Bên ngoài thông đạo của sân bay, dưới ánh mắt của vô số người, Quý Hồng lắc cái mông đi đến trước người Bùi Đông Lai, nàng khoác vào tay Bùi Đông Lai, giọng nói nũng nịu, khi nói còn lắc lắc cặp bánh bao cạ cạ vào tay của Bùi Đông Lai.
"Bá!"
Nghe được Quý Hồng nói như thế thì mọi người xung quanh đều đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, mọi người muốn biết Bùi Đông Lai có chỗ gì hơn người mà có thể làm cho một vưu vật như Quý Hồng tức giận.
"Ách..."
Mặc dù Bùi Đông Lai sớm đã thích ứng với việc bị Quý Hồng khiêu khích nhưng mà hắn không nghĩ đến ở trước mặt nhiều người như thế mà Quý Hồng lại còn dám trêu chọc, vẻ mặt hắn đơ như cây cơ, sau đó không nói nhiều lời mà nắm lấy tay Quý Hồng, 36 kế chuồn là thượng sách.
"Khanh khách..."
Chạy ra bên ngoài, Quý Hồng nở ra nụ cười phóng đãng, lúc này bị Bùi Đông Lai kéo ra thì nàng đã không nhịn được mà muốn cười to, nhưng mà lại cảm thấy được vất vả lắm mới chiếm được tiện nghi của Bùi Đông Lai cho nên nàng liền im lặng, đợi cho lúc ra bên ngoài này thì nàng không nhịn được mà cười to lên.
- Yêu tinh, khiêu khích, quả thầ là khiêu khích mà.
Nhìn bộ dạng phóng đãng của Quý Hồng thì Bùi Đông Lai quẳng ra một con ngoan thoại nhưng trong lòng thầm biết đối với sự uy hiếp của mình thì Quý Hồng không coi ra gì. Quý Hồng giống như yêu tinh, khiến cho dục hỏa của hắn đang dần dần bốc lên.
Giống như xác minh suy đoán của Bùi Đông Lai, Quý Hồng chẳng những không cảm thấy sợ hãi còn hữu ý vô ý đem thân mình để sát vào Bùi Đông Lai, đem 2 quả cầu thịt đập vào mí mắt của Bùi Đông Lai, thổi ra một ngụm hương khí:
- Đến a, cậu có bản lĩnh thì đến a.
"—— "
Khóe miệng Bùi Đông Lai run lên, có cảm giác muốn đem Quý Hồng tử hình ngay tại chỗ nhưng cuối cùng lại biết điều xoay người, đi ra chỗ đậu xe.
Nhìn bóng lưng Bùi Đông Lai rời đi, Quý Hồng nở ra nụ cười, không có cảm giác phóng đãng mà tràn đầy hạnh phúc, nàng không ngờ Bùi Đông Lai lại có thể đích thân đến đón nàng.
- Lão bản thân ái, sự việc so với tưởng tượng của chúng ta thì còn thuận lợi hơn, không nghĩ tới đến vương bát đản, vong ân bội nghĩa Diệp Cấm kia nhanh như thế đã bị bắt đi.
Lên xe, Quý Hồng không có tiếp tục đùa giỡn nữa mà là nói đến chính sự, khi nhắc tới Diệp Cấm thì nàng hiện ra vẻ hả lòng hả dạ, đồng thời trong lòng có chút nghi ngờ.
Ở nàng xem ra, dựa theo bố cục của Bùi Đông Lai, có thể đem Tần gia, Tiêu gia thậm chí là Bạch gia vào ván cờ, lợi dụng chứng cớ Diệp Tranh Vanh cấu kết thế lực cảnh ngoại, lợi dụng việc Diệp Cấm lợi dùng cường quyền để che đầy việc này, để chèn ép Diệp gia nhưng mà muốn xóa bỏ Diệp Cấm thì cũng không dễ.
Mà hiện giờ, Diệp Cấm chẳng những bị đáng rớt, hơn nữa tốc độ quả thật nhanh như tia chớp, điều này làm cho nàng có thể không kinh ngạc sao?
- Vốn dựa vào kế hoạch của chúng ta thì Tần gia, Tiêu gia sẽ ra trận, đến lúc thích hợp thì Bạch gia sẽ cho thêm nắm lửa, bất quá bởi vì xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nên bọn hắn đều đồng loạt ra tay, Diệp gia chống đỡ không được.
Bùi Đông Lai giải thích nói.
- Chuyện gì ngoài ý muốn?
Vẻ mặt Quý Hồng tỏ ra tò mò, hỏi.
- Biết Tịch gia không?
Bùi Đông Lai hỏi một đằng, trả lời một nẻo.
- Tịch gia?
Trong lòng Quý Hồng vừa động:
- Là người nắm tài phiệt của cả Giang Chiết cùng liên minh Hoa Hạ, Tịch gia sao?
- Ừh.
Mắt thấy Quý Hồng biết Tịch gia thì Bùi Đông Lai cảm thấy có chút nghi ngờ, nhưng mà nghĩ lại, Quý Hồng vì muốn trả thù Diệp Cấm nên đã tìm trăm phương ngàn kế, phát triển thế lực ở Trường Giang nên biết Tịch gia cũng là điều bình thường.
- Tại sao lại có liên quan đến Tịch gia?
- Tịch gia là đồng minh của Bạch gia, mà Tịch gia đúng là lá bài tẩy mà Qua tử để lại cho tôi.
Bùi Đông Lai châm một điếu thuốc, phun ra một ngụm khói, cười khổ nói:
- Lúc chiến tranh, gia gia của tôi đã xuất thủ cứu Tịch gia, khi đó gia chủ Tịch gia vì muốn cảm ơn nên đã lập ra tổ huấn, bất kể như thế nào thì Tịch gia tùy ý để Bùi gia sai khiến.
"Ách..."
Nghe được Bùi Đông Lai nói những lời này thì Quý Hồng cả kinh, há tó miệng, sau vài giây mới lấy lại được tinh thần, sau đó thấy được vẻ mặt Bùi Đông Lai có chút khác thường, đoán được cái gì thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, cười quyến rũ, nói:
- Lão bản thân ái, giờ đây cậu đã làm cho Diệp gia bị tổn thương nguyên khí, hơn nữa trong tay còn có Tịch gia, ngay sau trong quốc nội thì ai dám đụng vào cậu, cậu có thể bao nuôi tôi a?
Bùi Đông Lai lại cảm thấy đau dầu.
- Trên giường, trong bếp, muội muội ban ngày, thiếu nữ xinh đẹp ban đêm, đều làm ấm giường, dể đẩy ngã, muốn bao nuôi a. xem tại TruyenFull.vn
Quý Hồng liếm liếm môi, càng thêm không kiêng nể gì.
- Tứ đại gia tộc liên hợp ra tay, nguyên khí Diệp gia tổn thương, nói như vậy thì Diệp gia cũng thành thật rất nhiều, kế tiếp chúng ta sẽ động thủ với thế lực cảnh ngoại.
Đối mặt với lời khiêu khích của Quý Hồng thì Bùi Đông Lai không chỉ đau đầu mà 2 quả trứng của hắn cũng bắt đầu đau, bất quá hắn không lộ ra sơ hở, mà là bình tĩnh nói sang chuyện khác.
Lúc nãy thấy Bùi Đông Lai khi nhắc tới Bùi Vũ Phu thì có chút mất tự nhiên nên Quý Hồng mới cố ý làm như thế.
- Cho dù không có Tịch gia ra mặt, dựa theo bố cục của cậu thì sau chuyện này Diệp gia sẽ không làm gì được cậu, hiện giờ Tịch gia ra mặt, Tứ đại gia tộc cùng nhau động thủ, Diệp gia muốn ứng phó cũng đã khó rồi, tự nhiên không có tâm tư cùng tranh đấu với cậu, đích thật cũng là lúc nên động thủ với những thế lực cảnh ngoại.
Quý Hồng nghe Bùi Đông Lai nói chính sự thì giọng nói đã khôi phục lại:
- Trước mắt, thế lực cảnh ngoại đều đã tiến vào quốc nội, trong đó trừ Mafia và tổ chức Thần Võng ra thì những thế lực khác đều phái vào đây toàn là nhân viên tình báo, đều không phải là quân chủ lực.
Nghe Quý Hồng nói tình thế trước mắt thì Bùi Đông Lai không có lên tiếng cắt ngang mà chăm chú lắng nghe.
- Mafia, Thần Võng mấy ngày nay đều tăng nhân thủ, muốn tăng tốc độ xâm nhập, mà hội Tam Hợp thì tuy rằng đang chậm chạp nhưng mà tôi thấy bọn hắn đang chờ cơ hội.
Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào. Lại bổ sung nói.
- Ừh.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, đồng ý quan điểm Quý Hồng, sau khi hắn giết chết Đằng Dã, đem em trai Đằng Dã quăng vào ngục lao, khiến cho người của hội Tam Hợp cút ra khỏi Tam Hợp thì chắc chắn hội Tam Hợp sẽ không buông tha cho hắn.
- Hiện giờ, nói vậy thì toàn bộ các thế lực ngầm cũng biết chuyện Thôi gia HQ bị huyết tẩy là do cậu ở sau màn làm đạo diễn, như vậy, trừ 3 thế lực cảnh ngoại này thì những thế lực khác cũng tỏ ra kiêng kị đối với cậu, cho nên sẽ không muốn phát sinh xung đột với chúng ta, nhiều nhất chỉ là xem chừng, tìm kiếm cơ hội.
Quý Hồng lại giải thích:
- Tục ngữ nói, giết gà dọa khỉ, chỉ cần chúng ta dùng thủ đoạn lôi đình đuổi 3 thế lực này ra khỏi quốc nội thì nói vậy những thế lực khác sẽ kiêng kị chúng ta, sẽ không dám đắc tội với chúng ta, tương lai đây là một việc có ý nghĩa rất lớn đối với quốc nội.
Quý Hồng biết sân khấu trong quốc nội không phải là cực hạn đối với Bùi Đông Lai, dù sao Bùi Đông Lai cũng nói cho nàng biết là hắn phải tiêu diệt Thần Võng.
- Điều này không khó, cứ chia ra, tiêu diệt từng bộ phận là được.
Vẻ mặt Bùi Đông Lai tỏ ra hờ hững, dường như trong lòng đã có kếc hoạch.
- Đúng rồi, còn có một việc.
Thấy trong lòng Bùi Đông Lai đã có kế hoạch thì Quý Hồng không nói gì nữa, mà là lông mày nhíu lại, vẻ mặt có chút tức giận:
- Tập đoàn bị niêm phong, người ở cao tầng đều bị mang đi, vô luận là tập đoàn hay là thế lực ngầm đều bị ảnh hưởng rất lớn. Khu tam giác Trường Giang khu hoàn hảo, bên Nam Cảng thì hơi lộn xộn, xảy ra tình cảnh tranh quyền. Người phụ trách mới nhất của Thần Võng là Dracula lại mượn cơ hội lần này, âm thầm cấu kết với Từ Hoành, muốn Thần Võng cắm rễ ở Nam Cảng.
Vô luận là Dracula hay là Từ Hoành thì Bùi Đông Lai cũng không xa lạ gì.
- Tôi đang không biết đi đâu tìm sơn dương thế tội, không nghĩ lại có người muốn chịu chết nhanh như thế.
Bên tai vang lên lời nói của Quý Hồng, Bùi Đông Lai Bùi Đông Lai bóp tắt thuốc lá, nheo mắt lại, ngữ khí đột nhiên chuyển lạnh.
Sơn dương thế tội?
Quý Hồng nghe vậy, vốn là ngẩn ra, sau đó trong lòng vừa động, mơ hồ đoán được cái gì.
- Như lời của cô nói, phải giết gà dọa khỉ, nếu không thì sẽ đánh rắn động cỏ.
Mắt thấy Quý Hồng trầm mặc, Bùi Đông Lai làm ra an bài:
- Tôi đi Nam Cảng, cô phụ trách Đông Hải.
- Được.
Quý Hồng gật đầu trả lời, do dự một chút, lại nhắc nhở nói:
- Dracula là một trong tứ đại hoàng thân của Thần Võng, thực lực rất mạnh, vì muốn an toàn cho nên cậu tiếp tục chiêu mượn đao giết người.
- Có một số chuyện tốt nhất là nên dùng đao của mình.
Bùi Đông Lai lắc lắc đầu, nói:
- Hiện tại cảnh giới của tôi đã là Ám Kính đỉnh phong, bất quá lại gặp bình cảnh, vừa lúc muốn lấy Dracula làm đá mài đao!