Nhưng mà.
Nàng không ngờ sau khi Lý Thiến Thiến nói xong những lời này thì lại không cam lòng, còn muốn tới đây để vũ nhục này, điều này làm cho sắc mặt nàng tỏ ra khó coi, chân mày cũng hơi nhíu lại.
So sánh với Chu Thiến thì Bùi Đông Lai không nghe được câu cuối cùng của Lý Thiến Thiến, mấy câu trước thì hắn nghe rõ hết, lúc này thấy vẻ mặt Lý Thiến Thiến tỏ ra không tốt đi lại đây, thì ánh mắt của hắn nheo lại.
- Ây za, đây không phải Chu Thiến, học sinh tốt đây sao?
Rất nhanh, người Lý Thiến Thiến chưa tới thì giọng nói đã vang lên:
- Như thế nào? Đã đổi được đối tượng bao nuôi rồi sao?
- Lý Thiến Thiến, cậu có thể vũ nhục tôi nhưng không nên vũ nhục Bùi tiên sinh.
Đối mặt với lời châm chọc của Lý Thiến Thiến, Chu Thiến giống như nàng theo như lời, nàng có thể không quan tâm đến việc Lý Thiến Thiến vũ nhục nàng, nhưng mà nàng không cho phép Lý Thiến Thiến vũ nhục ân nhân là Bùi Đông Lai.
- Hắc, Bùi tiên sinh, còn gọi thật là thân thiết.
Lý Thiến Thiến nghe vậy, cười lạnh một tiếng, nói:
- Nểu tình bạn học thì tôi nhắc nhở cô một câu, khi chọn bao dưỡng cùng cần phải nhìn lấy đối tượng, nhìn bộ dạng hắn thử xem, thôi thế này, tôi sẽ giúp cô giới thiệu vài người, bảo đảm cô sẽ vừa lòng.
Nói xong, Lý Thiến Thiến sợ đám người Thu Sơn không đợi được, không đợi Chu Thiến đáp lời. Liền xoay người rời đi.
Đối với nàng mà nói thì nàng đã hao hết tâm tư mới có thể bu vào đám người Thu Sơn đến từ Nhật này, nàng không muốn cứ thế mà mất đi.
- Bùi tiên sinh, thực xin lỗi.
Mắt thấy Lý Thiến Thiến xoay người, Chu Thiến không có cãi lại, mà là xin lỗi nhìn Bùi Đông Lai.
Đối với Bùi Đông Lai mà nói thì hắn cũng không rảnh mà để ý đến người ngu như Lý Thiến Thiến. Nghe được Chu Thiến nói xin lỗi thì hắn do dự một chút, cuối cùng bỏ qua ý định muốn chỉnh lại Lý Thiến Thiến.
- Thu Sơn Quân, mọi người trong trường đều bị tin đồn kia, nên cho rằng Chu Thiến đi làm việc này ngoài giờ, anh nói, nếu để cho bọn hắn biết, nàng đã thay đổi vì một người đàn ông thì những người đó sẽ nghĩ như thế nào?
Lý Thiến Thiến trở lại bên cạnh Thu Sơn, chủ động khoác tay Thu Sơn, thân mình dán vào Thu Sơn, cười hỏi.
- Trên thế giới này chưa bao giờ thiếu những kẻ ngu ngốc.
Nghe được Lý Thiến Thiến nói thế thì tên duy nhất còn FA trong nhóm liền cười lạnh nói.
Hắn vừa thốt lên xong, Thu Sơn, Lý Thiến Thiến cũng những người khác đều cười lên, giống như là xem phải con khỉ đang diễn trò, liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai, Chu Thiến một cái rồi đi vào phòng ăn ở tầng 2 để dùng cơm.
- Chu Thiến, có phải cô từng gây chuyện với cô gái tên là Lý Thiến Thiến không?
Đối mặt với hành vi khinh thường của đám người Lý Thiến Thiến thì chân mày Bùi Đông Lai nhíu lại, bất quá hắn không có phát hỏa mà muốn hỏi rõ ràng để làm tiếp tính toán.
- Không có.
Chu Thiến nhìn chằm chằm bóng lưng Lý Thiến Thiến rời đi, lắc đầu nói:
- Nàng ở cùng phòng với tôi, bắt quá ngay từ đầu nàng luôn đi cả đêm không về, sau đó nàng liền dọn ra bên ngoài ở, tôi rất ít khi gặp mặt nàng.
- Vậy tại sao nàng lại nhắm vào cô, hơn nữa dường như nàng rất oán độc cô thì phải?
Bùi Đông Lai có chút nghi hoặc.
- Nàng bị người có tiền bao nuôi, chuyện này mọi người ở trong trường đều biết, rất nhiều người đều khinh thường nàng.
Sắc mặt Chu Thiến tỏ ra phức tạp, nói:
- Nàng vẫn ghen ghét tôi, sau lại nàng biết được tin mẹ tôi bị bệnh nguy kịch, nhìn qua thì dường như là có lòng tốt giúp tôi nghĩ biện pháp liên lạc với người ngoại quốc kia, nhưng mà nàng muốn dùng cách nàng để quét sạch thanh danh của tôi, nàng muốn những người từng cười nhạo nàng phải ngậm miệng lại. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Nói như thế là nàng truyền chuyện của cô ra ngoài sao?
Bùi Đông Lai lập tức minh bạch được cái gì.
- Hẳn là nàng.
- Cô không cần để ý đến tin đồn này, cứ làm tốt, không thẹn với lương tâm là được.
Thấy được giọng nói chua sót của Chu Thiến thì Bùi Đông Lai an ủi, nhưng trong lòng cảm thấy cần phải giáo huấn loại người như Lý Thiến Thiến này mới được.
- Ừh.
Chu Thiến dùng sức gật gật đầu.
Bởi vì Lý Thiến Thiến xuất hiện ảnh hưởng tới tâm tình Bùi Đông Lai cùng Chu Thiến, cho nên 2 người cũng không nói quá nhiều, phần lớn là Bùi Đông Lai hỏi, Chu Thiến trả lời.
1h sau, Chu Thiến lấy cớ đi vệ sinh nhưng mà nàng lại đến quầy thu ngân để tính tiền:
- Xin chào, cho hỏi là bàn số 1 bao nhiêu tiền?
- Chào cô, tổng cộng là 856 đồng.
Nhân viện thu ngân nói:
- Có cần phiếu không? Nếu không cần thì chỉ 850 đồng.
- Không cần, cám ơn.
Chu Thiến cười cười, từ trong túi tiền lấy ra một đồng tiền có 100, có tờ 50, có tờ 5 đồng….
Nhân viên thu ngân thấy vậy thì hơi kinh ngạc, mà Chu Thiến thì không để ý, đem tiền để ở trên bàn thu ngân.
- Để tôi trả.
Sau đó, coi như lúc Chu Thiến chuẩn bị đưa xong thì Bùi Đông Lai xuất hiện bên cạnh, đưa tay ngăn nàng lại.
Hả?
Chu Thiến nghe vậy, vốn là cả kinh, hơi kinh hoảng, theo sau cũng kiên định nhìn vào Bùi Đông Lai, gằn từng chữ:
- Ngài giúp tôi nhiều rồi, về tình về lý thì tôi nên mời ngài bữa cơm này.
Nghe được Chu Thiến nói thế nhìn ánh mắt kiên định của Chu Thiến, Bùi Đông Lai có chút do dự.
- Ngài yên tâm, tôi sẽ không dùng 1 đồng trong số tiền kia.
Thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, Chu Thiến mở miệng lần nữa, vẻ mặt kiên định:
- Số tiền này là tiền làm thêm mà tôi kiếm được.
Chẳng biết nghe tại sao nghe được Chu Thiến giải thích, trong lòng Bùi Đông Lai vô cùng xúc động, hắn cũng không ngăn cản Chu Thiến nữa. Hắn biết số tiền trong miệng Chu Thiến chính là 60 vạn kia.
Nhân viên thu ngân thấy vậy thì có chút không vui nhìn vào Bùi Đông Lai, dường như cảm thấy Bùi Đông Lai làm vậy là không đúng.
Bùi Đông Lai không để ý đến ánh mắt của nhân viên thu ngân.
- Chu Thiến a, có phải gặp phải kẻ lừa đảo không? Tại sao ăn cơm mà cũng bắt cô trả tiền a?
Cùng lúc đó, Lý Thiến Thiến cùng Thu Sơn đi ra từ trong thang máy, thấy được 2 người Chu Thiến và Bùi Đông Lai đứng đó thì cười to:
- Nếu không thì tôi giúp cô tìm cho cô một nam nhhả?
- Bùi tiên sinh, chúng ta đi thôi.
Mắt thấy Lý Thiến Thiến lại xuất hiện, mắt Chu Thiến lộ vẻ phản cảm, nhưng không phản kích, sợ ảnh hưởng tâm tình Bùi Đông Lai, tính toán kêu Bùi Đông Lai rời đi.
Bùi Đông Lai nghe Lý Thiến Thiến nói những lời như thế thì nhíu mày, nhìn về phía Lý Thiến Thiến.
- Kỹ nữ, ngay cả tiền dùng cơm mà tên này cũng không có, cô còn đi chung với hắn almf gì?
Cùng lúc đó, tên nam nhân FA kia đi tới nhìn vào khuôn mặt của Chu Thiến, dâm quang trong mắt hiện ra, giọng nói mang theo vài phần phát âm NB, nói:
- Ta xem hay là cô đi theo ta đi, ta có thể cho cô tiền, thậm chí có thể mua nhà, ô tô cho cô…
"Khanh khách..."
Lý Thiến Thiến cũng uống nhiều rượu, lúc này nghe được tên thanh niên người NB kia nói vậy thì cười to:
- Chu Thiến, nghe lời ta đi? Quỷ Bản tiên sinh có rất nhiều tiền, nhanh chóng tránh xa tên nam nhân kia mà đi theo Quỷ Bản tiên sinh đi.
- Nói đi, kỹ nữ, cô muốn bao nhiêu tiền mới theo ta?
Nghe Lý Thiến Thiến nói thế thì khuôn mặt của tên Quỷ Bản vốn là đỏ bừng, bước lên trên, ngưu bức hét lên.
- Chu Thiến a, tân dụng cơ hội, ra giá đi.
Thấy như thế thì Lý Thiến Thiến cười to lên.
- Bùi tiên sinh, chúng ta đi.
Đối mặt với lời vô sỉ của Quỷ Bản thì Chu Thiến cũng tức giận, nhưng không muốn liên lụy đến Bùi Đông Lai nên nàng đã áp chế cơn giận, đề nghị rời đi.
- Chờ một lát.
Khi nói chuyện, Bùi Đông Lai bước lên, đứng ở trước mặt Quỷ Bản, chỉ vào Lý Thiến Thiến nói:
- Tát nàng một cái, tao cho mày 100 vạn, cởi hết quần áo nàng ra tao cho mày 1000 vạn, cường bạo nàng trước mặt mọi người tao cho mày 10000 vạn- là VNĐ.
Hả?
Quỷ Bản nghe vậy thì bừng tỉnh, hơi say đã biến mấ.