Nhưng mà.
Ngày hôm nay có một sự biến đổi nhỏ.
4 người Tiêu Cuồng không còn tự đối chiến với nhau nữa, mà cùng hợp lực chiến với Bùi Đông Lai.
- Đông Lai, hôm nay 4 người chúng ta sẽ toàn lực ra tay, tuy rằng cậu là Hóa Kính nhập môn nhưng cũng phải cẩn thận a.
Trước khi khai chiến, Tiêu Cuồng nhắc nhở.
- Cuồng ca, ca đã bước vào cánh cửa Hóa Kính, xem như là Bán Bộ Hóa Kính đi, mặt khác Trần tỷ thông qua huấn luyện cũng bước và cảnh giới Bán Bộ Hóa Kính luôn, mà Vương ca đã đột phá Ám Kính đỉnh phong, Tôn ca cũng không cam lòng rớt lại phía sau, đã bước vào Ám Kính đỉnh phong.
- Đến đây đi, cứ dùng hết sức vào.
Bùi Đông Lai đứng đó, mỉm cười nói.
Tiêu Cuồng nghe thế liền nói:
- Trần tỷ, Vương ca, Tôn ca, Đông Lai quá kiêu ngạo rồi, chúng ta phải giáo huấn cậu ấy một phen.
Không trả lời, chiến ý 3 người Trần Anh tăng lên.
Cảm nhận được chiến ý, Bùi Đông Lai nhắm mắt lại, đợi 4 người chủ động xuất kích.
"Vù"
"Vù"
"Vù"
"Vù"
Rất nhanh, cùng một lúc, 4 người liền bắn về phía Bùi Đông Lai.
Người ra tay đầu tiên chính là Tiêu Cuồng, dưới ánh trời chiều, hắn liền dùng toàn lực, hóa thủ vi đao, chém về phía Bùi Đông Lai.
Đối mặt với một thủ đao đằng đằng sát khí của Tiêu Cuồng, Bùi Đông Lai vẫn nhắm mắt, mặt không đổi sắc, thậm chí ngay cả thân hình cũng không nhúc nhích.
"Vù"
Đợi cho thủ đao của Tiêu Cuồng đến gần sát người thì đột nhiên cả người Bùi Đông Lai nghiêng qua, né được một đòn này, cùng lúc đó, cả người Vương Khuê hổ đói vồ mồi giống như bổ nhào về phía bên phải Bùi Đông Lai, tung quyền đánh về phía huyệt Thái Dương của Bùi Đông Lai.
Hổ Khiếu quyền!
Bùi Đông Lai vừa mới tránh thoát được đòn công kích của TIêu Cuồng, liền cảm nhận được quyền đầu của Vương Khuê đánh tới, nhưng mà hắn cũng không có né tránh, mà là hóa thủ vi chưởng, nghênh quyền.
"Bốp"
Quyền chưởng đụng vào nhau, Ám Kình trong nắm đấm Vương Khuê bùng nổ, phát ra một tiếng vang giòn.
Hả?
Nhưng mà Vương Khuê chỉ cảm giác một quyền của mình giống như là đánh vào một tấm bông, sau đó quyền đầu của mình bị nhận lấy một chấn lực thật lớn.
"Bốp"
Đất đèn hoa lửa, tiếng vang giòn lại vang lên, lực phản chấn làm cho quyền đầu của Vương Khuê giật lại sau, thậm chí ngay cả thân thể của hắn cũng phải lui về sau vài bước.
Vương Khuê bị đánh lui, Tôn Nhận liền chạy lên, tiên chân bắn ra, đá vào mắt cá chân của Bùi Đông Lai.
Khí huyết cảm ứng được Tôn Nhận công kích, Bùi Đông Lai nhẹ nhàng né qua, thoải mái né tránh.
Nhưng mà.
Không đợi thân hình hắn rơi xuống đất, Trần Anh giống như quỷ mị xuất hiện phía sau lưng Bùi Đông Lai, cả người bay lên, hóa thủ vi đao, đâm vào hậu tâm của Bùi Đông Lai.
Cùng lúc đó, sau khi một kích không đắc thủ, Tiêu Cuồng cũng không ngừng lại, mà là hóa thủ vi đao, chém về phía 2 chân của Bùi Đông Lai.
Ngay tại khi thân hình Bùi Đông Lai rơi xuống, ngay tại khi thủ đao của Tiêu Cuồng chém ra, thì đột nhiên Bùi Đông Lai không biết dùng phương pháp gì, cả người đột nhiên nhảy lên, đồng thời đùi phải vung lên, đá thẳng về phía Tiêu Cuồng.
Sắc mặt Tiêu Cuồng thay đổi, lập tức thu tay về, tay trái vươn lên, 2 tay che trước người.
"Bốp" Truyện được copy tại Truyện FULL
Chân phải của Bùi Đông Lai liền đá thẳng vào cánh tay của Tiêu Cuồng, lực đạo khủng bố làm cho Tiêu Cuồng bay ngược ra sau.
Một cước đá bay TIêu cuồng, Bùi Đông Lai cũng không dừng lại, trên không đột nhiên cả người hắn xoay lại, chân phải bắn ra, đá về phía Trần Anh ở phía sau.
Trần Anh thấy vậy cũng biến sắc, bất quá cũng không kịp né tránh, chỉ có thể hóa đao vi chưởng, cô gắng ngăn cản tiên chân của Bùi Đông Lai.
"Bốp"
Cánh tay của Trần Anh bị Bùi Đông Lai đá trúng, tuy rằng lực đạo đã giảm bớt nhưng mà vẫn làm cho cánh tay của Trần Anh run lên, khí huyết quay cuồng, thân hình cũng trực tiếp bay ra ngoài.
- Kháo, Đông Lai, chú cũng quá biến thái rồi đó?
Mắt thấy công kích của 4 người mình bị Bùi Đông Lai hóa giải dễ dàng, còn rơi vào hạ phong, Tiêu Cuồng buồn bực nói.
Nghe Tiêu Cuồng nói thế, 3 người Trần Anh tỏ ra khiếp sợ nhìn vào Bùi Đông Lai, bọn hắn có thể thấy được đòn công kích của mình không tạo thành uy hiếp gì với Bùi Đông Lai, ngược lại Bùi Đông Lai vẫn chưa dùng toàn lực.
- Ca ca vốn tưởng rằng đạt tới Bán Bộ Hóa Kính có thể đối kháng với Hóa Kính nhập môn, thậm chí bằng vào sát chiêu có thể giết chết Hóa Kính nhập môn, hiện giờ xem ra không thực tế a.
Tiêu Cuồng có chút ủ rũ.
Bùi Đông Lai thấy thế, cười khổ nói:
- Cuồng ca, lấy thực lực bây giờ của ca, đích thật là có thể đối kháng với võ giả Hóa Kính nhập môn, còn về phần vận dụng sát chiêu thì cũng có thể giết chết võ giả Hóa Kính nhập môn.
- Nè Đông Lai, nếu chú nói thế thì tại sao công kích của ka không tạo thành uy hiếp gì đối với cậu thế?
Tiêu Cuồng tỏ ra khó hiểu.
- Cuồng ca, ca đừng quên lúc trước Tiêu đại ca cũng có dạy cho em cái gọi là sát chiêu kia.
- Còn về phần công kích của ca không tạo thành uy hiếp gì thì kỳ thật cũng rất dễ giải thích, chẳng lẽ ca cho phép thực lực ca tăng lên, không cho phép tôi tiến bộ sao?
Bùi Đông Lai trừng mắt nói.
Nghe Bùi Đông Lai nói thế, 4 người Tiêu Cuồng liền hiểu ra, 4 tháng nay Bùi Đông Lai tập luyện còn trâu bò hơn cả 4 người, thực lực bọn họ tăng lên 3-4 phần thì có khi Bùi Đông Lai đã tăng lên 6-7 phần rồi, điều này cũng dễ giải thích thôi.
…
Bởi vì ngày mai sẽ trở lại quân khu Bắc Cương để đến Ru tham gia Đại Bỉ Võ nên huấn luyện xong, 5 người Bùi Đông Lai liền trở về căn cứ. Sau khi tắm rửa xong, mọi người liền tập hợp lại, chuẩn bị chạy bộ trở lại quân khu Bắc Cương.
Khi ánh trời chiều dần hạ xuống thì đột nhiên 5 người Bùi Đông Lai phát hiện được trước quân khu Bắc Cương có một máy bay trực thăng, trong máy bay có một quân nhân dường như đang đứng đợi bọn hắn trở lại.
Tại sao sư phụ lại đến đây?
Thấy được Long Vương Diệp Cô Thành, 5 người Bùi Đông Lai đều có chút kinh ngạc.
- Mọi người, chạy…
Bùi Đông Lai liền hét lên một tiếng, 5 người xếp thành một cánh quân, ngẩng đầu ưỡn ngực, tinh thần phấn chấn, chạy bộ trở lại quân khu Bắc Cương.