Thao trường, hai mươi thành viên được chọn ra từ quân đội để trở thành thành viên dự bị của Long Nha, được huấn luyện hoàn toàn khác biệt so với trước kia. Nhưng bây giờ cả đám đang đứng thành một hàng, giống như là đám binh lính bị đánh bại vậy, bộ dáng gục đầu ủ rũ.
Tất cả chuyện này, đơn giản vì…Vào hôm nay sẽ chấm dứt Đại Bỉ Võ thi đấu biểu diễn dành cho bộ đội đặc chủng cả nước. Chẳng những bọn họ không thể xử lý được Diệp Thiên. Chưa nói đến chuyện để Diệp Thiên xuyên qua 30 km núi rừng, mà còn bị Diệp Thiên và tiểu đội đặc chiến của Lang Nha thủ tiêu 10 người.
Những việc này đối với lòng kiêu ngạo của những binh sĩ có năng lực tác chiến siêu cường đang một lòng muốn bước vào Long Nha chính là một đả kích trầm trọng không thể nghi ngờ.
- Làm sao vậy? Cả đám đều không thể thừa nhận thất bại ngày hôm nay sao?
Đứng trước đội ngũ đang xếp hàng, giáo quan của đội dự bị Long Nha chứng kiến vẻ mặt buồn khổ của 20 thành viên, hắn không có trách cứ mà ngược lại hắn còn có hơi mỉm cười hỏi han.
Dường như…Đối với hắn mà nói, chứng kiến những đệ tử luôn tự cho mình là dúng bị đả kích là một chuyện cực kỳ vui sướng.
Mà trên thực tế đúng là như thế. Trong mắt của hắn, hai mươi thành viên dự bị của Long Nha này, đều được chọn ra từ trong bộ đội đặc chủng. Mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh!
Nhưng mà…
Bọn hắn thiếu sự suy sụp khi thất bại.
Mà cảm giác suy sụp trong quá trình phát triền của mỗi người đều là thứ không thể thiếu được, cũng là một quá trình cực kỳ quan trọng.
Cường giả chân chính, chỉ có thể ở trong suy sụp và nghịch cảnh mà dục hỏa trùng sinh.
Bởi vì đã hiểu được tầm quan trọng của suy sụp, giáo quan cảm thấy bọn họ gặp phải một đòn cảnh cáo chính là một chuyện tốt. Dù sao thì đây cũng chỉ là diễn tập, đánh bại còn có thể tổng kết kinh nghiệm. Cố gắng đề cao, tranh để sau này gặp phải sai lầm tương tự trên chiến trường.
Mà một khi đã ở trên chiến trường, thất bại đại biểu cho tử vong!
- Báo cáo giáo quan, hôm nay là do chúng tôi đã sơ xuất.
Đột nhiên một gã thành viên dự bị của Long Nha mới khoảng 19 tuổi có chút không phục nói.
Hắn vừa thốt lên, không ít thành viên của đội dự bị Long nha cũng ùa lên phụ họa.
- Sơ xuất sao?
Nghe được lời nói của tên thành viên đội dự bị Long Nha kia, nhìn vẻ mặt phụ họa của những thành viên còn lại, nụ cười trên mặt của giáo quan không sót lại chút gì. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thành viên không phục của đội dự bị Long Nha, gằn từng chữ một.
- Chẳng lẽ chính là sơ xuất sao?
Mắt thấy giọng nói của giáo quan trở nên nghiêm khắc, không người nào dám mở miệng phản bác.
- Không phải!
Giáo quan lạnh lùng nói.
- Bởi vì cho dù có đấu lại một lần nữa, các cậu cũng không thể đánh bại Diệp Thiên kia.
Nghe giáo quan bói như vậy, tên thành viên của đội dự bị Long Nhan kia cố gắng mở miệng, kết quả thì nhận được ánh mắt lạnh như băng của giáo quan, không còn cách nào khác hắn liền đem những lời vừa ra đến miệng nuốt trở vào.
- Làm sao? Không phục sao?
Giáo quan thấy thế, cười lạnh nói.
- Tiểu Tử Diệp Thiên đó dùng đồng đội để hy sinh để che dấu và phá tan đạo phòng tuyến thứ ba các cậu mà các cậu đã thành. Cả đám các cậu đều đã bao vây tiêu diệt hắn! Kết quả là sao? Kết quả là thân là các thành viên đội dự bị Long Nha nhưng phải tốn sức chín trâu hai hổ cũng không tìm được tung tích của hắn ở trong rừng, để hắn thành công vượt qua!
Á khẩu không trả lời được.
Đối mặt với lời đả kích trắng trợn của vị giáo quan thì 20 thành viên của đội dự bị Long Nhanh không ai dám mở miệng phản bác.
Bởi vì…Giáo quan nói rất đúng sự thật, sau khi Diệp Thiên ngụy trang che giấu xong, căn bản là bọn hắn không thể tìm được Diệp Thiên.
- Các cậu không chỉ sơ suất, mà còn rất ngu xuẩn.
Mắt thấy không ai phản bác, giáo quan đả kích không chút lưu tình nào, nói.
- Các cậu biết rõ mục đích của đối phương là vượt núi thành công, cũng không biết bố trí mai phục ở chỗ cửa ra, mà tất cả mọi người cố gắng đi tìm hắn. Đúng, ta biết các cậu rất có lòng tin đối với năng lực tác chiến đơn độc của mình, các cậu cảm thấy được hắn không có khả năng lẩn được qua ánh mắt của các cậu, các cậu cũng kỳ vọng có thể xử lý được hắn, sau đó thuận lợi tiến vào Long Nha, chính là đây? Đã thấy ngu chưa?
Bên tai vang lên tiếng răn dạy quở mắng của giáo quan, Các thành viên trong đội dự bị Long Nha đều áy náy cúi đầu.
Đúng như lời của giáo quan nói, nếu không phải bọn hắn quá mức tự tin, không nghĩ đến việc nhanh chóng xử lý Diệp Thiên, mà là nghiêm khắc chấp hành kế hoạch chế địch trong lời nói trước. Như vậy bọn hắn hoàn toàn có thể bố trí mai phục ở lối ra, lúc đó Diệp Thiên có chạy đằng trời.
- Theo ý nào đó mà nói, các cậu thua ở trong đồ đệ Long Vương cũng không xấu mặt! Nhưng mà nói vậy các cậu cũng không có quên, Long Vương đã nói qua, trong các cậu nếu ai có thể tự mình xử lý Diệp Thiên thì có thể tiến vào Long Nha, mà xử lý được Bùi Đông Lai thành viên của tiểu đội đặc chủng Đằng Long thì trở thành đồ đệ của Long Vương!
Giáo quan chuyển đề tài đến trên người Bùi Đông Lai.
Bá!”
Ngạc nhiên nghe được những lời này của giáo uan, những thành viên của đội dự bị Long Nha bị đả kích vừa rồi giờ giống như một đám khất cài vài ngày chưa được ăn cơm nhìn thấy một đống thức ăn ngoan vậy, bọn hắn toát ra ánh mắt cực nóng.
Giờ khắc này, đối với bọn họ mà nói, đánh gục Bùi Đông Lai là đệ tử của Long Vương đã là thứ yếu, quan trọng hơn là, bọn hắn muốn dùng hành động thực tế để rửa sạch sỉ nhục ngày hôm nay!
- Thời gian các cậu gia nhập đội dự bị Long Nha đã ngắn, nhưng. chỉ đến ngày hôm qua các cậu mới được nhìn thấy chân diện của Long Vương.
Giáo quan tiếp tục nói.
- Long Vương có thể đến bảo các cậu chú ý một người, như vậy thì các cậu có thể thấy được địa vị của người kia ở trong lòng Long Vương như thế nào. Đồng dạng Long Vương cũng đã nói, nếu ai trong các cậu có thể đánh gục Bùi Đông Lai liền có thể trở thành đồ đệ của ngài, như vậy có thể chứng minh, Bùi Đông Lai người mà các cậu gặp này mai, so với Diệp Thành các cậu gặp hôm nay còn khó giải quyết hơn!
- Báo cáo giáo quan.
Từ bên trong đội ngũ, vang lên giọng nói của một thành viên của đội dự bị Long Nha.
- Nói.
- Báo cáo giáo quan, chúng tôi đều muốn biết, cái tên Bùi Đông Lai kia rốt cục là ai? Vì sao hắn lại được Long Vương coi trọng như thế?
Tên thành viên kia đã nói ra toàn bộ nghi vấn trong lòng các thành viên của đội dự bị Long Nha.
- Trong trân đấu xạ kích thì cá nhân hắn đã dùng súng ngắm M99 bán tự động bắn hạ xe tank đang chạy với tốc độ 60 km/h ở ngoài 2000 mét!
Giáo quan đột nhiên đề cao giọng nói của mình lên.
“Ách…”
Ngạc nhiên khi nghe giáo quan nói những lời này, những thành viên của đội dự bị Long Nha giống như là nghe được tiếng quỷ sứ vậy, hoàn toàn khiến cho bọn họ sợ ngây người.
Thấy một màn như vậy, giáo quan không có nói cái gì nữa, hắn biết mục đích của cấp trên khi để cho đội dự bị Long Nha tham gia vào cuộc thi đấu Đại Võ Bỉ dành cho bộ đội đặc chủng cả nước. Hắn cần lợi dụng cơ hội lần này để răn dạy những tên gia hỏa tự cho mình là đúng này, sau đó kích thích ý chí chiến đấu của bọn họ. Lấy 200% trạng thái cho cuộc chiến đấu ngày mai. Để cho những người này thí nghiệm một chút, rốt cuộc thì Bùi Đông Lai đã mạnh đến tình trạng nào!
- Giáo quan, điều đó không thể nào được.
- Đúng vậy… Tôi cảm thấy được ngay cả thành viên chính thức của Long Nha cũng chưa chắc làm được điều này.
Khiếp sợ qua đi, vài tên thành viên đội dự bị Long Nha lộ ra biểu tình không tin.
- Ngoại trừ Long Vương ra, hắn là người đầu tiên có thể làm được chuyện này!
Giáo quan cải chính:
- Về phần tính chân thực của trận này, toàn bộ thủ trưởng quan sát trận đấu đều tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ các cậu nói thủ trưởng sẽ nhìn nhầm sao?
“Ực”
Toàn thể thành viên đội dự bị Long Nha đều hít vào một hơi khí lạnh, lý trí nói cho bọn họ biết, giáo quan sẽ không lừa bọn hắn. Nhưng mà cảm tính lại khiến bọn họ không thể thừa nhân sự nghịch thiên này.
- Mặt khác, các cậu dừng tưởng rằng hắn chỉ có thuật bắn súng là vượt qua đám tân binh viên nhất lưu chưa qua chiến đấu sinh tử. Ta nói cho các cậu biết, hắn từng dẫn dắt một đám đạo quân ô hợp phản động, ở Ngưu Thủ Sơn đã huyết tẩy cả dong binh đoàn Seberia, hơn nữa chính tay hắn còn chém đầu của Luke Fu, một trong thập đại dong binh vương.
Trầm mặc.
Lúc này đây, những thành viên của đội dự bị Long Nha luôn tự cho là đúng có lẽ đã cả kinh chết lặng, cả đám bọn họ ngơ ngác nhìn giáo quan. Trong lòng chỉ có một nghi vấn, đây rốt cục là một con quái vật như thế nào?
- Nói vậy, các cậu đều đã nghe nói qua sự tồn tại của Long Bảng. Cũng biết được thần tượng Long Vương của các cậu được bài danh thứ hai ở trong Long Bảng. Sở dĩ Long Vương chú ý tới tiểu tử tên là Bùi Đông Lai như vậy là bởi vì tiểu tử này còn có một thân phận khác. Hắn chính là con trai của Vũ Thần Bùi Vũ Phu người đứng đầu Long Bảng năm đó!
"Bá!"
Ngạc nhiên nghe được những lời nói của giáo quan, toàn bộ thành viên của đội dự bị Long Nha đều mở to hai mắt nhìn, sau đó bọn hắn đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
- Hôm nay sở dĩ ta nói với các cậu nhiều như vậy, là hi vọng các cậu có thể mau chóng từ thất bại mà đứng lên, giữ vững tinh thần!
Mắt thầy toàn bộ thành viên của đội dự bị Long Nha lại ngẩng đầu lên, giáo quan biết đã đạt được mục đích của mình. Kế tiếp cần phải ủng hộ sĩ khí, vì thế lời nói xoay chuyển, nói.
- Ta muốn các cậu xuất ra 200% sức lực của mình, cố gắng để tập trung vào ngày mai. Dùng thực lực của các cậu để nói cho mọi người biết, cho dù các cậu không có tư các để trở thành đồ đệ của Long Vương, nhưng mà các cậu có thể xử lý được con trai của cao thủ đệ nhất trên Long Bảng.
“Hô…Hô…”
Toàn bộ hơi thở của thành viên của đội dự bị Long Nha đều trở nên dồn dập, đôi mắt mơ hồ chuyển thành màu đỏ, như là một đám chiến sĩ sôi máu, hận không thể lập tức lao tới chiến trường giết địch.
- Nói cho ta biết, có thể làm được hay không!
- Long Nha vô địch!
Trong phút chốc, tiếng hô rung trời vang lên, truyền đi rất xa…Rất xa về phía chân trời…
….
Đổi với hết thảy chuyện này, Bùi Đông Lai và các đội viên của tiểu đội đặc chiến Đằng Long cũng không biết gì.
Nhóm của hắn lúc này, cũng vì cuộc chiến ngày mai mà được mời tới hội nghị dự họp do Ngũ Cương tổ chức.
- Tiểu đội đặc chiến Lang Nha, mặc dù không đạt được điều kiện tiên quyết là có hai thành viên tồn tại may mắn xuyên qua núi rừng, nhưng mà tiểu tử Diệp Thiên đó đã thành công vượt rừng, hơn nữa bằng vào biểu hiện xuất sắc của Diệp Thiên, những thành viên của tiểu đội đặc chiến Lang Nha đã thành công tiêu diệt mười thành viên của đội dự bị Long Nha, tạm thời có thể xếp hạng thứ nhất.
Bên trong buồng phi cơ của máy bay trực thăng. Ngũ Cương vốn là truyền đạt những tình thế mới nhất, sau đó nhìn Bùi Đông Lai, thoáng do dự một chút, nói.
- Đông Lai, hay là chúng ta cùng dùng chiến thuật đồng dạng, chúng ta sẽ ra làm mồi cho cậu, để cậu che giấu, cậu hãy nhân cơ hội này đánh gục mấy thành viên của đội dự bị Long Nha, sau đó thuận lợi xuyên qua núi rừng, cứ như vậy là chúng ta có thể vượt qua tiểu đội đặc chiến Lang Nha, trở thành đệ nhất trong trận đấu lần này.
- Đúng vậy, đội trưởng, lấy thực lực tác chiến riêng lẻ của cậu thì có thể làm được chuyện này mà không hề có trở ngại gì.
Nghe được Ngũ Cương đề nghị, bốn gã thành viên trong tiểu đội đặc chiến Đằng Long đều trăm miệng một lời mà phụ họa, tràn đầy chờ mong nhìn về phía Bùi Đông Lai.
- Có người đã từng nói cho tôi biết, đội trưởng của bộ đội đặc chủng có xuất sắc hay không, không phải là xem hắn có thể tiêu diệt bao nhiêu địch nhân ở trên chiến trường, uy phong đến cỡ nào, khí thế không ai bì nổi cỡ nào, mà điều kiện quan trọng nhất chính là hắn có khả năng hoàn thành nhiệm vụ hay không, dẫn được toàn bộ huynh đệ bên cạnh mình ra khỏi chiến trường mà không thiếu một người nào hay không?
Bên tai vang lên lời nói của các chiến hữu, cảm nhận được ánh mắt tràn đầy khát vọng của các chiến hữu, Bùi Đông Lai khẽ lắc đàu, ngữ khí lại cực kỳ kiên định:
- Tôi là chỉ huy của các anh, các anh đều là chiến hữu của tôi là an hem của tôi, tôi sẽ không vứt bỏ các cậu! Đồng dạng dùng các anh làm vật hy sinh để đổi lấy cái gọi là danh hiệu anh hùng và vinh dự quán quân, Bùi Đông Lai tôi không làm được!