Lúc hai người đối mặt, Thanh Mai dò xét Chư Cát Thanh vài lần, trong nội tâm tấm tắc kêu lạ, dáng người còn hấp dẫn hơn Tần Tịch phu nhân nhiều, cũng khó trách thánh tôn không thể khống chế được mình.
Nàng cũng chuyển cáo lời Dương Khánh nói, nói rõ ý của thánh phu nhân Vân Tri Thu, Chư Cát Thanh như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Đêm qua nàng cũng không phản kháng, mà là biết thời biết thế, nếu nàng hơi phản kháng, chỉ sợ Miêu Nghị chưa chắc làm gì nàng trong đại hôn Đàm Lạc và Diệp Tâm, nhất định sẽ phục hồi lý trí. Trong suy nghĩ của nàng, Vân Tri Thu đã có thể dung nạp nhiều thê thiếp của Miêu Nghị như vậy, cũng sẽ không quan tâm thêm một mình nàng, sau đó mình dùng thân phận thê thiếp Miêu Nghị kinh doanh Ngọc Nữ Tông, cũng thuận lợi dẫn dắt Ngọc Nữ Tông trở thành đệ nhất đại phái trong thiên hạ, kể từ đó nàng hiến thân cũng đáng.
Kết quả không đợi được ngày Miêu Nghị nạp thiếp, ngược lại phải nhận đả kích thật lớn, chuyện xảy ra chưa tới một ngày, lúc này nàng như tỉnh mộng, nàng có tư cách gì mơ mộng? Nhìn những thiếp thất của Miêu Nghị, có người nào không mang bối cảnh cường đại, không phải nữ nhân nào cũng có tư cách chiếm một chỗ cắm dùi bên cạnh Miêu Nghị, tư sắc và quyền thế trước mặt chỉ là thứ yếu.
Nàng phát hiện mình quá tự tin về tư sắc của mình.
- Chư Cát chưởng môn, nghe hiểu chưa?
Thanh Mai hỏi lần nữa.
Chư Cát Thanh cười thảm.
- Vâng! Nghe rõ.
Cho nàng thời gian ba ngày, hạn nàng trong vòng ba ngày giao việc Ngọc Nữ Tông rồi rời đi. Sau đó Thanh Mai dẫn nàng đi Trung Túc Tinh Cung trong Tinh Túc Hải, nói là ‘ tiễn đưa ’, kỳ thật chính là áp nàng đi, nhất định phải dẫn nàng tới địa điểm Vân Tri Thu hạn định.
Sáng sớm nàng còn công khai mình là nữ nhân của thánh tôn, tối hôm đó đã bàn giao công việc, nghiêm cấm nhắc lại chuyện tối hôm qua.
Hôn sự của Yêu Nhược Tiên và Mạc Quân Lan ít xuất hiện hơn nhiều, đầu tiên là ý của Mạc Quân Lan, Mạc Danh và Miêu Quân Di cũng không muốn xử lý thật lớn, kết hôn lần thứ hai không phải việc vẻ vang gì. Huống chi còn là con gái chưởng môn Linh Lung tông gả hai lần.
Cũng không náo toàn thiên hạ đều biết, chỉ tổ chức trong Linh Lung tông mà thôi, mời một ít nhân vật trọng yếu, lần này Vân Tri Thu lại đi cùng Miêu Nghị.
Sau khi hôn lễ qua đi, tối hôm đó Diêm Tu lặng lẽ mời Miêu Nghị đến nơi hẻo lánh, truyền âm nói:
- Đại nhân, nhận được tin tức, Chư Cát Thanh đã giao chức chưởng môn Ngọc Nữ Tông truyền cho Diệp Tâm. Bản thân nàng bị Thanh Mai tự mình dẫn người áp giải đi Trung Túc Tinh Cung Tinh Túc Hải...
Sau khi nghe xong đại khái, Miêu Nghị giận tím mặt.
- Dương Khánh thật to gan, nữ nhân ta hắn cũng dám động. Hắn thật cho rằng ta không dám động vào hắn sao?
Diêm Tu khoát khoát tay, nói:
- Đại nhân bớt giận, việc này ta đã đi tìm Dương Khánh xác minh. Dương Khánh nói đây là ý của phu nhân, là phu nhân ra lệnh bảo hắn làm vậy, hơn nữa phu nhân còn bàn giao, nếu đại nhân hỏi tội cứ nói là ý của nàng, phu nhân bảo đại nhân đi tìm nàng...
“. . .”
Miêu Nghị không còn tức giận, hắn á khẩu không nói được gì, không nghĩ tới đã bị Vân Tri Thu phát hiện, việc này là hắn đuối lý, có lý do gì đi trách cứ Vân Tri Thu, nam nhân của mình ra ngoài trộm người, còn không cho phép nàng nổi giận? Không có trực tiếp giết Chư Cát Thanh là tốt rồi, Vân Tri Thu có đủ năng lực làm việc đó.
Im lặng trong chốc lát, Miêu Nghị hỏi:
- Xảy ra lúc nào?
Diêm Tu nói:
- Trong đêm ngày hôm sau, ngay lúc đại nhân rời khỏi Ngọc Nữ Tông, Thanh Mai liền dẫn người đi.
Miêu Nghị càng im lặng, cảm thấy Vân Tri Thu cùng ngày đã biết rõ, Vân Tri Thu còn làm ra bộ dạng chưa từng xảy ra chuyện gì, hắn cũng giả vờ như không xảy ra việc gì, đoán chừng nội tâm Vân Tri Thu không ngừng khinh bỉ hắn, lần này mất mặt lớn rồi.
- Ai! Đi mời phu nhân tới một chuyến, nói là ta có việc hỏi nàng.
Miêu Nghị cảm thán, quay người duỗi tay chống vào thân cây thô to.
- Vâng!
Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi.
Không đợi bao lâu, Vân Tri Thu tươi cười đi tới.
- Ngày vui, ngươi một người đứng dưới gốc cây làm gì? Cảm xúc không cao, như thế nào?
Nàng đi tới sờ mặt Miêu Nghị.
Miêu Nghị thở dài:
- Chuyện Chư Cát Thanh, tại sao ngươi làm vậy?
- Thì ra ngươi đã biết!
Vân Tri Thu giảm cười, nói:
- Xử trí như thế nào không phải bày ra đó rồi sao? Ngươi còn hỏi làm gì?
Miêu Nghị yên lặng nói:
- Chuyện đã như thế, ta muốn thu nàng vào làm thiếp, ngươi cảm thấy như thế nào?
Vân Tri Thu không còn cười nữa, nói:
- Việc này ta không đáp ứng, cũng sẽ không đáp ứng! Gia môn này không phải nữ nhân nào cũng có tư cách bước vào, nhất là loại nữ nhân ỷ vào tư sắc không biết trời cao đất rộng, khoe khoang tâm cơ của mình, loại người này vừa vào nhà chắc chắn gia môn sẽ không được bình an.
- Nếu ngươi muốn chơi thì ta đã nuôi nhốt nàng lại, ngươi muốn chơi lúc nào cũng được, ta không ngăn cản ngươi, làm phu nhân tới mức như ta, ta nghĩ thiên hạ cũng không có người nào nói ta không rộng lượng? Đương nhiên, nếu ngươi muốn dẫn nàng vào cửa, ta cũng không ngăn được ngươi, nhưng tục tĩu ta nói trước, chỉ cần ngươi dám làm như vậy, ta dám giết nàng, trừ khi ngươi bỏ qua ta, nếu không ta sẽ không nhượng bộ!
- Ngưu Nhị, hôm nay ta đã nói rõ ràng, chỉ cần ta còn sống một ngày, chỉ cần ta còn là chủ mẫu Miêu gia, Chư Cát Thanh không thể tiến vào gia môn, không có chỗ thương lượng! Mặt khác lại bổ sung một câu, nếu khảo hạch lần này ngươi không còn sống trở lại, ta cho rằng ngươi dính xui xẻo của nàng, chuyện đầu tiên ta làm chính là chém đầu nàng.
Nàng không chỉ nói ngoài miệng, mà là thật sự không nhượng bộ, nghĩ đến đây nàng liền tức giận, tùy tiện đi uống rượu mừng lại ngủ với chủ nhân, cái quái gì! Tuy Tiểu Thế Giới không có người tạo áp lực cho Miêu Nghị, nhưng nàng không ngờ Miêu Nghị lại không kiêng nể tới mức này.
Hi sinh một Chư Cát Thanh đối với nàng mà nói không coi vào đâu, nàng muốn cầm Chư Cát Thanh gõ cảnh cáo cho Miêu Nghị nghe, nếu không cho Miêu Nghị chút cố kỵ, về sau còn thế nào? Nếu không phải thấy Miêu Nghị sắp sửa đi tham gia khảo hạch, tương lai sống chết không rõ, nàng còn muốn cầm đầu Chư Cát Thanh ném vào mặt Miêu Nghị, tha mạng cho Chư Cát Thanh đã là nhượng bộ lắm rồi, chuyện khác không có khả năng thương lượng.
Miêu Nghị kinh ngạc nhìn nàng.
Vân Tri Thu cũng đối mặt với hắn, sau một lúc lâu mới nói:
- Nếu ngươi dám thả nàng ra, ta sẽ dám học ngươi, cũng tìm nam nhân để ngủ, cho ngươi nếm thử tư vị mà ta thừa nhận! Nên nói ta đều nói, ngươi xem mà lựa chọn đi.
Nàng cũng chuyển cáo lời Dương Khánh nói, nói rõ ý của thánh phu nhân Vân Tri Thu, Chư Cát Thanh như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Đêm qua nàng cũng không phản kháng, mà là biết thời biết thế, nếu nàng hơi phản kháng, chỉ sợ Miêu Nghị chưa chắc làm gì nàng trong đại hôn Đàm Lạc và Diệp Tâm, nhất định sẽ phục hồi lý trí. Trong suy nghĩ của nàng, Vân Tri Thu đã có thể dung nạp nhiều thê thiếp của Miêu Nghị như vậy, cũng sẽ không quan tâm thêm một mình nàng, sau đó mình dùng thân phận thê thiếp Miêu Nghị kinh doanh Ngọc Nữ Tông, cũng thuận lợi dẫn dắt Ngọc Nữ Tông trở thành đệ nhất đại phái trong thiên hạ, kể từ đó nàng hiến thân cũng đáng.
Kết quả không đợi được ngày Miêu Nghị nạp thiếp, ngược lại phải nhận đả kích thật lớn, chuyện xảy ra chưa tới một ngày, lúc này nàng như tỉnh mộng, nàng có tư cách gì mơ mộng? Nhìn những thiếp thất của Miêu Nghị, có người nào không mang bối cảnh cường đại, không phải nữ nhân nào cũng có tư cách chiếm một chỗ cắm dùi bên cạnh Miêu Nghị, tư sắc và quyền thế trước mặt chỉ là thứ yếu.
Nàng phát hiện mình quá tự tin về tư sắc của mình.
- Chư Cát chưởng môn, nghe hiểu chưa?
Thanh Mai hỏi lần nữa.
Chư Cát Thanh cười thảm.
- Vâng! Nghe rõ.
Cho nàng thời gian ba ngày, hạn nàng trong vòng ba ngày giao việc Ngọc Nữ Tông rồi rời đi. Sau đó Thanh Mai dẫn nàng đi Trung Túc Tinh Cung trong Tinh Túc Hải, nói là ‘ tiễn đưa ’, kỳ thật chính là áp nàng đi, nhất định phải dẫn nàng tới địa điểm Vân Tri Thu hạn định.
Sáng sớm nàng còn công khai mình là nữ nhân của thánh tôn, tối hôm đó đã bàn giao công việc, nghiêm cấm nhắc lại chuyện tối hôm qua.
Hôn sự của Yêu Nhược Tiên và Mạc Quân Lan ít xuất hiện hơn nhiều, đầu tiên là ý của Mạc Quân Lan, Mạc Danh và Miêu Quân Di cũng không muốn xử lý thật lớn, kết hôn lần thứ hai không phải việc vẻ vang gì. Huống chi còn là con gái chưởng môn Linh Lung tông gả hai lần.
Cũng không náo toàn thiên hạ đều biết, chỉ tổ chức trong Linh Lung tông mà thôi, mời một ít nhân vật trọng yếu, lần này Vân Tri Thu lại đi cùng Miêu Nghị.
Sau khi hôn lễ qua đi, tối hôm đó Diêm Tu lặng lẽ mời Miêu Nghị đến nơi hẻo lánh, truyền âm nói:
- Đại nhân, nhận được tin tức, Chư Cát Thanh đã giao chức chưởng môn Ngọc Nữ Tông truyền cho Diệp Tâm. Bản thân nàng bị Thanh Mai tự mình dẫn người áp giải đi Trung Túc Tinh Cung Tinh Túc Hải...
Sau khi nghe xong đại khái, Miêu Nghị giận tím mặt.
- Dương Khánh thật to gan, nữ nhân ta hắn cũng dám động. Hắn thật cho rằng ta không dám động vào hắn sao?
Diêm Tu khoát khoát tay, nói:
- Đại nhân bớt giận, việc này ta đã đi tìm Dương Khánh xác minh. Dương Khánh nói đây là ý của phu nhân, là phu nhân ra lệnh bảo hắn làm vậy, hơn nữa phu nhân còn bàn giao, nếu đại nhân hỏi tội cứ nói là ý của nàng, phu nhân bảo đại nhân đi tìm nàng...
“. . .”
Miêu Nghị không còn tức giận, hắn á khẩu không nói được gì, không nghĩ tới đã bị Vân Tri Thu phát hiện, việc này là hắn đuối lý, có lý do gì đi trách cứ Vân Tri Thu, nam nhân của mình ra ngoài trộm người, còn không cho phép nàng nổi giận? Không có trực tiếp giết Chư Cát Thanh là tốt rồi, Vân Tri Thu có đủ năng lực làm việc đó.
Im lặng trong chốc lát, Miêu Nghị hỏi:
- Xảy ra lúc nào?
Diêm Tu nói:
- Trong đêm ngày hôm sau, ngay lúc đại nhân rời khỏi Ngọc Nữ Tông, Thanh Mai liền dẫn người đi.
Miêu Nghị càng im lặng, cảm thấy Vân Tri Thu cùng ngày đã biết rõ, Vân Tri Thu còn làm ra bộ dạng chưa từng xảy ra chuyện gì, hắn cũng giả vờ như không xảy ra việc gì, đoán chừng nội tâm Vân Tri Thu không ngừng khinh bỉ hắn, lần này mất mặt lớn rồi.
- Ai! Đi mời phu nhân tới một chuyến, nói là ta có việc hỏi nàng.
Miêu Nghị cảm thán, quay người duỗi tay chống vào thân cây thô to.
- Vâng!
Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi.
Không đợi bao lâu, Vân Tri Thu tươi cười đi tới.
- Ngày vui, ngươi một người đứng dưới gốc cây làm gì? Cảm xúc không cao, như thế nào?
Nàng đi tới sờ mặt Miêu Nghị.
Miêu Nghị thở dài:
- Chuyện Chư Cát Thanh, tại sao ngươi làm vậy?
- Thì ra ngươi đã biết!
Vân Tri Thu giảm cười, nói:
- Xử trí như thế nào không phải bày ra đó rồi sao? Ngươi còn hỏi làm gì?
Miêu Nghị yên lặng nói:
- Chuyện đã như thế, ta muốn thu nàng vào làm thiếp, ngươi cảm thấy như thế nào?
Vân Tri Thu không còn cười nữa, nói:
- Việc này ta không đáp ứng, cũng sẽ không đáp ứng! Gia môn này không phải nữ nhân nào cũng có tư cách bước vào, nhất là loại nữ nhân ỷ vào tư sắc không biết trời cao đất rộng, khoe khoang tâm cơ của mình, loại người này vừa vào nhà chắc chắn gia môn sẽ không được bình an.
- Nếu ngươi muốn chơi thì ta đã nuôi nhốt nàng lại, ngươi muốn chơi lúc nào cũng được, ta không ngăn cản ngươi, làm phu nhân tới mức như ta, ta nghĩ thiên hạ cũng không có người nào nói ta không rộng lượng? Đương nhiên, nếu ngươi muốn dẫn nàng vào cửa, ta cũng không ngăn được ngươi, nhưng tục tĩu ta nói trước, chỉ cần ngươi dám làm như vậy, ta dám giết nàng, trừ khi ngươi bỏ qua ta, nếu không ta sẽ không nhượng bộ!
- Ngưu Nhị, hôm nay ta đã nói rõ ràng, chỉ cần ta còn sống một ngày, chỉ cần ta còn là chủ mẫu Miêu gia, Chư Cát Thanh không thể tiến vào gia môn, không có chỗ thương lượng! Mặt khác lại bổ sung một câu, nếu khảo hạch lần này ngươi không còn sống trở lại, ta cho rằng ngươi dính xui xẻo của nàng, chuyện đầu tiên ta làm chính là chém đầu nàng.
Nàng không chỉ nói ngoài miệng, mà là thật sự không nhượng bộ, nghĩ đến đây nàng liền tức giận, tùy tiện đi uống rượu mừng lại ngủ với chủ nhân, cái quái gì! Tuy Tiểu Thế Giới không có người tạo áp lực cho Miêu Nghị, nhưng nàng không ngờ Miêu Nghị lại không kiêng nể tới mức này.
Hi sinh một Chư Cát Thanh đối với nàng mà nói không coi vào đâu, nàng muốn cầm Chư Cát Thanh gõ cảnh cáo cho Miêu Nghị nghe, nếu không cho Miêu Nghị chút cố kỵ, về sau còn thế nào? Nếu không phải thấy Miêu Nghị sắp sửa đi tham gia khảo hạch, tương lai sống chết không rõ, nàng còn muốn cầm đầu Chư Cát Thanh ném vào mặt Miêu Nghị, tha mạng cho Chư Cát Thanh đã là nhượng bộ lắm rồi, chuyện khác không có khả năng thương lượng.
Miêu Nghị kinh ngạc nhìn nàng.
Vân Tri Thu cũng đối mặt với hắn, sau một lúc lâu mới nói:
- Nếu ngươi dám thả nàng ra, ta sẽ dám học ngươi, cũng tìm nam nhân để ngủ, cho ngươi nếm thử tư vị mà ta thừa nhận! Nên nói ta đều nói, ngươi xem mà lựa chọn đi.