So với Long Ngũ thì Lôi Đại Bằng chỉ cảm thấy lo lắng.
Ở hắn xem ra, Bùi Đông Lai mới vừa bị Diệp Tranh Vanh tính kế ám sát, Diệp gia liền phái ra đặc công trong bộ Quốc An đến theo dõi Bùi Đông Lai là vì phòng ngừa Bùi Đông Lai sẽ sử dụng thủ đoạn lôi đình để trả thù, mà một khi Bùi Đông Lai không thể dùng vũ lực để trả thù thì đợi sau khi Diệp gia xử lý xong việc thay đổi nhân viên trong nước cộng hòa thì Diệp gia sẽ dùng từng đao từng đao mà cắt lấy thịt Bùi Đông Lai, để cho Bùi Đông Lai nếm cảm giác từ từ mà chết đi.
Một chiêu này của Diệp gia có thể là vô cùng ngoan độc, vô cùng vô sỉ.
- Nếu tôi đoán không sai thì ngay cả quyền để từ chối thì tôi cũng không có, phải không?
Mắt thấy Long Ngũ trầm mặc không nói, Bùi Đông Lai vừa cười, hỏi.
Chẳng biết tại sao, nhìn vào nụ cười bình thản của Bùi Đông Lai thì Long Ngũ cảm thấy không thoải mái, bất quá hắn cũng có để lộ ra trên mặt mà hờ hững nói:
- Xin Bùi tiên sinh yên tâm, tôi và đồng nghiệp của mình sẽ không làm ảnh hưởng cuộc sống của ngài.
- Nếu không thể kháng cự, tôi đây chỉ có thể hưởng thụ.
Nụ cười trên mặt Bùi Đông Lai không giảm, sau đó ánh mắt nhìn sang Lôi Đại Bằng rồi nói:
- Lôi quản lý, ông trở về trước đi, nếu có việc gì thì tôi sẽ liên hệ với ông.
- Vâng, Bùi tiên sinh.
Lôi Đại Bằng hơi khom người, trả lời.
- Kiều cục trưởng, hẹn gặp lại.
Mắt thấy Lôi Đại Bằng mang theo hai gã luật sư rời đi, Bùi Đông Lai hướng về phía Kiều Quân mỉm cười.
- Gặp lại.
Kiều Quân mỉm cười đáp lại.
Thấy được vẻ dị thường của Kiều Quân thì Bùi Đông Lai cũng không nói nhiều, dù sao có nhiều cái có thể thấy rõ ràng nhưng không cách nào ngăn cản được.
Sau đó Bùi Đông Lai lên chiếc Mercedes-Benz S600 rồi lái xe rời đi, còn chiếc Buick thì đi sát ở phía sau.
Đưa mắt nhìn 2 chiếc xe hơi rời đi thì tinh quang trong mắt Kiều Quân lóe ra, sau đó hắn mơ hồ cảm nhận được bản thân đã nắm được một tin tức quan trọng, thứ này có thể đổi cho hắn một chút đồ vật.
30" sau, Bùi Đông Lai lái chiếc Mercedes-Benz S600 trở lại biệt thự ở Côn Ngọc Hà, mà chiếc Buick kia thì dừng lại bên ngoài, tiếp tục giám sát Bùi Đông Lai.
Trong biệt thự, nghe được tiếng xe của Bùi Đông Lai thì Hạ Y Na liền kích động, nói:
- Hắn trở về rồi.
Tần Đông Tuyết thở nhẹ ra, cười nói:
- Tớ đi hâm đồ ăn.
- Tớ đi rót nước cho hắn.
Hạ Y Na vốn định mở cửa cho Bùi Đông Lai, nghe Tần Đông Tuyết nói thế thì hơi ngượng ngùng.
- Đông Tuyết đi hâm đồ ăn cho cậu rồi, cậu uống nước đi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai vào cửa, Hạ Y Na cười nói
Bùi Đông Lai bất đắc dĩ nói:
- Không phải nói 2 cậu ăn trước rồi sao?
- Đồ ngốc, hôm nay là lần đầu tiên 2 người bọn tớ làm thức ăn, thiếu cậu thì bọn tớ có thể nuốt trôi sao?
Hạ Y Na tức giận trừng mắt nhìn Bùi Đông Lai liếc mắt một cái.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì thần kinh đang căng thẳng bỗng nhiên được thả lỏng ra.
Mấy phút sau, Tần Đông Tuyết hâm xong thức ăn thì cả 3 người bắt đầu dùng cơm.
- Tay nghề của Đông Tuyết không tệ a?
Sau khi động đũa thì Hạ Y Na nhịn không được mà hướng Bùi Đông Lai khoe khoang nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bùi Đông Lai gật đầu phụ họa, nhìn Tần Đông Tuyết:
- Đông Tuyết, khi nào thì cậu xuống bếp học trộm vậy?
Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì khuôn mặt của Tần Đông Tuyết hơi ửng đỏ.
- A, sao mặt của Đông Tuyết lại đỏ thế?
Thấy được Tần Đông Tuyết đỏ mặt thì Hạ Y Na liền trêu ghẹo.
Hạ Y Na vừa mở miệng thì Tần Đông Tuyết càng cảm thấy xấu hổ, dở khóc dở cười trừng mắt nhìn Hạ Y Na liếc mắt một cái:
- Y Na.
- Được rồi, tớ sai rồi, đem nay tớ sẽ ra phòng khách ngủ, để giường lớn cho 2 người các cậu.
Hạ Y Na cười hì hì.
- Còn nói nữa…
- A... Được rồi, không nói vậy…
Hạ Y Na làm ra động tác đầu hàng, điều này làm cho Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết cườ lên.
- Mấy ngày nữa là tới thanh minh, tớ muốn đi Đông Bắc để tảo mộ.
Sau khi dùng cơm xong, đợi Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na dọn xong thì Bùi Đông Lai mở miệng nói.
- Tớ và Y Na cùng đi với cậu.
Tần Đông Tuyết cùng Hạ Y Na nghe vậy đều là ngẩn ra, theo sau do Tần Đông Tuyết mở miệng đề nghị.
- Được.
Bùi Đông Lai hơi trầm ngâm rồi gật đầu đáp ứng.
Tần Đông Tuyết đã cùng đính hôn với hắn, đã là vị hôn thê của hắn. Còn Hạ Y Na tuy rằng chưa có nghi thức gì với hắn nhưng mà đã đem lần đầu tiên của mình hiến dâng cho hắn, hơn nữa Hạ gia đã xem hắn là con rể, nói về tình về lý thì 2 người đi theo cũng không có gì đáng trách cả.
Sau đó, Bùi Đông Lai vốn là tính đi vào thư phòng để suy nghĩ một ít vấn đề. Nhưng mà Hạ Y Na lại ồn ào đề nghị 3 người cùng coi phim ma, Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút rồi quyết định cùng với 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na coi phim.
Cùng lúc đó, một tin tức lấy tốc độ khủng khiếp lan nhanh trong vòng luẩn quẩn ở Yên Kinh: Bùi Đông Lai gặp ám sát, vì tự vệ nên đã giết chết địch nhân, không chịu trách nhiệm trước pháp luật, sau đó được đặc công của cục Quốc An bảo vệ.
Chân trước Tiêu gia lão thái gia vừa mới đi thì Bùi Đông Lai liền xảy ra chuyện, điều này đã làm cho mọi người không nhịn được mà thảo luận đến chuyện giữa Bùi Đông Lai và Diệp gia.
Trong một gian phòng của một hội sở có tiếng ở Yên Kinh. Lúc này đây trong này có tất cả 13 người, bọn họ lấy Đổng Văn Bân là người đứng đầu.
- Đông thiếu, trước mắt thì Bùi Đông Lai vô cùng bất lợi.
- Đúng vậy, Diệp gia vận dụng đặc công của Quốc An Cửu Xử, một mặt là muốn giám thị nhất cử nhất động, sau đó Diệp gia bình định được việc tuyển chọn nhân viên thì sẽ tiếp tục động thủ với Bùi Đông Lai.
- Nếu đến lúc đó, Tiêu gia không ra mặt làm chỗ dựa cho Bùi Đông Lai thì chỉ sợ Bùi Đông Lai sẽ lành ít dữ nhiều.
- Tiêu gia lão gia tử vừa đi đã làm cho địa vị của Tiêu gia có chút lay động, hiện giờ Tiêu gia sẽ ứng phó với một loạt biến hóa, chưa chắc vì Bùi Đông Lai ra mặt mà đắc tội với Diệp gia.
….
Trong phòng, trừ Đổng Văn Bân chưa lên tiếng thì 12 người còn lại đều phát biểu ý kiến của mình. Bọn hắn đã phản bội Hồng Kinh hội chẳng khác nào phản bội Diệp Tranh Vanh, nếu như Bùi Đông Lai thật sự bị Diệp gia tiêu diệt thì bọn hắn cũng sẽ chịu lửa giận của Diệp Tranh Vanh.
- Tình hình trước mắt đích thật là có bất lợi đối với Bùi Đông Lai.
Mắt thấy mọi người ngừng lại, Đổng Văn Bân nhíu mày, chậm rãi mở miệng, nói:
- Nhưng mà, sự việc còn chưa diễn ra thì không người nào dám nói Bùi Đông Lai chắc chắn sẽ gặp bi kịch.
Nghe được Đổng Văn Bân nói thế thì bọn hắn cũng không có hé răng.
- Tôi biết, các vị ngồi đây mạo hiểm rời khỏi Hồng Kinh hội, gia nhập vào Đông Hạ hội thì đã hạ quyết tâm rất lớn, các vị đều nghĩ muốn thông qua Đông Hạ hội để đạt được những thứ gì, nói cách khác thì mọi người đã đem toàn bộ lợi thế đặt trên người Bùi Đông Lai.
Thấy không ai mở miệng thì Đổng Văn Bân lại nói:
- Cho nên, chúng ta cần phải bình tĩnh ngồi xem tình thế phát triển, nếu như cục diện mà chúng ta lo lắng xuất hiện thì chúng ta sẽ tính toán sau, lúc ấy vẫn còn chưa muộn.
- Đổng thiếu nói đúng.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều phụ họa theo Đổng Văn Bân nhưng mà khuôn mặt bọn hắn vẫn lộ ra vài phần lo lắng.
Thấy được điểm này thì Đổng Văn Bân cũng rất rõ ràng, nếu là Bùi Đông Lai thật sự mất thế, những người này tuyệt đối không để ý mà xoay lưng lại với Bùi Đông Lai, xoay lưng lại với Đông Hạ hội.
Kể từ đó, Đông Hạ hội sẽ trở thành chuyện cười trong Yên Kinh, đệ nhất mỹ nhân kinh thành cũng sẽ trở thành trò cười, hơn nữa trong tương lai nàng có thể trở thành vật bồi táng trong tang lễ của Bùi Đông Lai.