Nhìn Quý Hồng lệ rơi đầy mặt thì Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Cũng giống như Quý Hồng thì bản thân hắn biết được con người của Bùi Đông Lai cho nên thấy nàng khóc thì hắn cũng yên lòng.
- Đông Lai đệ đệ, cậu có thể đừng để tỷ tỷ đây phải cảm động nữa không?
Khóc xong, Quý Hồng mở mắt ra, cười mắng:
- Cậu làm như thế sẽ khiến tỷ tỷ đây sẽ yêu cậu, mà tỷ tỷ đây lại là một nữ nhân rất mạnh, cậu sẽ không đủ sức để chiều tỷ tỷ đâu a.
Nghe được Quý Hồng nói thế, nhìn nụ cười miễn cưỡng trên mặt Quý Hồng thì trong lòng Bùi Đông Lai thở dài một tiếng, hắn biết rõ Quý Hồng là người có lòng tự trọng rất cao, nàng không muốn lộ ra bộ dạng yếu ớt cho người ta thấy.
Vì lo lắng cảm nhận của Quý Hồng cho nên Bùi Đông Lai cũng không có vạch trần mà cười phối hợp:
- Chỉ cần cô đủ mạnh thì cứ tới mà lấy.
- Cắt, người theo đuổi tỷ tỷ có thể xếp hàng dài từ Đông Hải đến Yên Kinh, cậu làm như tỷ tỷ đây cần cậu không bằng?
Đối mặt với lời trêu chọc của Bùi Đông Lai thì Quý Hồng đã khôi phục lại bộ dạng bình thường, nàng lau nước mắt trên mặt rồi bĩu môi khinh thường.
Nói xong, nàng liền cầm lấy ly rượu đỏ lên, nói:
- Tỷ tỷ hôm nay rất cao hứng, cậu bồi tỷ tỷ không say không zìa.
- Ai sợ ai?
Bùi Đông Lai chẳng những không có ngăn cản Quý Hồng uống rượu, còn chủ động mở một chai rượu mới rồi rót cho mình 1 ly, ở hắn xem ra, chỉ có cơn say mới có thể khiến Quý Hồng không cần phải suy nghĩ gì nữa, ngày mai lại là một ngày mới.
- Mẹ nó chứ, ai không uống là con lừa.
Mắt thấy Bùi Đông Lai cầm ly lên thì Quý Hồng liền hung hăng càn quấy nói rồi tay cầm ly rượu lên.
"Kang"
Tiếng ly đụng nhau, Bùi Đông Lai cùng Quý Hồng liền uống sạch ly rượu.
- Ai không uống mẹ nó chớ là một con chó nhỏ.
Uống sau một ly, Quý Hồng lại rót ly khác rồi cầm lên.
Tiếng cạn ly lại vang lên, 2 người uống sạch ly thứ 2, một chai rượu cứ thế mà trôi vào miệng của 2 người. Quý Hồng đứng dậy, đi tới tủ rượu, cầm một chai rượu đỏ rồi nói:
- Cầm lấy.
"Vù"
Nói xong, Quý Hồng liền ném một chai rượu khác cho Bùi Đông Lai.
Bùi Đông Lai thấy thế thì ngồi dậy cầm lấy.
Dường như là quyết tâm không say không về, Quý Hồng đã đem toàn bộ 12 chai rượu trong tủ lấy ra.
Sau đó, vừa uống vừa nói " Ai không uống là…", tiếng ly chạm nhau, rượu không ngừng đổ vào miệng của Bùi Đông Lai và Quý Hồng.
1 ly, 2 ly, 3 ly… Truyện được copy tại Truyện FULL
1 chai, 2 chai, 3 chai…
Rất nhanh, hơn 12 chai rượu của Quý Hồng lấy ra đã uống hết một nữa. Bùi Đông Lai cùng Quý Hồng,mỗi người uống hết 3 chai.
Trước khi Bùi Đông Lai đến thì Quý Hồng đã một mình solo 5 chai rượu, như vậy là Quý Hồng uống tổng cộng 8 chai, hơn nữa nàng cũng không dùng nội kình để bức cồn ra.
- Đông…Đông Lai đệ đệ, cậu còn có thể uống sao?
Quý Hồng lại cầm lấy một chai rượu, khuôn mặt đỏ bừng nhìn Bùi Đông Lai.
- Cô say rồi.
Bùi Đông Lai thấy vậy thì giận dữ nói.
- Ai... Ai say?
Cả khuôn mặt Quý Hồng đỏ bừng, nhìn có chút ngốc, cười cười nhìn vào Bùi Đông Lai, sau đó thân thể khẽ nhích đến bên cạnh Bùi Đông Lai, đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn:
- Tiểu đệ đệ, rốt cuộc là cậu không dám uống hay là tỷ tỷ say rồi?
- Cô say rồi.
Khi nói chuyện, Bùi Đông Lai cầm lấy ly rượu trong tay của Quý Hồng.
- Chỉ một chút rượu này thôi mà làm khó được tỷ tỷ sao?
Tay của Quý Hồng sờ sờ khuôn mặt Bùi Đông Lai, hừ hừ nói:
- Chỉ sợ là tiểu đệ đệ cậu muốn trở về làm con ngoan trò giỏi a?
Bùi Đông Lai thở dài.
- Tiểu đệ đệ, cậu thành thật trả lời tỷ tỷ, bộ dạng của tỷ tỷ có đẹp không?
Quý Hồng xoay mặt Bùi Đông Lai lại, mặt 2 người kề sát vào nhau, nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai rồi hỏi.
- Đẹp.
- Cậu muốn tỷ tỷ không?
- Cô đã say rồi?
- Cậu….
- Muốn hay không muốn? ( Mẹ nó, có con nào hỏi anh câu này thì anh nói MUỐN Ts nhà nó, gái đưa tới trước mặt r` mà còn chảnh tó nữa)
"….."
- Trầm mặc là đồng ý, được rồi, đêm nay tỷ tỷ sẽ để cậu chiếm tiện nghi.
Nói xong, nàng liền đưa miệng của mình hôn Bùi Đông Lai.
"Bịch"
Không đợi Quý Hồng hôn vào Bùi Đông Lai thì Bùi Đông Lai đã đưa tay ra sau gáy Quý Hồng rồi đánh nhẹ một cái, cả người Quý Hồng mềm nhũn, thân thể liền ngã vào trong lòng Bùi Đông Lai.
Cảm nhận được thân thể mềm mại nóng bỏng của Quý Hồng, nhìn vào khuôn mặt đỏ hồng của Quý Hồng thì Bùi Đông Lai vươn tay ra, nhè nhẹ lau đi những giọt nước mắt còn lưu lại trên mặt Quý Hồng.
Lau xong, Bùi Đông Lai cúi người xuống ôm Quý Hồng lên.
- A…
Theo Bùi Đông Lai đừng dậy, Quý Hồng phát ra một tiếng rên khẽ, giống như là chú cừu nhỏ, cuộn tròn trong lòng Bùi Đông Lai, 2 tay vô ý mà ôm Bùi Đông Lai.
Trong cơn mê nàng ôm rất nhanh…rất nhanh…