Mộc Na nhè nhẹ rung tay hắn, nói:
- Ta sợ, đưng bỏ ta lại, dẫn ta cùng theo, được không?
Trong chớp mắt hai mắt Bát Giới đột nhiên sáng ngời, được lời Mộc Na dẫn dắt, hắn như tinh ra, đúng rồi, có thể mang theo Mộc Na a, thông đạo dưới đất kia dài như vậy, hoàn toàn có thể để Mộc Na tránh ở trong đo sinh hài tử, sau này sắp xếp ổn thỏa cho hài tử rồi đưa Mộc Na về lại Tinh linh tộc, nhưng người khác hẳn không nhìn ra khác thường khi đó không phải mọi vấn đề đều được giải quyết?
-Ha ha!
Bát Giới đắc ý cười lớn, cuối cùng đã tìm được biện pháp giải quyết hết thảy, làm sao trước đó mình không nghĩ ra nhỉ?.
Mộc Na thấy hắn cuối cùng không ủ ru nữa, mới khờ dại hỏi:
- Ngươi nguyện ý dẫn ta theo?
Bát Giới gật đầu lia lịa:
- Được được được, ta dẫn người theo, chốc nữa ta lưu lại tín kiện, nói dẫn người ra ngoài du lịch, chỉ cần một mực giữ liên hệ cùng bên này, chứng minh ngươi không việc gì, bằng uy tín của ta tại Tinh linh tộc các ngươi, hắn có thể khiến bọn họ an tâm.
Mộc Na cao hứng, ôm chặt cổ hắn:
- Ta chưa từng xem qua thế giới bên ngoài.
Nàng có điểm mong đợi, đời này chưa từng rơi khỏi phiến rừng rậm này, chứ đừng nói đến ly khai tinh cầu, còn được ở cùng người mình thích, có Bát Giới bên cạnh, nàng chẳng sợ hãi sợ cả, chỉ cần Bát Giới nói có thể, nàng cho là nhất định có thể.
Bát Giới một mặt khoái hoạt, tại trước mặt Mộc Na hắn có thể tìm tới bất kỳ cảm giác thành tựu nào mà mình muốn, hắn chính là thiên không của Mộc Na, hắn chính là đại địa của Mộc Na, loại cảm giác này hắn không tìm thấy trên bất kỳ nữ nhân nào khác, ví như ơ trước mặt Ngọc la sát, hắn chỉ có nước ngưỡng vọng mà thôi...
- Đại sư!
Thất giới đại sư vừa lộ mặt trong sảnh, Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu đồng thời hai tay hợp mười Thanh lễ, Diêm Tu dẫn Thất giới đại sư tơi xong liền lui sang một bên. Còn Huyết Yêu cùng Tâm Hồ, Thất giới đại sứ tịnh không đồng ý dẫn bọn họ cùng theo, có thể thấy chuyến đi nay cũng đã làm tốt tâm lý chuẩn bị đối mặt với phong hiểm.
Trên mặt Thất giới đại sư lộ ra y cười từ bi, hai tay hợp mười nói:
-Bần tăng gặp qua vương gia.
Trong mắt đầy vẻ cảm khái, hắn không ngờ được tiêu tư nhìn thấy tại Trương Phong cổ thanh năm đó không ngờ có thể đạt tới thành tựu uy chấn tinh không như hôm nay.
Miêu Nghị cười khổ nói:
-Một ít hư danh mà thôi, ở trước mặt đại sự thật không đáng nhắc tới.
Thất giới đại sự thán nói:
- Tại trước mặt vương gia không tới phiên bần tăng nói cái gì, nhưng bần tăng vẫn phải lải nhải một câu, hi vọng vương gia giữ được sở tâm a!
- Ta nhớ chứ!
Miêu Nghị mỉm cười gật đầu, trong lòng lại không cho là đúng, nếu giữ lấy sở tâm, chỉ sợ mình chết tám trăm lần còn là út, nhưng cùng Thất giới đại sư hiển nhiên không cần phải tranh luận cái này, lão hòa thượng một căn cân, ngươi
càng nói đối phương càng phải siêu độ ngươi, lý niệm bất đồng, giải thích không thông, ngoài mặt thuận ứng cho xong chuyện là được.
Thất giới đại sư khẽ lắc đầu, hiển nhiên nhìn ra được cái gì, nhưng cũng không nói nhiều, mục đích chuyến đi lần này không phải để nhắc nhở hắn, bên hai tay hợp mười nói:
- Làm phiền vương gia.
Miêu Nghị cười nói:
- Đại sư nói mấy lời khách sáo này làm gì! Co điều tình hình ở chỗ này của ta có hơi phức tạp, sợ là đại sự không tiện lộ diện ở chỗ nay qua lâu, Ngọc la sát bên kia cũng đã làm tốt chuẩn bị nghênh tiếp ở Cực lạc giới, nàng muốn an trí đại sư trước, bởi thế phiên đại sư đi trước một bước, ta sẽ an bài Diêm Tu đưa người qua đó, không biết đại sự có cần phân phó gì thêm?
Thất giới đại sư nói:
Bần tăng tinh không quen thuộc tình hình bên nay, toàn bằng vương gia sắp xếp.
- Vậy được, ta không lưu đại sư nữaa. Miêu Nghị gật đầu, lại gật đầu ra hiệu cho Diêm Tu.
Đại sự mời đi theo ta!
Diêm Tu khàn giọng vươn tay ra mới, cũng là thái độ cung kính khó mà thấy được thường xuyên.
- A di đà Phật!
Thất giới đại sư hướng hai người phu phụ chắp tay hợp mười cáo từ, tiếp đó xoay người mà đi.
Phu phụ Miêu Nghị cũng cung cung kính kính hợp mười hoàn lễ, đưa mắt nhìn người rời đi mới buông tay xuống, nhìn nhau cười khổ.
Có một điểm hai người không thừa nhận không được, lão hòa thượng tuy ngoan cố khó sửa, nhưng người ta vẫn sống an lành, lúc tại tiểu thế giới Lục Thánh lấy lễ đối đãi, hiện nay đến đại thế giới, đến cấp bậc như bên này cùng Ngọc la sát cũng không dám chậm trễ, gặp đều khách khách khí khí cung cung kính kính, lão hòa thượng chỉ nói một câu, hai bên đều phải tận lực giúp đỡ chu đáo.
Vì an toàn, Miêu Nghị không tính toán an bài Thất giới đại sư đi đường Bát phương tự tiến vào Cực lạc giới, mà để Diêm Tu thuận đường dẫn Thất giới đại sư đi mật đạo. Vì sao là thuận đường? Diêm Tu vốn có yếu sự trước ngầm dẫn nhân mã chuẩn bị mai phục ngoài mật đạo, một khi Miêu Nghị gặp phải nguy hiểm khó lường trong Cực lạc giới, Diêm Tu lập tức phải dẫn nhân mã từ mật đạo giết vào Cực lạc giới tiến hành cứu viện, tất phải làm đến mức đối thủ trở tay không kịp.
Vì ứng đối pháp hội tại Cực lạc giới, trông cảnh nội bốn quân điều động nhân mã là điều bình thường, sẽ không dẫn tới người khác hoài nghi là có mưu đồ bất chính gì, bên này đã bí mật đề tiền tập kết trên ức (trăm triệu) nhân mã làm viện quân đi vào mật đạo, do Diêm Tu mang theo, Thất giới đại sư cũng đi cùng.
Tinh không hạo hãn, sau khi tiến vào tinh vực chưa biết, Bát Giới triệt bỏ dịch dung cùng ngụy trang, thả ra Mộc Na.
Vì ước thúc của tộc quy Tinh linh tộc, Mộc Na trước giờ ẩn rừng sâu ngưỡng vọng tinh không, đây là lần đầu tiên chân chính đưa thân vào hạo hãn tinh hải, tuy vừa bắt đầu có hơi không quen, nhưng nhờ Bát Giới đích dốc lòng chỉ điểm, rất nhanh liền thích ứng với hoàn cảnh mới.
Huyễn lệ tinh không, như mộng như ảo, người thì nhỏ bé, vũ trụ thì lớn lao, mọi thứ đều khiến Mộc Na say mê không dứt ra được.
- Ta sợ, đưng bỏ ta lại, dẫn ta cùng theo, được không?
Trong chớp mắt hai mắt Bát Giới đột nhiên sáng ngời, được lời Mộc Na dẫn dắt, hắn như tinh ra, đúng rồi, có thể mang theo Mộc Na a, thông đạo dưới đất kia dài như vậy, hoàn toàn có thể để Mộc Na tránh ở trong đo sinh hài tử, sau này sắp xếp ổn thỏa cho hài tử rồi đưa Mộc Na về lại Tinh linh tộc, nhưng người khác hẳn không nhìn ra khác thường khi đó không phải mọi vấn đề đều được giải quyết?
-Ha ha!
Bát Giới đắc ý cười lớn, cuối cùng đã tìm được biện pháp giải quyết hết thảy, làm sao trước đó mình không nghĩ ra nhỉ?.
Mộc Na thấy hắn cuối cùng không ủ ru nữa, mới khờ dại hỏi:
- Ngươi nguyện ý dẫn ta theo?
Bát Giới gật đầu lia lịa:
- Được được được, ta dẫn người theo, chốc nữa ta lưu lại tín kiện, nói dẫn người ra ngoài du lịch, chỉ cần một mực giữ liên hệ cùng bên này, chứng minh ngươi không việc gì, bằng uy tín của ta tại Tinh linh tộc các ngươi, hắn có thể khiến bọn họ an tâm.
Mộc Na cao hứng, ôm chặt cổ hắn:
- Ta chưa từng xem qua thế giới bên ngoài.
Nàng có điểm mong đợi, đời này chưa từng rơi khỏi phiến rừng rậm này, chứ đừng nói đến ly khai tinh cầu, còn được ở cùng người mình thích, có Bát Giới bên cạnh, nàng chẳng sợ hãi sợ cả, chỉ cần Bát Giới nói có thể, nàng cho là nhất định có thể.
Bát Giới một mặt khoái hoạt, tại trước mặt Mộc Na hắn có thể tìm tới bất kỳ cảm giác thành tựu nào mà mình muốn, hắn chính là thiên không của Mộc Na, hắn chính là đại địa của Mộc Na, loại cảm giác này hắn không tìm thấy trên bất kỳ nữ nhân nào khác, ví như ơ trước mặt Ngọc la sát, hắn chỉ có nước ngưỡng vọng mà thôi...
- Đại sư!
Thất giới đại sư vừa lộ mặt trong sảnh, Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu đồng thời hai tay hợp mười Thanh lễ, Diêm Tu dẫn Thất giới đại sư tơi xong liền lui sang một bên. Còn Huyết Yêu cùng Tâm Hồ, Thất giới đại sứ tịnh không đồng ý dẫn bọn họ cùng theo, có thể thấy chuyến đi nay cũng đã làm tốt tâm lý chuẩn bị đối mặt với phong hiểm.
Trên mặt Thất giới đại sư lộ ra y cười từ bi, hai tay hợp mười nói:
-Bần tăng gặp qua vương gia.
Trong mắt đầy vẻ cảm khái, hắn không ngờ được tiêu tư nhìn thấy tại Trương Phong cổ thanh năm đó không ngờ có thể đạt tới thành tựu uy chấn tinh không như hôm nay.
Miêu Nghị cười khổ nói:
-Một ít hư danh mà thôi, ở trước mặt đại sự thật không đáng nhắc tới.
Thất giới đại sự thán nói:
- Tại trước mặt vương gia không tới phiên bần tăng nói cái gì, nhưng bần tăng vẫn phải lải nhải một câu, hi vọng vương gia giữ được sở tâm a!
- Ta nhớ chứ!
Miêu Nghị mỉm cười gật đầu, trong lòng lại không cho là đúng, nếu giữ lấy sở tâm, chỉ sợ mình chết tám trăm lần còn là út, nhưng cùng Thất giới đại sư hiển nhiên không cần phải tranh luận cái này, lão hòa thượng một căn cân, ngươi
càng nói đối phương càng phải siêu độ ngươi, lý niệm bất đồng, giải thích không thông, ngoài mặt thuận ứng cho xong chuyện là được.
Thất giới đại sư khẽ lắc đầu, hiển nhiên nhìn ra được cái gì, nhưng cũng không nói nhiều, mục đích chuyến đi lần này không phải để nhắc nhở hắn, bên hai tay hợp mười nói:
- Làm phiền vương gia.
Miêu Nghị cười nói:
- Đại sư nói mấy lời khách sáo này làm gì! Co điều tình hình ở chỗ này của ta có hơi phức tạp, sợ là đại sự không tiện lộ diện ở chỗ nay qua lâu, Ngọc la sát bên kia cũng đã làm tốt chuẩn bị nghênh tiếp ở Cực lạc giới, nàng muốn an trí đại sư trước, bởi thế phiên đại sư đi trước một bước, ta sẽ an bài Diêm Tu đưa người qua đó, không biết đại sự có cần phân phó gì thêm?
Thất giới đại sư nói:
Bần tăng tinh không quen thuộc tình hình bên nay, toàn bằng vương gia sắp xếp.
- Vậy được, ta không lưu đại sư nữaa. Miêu Nghị gật đầu, lại gật đầu ra hiệu cho Diêm Tu.
Đại sự mời đi theo ta!
Diêm Tu khàn giọng vươn tay ra mới, cũng là thái độ cung kính khó mà thấy được thường xuyên.
- A di đà Phật!
Thất giới đại sư hướng hai người phu phụ chắp tay hợp mười cáo từ, tiếp đó xoay người mà đi.
Phu phụ Miêu Nghị cũng cung cung kính kính hợp mười hoàn lễ, đưa mắt nhìn người rời đi mới buông tay xuống, nhìn nhau cười khổ.
Có một điểm hai người không thừa nhận không được, lão hòa thượng tuy ngoan cố khó sửa, nhưng người ta vẫn sống an lành, lúc tại tiểu thế giới Lục Thánh lấy lễ đối đãi, hiện nay đến đại thế giới, đến cấp bậc như bên này cùng Ngọc la sát cũng không dám chậm trễ, gặp đều khách khách khí khí cung cung kính kính, lão hòa thượng chỉ nói một câu, hai bên đều phải tận lực giúp đỡ chu đáo.
Vì an toàn, Miêu Nghị không tính toán an bài Thất giới đại sư đi đường Bát phương tự tiến vào Cực lạc giới, mà để Diêm Tu thuận đường dẫn Thất giới đại sư đi mật đạo. Vì sao là thuận đường? Diêm Tu vốn có yếu sự trước ngầm dẫn nhân mã chuẩn bị mai phục ngoài mật đạo, một khi Miêu Nghị gặp phải nguy hiểm khó lường trong Cực lạc giới, Diêm Tu lập tức phải dẫn nhân mã từ mật đạo giết vào Cực lạc giới tiến hành cứu viện, tất phải làm đến mức đối thủ trở tay không kịp.
Vì ứng đối pháp hội tại Cực lạc giới, trông cảnh nội bốn quân điều động nhân mã là điều bình thường, sẽ không dẫn tới người khác hoài nghi là có mưu đồ bất chính gì, bên này đã bí mật đề tiền tập kết trên ức (trăm triệu) nhân mã làm viện quân đi vào mật đạo, do Diêm Tu mang theo, Thất giới đại sư cũng đi cùng.
Tinh không hạo hãn, sau khi tiến vào tinh vực chưa biết, Bát Giới triệt bỏ dịch dung cùng ngụy trang, thả ra Mộc Na.
Vì ước thúc của tộc quy Tinh linh tộc, Mộc Na trước giờ ẩn rừng sâu ngưỡng vọng tinh không, đây là lần đầu tiên chân chính đưa thân vào hạo hãn tinh hải, tuy vừa bắt đầu có hơi không quen, nhưng nhờ Bát Giới đích dốc lòng chỉ điểm, rất nhanh liền thích ứng với hoàn cảnh mới.
Huyễn lệ tinh không, như mộng như ảo, người thì nhỏ bé, vũ trụ thì lớn lao, mọi thứ đều khiến Mộc Na say mê không dứt ra được.