Mục lục
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nóng quá a.

Đang lúc hoàng hôn, trong biệt thự quận Golf, 3 người Bùi Đông Lai, Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na đã bố trí một bữa tiệc ngoài trời, sau khi dọn xong nước trái cây lên, Hạ Y Na xoa xoa mồ hôi trên trán, nói:

- Bùi Đông Lai đồng học, mấy giờ rồi? Tớ muốn đi tắm.

- 6h50" rồi, cậu tắm rồi trang điểm đi, bọn họ sẽ tới nhanh thôi.

Lúc này Bùi Đông Lai đang sửa lại bóng đèn bên ngoài.

- Đông Tuyết, mọi người tự lo nhé.

Hạ Y Na nghe vậy cũng không khách khí, hát một bài hát rồi đi vào tắm.

Bùi Đông Lai cùng Tần Đông Tuyết thấy thế, dở khóc dở cười.

Đây là ngày thứ 3 Bùi Đông Lai trở lại Đông Hải.

Trong 3 ngày nay, Bùi Đông Lai cũng không đi đâu, hắn ở trong biệt thự làm bạn với Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na, dùng cái này để bền bù thời gian hắn xa cách 2 người.

- Cuộc sống như vậy thật tốt a. nguồn TruyenFull.vn

Mấy phút sau, Bùi Đông Lai đã sửa xong đèn, xác định không có vấn đề gì, quay đầu lại thì thấy Tần Đông Tuyết đang bày thức ăn lên trên bàn, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.

- Không sai biệt lắm.

Bùi Đông Lai đi tới, mỉm cười nhìn Tần Đông Tuyết, sau đó lấy một cái khăn nhẹ lau đi mồ hôi trên trán của nàng, ôn nhu nói:

- Đợi sau khi mọi chuyện chấm dứt, tớ sẽ dẫn mọi người tìm nơi thế ngoại đào nguyên, sống cuộc sống giống như tiên tử.

- Được.

Tần Đông Tuyết khẽ gật đầu.



Quá 7h, Ngô Vũ Trạch lái chiếc Cayenne chở Trang Bích Phàm cùng Cổ Văn Cảnh đến biệt thự.

- Đệt, Đông Lai, chú cũng không có hiền hậu chú nào a.

Xuống xe, Ngô Vũ Trạch giống như là oán phụ, lải nhải quở trách Bùi Đông Lai:

- Chú dùng ngón tay mà đếm thử, xem thử chú đã rời KTX mấy ngày rồi? Là hơn 4 tháng, 142 ngày a, tại sao chú lại nhẫn tâm như rứa?

- Đông Lai, chú đen như con mực rồi.

Trang Bích Phàm nghe vậy, liền đi lên nhìn Bùi Đông Lai, giống như nhìn tình nhân của mình vậy.

"Hì hì"

Hạ Y Na cùng Tần Đông Tuyết đứng chung một chỗ với Bùi Đông Lai, nghe được Ngô Vũ Trạch và Trang Bích Phàm nói vậy thì cười cười.

- Ka không muốn làm, cảm ơn.

Bùi Đông Lai tức giận nói.

- Cắt, chú cho rằng lỗ ass của chú đáng tiền lắm sao?

Ngô Vũ Trạch giơ ngón tay giữa lên, làm ra một động tác khinh bỉ:

- Chẳng qua ka cảm thấy chú trọng sắc khinh bạn, lúc trước vì nước chinh chiến thì thôi, trở lại cũng không gọi điện thoại, chỉ biết gối đầu lên mỹ nhân thôi a.

- Đông Lai, thắt lưng đầu gối bủn rủn không?

Trang Bích Phàm hỏi thẳng.

- Không bủn rủn cũng khó.

Cổ Văn Cảnh cũng nói đểu một câu.

- Nè, nè, vẻ mặt các chú là sao đây?

Hạ Y Na tức giận:

- Tại sao tớ cảm thấy dường như 3 cậu muốn cướp Đông Lai từ tay của Đông Tuyết vậy?

- Y Na a, tớ tuyệt đối không có ý này.

Ngô Vũ Trạch thấy Y Na sắp bạo phát thì liền cười cười:

- Chúng tớ chỉ là chúc mừng Đông Lai chiến thắng trong cuộc thi đấu Đại Bỉ Vũ mà thôi.

- Không sai, tinh thần của Đông Lai rất tốt.

Trang Bích Phàm không cam lòng rơi ở phía sau.

Chỉ có một mình Cổ Văn Cảnh là chúc mừng chân thành:

- Chúc mừng Đông Lai.

Bùi Đông Lai cười cười, không có nói cám ơn, chẳng qua là cảm thấy trong lòng ấm áp dễ chịu.

- Đúng rồi Vũ Trạch, Thi Vận nhà cậu đâu? Còn Bích Pàm nữa, Khả Tâm nữa? Dương Tĩnh của Văn Cảnh đâu?

Sau khi cười giỡn, Hạ Y Na phát hiện cái gì, không nhịn được nói:

- Tại sao mấy cậu ấy không đi chung với các cậu?

- Y Na, nữ nhân rất tốn thời gian.

- ¼ thời gian trong cuộc đời của nữ nhân là dùng để trang điểm và hóa trang a.

".."

Lần này Cổ Văn Cảnh trực tiếp ngậm miệng lại, mà 2 người Ngô Vũ Trạch và Trang Bích Phàm nói xong thì phát hiện ánh mắt của Hạ Y Na tràn đầy sát khí nhìn mình, vì thế liền lôi Bùi Đông Lai đi vào biệt thự.

Mọi người vừa đi vào biệt thự thì Tô Thi Vận, Tằng Khả Tâm cùng Dương Tĩnh cũng đã chạy đến.

Giống như 3 người Ngô Vũ Trạch, 3 người Tô Thi Vận cũng chúc mừng Bùi Đông Lai.

7strong0" chiếc Benlty của Liễu Nguyệt chạy vào khu biệt thự quận Golf.

- Mụ mụ, Tiểu Vũ ca, Nhật Xuất Đông Lai cũng không tới chỗ chúng ta, thật sự là quá ghê tởm, một hồi thấy anh ấy, em nhất định sẽ không thèm nhìn mặt anh ấy, trừ phi anh ấy nói xin lỗi.

Mắt thấy xe đi vào khu biệt thự, tiểu ma nữ quơ quơ quả đấm nhỏ kích động nói.

- Con nít thì biết cái gì? Đông Lai ca là tham gia giải Đại Bỉ Vũ toàn cầu? Đây là làm vẻ vang đất nước a, bà mja nó thử nghĩ đến cảnh Đông Lai ca đại sát tứ phương, cả người anh liền cảm thấy kích động.

Đông Phương Lãnh Vũ đầu tiên là bĩu môi, sau đó tràn đầy kích động nói.

- Xì tóp, không có chút cốt khí nào.

Đông Phương Uyển Nhi khinh thường nhìn Đông Phương Lãnh Vũ một cái, trong đôi mắt trong đôi mắt cũng lộ ra mấy phần kích động.

Liễu Nguyệt cũng không có để ý đến 2 người, chẳng qua là ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía ngôi biệt thự, không biết trong lòng nghĩ cái gì nữa.

Mấy phút sau, xe đã đến trước biệt thự, lúc này Bùi Đông Lai cùng 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na đang đứng trước cửa đợi.

- Chị Y Na, chị Đông Tuyết, ôm 1 cái nào.

Xe vừa dừng, tiểu ma nữ liền nhảy xuống xe, chạy về phía Hạ Y Na cùng Tần Đông Tuyết mà làm nũng.

- Đông Lai ca, bờ rào quá.

Đông Phương Lãnh Vũ thấy Bùi Đông Lai, giống như là uống máu gà kích động không thôi.

- Chúc mừng cậu Đông Lai.

Liễu Nguyệt trước tiên chào Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na, sau đó ánh mắt nhìn sang Bùi Đông Lai, trong lòng thổn thức không thôi.

- Liễu tỷ, khách khí rồi.

Bùi Đông Lai cười cười, sau đó ôm bả vai Đông Phương Lãnh Vũ, nói:

- Mọi người đã đến rồi, chúng ta vào thôi.

- Nhật Xuất Đông Lai, anh không xem sự tồn tại của em sao?

Thấy Bùi Đông Lai không nhìn mình, Đông Phương Uyển Nhi, lập tức chọc tức.

- Uyển Nhi, không phải là em nói không để ý tới ĐÔng Lai ca rồi sao?

Đông Phương Lãnh Vũ liền bán đứng em gái của mình.

- Đông Phương Lãnh Vũ, tình anh em chúng ta cắt đứt từ đây.

Khuôn mặt Đông Phương Uyển Nhi đỏ bừng.

"Ha ha..."

Trong lúc nhất thời, tiếng cười nổi lên bốn phía

Từ khi 3 người Liễu Nguyệt đến, tiệc thịt nướng đã chính thức bắt đầu.

Chẳng qua là.

Đột nhiên có một chiếc Rolls-Royce Phantom xuất hiện ở cửa biệt thự.

Hả?

Nhìn thấy chiếc Rolls-Royce Phantom quen thuộc đó, mọi người ngẩn ra.

Sau đó, trong cái nhìn của mọi người, Quý Hồng từ trong xe đi xuống.

Cảm nhận được mọi người đang nhìn mình, Quý Hồng cũng vẫn nở ra nụ cười làm người ta chết mê chết mệt, bước chân thong dong đi vào biệt thự.

Giờ phút này, lòng nàng vô cùng khẩn trương.


Bởi vì nàng không phải là thành viên của bữa tiệc hôm nay.


Nàng muốn đến đây.


Chỉ là vì muốn gặp được ai đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK