Sở dĩ như vậy, không phải là do Bùi Đông Lai muốn trở nên nổi tiếng trong buổi thảo luận sắp tới tại Yên Kinh, mà là hắn không muốn phụ sự kỳ vọng của Cổ Bồi Nguyên, càng không muốn làm mất mặt Cổ Bồi Nguyên. Thân là đệ tử của ngôi sao trong lĩnh vực Kinh Tế, nếu như hắn làm không tốt đề tài này thì đến lúc đó những người khác sẽ mượn cái cớ này để cười nhạo Cổ Bồi Nguyên, đây là điều mà hắn không muốn nhìn thấy chút nào.
Giữa trưa, 3 ngày sau.
Sau khi hoàn thành xong một phần trong "Mô hình giả thuyết kinh tế" thì Bùi Đông Lai cũng nhớ ra hôm nay là ngày phát hành album của Mộ Khuynh Nhan, cũng là ngày sinh nhật của Mộ Khuynh Nhan.
Nhớ tới 3 ngày trước mình đáp ứng đi dự sinh nhật của Mộ Khuynh Nhan thì Bùi Đông Lai thầm mắt mình hồ đồ, sau đó hắn không có cùng với đám người nvt đi đến phòng ăn để ăn cơm mà là lấy điện thoại ra bấm số của Liễu Nguyệt.
- Liễu tỷ, hôm nay là sinh nhật của Mộ Khuynh Nhan, ta đã đáp ứng đi dự sinh nhật của nàng, kết quả là quên mất cho nên chưa có đặt vé máy bay.
Điện thoại được chuyển, Bùi Đông Lai liền nói vào điểm chính:
- Nhờ tỷ đặt giúp 1 vé máy bay bay tới Nam Cảng vào chiều nay, chỉ cần khoảng 7h tối đến nơi là được rồi.
- Đông Lai, bây giờ cậu là người đã có thân phận, có địa vị, sau này muốn đi nơi nào cũng không cần phải ngồi máy bay của các hãng khác. Tập đoàn chúng ta có máy bay thương vụ, để lát nữa tỷ an bài cho cậu.
Đầu bên kia điện thoại, nghe Liễu Nguyệt nói như thế thì Bùi Đông Lai cười khổ.
- Tạm thời tỷ hãy đặt giùm ta một vé máy bay đi, nếu không có thì dùng chuyên cơ của công ty cũng được.
Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút rồi nói.
- Được rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Liễu Nguyệt biết Bùi Đông Lai là người không muốn phô trương, chỉ thích khiêm nhường cho nên đáp ứng sau đó lại nhắc nhở:
- Đúng rồi, Khuynh Nhan đã là Thiên Hậu của châu Á, thân phận không giống tầm thường, người tham gia sinh nhật của cô ấy cũng toàn là người có máu mặt. Như vậy đi, cậu trở về thay đổi trang phục rồi hãy đến sân bay.
- Được.
Mặc dù Bùi Đông Lai là người khiêm tốm nhưng mà cũng phải tùy trường hợp, một thân y phục của hắn lúc này không thích hợp để đến dự những buổi tiệc xa hoa như thế này cho nên hắn liền đáp ứng lời đề nghị của Liễu Nguyệt.
Mặc dù Bùi Đông Lai đã khống chế hắc đạo của Hỗ Hàng, hơn nữa rất có thể sẽ nhanh chóng nắm quyền hắc đạo của Giang Tô, nhưng mà hắn không có thời gian để tốn vào những việc mua quần áo linh tình, vì thế cũng chỉ có Liễu Nguyệt vì suy nghĩ cho hắn mà đã nhờ những người thiết kế nổi tiếng để thiết kế những bộ quần áo giành riêng cho Bùi Đông Lai.
Lúc 3h chiều, Bùi Đông Lai thân mang theo một bộ Yến Vĩ Phục cho chính một vị thiết kế Italy có tiếng thiết kế ra, hắn liền từ chối lời đề nghị đưa đến sân bay của Liễu Nguyệt mà hắn muốn tự mình đến, bên cạnh hắn cũng chỉ có một thành viên Huyết Sát ngoại hiệu là Lưu Làng làm lái xe.
Một trận ở Ngưu Thủ Sơn, dường như toàn bộ thành viên Huyết Sát đều chết hết, ngoài Tiểu Lang ra thì Huyết Sát chỉ còn 2 người, Lưu Làng chính là 1 trong 2 người đó.
- Bùi tiên sinh, dựa vào sự an bài của Liễu tiểu thư thì tôi chính là người phụ trách an toàn của ngài trong chuyến đến Nam Cảng lần này.
Xe vừa đến sân bay, Lưu Làng dừng xe, vẻ mặt cung kính hướng Bùi Đông Lai nói.
Đối với Lưu Làng mà nói, hắn tôn kính Bùi Đông Lai là bởi vì thân phận và thực lực của Bùi Đông Lai, cảm thấy một trận đánh không thể nào tin tưởng được ở Ngưu Thủ sơn của Bùi Đông Lai đã cứu sống tính mạng của hắn.
- Tôi chỉ đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của Mộ tiểu thư, cũng không có nguy hiểm gì.
Bùi Đông Lai cười cười, nói:
- Huống chi, bên Nam Cảng là địa bàn của Tương tiên sinh, cho nên sẽ không có người nào trêu chọc tôi, anh cứ trở về đi.
- Được rồi.
Lưu Làng cũng biết, lấy thực lực của Bùi Đông Lai thì cũng sẽ không có mấy ai có thể uy hiếp được Bùi Đông Lai cho nên hắn không nhiều lời mà liền đáp ứng.
Bởi vì thời gian không còn sớm nữa cho nên khi thấy Lưu Làng rời đi thì hắn không có nhiều lời nữa, mà là cầm 2 món lễ vật xuống xe sau đó đi vào.
Vốn là trong điện thoại Mộ Khuynh Nhan nói Bùi Đông Lai không cần chuẩn bị quà, bất quá Bùi Đông Lai vẫn thông qua hyn từ vua ngọc thạch Hạ Hà mua được một đôi vòng tay làm bằng Phỉ Thúy.
Ngoài ra, mặc dù Liễu Nguyệt không có đi tới Nam Cảng tham dự buổi tiệc sinh nhật của Mộ Khuynh Nhan nhưng mà nàng cũng chuẩn bị một sợi dây chuyền Hồng Bảo Thạch cho Mộ Khuynh Nhan.
- Phía trước dường như là đại minh tinh Chu Nhược Đồng.
- Không phải đâu.
- Tuyệt đối không sai, lát nữa em sẽ nhờ nàng ký tên.
Lúc lên máy bay, một đôi vợ chồng chuẩn bị đến Nam Cảng để hưởng thụ tuần trăng mặt, thấy có một nhóm người đang đến máy bay thì mở miệng nói.
Thuận theo ánh mắt của bọn họ có thể thấy được phía trước là một cô gái có dáng người gợi cảm, cách ăn mặc vô cùng thời thượng, bên cạnh là 4 gã đại hán khôi ngô, 3 nữ nhân mặc đồ công sở cùng với một nam nhân trung niên đeo kính viền vàng.
- Anh Nhâm, một hồi đừng để 2 người ngu ngốc ấy đến quấy rầy tôi.
Sau khi lên máy bay, nữ nhân cao ngạo kia ngẩng đầu lên, hoàn toàn không thèm nhìn vào mặt của nữ tiếp viên hàng không, mà là quay đầu lại nói chuyện với người đàn ông trung niên đeo kính viền vàng ở phía sau.
Nghe được nữ nhân này nói như vậy, nam nhân trung niên nở ra nụ cười khổ.
Thân là người đại diện của Chu Nhược Đồng thì hắn biết rõ, sau khi bước chân vào con đường ca hát thì Chu Nhược Đồng luôn muốn cố gắng một ngày nào đó mình có thể trở thành Thiên Hậu giống như Mộ Khuynh Nhan.
Bởi vì xuất thân của Mộ Khuynh Nhan vô cùng tốt, bởi vì công ty Hồng Tinh không ngại tiền bạc để đầu tư. Ngay cả khi nàng là nữ nhân của Lăng Hoa Cường lão đại sau màn của công ty Hồng Tinh thì cho dù thế nào đi chăng nữa nàng cũng không làm được việc này.
Mà hôm nay, sau khi quay xong quảng cáo Chu Nhược Đồng lại biết hôm nay Mộ Khuynh Nhan đã tung ra album mới, hơn nữa tốc độ tiêu thụ lại vô cùng nhanh chóng, thậm chí là một bài hát trong album có thể nói là một ca khúc kinh điển của nền âm nhạc TQ cùi bắp trong thế kỷ 21.
Sau khi biết tin này, tâm tình Chu Nhược Đồng liền trở nên hỏng bét, ngay cả quảng cáo cũng không quay nữa mà là trở về.
Mà bởi vì kế hoạch là ngày mai sau khi quay xong quảng cáo thì Chu Nhược Đồng mới trở về Nam Cảng vì thế máy bay riêng của công ty Đông Tinh chưa tới cho nên nàng đành phải lên chuyến bay này.
- Nhược Đồng, không thể dùng thái độ như vậy để đối đãi với Fan hâm mộ, sau này đối với cô sẽ vô cùng bất lợi.
Đợi sau khi Chu Nhược Đồng ngòi xuống thì tên nam nhân trung niên tên là Nhâm Khải mở miệng khuyên.
- Tôi không có tâm tình để ý đến bọn họ.
Vẻ mặt Chu Nhược Đồng cao cao tại thượng cự tuyệt, giọng nói vô cùng bất mãn.
Nghe Chu Nhược Đồng nói thế, thì Nhâm Khải âm thầm thở dài, không nói gì thêm.
Thông thường mà nói, nếu có thể ngồi ở khoang hạng nhất trên máy bay thì chứng tỏ chú là người có tiền.
Ở dạng tình hình như thế, cho nên sau khi lên máy bay trừ đôi vợ chồng kia ra thì ở khoang hạng nhất cũng có vài người đang âm thầm đánh giá Chu Nhược Đồng, trong đó đa số nữ nhân thì tỏ ra đối lập mà các nam nhân thì nhìn vào, không thể nào che dấu nội tâm muốn chinh phục.
- Chị mạnh khỏe, Nhược Đồng, từ khi chị bắt đầu đi hát thì tôi đã là Fan của chị. Tôi cùng chồng chuẩn bị đi tuần trăng mật ở Nam Cảm thật không nghĩ rằng ở nơi này có thể gặp được chị, xin hỏi, chị có thể ký lên áo của tôi được không?
Sau khi lên máy bay thì người vợ kia liền hướng Chu Nhược Đồng hỏi.
Đối mặt với lời thỉnh cầu của cô vợ này thì Chu Nhược Đồng chẳng những không có lấy mắt kính đen xuống, thậm chí ngay cả con mắt cũng không thèm liếc nhìn một cái, mà là nàng tiếp tục xem tạp chí.
- Xin lỗi, thân thể của Chu tiểu thư đang khó chịu, không thể nào thỏa mãn thỉnh cầu lần này của cô được.
Nhâm Khải thấy thế thì không thể làm gì khác hơn là ra mặt giảng hòa giùm Chu Nhược Đồng.
- Xin Chu tiểu thư thỏa mãn nguyện vọng này của Tiểu Tiểu.
Thấy vậy thì người vợ vẫn không có tức giận, ngược lại nàng vẫn mở miệng nói, nhưng mà thấy Chu Nhược Đồng vẫn đem mình trở thành không khí thì sắc mặt nàng có chút mất mác.
Sau đó, các hành khách liền theo thứ tự ngồi xuống vị trí của mình.
Vì tránh để cho Chu Nhược Đồng bị người khác nhận ra cho nên Nhâm Khải cố ý dùng thân thể của mình để che mặt Chu Nhược Đồng lại.
Cho dù như thế nhưng cũng không có ít hành khách nhìn thấy được.
- Ngài khỏe chứ tiên sinh, xin ngài hãy lấy vé của mình.
Sau khi hành khách lên máy bay, Bùi Đông Lai vừa mới chạy tới cửa lên máy bay thì nhân viên kiểm thẻ liền nở ra nụ cười.
Bùi Đông Lai mỉm cười lấy vé ra, thuận lợi lên máy bay.
- Ngài khỏe chứ tiên sinh, mời đi theo tôi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai ngồi ở khoang hạng nhất thì một nữ tiếp viên hàng không liền cúi người mỉm chào.
- Không cần đâu.
Bùi Đông Lai cười cười, ý bảo mình có thể tìm được chỗ ngồi.
Nói xong Bùi Đông Lai liền đi tơi trước.
Rất nhanh Bùi Đông Lai đã tìm thấy được chỗ ngồi của mình, đó chính là chỗ gần với Chu Nhược Đồng.
Bên cạnh Chu Nhược Đồng, Nhâm Khải thấy Bùi Đông Lai đang đi về phía này thì lông mày không khỏi nhăn lại.
- Xin lỗi, thân thể của Chu tiểu thư đang khó chịu, không thể ký tên cho cậu.
Đợi Bùi Đông Lai đến gần, theo bản năng Nhâm Khải cho rằng Bùi Đông Lai là Fan hâm mộ của Chu Nhược Đồng cho nên hắn mở miệng nói.
Ký tên ư?
Bùi Đông Lai thấy Nhâm Khải ngồi ở vị trí của mình, lúc này nghe Nhâm Khải nói như thế thì ngẩn ra, sau đó cười khổ:
- Vị tiên sinh này, chỉ sợ ông lầm rồi, tôi không đến tìm vị Chu tiểu thư này để ký tên.
- Vậy cậu đến đây làm gì?
Nghe được Bùi Đông Lai nói thế, vốn tâm tình Chu Nhược Đồng đang khó chịu vì thế nàng liền bỏ quyển tạp chí trong tay xuống, liếc nhìn Bùi Đông Lai một cái.
" Ách"
Bên tai vang lên lời nói của Chu Nhược Đồng, nhìn khuôn mặt hơi quen của Chu Nhược Đồng thì trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, sau đó, thông qua trí nhớ có liên quan đến Mộ Khuynh Nhan và Tương Cương thì Bùi Đông Lai đã nhận ra Chu Nhược Đồng. Hơn nữa hắn còn biết, sau khi Tương Cương chết thì Chu Nhược Đồng sẽ thay thế Mộ Khuynh Nhan trở thành Thiên Hậu.
- Đây là chỗ của tôi.
Trong đầu hiện lên những thứ này, Bùi Đông Lai như có điều suy nghĩ nhìn Chu Nhược Đồng một cái, sau đó chỉ vào chỗ ngồi của Nhâm Khải.
"Bá!"
Nghe được Bùi Đông Lai nói thế, sắc mặt b đl hơi đổi, sau đó mở miệng nói:
- Tôi không có thói quen ngồi cùng với nam nhân xa lạ, cho nên ta hy vọng anh có thể cùng hộ vệ của ta đổi lại chỗ ngôi. Dĩ nhiên, nếu anh cảm thấy bất tiện thì tôi có thể bồi thường tiền cho anh, nói đi, cần bao nhiều tiền thì anh mới nguyển ý đổi chỗ này?
- Tiểu thư, ta đưa cô tiền, cô nguyện cởi truồng đi lại trong này không?
Bùi Đông Lai khẽ nheo lại ánh mắt.
…
…