Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Triệu Thanh cười ha ha nói:

- Ngươi đây không phải là cố dìm ta sao? Ngươi lập tức trở thành phó Đô Thống rồi, lập tức sắp trở thành cấp trên của ta rồi, ta nào dám phân phó ngươi. Người phía dưới đối với ngươi không quen, không khỏi gây phiền phức cho ngươi, ta đến đây giúp cho ngươi đi đường cho thuận tiện.

- Ài! Coi Dương huynh nói kìa, ta và ngươi quan hệ thế nào, nói cái gì mà cấp trên thượng ty không thượng ty chứ là quá lắm rồi, sau này bất luận ta và ngươi ngồi ở vị trí nào, đều là nên gọi nhau huynh đệ. Hơn nữa phải nói chuyện còn chưa nhất định mà, phó Đô Thống không chừng sẽ do Thiên Tẫn cung trực tiếp phái người đến làm.

Từ Đường Nhiên vội khiêm nhường một phen. Hắn ít nhiều cũng có sự sầu lo về phương diện này.

Dương Triệu Thanh giang một cánh tay khoát lên đầu vai hắn, hai người kề vai sát cánh đi về phía trước, truyền âm nói:

- Thiên Tẫn cung cử người không không xuống làm phó Đô Thống là chuyện không có khả năng. Thiên Tẫn cung đáp ứng, chỉ sợ đại nhân cũng không đáp ứng. Đại nhân một tay gieo hạt nuôi lớn thành cây ra trái chính giờ sao cho phép người ngoài đến hái quả được. Mấu chốt người phía dưới cũng sẽ không đáp ứng. Thật sự muốn có người đến rồi, có thể bảo mệnh ủ rũ âu sầu quay về cũng không tệ rồi.

Y hướng về thủ vệ ở chỗ góc nhúc nhích môi tỏ ý một chút.

Từ Đường Nhiên thuận thể nhìn lại, nghĩ tới lai lịch bối cảnh của những người này, lập tức sáng tỏ hiểu rõ rồi, nhưng mà ngoài miệng vẫn khiêm tốn nói:

- Dương huynh, ngươi đây là đùa với ta cho vui rồi, tư lịch của ta bày ra ở đó, Thiên Tẫn cung không nhất định sẽ đáp ứng để cho ta ngồi vào vị trí kia.

Dương Triệu Thanh:

- Theo đại nhân lâu như vậy, ngươi còn không biết đại nhân sao? Chuyện không làm được đại nhân sẽ không dễ dàng lên tiếng. Một khi lên tiếng đồng ý rồi, xem ra thì có nắm chắc, nhất định sẽ tận lực tranh thủ. Quỷ Thị cục diện khó khăn như vậy đều bị đại nhân lật ngược tình thế rồi, chút chuyện nhỏ này ngươi cảm thấy có thể làm khó đại nhân sao? Thối lui một vạn bước nói, ít nhất một vị trí tổng trấn là không thể thiếu cho Từ huynh đâu.

Miêu Nghị nếu lên tiếng rồi, hắn cũng đoán chừng Từ Đường Nhiên ngồi định ở vị trí phó Đô Thống này rồi, ngược lại không phải là bởi vì Từ Đường Nhiên lập tức muốn trở thành cấp trên của mình mà vỗ đít nịnh bợ Từ Đường Nhiên. Hắn không đáng làm như vậy. Hắn biết được bí mật cũng không phải là Từ Đường Nhiên có thể so sánh. Hắn tự biết mình mới là tâm phúc chân chính của Miêu Nghị. Hắn cũng biết rõ mình ở bên cạnh Miêu Nghị là dạng hạng người gì. Một bên là thượng tình hạ đạt, hạng người trao đổi trên dưới, nếu mà quan hệ với người phía dưới cũng đều làm không xong thì đối với hắn sau này làm việc cũng sẽ không thuận lợi. Do đó, tống tặng một cái gọi là “thuận thủy, nhân tình” mà thôi, không ảnh hưởng cái gì.

Mà đây cũng chính là nguyên nhân Miêu Nghị bày hắn ở vị trí này. So sánh với Diêm Tu mà nói. độ trung thành của Diêm Tu là không thể nghi ngờ, nhưng mà ở phương diện đầu óc đích xác không linh hoạt hữu dụng bằng Dương Triệu Thanh.

Lời này của hắn thật là nói đến trong tâm khảm của Từ Đường Nhiên rồi, đối với Từ Đường Nhiên mà nói, một số sự đau buồn lo âu âm thầm trong lòng lập tức hóa giải nghe vào trong lòng quả thực so với mật còn ngọt hơn. Đắn đo suy nghĩ thử lại cũng không phải sao, đại nhân nếu như lên tiếng rồi, xem ra thì có nắm chắc vị trí phó Đô Thống này sợ là mười phần chắc chín rồi!

Dương Triệu Thanh một đường giới thiệu thủ vệ cửa ải đối với Từ Đường Nhiên. Hai người vừa nói vừa cười đi tới ngoài nhà của Từ Đường Nhiên.



Tuyết Linh Lung đang ở phía ngoài lo âu chờ đợi. Nàng đại khái biết trượng phu của mình đi gặp đại nhân là muốn tranh thủ cái gì, cũng không biết có thể như ý của trượng phu hay không, đợi thấy được Từ Đường Nhiên trở về đến trên mặt hiện nụ cười khó có thể che giấu, liền biết sự tình thành rồi, khối đá đeo trong lòng theo đó rơi xuống đất.

- Dương đại nhân!

Tuyết Linh Lung làm lễ ra mắt. Dương Triệu Thanh gật đầu tỏ ý một chút,

- Từ huynh, ta không làm phiền hiền khang lệ gặp nhau nữa.

Từ Đường Nhiên nhanh chóng kéo hắn lại, giả bộ có vẻ tức giận:

- Huynh đệ ta ngươi nhiều năm không gặp, phải nên uống mấy chén xoàng, có thể nào để đàn bà đã xuất giá chen vào? Linh Lung, mau đi chuẩn bị rượu và thức ăn.

- Dạ vâng!

Tuyết Linh Lung cười đáp ứng, thấy Từ Đường Nhiên cao hứng như vậy, nàng cũng cao hứng.

Dương Triệu Thanh vội vàng phất tay ra hiệu ngừng lại:

- Đại nhân phân phó sự tình, không tiện làm trễ nải, lần sau đi.

Hắn sao có thể không biết thú vị như vậy, cặp đôi người ta nhiều năm không gặp, không phải là lúc hắn tham gia náo nhiệt, tự nhiên phải tìm lý do cáo từ.

Thấy đã mang Miêu Nghị ra, Từ Đường Nhiên cũng đành phải thôi:

- Nếu như là đại nhân có mệnh, vậy cũng không tiện trì hoãn ngày khác rồi, ngày khác sẽ chiêu đãi Dương huynh.

Dương Triệu Thanh:



- Từ huynh bôn ba lao khổ, hơi nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó quay trở lại mới thuận theo lời đại nhân phân phó dẫn Từ huynh đi làm quen với huynh đệ mới tới.

- Ngày mai là được, ngày mai có tiện không?

Từ Đường Nhiên cướp cơ hội hẹn thời gian, lúc này phàm là chuyện Miêu Nghị phân phó hắn để ý một cách phá lệ.

- Được, vậy thì ngày mai.

Dương Triệu Thanh gật đầu đáp ứng.

Hai người ước hẹn rồi, Dương Triệu Thanh cáo từ. Từ Đường Nhiên cũng hộc ra một hơi thở phào, cùng Tuyết Linh Lung trở về trong nhà.

Đóng cửa, vừa vào trong phòng, Từ Đường Nhiên lập tức hưng trí quá độ, đột nhiên ôm ngang Tuyết Linh Lung đi vào bên trong tẩm cư.

- A…!

Đột nhiên không kịp đề phòng, Tuyết Linh Lung kinh hô một trận. Vừa bực mình, vừa buồn cười nói:

- Gấp cái khỉ gì, ngươi ngàn vạn đừng nói ngươi những năm này ở bên ngoài không tìm nữ nhân, đánh chết ta cũng không tin. Mau buông ta xuống, đi tắm một cái trước đi.

- Rửa sạch cái gì mà rửa sạch, đang vào lúc cao hứng làm sao có thể mất hứng được!

Nói đoạn túm lấy mỹ giai nhân. Từ Đường Nhiên có thể nói tận tình phóng túng một lần.

Thấy hắn hưng trí như thế, Tuyết Linh Lung cũng là cực tận khả năng để hầu hạ.

Sau khi mây tán mưa tạnh nghỉ ngơi xong. Từ Đường Nhiên nằm ngửa trần truồng gương mặt thỏa mãn. Tuyết Linh Lung mái tóc dài và mượt trở nên bấn loạn lười biếng co thân mình rúc vào bên cạnh, hỏi:

- Đại nhân xem rạ tâm tình không tệ, chuyện đàm luận với Đô Thống đại nhân kết quả thế nào rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK