Sau khi xác nhận danh sách, Mộ Dung Tinh Hoa không nói bậy Yến Tử Ca nói:
- Các ngươi khó ra tay, chúng ta có thể.
Hắn nói:
- Chư vị, lại đi Vong Ưu Lâm, bắt Tô Lục Nhi về chịu tội.
Mọi người điều chỉnh phương hướng, nội tâm Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái trong bất đắc dĩ, trong đám người tu vi Yến Tử Ca cao nhất, có tu vi Kim Liên thất phẩm, lại muốn đi Vong Ưu Lâm tìm việc, xem ra là có suy nghĩ không an phận.
Trong lòng hai người bao nhiêu cũng có chút bận tâm, trước kia thấy bên đây an toàn mới gia nhập, hôm nay lại chết bốn người, nếu như chuyện này lặp lại, gia nhập bên này cũng không an toàn.
Thật tình không biết bối cảnh đám người này, Khấu Văn Lam có Khấu gia không ai sánh bằng, thủ hạ của Khấu Văn Lam đều là đám ô hợp, đám người Yến Tử Ca muốn hoàn thành nhiệm vụ cho chủ sự phía sau, nếu không có thành tích tốt chắc chắn sẽ nhận trừng phạt.
Cả đám không ngừng bay tới Vong Ưu Lâm, phát hiện Vong Ưu Lâm có biến hóa rất lớn, sương mù bao phủ Vong Ưu Lâm biến mất, cây cối trong rừng cũng thưa thớt hơn nhiều.
Cả đám người tìm khắp Vong Ưu Lâm, Ban Nguyệt Công đã an bài người bỏ chạy, mọi người không thu hoạch được gì.
Đám người quay về chợ đêm, tìm một khách sạn nghỉ ngơi và khôi phục, lúc này Yến Tử Ca nói với Mộ Dung Tinh Hoa:
- Mộ Dung ngươi tới đây, có chút việc bàn với ngươi.
Mộ Dung Tinh Hoa do dự nhưng vẫn theo vào phòng.
Sau khi đi vào phòng, xác nhận không có vấn đề gì, Yến Tử Ca sau lưng Mộ Dung Tinh Hoa vươn tay ôm eo Mộ Dung Tinh Hoa, lại bắt đầu giở trò.
Mộ Dung Tinh Hoa kinh hãi, bắt tay hắn và nói:
- Yến Tử Ca, ngươi muốn làm gì?
Yến Tử Ca nói khẽ bên tai nàng:
- Khó được hữu duyên gặp nhau, ta muốn hưởng phúc, đến vô sinh chi địa sinh tử khó liệu, tận hoan không bỏ ai, ngươi nói đúng không?
Mộ Dung Tinh Hoa phẫn nộ, giãy dụa nói:
- Thả ta ra!
Không biết làm sao, tu vi nàng không cao bằng Yến Tử Ca, hai tay bị bắt chặt, khống chế gắt gao. Yến Tử Ca nói bên tai nàng:
- Thiểu giả vờ đứng đắn, ta không phải không biết việc của ngươi, ngươi đã ngủ với đô thống, ngủ với ta cũng chẳng ít miếng thịt nào, ta khuyên ngươi đừng không biết điều, trở mặt ta sẽ giết ngươi đấy.
Mộ Dung Tinh Hoa bi phẫn khó có thể hình dung, nàng bị đối phương chế phục, cũng khó có thể phản kháng, cuối cùng đành buông tha giãy dụa.
Thấy nàng không phản kháng, Yến Tử Ca hành động thật nhanh, bắt đầu cởi quần áo của nàng, lúc này hai ngọn núi đôi bạo lộ trong không khí...
Không dừng lại tại khách sạn quá lâu, sau khi nghỉ ngơi khôi phục liền rời đi.
Mộ Dung Tinh Hoa đã đổi xiêm y, đám người đi theo Yến Tử Ca biết rõ, một khi Yến Tử Ca nháy mắt ra hiệu sẽ biết hắn muốn làm gì.
Mộ Dung Tinh Hoa hiểu ý tứ đám người này nháy mắt là gì, nàng vẫn bình tĩnh như chưa xảy ra chuyện gì, trong ánh mắt mang theo cô đơn.
Về phần Dương Thái, cho dù lòng dạ biết rõ nhưng lại giả vờ không nhìn ra, đối với có ít người mà nói chuyện da thịt nam nữ không đáng tiền, đừng nói chuyện này xảy ra trên người Mộ Dung Tinh Hoa, trên người hắn không có ý kiến gì, cho dù có ý kiến cũng vô dụng, hai người bọn họ không đánh lại người ta.
Đám người vượt qua tinh không, muốn rời khỏi Cầu Sinh Tinh...
Loạn Thạch Tinh, mặt ngoài tinh cầu là một đống loạn thạch bao phủ, cỏ cây vẫn sinh trưởng ương ngạnh, không khí mỏng manh, nguồn nước khan hiếm, ít có người cư.
Theo như Ban Nguyệt Công nói, truyền thuyết tinh cầu gồ ghề như thế là do thiên thạch oanh tạch trong nhiều năm, cho nên mặt đất mới có nhiều đá vụn thế này.
Lúc Miêu Nghị nói chuyện với Ban Nguyệt Công, nơi này đã trải qua chiến đấu kịch liệt.
Một con chuột tinh bị Từ Đường Nhiên đánh thành trọng thương, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ:
- Thiên quan tha mạng, đừng giết ta, thiên quan tha mạng ah!
Không cầu xin không được, Từ Đường Nhiên và hắn đều có tu vi Kim Liên tam phẩm, đối thủ chẳng những mặc chiến giáp hồng tinh, còn cỡi Phiên Vân Phúc Vũ, hắn không đánh lại người ta.
Đường Trần, tu vi Kim Liên tam phẩm, là kẻ cắp chuyên nghiệp. Thường xuyên đi Thiên phố trộm cắp, về sau có lần trộm đồ bị phát hiện, hắn giết tiểu nhị trong tiệm dẫn tới đuổi bắt, hắn vẫn lẫn trốn tới hôm nay, rốt cuộc cũng đền tội.
Gia hỏa này không may, đám người Miêu Nghị vừa đến đã tìm được không tốn công phu, vừa vặn đụng phải tên này, diện mạo giống như đúc bức họa đào phạm.
Xem ra tên này trốn tại đây đã lâu không ra ngoài, còn không biết Thiên đình đã phong tỏa vô sinh chi địa bắt đào phạm. Nhìn thấy đám người Miêu Nghị tự báo tên giả, ồn ào nói nơi này là địa bàn của hắn.
Từ Đường Nhiên cưỡi Phiên Vân Phúc Vũ Thú và ném Khổn Tiên Thằng ra, sau khi trói buộc cũng phong ấn Đường Trần.
Sau khi phong ấn tu vi Đường Trần, Từ Đường Nhiên níu cổ hắn đưa tới trước mặt Miêu Nghị, vui tươi hớn hở nói:
- Rốt cục cũng bắt được một tên.
Ai ngờ Miêu Nghị khẽ vươn tay, hắn cầm Đường Trần sau đó ném vào thú nang.
Từ Đường Nhiên khẽ giật mình, hắn im lặng, trước kia nhìn thấy Giang Nhất Nhất, kỳ thật hắn không muốn ra tay với Đường Trần, lo lắng đụng với cọng rơm hơi cứng, dù sao thực lực không phải tu vi có thể cân nhắc, ai ngờ Miêu Nghị phái hắn ra tay, ra tay bắt lại biến thành đồ trong tay Miêu Nghị, đạo lý ở đâu?
Hắn cũng không nói nhiều, người ta mạnh hơn nên hắn phải nhịn, còn phải tươi cười lấy lòng.
- Đi! Đi Vụ Ải Tinh, tìm một mục tiêu.
Miêu Nghị nói xong bay lên tinh không.
Qua mấy canh giờ sau, có một đám người đi tới nơi này, chính là đám người Yến Tử Ca.
- Tại đây!
Một tên thống lĩnh tên Trình Quân Tín đáp xuống và thi pháp.
Đám người tản ra tìm kiếm chung quanh cũng tụ tập lại, Yến Tử Ca hỏi:
- Tìm được?
Trình Quân Tín phát tay chỉ vào vết máu trên mặt đất, lại chỉ chung quanh.
- Các ngươi xem, có dấu vết đánh nhau, rõ ràng cho thấy vẫn còn mới, vết máu nơi đây còn hỗn hợp với dung nham nóng chảy.
Mộ tên thống lĩnh khác ngồi xổm xuống, thò tay sờ vết máu trên mặt đất, lại vân vê trên tay sau đó ngửi ngửi, hắn nói:
- Không phải vết máu người, là máu của con chuột. Vết máu cũng xuất hiện chưa lâu, xem ra chuột yêu Đường Trần đã bị bát.
Dương Thái đi tới bên cạnh vị trí dung nham, hắn bị cô lập trong đội ngũ nên không có cơ hội lên tiếng.
-, Đây là kiệt tác của Phiên Vân Phúc Vũ Thú, xem ra đồng liêu của chúng ta đã tới đây rồi. Nếu thật đắc thủ, theo ta thấy bọn chúng căn cứ theo thứ tự dễ trước khí sau, người đầu tiên là Đường Trần có tu vi Kim Liên tam phẩm, là thấp nhất trong danh sách chín người, nếu như ta không có phán đoán sai lầm, hiện tại bọn chúng sẽ đi Vụ Ải Tinh, đi đối phó hồ ly tinh tu vi Kim Liên tứ phẩm.
Cảm giác bị cô lập không dễ chịu, nhìn thấy kết cục của Mộ Dung Tinh Hoa, hắn không có sắc đẹp để hi sinh, lo lắng sẽ bị ném bỏ, lúc này càng ra sức tìm kiếm.
Hắn nói làm nhiều người nhìn sang.
- Các ngươi khó ra tay, chúng ta có thể.
Hắn nói:
- Chư vị, lại đi Vong Ưu Lâm, bắt Tô Lục Nhi về chịu tội.
Mọi người điều chỉnh phương hướng, nội tâm Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái trong bất đắc dĩ, trong đám người tu vi Yến Tử Ca cao nhất, có tu vi Kim Liên thất phẩm, lại muốn đi Vong Ưu Lâm tìm việc, xem ra là có suy nghĩ không an phận.
Trong lòng hai người bao nhiêu cũng có chút bận tâm, trước kia thấy bên đây an toàn mới gia nhập, hôm nay lại chết bốn người, nếu như chuyện này lặp lại, gia nhập bên này cũng không an toàn.
Thật tình không biết bối cảnh đám người này, Khấu Văn Lam có Khấu gia không ai sánh bằng, thủ hạ của Khấu Văn Lam đều là đám ô hợp, đám người Yến Tử Ca muốn hoàn thành nhiệm vụ cho chủ sự phía sau, nếu không có thành tích tốt chắc chắn sẽ nhận trừng phạt.
Cả đám không ngừng bay tới Vong Ưu Lâm, phát hiện Vong Ưu Lâm có biến hóa rất lớn, sương mù bao phủ Vong Ưu Lâm biến mất, cây cối trong rừng cũng thưa thớt hơn nhiều.
Cả đám người tìm khắp Vong Ưu Lâm, Ban Nguyệt Công đã an bài người bỏ chạy, mọi người không thu hoạch được gì.
Đám người quay về chợ đêm, tìm một khách sạn nghỉ ngơi và khôi phục, lúc này Yến Tử Ca nói với Mộ Dung Tinh Hoa:
- Mộ Dung ngươi tới đây, có chút việc bàn với ngươi.
Mộ Dung Tinh Hoa do dự nhưng vẫn theo vào phòng.
Sau khi đi vào phòng, xác nhận không có vấn đề gì, Yến Tử Ca sau lưng Mộ Dung Tinh Hoa vươn tay ôm eo Mộ Dung Tinh Hoa, lại bắt đầu giở trò.
Mộ Dung Tinh Hoa kinh hãi, bắt tay hắn và nói:
- Yến Tử Ca, ngươi muốn làm gì?
Yến Tử Ca nói khẽ bên tai nàng:
- Khó được hữu duyên gặp nhau, ta muốn hưởng phúc, đến vô sinh chi địa sinh tử khó liệu, tận hoan không bỏ ai, ngươi nói đúng không?
Mộ Dung Tinh Hoa phẫn nộ, giãy dụa nói:
- Thả ta ra!
Không biết làm sao, tu vi nàng không cao bằng Yến Tử Ca, hai tay bị bắt chặt, khống chế gắt gao. Yến Tử Ca nói bên tai nàng:
- Thiểu giả vờ đứng đắn, ta không phải không biết việc của ngươi, ngươi đã ngủ với đô thống, ngủ với ta cũng chẳng ít miếng thịt nào, ta khuyên ngươi đừng không biết điều, trở mặt ta sẽ giết ngươi đấy.
Mộ Dung Tinh Hoa bi phẫn khó có thể hình dung, nàng bị đối phương chế phục, cũng khó có thể phản kháng, cuối cùng đành buông tha giãy dụa.
Thấy nàng không phản kháng, Yến Tử Ca hành động thật nhanh, bắt đầu cởi quần áo của nàng, lúc này hai ngọn núi đôi bạo lộ trong không khí...
Không dừng lại tại khách sạn quá lâu, sau khi nghỉ ngơi khôi phục liền rời đi.
Mộ Dung Tinh Hoa đã đổi xiêm y, đám người đi theo Yến Tử Ca biết rõ, một khi Yến Tử Ca nháy mắt ra hiệu sẽ biết hắn muốn làm gì.
Mộ Dung Tinh Hoa hiểu ý tứ đám người này nháy mắt là gì, nàng vẫn bình tĩnh như chưa xảy ra chuyện gì, trong ánh mắt mang theo cô đơn.
Về phần Dương Thái, cho dù lòng dạ biết rõ nhưng lại giả vờ không nhìn ra, đối với có ít người mà nói chuyện da thịt nam nữ không đáng tiền, đừng nói chuyện này xảy ra trên người Mộ Dung Tinh Hoa, trên người hắn không có ý kiến gì, cho dù có ý kiến cũng vô dụng, hai người bọn họ không đánh lại người ta.
Đám người vượt qua tinh không, muốn rời khỏi Cầu Sinh Tinh...
Loạn Thạch Tinh, mặt ngoài tinh cầu là một đống loạn thạch bao phủ, cỏ cây vẫn sinh trưởng ương ngạnh, không khí mỏng manh, nguồn nước khan hiếm, ít có người cư.
Theo như Ban Nguyệt Công nói, truyền thuyết tinh cầu gồ ghề như thế là do thiên thạch oanh tạch trong nhiều năm, cho nên mặt đất mới có nhiều đá vụn thế này.
Lúc Miêu Nghị nói chuyện với Ban Nguyệt Công, nơi này đã trải qua chiến đấu kịch liệt.
Một con chuột tinh bị Từ Đường Nhiên đánh thành trọng thương, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ:
- Thiên quan tha mạng, đừng giết ta, thiên quan tha mạng ah!
Không cầu xin không được, Từ Đường Nhiên và hắn đều có tu vi Kim Liên tam phẩm, đối thủ chẳng những mặc chiến giáp hồng tinh, còn cỡi Phiên Vân Phúc Vũ, hắn không đánh lại người ta.
Đường Trần, tu vi Kim Liên tam phẩm, là kẻ cắp chuyên nghiệp. Thường xuyên đi Thiên phố trộm cắp, về sau có lần trộm đồ bị phát hiện, hắn giết tiểu nhị trong tiệm dẫn tới đuổi bắt, hắn vẫn lẫn trốn tới hôm nay, rốt cuộc cũng đền tội.
Gia hỏa này không may, đám người Miêu Nghị vừa đến đã tìm được không tốn công phu, vừa vặn đụng phải tên này, diện mạo giống như đúc bức họa đào phạm.
Xem ra tên này trốn tại đây đã lâu không ra ngoài, còn không biết Thiên đình đã phong tỏa vô sinh chi địa bắt đào phạm. Nhìn thấy đám người Miêu Nghị tự báo tên giả, ồn ào nói nơi này là địa bàn của hắn.
Từ Đường Nhiên cưỡi Phiên Vân Phúc Vũ Thú và ném Khổn Tiên Thằng ra, sau khi trói buộc cũng phong ấn Đường Trần.
Sau khi phong ấn tu vi Đường Trần, Từ Đường Nhiên níu cổ hắn đưa tới trước mặt Miêu Nghị, vui tươi hớn hở nói:
- Rốt cục cũng bắt được một tên.
Ai ngờ Miêu Nghị khẽ vươn tay, hắn cầm Đường Trần sau đó ném vào thú nang.
Từ Đường Nhiên khẽ giật mình, hắn im lặng, trước kia nhìn thấy Giang Nhất Nhất, kỳ thật hắn không muốn ra tay với Đường Trần, lo lắng đụng với cọng rơm hơi cứng, dù sao thực lực không phải tu vi có thể cân nhắc, ai ngờ Miêu Nghị phái hắn ra tay, ra tay bắt lại biến thành đồ trong tay Miêu Nghị, đạo lý ở đâu?
Hắn cũng không nói nhiều, người ta mạnh hơn nên hắn phải nhịn, còn phải tươi cười lấy lòng.
- Đi! Đi Vụ Ải Tinh, tìm một mục tiêu.
Miêu Nghị nói xong bay lên tinh không.
Qua mấy canh giờ sau, có một đám người đi tới nơi này, chính là đám người Yến Tử Ca.
- Tại đây!
Một tên thống lĩnh tên Trình Quân Tín đáp xuống và thi pháp.
Đám người tản ra tìm kiếm chung quanh cũng tụ tập lại, Yến Tử Ca hỏi:
- Tìm được?
Trình Quân Tín phát tay chỉ vào vết máu trên mặt đất, lại chỉ chung quanh.
- Các ngươi xem, có dấu vết đánh nhau, rõ ràng cho thấy vẫn còn mới, vết máu nơi đây còn hỗn hợp với dung nham nóng chảy.
Mộ tên thống lĩnh khác ngồi xổm xuống, thò tay sờ vết máu trên mặt đất, lại vân vê trên tay sau đó ngửi ngửi, hắn nói:
- Không phải vết máu người, là máu của con chuột. Vết máu cũng xuất hiện chưa lâu, xem ra chuột yêu Đường Trần đã bị bát.
Dương Thái đi tới bên cạnh vị trí dung nham, hắn bị cô lập trong đội ngũ nên không có cơ hội lên tiếng.
-, Đây là kiệt tác của Phiên Vân Phúc Vũ Thú, xem ra đồng liêu của chúng ta đã tới đây rồi. Nếu thật đắc thủ, theo ta thấy bọn chúng căn cứ theo thứ tự dễ trước khí sau, người đầu tiên là Đường Trần có tu vi Kim Liên tam phẩm, là thấp nhất trong danh sách chín người, nếu như ta không có phán đoán sai lầm, hiện tại bọn chúng sẽ đi Vụ Ải Tinh, đi đối phó hồ ly tinh tu vi Kim Liên tứ phẩm.
Cảm giác bị cô lập không dễ chịu, nhìn thấy kết cục của Mộ Dung Tinh Hoa, hắn không có sắc đẹp để hi sinh, lo lắng sẽ bị ném bỏ, lúc này càng ra sức tìm kiếm.
Hắn nói làm nhiều người nhìn sang.