngươi tranh thủ thời gian chuẩn bị đi. Có gì cần phía trên phối hợp, có thể nói cho ta biết.
Dứt lời, hắn bước nhanh tiến vào bên trong. Chắc hẳn Nhiếp Vô Tiếu có chuyện gì đó muốn nói với hắn.
Không còn chuyện gì khác, Miêu Nghị cũng dẫn người lui ra. Thời điểm xuống núi, hắn nhìn Từ Đường Nhiên nói một tiếng.
- Đi hỏi thăm một chút, xem Mục Vũ Liên và Khuất Nhã Hồng gì đó là thế nào.
- Vâng!
Từ Đường Nhiên nhận lệnh. Cho dù Miêu Nghị không nói, đột nhiên xuất hiện hai phó đại thống lĩnh, hắn tất nhiên cũng phải hỏi thăm.
Trên đời này có một số việc thuộc về bí mật công khai. Nhất là tin đồn giữa nam nữ, rất dễ bị người ta truyền bá. Từ Đường Nhiên trên cơ bản không tốn bao nhiêu công sức, tùy tiện hỏi một người trong trung quân, sau đó tìm thêm vài người hỏi thăm, đã thăm dò được tình hình của hai vị phó đại thống lĩnh sắp tới.
Sau khi nghe báo cáo lại, Miêu Nghị nghẹn không nói được gì. Trước đó, hắn chỉ đoán, người có thể để khiến cho Bá Ước đề cử lên, nhất định là tâm phúc của Bá Ước. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới đó lại là người cùng Bá Ước cấu kết. Hơn nữa hai người này ở Địa Hổ Kỳ bên kia còn tương đối kiêu ngạo hống hách, khiến thống lĩnh Địa Hổ Kỳ cũng nhức đầu.
Mặc dù chỉ là lời đồn, nhưng Miêu Nghị không ngốc. Có thể khiến cho Bá Ước phiền lòng như vậy, lời đồn hẳn là sự thật. Lần này thực sự bị Bá Ước đánh bại. Mình không ngờ chủ động muốn hai người như vậy tới trong tay. Đây không phải là mình tự tìm kích thích cho mình sao? Ngẫm lại, trước đó Nhiếp Vô Tiếu nhiều lần xác nhận, hắn đã hiểu rõ. Nhiếp Vô Tiếu hiểu rõ tình hình, lại không tốt, muốn thấy mình trở thành trò cười.
Miêu Nghị oán thầm trong lòng một câu, kinh ngạc chắp tay nói:
- Không biết là người được lựa chọn là người phương nào? Mạt tướng nguyện chăm chú lắng nghe!
Bá Ước nói:
- Tu vi đều không tệ. Đều có tu vi Thải Liên nhị phẩm, cũng là phẩm cấp thượng tướng Nhị Tiết. Năng lực cũng có vài phần. Tất nhiên là hai thống lĩnh Hổ Kỳ. Một người tên là Mục Vũ Liên, một người tên là Khuất Nhã Hồng.”
Từ Đường Nhiên khoanh tay cung kính đứng một bên, lặng lẽ nhìn sắc mặt Miêu Nghị một chút. Quả nhiên, Miêu Nghị nhướng mày, thử hỏi:
- Nghe tên. . . Chẳng lẽ đều là nữ nhân?
Bá Ước gật đầu nói:
- Không sai, đều là nữ nhân.
Miêu Nghị thoáng lộ ra vẻ khổ sở nói:
- Hai phó đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ đều là nữ nhân, có phải có chút. . .
Bá Ước ngắt lời nói:
- Ngưu Hữu Đức, đây là ngươi không đúng. Ngươi thân là đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ, chắc hẳn phải chọn đúng người, có thể nào lại trọng nam khinh nữ?
Miêu Nghị gật đầu nói phải:
- Phó tổng nói rất đúng. Được, hai người bọn họ.
Bá Ước “ừ” một tiếng.
- Sau khi báo lên người được chọn xong, phía Tổng Trấn đại nhân bên kia, ta sẽ nói giúp ngươi. Ngươi ở đây vừa vặn cũng thiếu nhân thủ. Hai người bọn họ qua còn có thể thuận tiện dẫn những người khác qua.
Đây rõ ràng là đốc thúc mình báo người được chọn lên. Miêu Nghị gật đầu:
- Vâng!
Đúng lúc này, trong viện lại có một người đi ra. Đám người Miêu Nghị nhanh chóng đứng về hai bên. Người tới chính là Nhiếp Vô Tiếu.
- Đại nhân!
Đám người Miêu Nghị hành lễ.
- Tạm thời không trở về.
Nhiếp Vô Tiếu nói với Bá Ước một tiếng, sau đó quay đầu lại nhìn Miêu Nghị nói:
- Ngưu Hữu Đức, ngày mai Dữu đô đốc muốn tới bên này kiểm tra. Ngươi vừa tiếp nhận Hắc Hổ Kỳ, phải chuẩn bị nghênh đón cho tốt. Đừng để xuất hiện bất kỳ sơ suất nào.
- Vâng!
Miêu Nghị đáp ứng.
Nhiếp Vô Tiếu phất phất tay ra hiệu hắn lập tức lui xuống chuẩn bị. Sau đó Nhiếp Vô Tiếu quay đầu lại muốn tiếp tục nói chuyện với Bá Ước. Ai biết Miêu Nghị lại chắp tay nói:
- Đại nhân, mạt tướng có một chuyện muốn nhờ.
Mấy người cùng xem lại. Nhiếp Vô Tiếu:
- Chuyện gì?
Miêu Nghị nói:
- Ở Hắc Hổ Kỳ, hai người Khang, Diêu làm loạn đã đền tội. Hiện tại vị trí hai phó đại thống lĩnh để trống. Mạt tướng tiến cử Mục Vũ Liên và Khuất Nhã Hồng của Địa Hổ Kỳ tới đảm nhiệm.
- Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng?
Nhiếp Vô Tiếu ngẩn ra, ánh mắt nhìn nghiêng về phía Bá Ước đứng bên cạnh. Người này thần sắc bình tĩnh đứng khoanh tay, giống như không có bất kỳ quan hệ gì với mình. Ánh mắt Nhiếp Vô Tiếu chuyển tới trên người Miêu Nghị, thản nhiên hỏi:
- Không tiến cử người của Hắc Hổ Kỳ mình, ngược lại tiến cử tới Địa Hổ Kỳ. Ngươi biết hai người bọn họ sao?
Miêu Nghị nói:
- Nghe nói hai người bọn họ khá có năng lực. Mạt tướng muốn hai trợ thủ đắc lực.
Trợ thủ đắc lực? Nhiếp Vô Tiếu không cần đoán cũng biết là Bá Ước tạo áp lực đối với Miêu Nghị. Hai nữ nhân kia có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho Miêu Nghị hay không, Nhiếp Vô Tiếu không biết. Nhưng Nhiếp Vô Tiếu đã nghe được lời đồn, nói Bá Ước và hai nữ nhân này có quan hệ. Hai người dựa vào Bá Ước ở phía sau làm chỗ dựa, có chút càn quấy, khiến đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ rất oán hận. Lần trước hắn đã thử ý của Bá Ước một chút, chuẩn bị bãi nhiễm hai nữ nhân kia. Ai ngờ Bá Ước lại đánh chủ ý tới trên người Ngưu Hữu Đức.
Nhiếp Vô Tiếu hỏi:
- Ngươi xác nhận muốn hai người bọn họ?
Miêu Nghị trả lời:
- Vâng!
Nhiếp Vô Tiếu âm thầm cảm thấy buồn cười. Ngay cả người nào cũng chưa từng làm rõ ràng đã dám muốn. Thật đúng là không chê phiền phức. Thật ra làm vậy đã giúp đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ giải quyết phiền phức. Đỡ phải luôn ở bên cạnh mình oán giận. Nhưng Bá Ước lại là do quan trên đề cử trợ thủ cho hắn, hắn cũng không tiện làm Bá Ước mất mặt mũi, chọc cho người phía trên mất hứng. Hiện tại thì tốt rồi. Ngưu Hữu Đức này cũng không phải là người hiền lành gì. Hắn ngược lại muốn xem thử Bá Ước cuối cùng làm sao giải quyết được vấn đề giữa Ngưu Hữu Đức và hai nữ nhân kia.
- Được!
Nhiếp Vô Tiếu đáp ứng một tiếng. Hắn lại nhìn Bá Ước nói:
- Chuyện này do ngươi tới xử lý.
Ném lại câu nói này xong, hắn quay lưng trở vào.
- Vâng!
Bá Ước chắp tay nhìn theo. Chờ một chút, trên mặt hắn hiện lên ý cười. Hắn xoay người vỗ nhẹ vào vai Miêu Nghị, vẻ mặt thưởng thức. Hắn cũng không nghĩ tới Miêu Nghị sảng khoái như vậy. Chuyện hắn vừa mới nói một chút, Miêu Nghị đã ngay lập tức tiến cử trực tiếp làm xong cho hắn, giải quyết được khúc mắc khiến hắn rầu rĩ trong thời gian gần đây, hoàn toàn không có một chút dây dưa nào. Tâm tình hắn có chút sung sướng nói:
- Sau này, Hắc Hổ Kỳ bên này gặp phải khó khăn gì có thể đúng lúc liên lạc với ta. Dù sao ngươi cũng là đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ. Ta tất nhiên sẽ đứng ở bên phía ngươi. Được rồi. Đô đốc đại nhân ngày mai sẽ tới đây. Ngươi tranh thủ thời gian chuẩn bị đi. Có gì cần phía trên phối hợp, có thể nói cho ta biết.
Dứt lời, hắn bước nhanh tiến vào bên trong. Chắc hẳn Nhiếp Vô Tiếu có chuyện gì đó muốn nói với hắn.
Không còn chuyện gì khác, Miêu Nghị cũng dẫn người lui ra. Thời điểm xuống núi, hắn nhìn Từ Đường Nhiên nói một tiếng.
- Đi hỏi thăm một chút, xem Mục Vũ Liên và Khuất Nhã Hồng gì đó là thế nào.
- Vâng!
Từ Đường Nhiên nhận lệnh. Cho dù Miêu Nghị không nói, đột nhiên xuất hiện hai phó đại thống lĩnh, hắn tất nhiên cũng phải hỏi thăm.
Trên đời này có một số việc thuộc về bí mật công khai. Nhất là tin đồn giữa nam nữ, rất dễ bị người ta truyền bá. Từ Đường Nhiên trên cơ bản không tốn bao nhiêu công sức, tùy tiện hỏi một người trong trung quân, sau đó tìm thêm vài người hỏi thăm, đã thăm dò được tình hình của hai vị phó đại thống lĩnh sắp tới.
Sau khi nghe báo cáo lại, Miêu Nghị nghẹn không nói được gì. Trước đó, hắn chỉ đoán, người có thể để khiến cho Bá Ước đề cử lên, nhất định là tâm phúc của Bá Ước. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới đó lại là người cùng Bá Ước cấu kết. Hơn nữa hai người này ở Địa Hổ Kỳ bên kia còn tương đối kiêu ngạo hống hách, khiến thống lĩnh Địa Hổ Kỳ cũng nhức đầu.
Mặc dù chỉ là lời đồn, nhưng Miêu Nghị không ngốc. Có thể khiến cho Bá Ước phiền lòng như vậy, lời đồn hẳn là sự thật. Lần này thực sự bị Bá Ước đánh bại. Mình không ngờ chủ động muốn hai người như vậy tới trong tay. Đây không phải là mình tự tìm kích thích cho mình sao? Ngẫm lại, trước đó Nhiếp Vô Tiếu nhiều lần xác nhận, hắn đã hiểu rõ. Nhiếp Vô Tiếu hiểu rõ tình hình, lại không tốt, muốn thấy mình trở thành trò cười.