Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Vân Biên gật đầu nói:

- Thì ra là thế, khó trách Thánh chủ không tu hành Vô Lượng Đại Pháp, bằng không thân phận nằm vùng của Thánh chủ sẽ bại lộ trong mắt đám phản tặc.

Ngươi có thể hiểu giúp ta thì quá tốt rồi! Nội tâm Miêu Nghị tạ ơn, ngoài miệng lại nói:

- Sự tình đã làm rõ, ta cũng không có gì phải giấu diếm, ta nhất định phải quay về với đám phản tặc, vị trí Thánh chủ này không thích hợp với ta, tướng chủ, không bằng ta giao vị trí Thánh chủ này cho ngươi ngồi.

Thạch Vân Biên, Công Tôn Lập Đạo và Ngao Thiết nghe vậy liền nhìn nhau, sắc mặt Kim Mạn trầm xuống:

- Vị trí Thánh chủ không phải chuyện đùa, làm gì có chuyện tùy tiện nhường tới nhường lui, nếu thực như thế làm, chẳng phải sau này mỗi người đều ngấp nghé vị trí Thánh chủ để nội bộ lục đục? Thánh chủ đã tiếp nhận mọi người quỳ lạy, không thể dễ dàng đổi chủ!

Tình huống thực tế là vậy, không phải người nào cũng có thể ngồi vào vị trí Thánh chủ, Kim Mạn cũng không dám tự tiện tiếp chưởng đại vị, một người nắm giữ sinh tử hơn tám trăm vạn người trong tay, nếu không cũng không tới phiên đám người Miêu Nghị lên làm lục đạo Thánh chủ.

Làm vậy chẳng khác gì phiền toái mình, Miêu Nghị âm thầm sốt ruột, trước khi làm rõ là người nào chứng minh cho hắn, hắn không dám ở lại nơi này quá lâu, lo lắng có lừa dối, chỉ có thoát ly thế lực phản tặc trói buộc mới yên tâm, vội hỏi:

- Ta ở ngoài có chuyện trọng yếu cần làn, phản tặc tổ chức khảo hạch sắp kết thúc, ta phải kịp thời trở về.

Bốn người Kim Mạn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, việc này náo lớn rồi.

Cuối cùng cũng do Miêu Nghị đưa ra biện pháp điều hòa cho hai bên.

- Không bằng như vậy, ta sẽ kiêm nhiệm vị trí Thánh chủ, sự vụ cụ thể sẽ do tướng chủ nắm giữ, mặt khác chờ sau này nói sau, thế nào?

Cũng không có biện pháp nào khác, Miêu Nghị đã không cách nào chiếu cố bên này, cường lưu lại cũng không làm gì được, thậm chí có một đống lớn người không phục Miêu Nghị, nếu Miêu Nghị chủ động đưa ra, bên này cũng ỡm ờ.

Chuyện đã quyết định, Miêu Nghị lên tiếng:

- Thân phận bên ngoài của ta là người tham gia khảo hạch, nếu có thể mang một ít thành tích khỏa hạch trở về, càng dễ dàng giúp ta làm việc bên phản tặc.

Ngụ ý điểm đến là dừng, không cần nhiều lời.

Kim Mạn yên lặng, gật đầu nói:

- Thánh chủ yên tâm, việc này ta sẽ đi an bài tố, sẽ không để Thánh chủ quay về tay không.



- Vậy là tốt rồi.

Miêu Nghị vui cười.

Sau khi nhìn mọi người rời đi, nụ cười trên mặt Miêu Nghị cứng ngắt, sắc mặt hắn biến thành âm trầm, lấy tinh linh liên hệ Thiên Nhi và Tuyết Nhi.

Lúc này Thiên Nhi, Tuyết Nhi đang ở chung với Vân Tri Thu trong phòng tiếp khách tại Vân Dung Quán, hiện tại có một quý phu nhân bên phủ đô thống mua trang sức, Vân Tri Thu tự mình tiếp khách.

Thiên Nhi phát hiện Miêu Nghị đưa tin, bao nhiêu cũng cảm thấy kinh ngạc, từ khi Miêu Nghị cưới Vân Tri Thu, có thể nói rất ít trực tiếp liên hệ với các nàng, có việc đều thông qua Vân Tri Thu an bài, lần này trực tiếp bỏ qua Vân Tri Thu liên hệ nàng là rất ít gặp.

Nàng sống chung với Miêu Nghị không phải một hai năm, không cần nhắc nhở cũng hiểu Miêu Nghị có chuyện quan trọng cần tránh phu nhân.

Thiên Nhi thừa cơ nháy mắt với Tuyết Nhi, nàng rời khỏi phòng khách và tìm nơi yên tĩnh sau đó quan sát bốn phía, lúc này mới lấy tinh linh ra trả lời: đại nhân, ngươi vẫn khỏe chứ?

Miêu Nghị: phu nhân ở ở bên cạnh các ngươi không?

Thiên Nhi: phu nhân đang tiếp khách trong phòng khách quý.

Miêu Nghị: phu nhân có biết ngươi liên hệ với ta không?

Thiên Nhi: tạm thời không có kinh động phu nhân, đại nhân có gì cần phân phó không?

Không hổ là thị nữ thiếp thân của mình, Miêu Nghị thở ra một hơi, hỏi: gần đây phu nhân có biểu hiện không bình thường hay không?

Vừa thấy tin tức này, Thiên Nhi cho rằng mình nhìn lầm, nàng hơi sững sờ, thậm chí có phần sợ hãi, chẳng lẽ đại nhân hoài nghi phu nhân cái gì? Nếu không vì sao phải tránh phu nhân và hỏi như thế?

Thật tình không biết Miêu Nghị cũng không muốn hoài nghi ai, hắn cũng không phải bị người ta bán đứng lần đầu tiên, hắn từng bị người khác lợi dụng nhiều lần, nhưng lần này thì khác, nếu không phải đột nhiên xuất hiện người thần bí chứng minh cho hắn, hắn không có khả năng lật bàn trong tình huống lúc trước, càng không có đường chạy trốn ra khỏi hang ổ phản tặc.

Thời điểm năm thánh liên hợp với nhau bán đứng hắn, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

Lúc trước hắn còn lo lắng mình bại lộ thân phận sẽ liên lụy đám người Vân Ngạo Thiên, ai ngờ nguy hiểm nhất không phải người ngoài, mà là người trong nhà.

Tuy trước kia hắn cũng trải qua tranh đấu gay gắt, hắn cho rằng vẫn còn nắm chắc quan hệ thông gia, lần này nội tâm hắn lạnh buốt, hắn không dám tin tưởng vào người nào nữa.



Hiện tại hắn hoài nghi những thiếp thất của mình có biết trước việc như vậy hay không, dù sao đám người Cơ Mỹ Lệ gả cho hắn đều mang theo mục đích, thậm chí hắn hoài nghi Vân Tri Thu có biết việc này, nếu không Vân Ngạo Thiên sẽ bàn giao với Vân Tri Thu như thế nào?

Hắn hi vọng các nàng không biết, tâm tình của hắn hiện tại không tin ai cả, ai cũng biến thành đối tượng hoài nghi, tâm tính ẩn ẩn có cảm giác lục thân không nhận, tâm ma cũng bắt đầu xuất hiện, hắn không thể ngăn chặn suy nghĩ khủng bố trong lòng, hắn không tin vào quan hệ thông gia với năm nhà kia nữa.

Thiên Nhi trả lời: đại nhân, phu nhân cũng như thường ngày, không có gì không bình thường.

Miêu Nghị yên lặng: đừng cho phu nhân biết ta liên hệ với ngươi.

Thiên Nhi: dạ!

Hai người dừng liên lạc, nội tâm Thiên Nhi mang theo không hiểu quay trở về, trở lại phòng khách quý đã phát hiện Vân Tri Thu tự mình tiễn khách.

sau khi tiễn khách nhân, Vân Tri Thu mặc váy dài thanh thiên quay về. Ánh mắt nhìn sang Thiên Nhi, phát hiện Thiên Nhi ẩn ẩn có chút mất hồn mất vía, nghĩ tới vừa rồi nàng rời đi, hỏi:

- Có tâm sự?

Lúc này Tuyết Nhi cũng vô ý thức nhìn sang Thiên Nhi.

Thiên Nhi vội lắc đầu:

- Không có.

- Ah!

Vân Tri Thu cười vũ mị, cũng không hỏi nhiều làm gì, nàng quay người đi vào hậu viện.

Lúc này Miêu Nghị chũng bảo Mễ Linh lui ra, một mình một người ngồi trong chính sảnh, khí tức trầm trọng, mười ngón tay xiết chặc lan can ghế, trên mặt hắn xuất hiện thần thái dữ tợn, cuối cùng hắn lấy tinh linh liên hệ với Vân Tri Thu.

Vân Tri Thu vừa trở về phòng trong động thiên phúc địa và ngồi xuống. Đột nhiên nhận được Miêu Nghị đưa tin, cảm thấy cao hứng, chỉ cần Miêu Nghị còn đưa tin trở về, đã nói lên hắn còn an toàn, lúc này trả lời: ở đây! Ngưu Nhị, bên ngươi thế nào rồi?

Vẻ dữ tợn trên mặt Miêu Nghị không tiêu tan, trả lời: bên ta rất tốt, hiện tại ta có một việc cần ngươi đi làm.

Vân Tri Thu kỳ quái: chuyện gì?

Miêu Nghị: ngươi lập tức triệu tập Lang Huyên tỷ muội, Cơ Mỹ Lệ, Ngọc Nô Kiều, Pháp Âm và Hồng tới sơn cốc thành công, kể cả thị nữ thiếp thân của bọn họ, không đi cũng phải bắt đi, nếu có người động thủ với các nàng, không cho phép ngươi nhúng tay can thiệp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK