Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Chủ khoát tay cắt lời:

- Đứa bé kia cũng nên gặp phải một ít trắc trở rồi. Trẫm vẫn còn đây, không ai dám động đến hắn đâu.

Thượng Quan Thanh bừng tỉnh, thì ra không phải nhằm vào Hạ Hầu Thừa Vũ, mà là con của mình:

- Bệ ha, có phải quá tàn nhẫn không?

Vẻ mặt Thanh Chủ không chút thay đổi nào, nói:

- Trẫm tàn nhẫn với hắn thì còn chừa đường lui, nhưng nếu một mai sau này có người tàn nhẫn với hắn, người nào sẽ thương tình nương tay? Ngọc không mài chẳng thành châu báu!

Thượng Quan Thanh thở dài khe khẽ:

- Ngộ nhỡ điện hạ hận bệ hạ thì sao, chẳng phải khéo quá hóa vụng?

Thanh Chủ:

- Nếu hắn hận thì cũng phải xem thử hắn có bản lĩnh gì hay không đà, một ngày trẫm còn tại vị, cho dù hắn hận thì cũng phải nhịn thôi. Nếu như trẫm cũng tan tành mây khối giống như Hạ Hầu Thác, vậy thì hắn cứ hận đi, chỉ cần hắn có thể sống tốt là được... Truyền ý chỉ của trẫm, gọi Thiên Phi Chiến Như Ý hồi cung!

Thượng Quan Thanh không ngừng than vãn thở dài trong lòng. Xương cốt Hạ Hầu Thác còn chưa lạnh, bên này đà gọi Chiến Như Ý trở về, e rằng có một vài người sẽ có ý nghĩ không an phận rồi, những người đó sẽ thăm dò thái độ của Thanh Chủ. Nhưng Thanh Chủ đã đưa ra quyết định, hắn cũng chỉ có thể lĩnh mệnh làm theo:

- Vâng!

Sau khi rời khỏi Tịch Cảnh Viên, Thượng Quan Thanh bị Tư Mã Vấn Thiên chặn đường hỏi thăm.

- Tình hình hôm nay là thế nào vậy?

Tư Mã Vấn Thiên thực sự bị Thanh Chủ làm cho hồ đồ rồi, hắn không thể đắn đo được lời nói cùa mình, sợ rằng bản thân khéo quá hóa vụng, tất nhiên phải lôi kéo Thượng Quan Thanh hỏi thăm để hiểu rõ hơn rồi.

- Cái gì mà tình hình thế nào?

- Ngươi đừng có mà giả bộ hồ đồ, bệ hạ không có ý định xử lý Ngưu Hữu Đức sao?



Thượng Quan Thanh gật đầu thật nhẹ, tỏ vẻ đúng vậy đó. Sau đó xoay người rời đi, hắn còn công vụ trong người.

Tư Mã Vấn Thiên lại kéo tay áo của hắn:

- Việc hôm nay không đầu không đuôi gì cả, ngươi thích xem ta tỏ vẻ mơ hồ hay là đang cố tình lừa bịp ta thế?

- Lời là do ngươi nói, ta gài ngươi làm gì?

Thượng Quan Thanh vung tay áo muốn vùng ra nhưng Tư Mà Vấn Thiên túm lấy không tha, xem như Thượng Quan Thanh cũng đã nhìn ra, nếu không nói rõ ràng việc này, đối phương nhất định sẽ quấy rầy đến cùng, vì thế hắn chỉ nhắc nhở một câu:

- Tuổi tác của chúng ta đều đã lớn, không thể theo được điện hạ cả đời đâu.

Tư Mã Vấn Thiên đà hiểu ra trong nháy mắt, cũng hơi giật mình, sau đó truyền âm nói:

- Chẳng lẽ bệ hạ vì điện hạ...

Thượng Quan Thanh gật đầu mang theo rất nhiều thâm ý.

Tư Mã Vấn Thiên vẫn không thấy nghi hoặc:

- Nhưng Ngưu Hữu Đức lại nói những lời đại nghịch bất đạo đến vậy, rõ ràng không muốn thuần phục bệ hạ, sao bệ hạ lại chịu đựng được?

Thượng Quan Thanh:

- Hắn nói không muốn thuần phục bệ hạ, nhưng còn nói thêm rằng chỉ có điện hạ là đường lui duy nhất của hắn, toàn bộ thiên hạ này hắn chỉ thuần phục một mình điện hạ thôi. Hắn nghe lệnh điện hạ, còn điện hạ nghe lệnh bệ hạ!

Khi hắn nói xong liền vung tay áo rời đi.

Giờ khắc này, Tư Mã Vấn Thiên mới chợt bừng tỉnh, rốt cuộc thì hắn đã hiểu vì sao Thanh Chủ lại yêu cầu hắn bảo vệ thám tử kia thật tốt, vì sao lại nói người này sẽ có tác dụng trong tương lai, thì ra bệ hạ đã chuẩn bị cho điện hạ. Hắn không khỏi thì thào nói thầm:

- Nói vậy mà không có hề hấn gì? Ngay cả lời nói đại nghịch bất đạo vậy mà vẫn thoát chết được, vận khí của tiểu tử này đúng thật là... Ài!

Hắn lắc đầu, xoay người rời đi.

Thiên Tẫn Cung, mỗi khi tiến cung thì Thanh Nguyên Tôn đều đến đây gặp mẫu thân. Ngay lúc hắn còn chưa rời khỏi, đã thấy Nga Mi chạy vào vội vã, mang đến tin tức Thanh Chủ ra ý chỉ gọi Thiên Phi Chiến Như Ý hồi cung.



Thanh Nguyên Tôn đang bưng chén trà nhỏ trong tay cũng phải sửng sốt, hắn chỉ mới gặp qua Thiên Phi Chiến Như Ý lúc Viên Khánh, chưa từng tiếp xúc thực sự lần nào hết.

Sắc mặt Hạ Hầu Thừa Vũ trở nên khó coi, hỏi:

- Tin tức này đã xác nhận chưa?

Đôi lông mày của Nga Mi cũng mang đầy nỗi sầu lo, nói:

- Nương nương, không sai đâu, lúc Tổng Quản Thượng Quan gọi người đi truyền chỉ, một cung nữ ở bên cạnh đã nghe được rõ ràng ý chỉ của bệ hạ, người truyền chỉ đã xuất phát rồi.

Gương mặt Hạ Hầu Thừa Vũ trở nên trắng bệch trong nhát mắt. Nàng lảo đảo lui về sau vài bước, sau đó ngồi xuống, giống như đà bị vắt cạn sức lực, nét bi phẫn hiển hiện khuôn mặt:

- Bệ hạ thật ác độc, cho dù người có sủng ái tiện nhân kia thế nào đi nữa, cũng phải chú ý đến thể diện của mẹ con nô tỳ chứ, gia gia nô tỳ vừa mới mất, thi cốt còn chưa lạnh đâu!

Sau đó nàng đột nhiên bật dây hỏi:

- Bệ hạ đang ở đâu, ta muốn gặp bệ hạ!

Nga Mi ngăn cản nàng:

- Nương nương, bệ hạ đã đến chỗ của Cầm phi rồi, thoạt nhìn bệ hạ đang vô cùng cao hứng, nếu nương nương đến đó phá vỡ niềm vui của bệ hạ, e rằng khéo quá hóa vụng. Ý của người nhà là, nếu bệ hạ làm vậy thì tất nhiên đã suy tính kỹ càng rồi, nương nương có đi cũng vô ích thôi, chưa chắc là bệ hạ muốn gặp nương nương đâu. Nếu nương nương gây ra động tĩnh quá lớn, bệ hạ không thèm để ý, lại trở thành trò cười trong mắt kẻ khác, ý của người nhà bảo rằng nương nương cứ yên lặng theo dòi kỳ biến, sau đó làm ra ứng đối thỏa đáng là được. Hiện tại ngăn cản Thiên Phi hồi cung sẽ không có hiệu quả gì hết!

Có thể nói được những lời này, rất hiển nhiên, trước khi thông báo cho Hạ Hầu Thừa Vũ, Nga Mi đã báo chuyện này cho Hạ Hầu gia biết rồi.

Hạ Hầu Thừa Vũ cắn môi không nói gì nữa, vẻ mặt thất hồn lạc phách.

Thanh Nguyên Tôn ngồi đó mím môi, hắn biết rõ, người phụ nữ được phụ thân sủng ái nhất sắp trở về rồi, ngay cả mâu thân cũng phải kiêng kỵ ba phần, tình thế trong hậu cung lập tức biến đổi. Trong hậu cung này đã không còn là thiên hạ của một mình mẫu thân rồi, bản thân hắn sẽ chóng lại người phụ nữ kia thế nào đây?

- Để bản cung yên lặng một chút!

Ngay cả Thanh Nguyên Tôn cũng bị Hạ Hầu Thừa Vũ đuổi ra ngoài. Đã không còn ai khác, Hạ Hầu Thừa Vũ lập tức lấy linh tinh liên hệ Miêu Nghị, hỏi sách lược ứng phó.

Hạ Hầu Thừa Vũ hơi sợ hãi, nàng không biết Thanh Chủ làm vậy là có mục đích gì, chẳng lẽ bởi vì gia gia của nàng qua đời nên bệ hạ không còn kiêng kỵ gì nữa, chuẩn bị ra tay với Hạ Hầu gia sao? Nếu quả thực như vậy, đừng nói là nàng, chỉ sợ con trai nàng cũng sẽ gặp nguy hiểm. Vô tình nhất chính là nhà đế vương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK