Ánh mặt trời lên cao, tiếng bước chân vang vọng trong doanh trại làm cho bụi đất tung bay.
48 thành viên của các tiểu đội đặc chiến chạy bộ hướng về bãi bắn số 1.
5’ sau.
Trong sự chờ đợi của mấy vị đại lãi, tất cả 48 thành viên đã đi đến bãi bắn số 1 rồi dừng bước.
- Toàn bộ mọi người…. Nghiêm.
Đội trưởng của tiểu đội Lang Nha liền hô to, xoay đó xoay người hướng về mấy vị đại lão kia chạy tới:
- Báo cáo thủ trưởng, 8 chi tiểu đội đặc chiến đã có mặt, xin thủ trưởng ra lệnh.
- Thi đấu bắt đầu.
Vị đại lão kia liền trầm giọng ra lệnh, ánh mắt không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn thoáng qua Bùi Đông Lai.
Thân là nhân vật nắm quyền số 3 trong quân đội thì đối với sự kiện Ngưu Thử Sơn, đối với việc một mình Bùi Đông Lai huyết tẩy cả dong binh Seberia thì hắn rất rõ ràng.
Dưới tình hình như vậy, hắn rất chờ mong biểu hiện ngày hôm nay của Bùi Đông Lai.
- Các thành viên tham gia xạ kích thì bước ra khỏi hàng.
Tên tiểu đội trưởng của tiểu đội đặc chiến Lang Nha trở lại trước đội hình rồi rống lớn.
“Ba!”
Nói xong, 8 thành viên tham gia xạ kích liền bước lên một bước, đứng trước đội ngũ.
Trong đó, đại diện cho tiểu đội đặc chiến Mãnh Hổ là Vương Khuê, đại diện cho tiểu đội đặc chiến Tuyết Báo là Tôn Nhận, ngoài ra, 4 chi tiểu đội đặc chiến đặc chủng khác đều phái ra những tay súng bắn tỉa số 1.
Còn về phần tiểu đội đặc chiến Lang Nha và Đằng Long thì đó là Bùi Đông Lai và Diệp Thiên.
- Hải quân lục chiến bắt đầu trước, theo thứ tự tiến hành so tài.
Tên đội trưởng của tiểu đội đặc chiến Lang Nha lại ra lệnh.
- Đại diện cho hải quân lục chiến bước lên tiến hành phần thi của mình, các đội viên khác chuẩn bị sẵn sàng.
- Vâng, thủ trưởng.
Nghe được tên đội trưởng tiểu đội đặc chiến Lang Nha nói thế thì tay súng bắn tỉa đại diện cho hải quân lục chiến liền lên tiếng trả lời. Sau đó chạy về phía trước, đầu gối trái chống xuống đất, chân phải hơi đưa về phía trước rồi cầm lấy khẩu M99, một khẩu súng ngắm bán tự động, có tầm bắn xe, trọng lượng nhẹ, dễ sử dụng.
- Bia ngắm bên ngoài 200m bắt đầu di chuyển.
Mắt thấy tay súng của hải quân lục chiến đã sẵn sàng thì tham mưu trưởng của quân khu, người chịu phụ trách thi đấu hôm này là Hà Huy liền nói.
Hà Huy nói xong thi bên ngoài 200m một tấm bia có một tên cường đạo đang bắt lấy con tin xuất hiện.
Mắt thấy tấm bia kia xuất hiện thì tay súng của hải quân lục chiến liền ngắm.
Dưới ánh mặt trời, thông qua ống nhắm thì hắn cảm thấy có điều gì không đúng lắm, nhưng mà cuối cùng vẫn quyết đoán bóp cò.
Hiển nhiên, hắn biết tấm bia cách mình 200m là phần thi đơn giản nhất, nếu hắn nhắm cả nửa ngày rồi bắn thì cũng đừng nên tham gia vào trận đấu nữa.
“Đoàng”
Tiếng súng vang lên, viên đại bay ra khỉ nóng, bắn vào tấm bia phía trước.
Nhưng mà…
Viên đạn không bắn trúng tên cường đạo trên tấm bia mà là trúng đầu của con tin.
“Ách?”
Thấy một màn như vậy thì tất cả thành viên của các tiểu đội đặc chủng đều ngẩn ra.
Thân là thành viên tham gia vào lần Đại Bỉ Võ lần này thì bọn hắn chính là những thanh quân đao, có thể nói không chút khoa trương chút nào, bọn hắn là những tay súng bắn tỉa xuất sắc nhất.
Cho nên, khi thấy tay súng của hải quân lục chiến bắn sai thì bọn hắn liền kinh ngạc.
So với bọn hắn thì tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến lại hoàn toàn bị sợ ngây người. Hắn mở to hai 2 mắt, nhìn chằm chằm vào mô hình cách đó 200m, dường như hắn không thể tin nổi bản thân mình đã bắn trúng đầu con tin.
- Người tiếp theo.
Hà Huy thấy tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến hoàn toàn ngây người đứng sững sờ tại chỗ thì liền mở miệng.
“Lộp bộp”
Vẻ mặt của tay súng bắn tỉa hải quân lục chiến thống khổ nhìn vào Hà Huy mà các chiến hữu của hắn thì tỏ ra khiếp sợ nhìn về phía hắn, dường như bọn họ không thể tin rằng người mà mình tin tưởng nhất lại có thể kết thúc trận đấu nhanh như vậy.
- Báo…báo cáo thủ trưởng.
Tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến lấy hết dũng khí hô.
- Thiếu úy, mời nói.
Vẻ mặt Hà Huy không chút thay đổi, nói.
- Súng của tôi có vấn đề.
Tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến mở miệng.
- Sớm đã biết là có vấn đề mà còn bắn sao?
Hà Huy lạnh lùng nói:
- Lui xuống.
- Vâng, thủ trưởng.
Nghe được mệnh lệnh của Hà Huy thì tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến liền biệt khuất buông súng xuống, sau đó chạy về lại đội ngũ của mình.
Nhưng mà.
Biệt khuất thì biệt khuất nhưng hắn cũng biết hối hận, hội hận vì mình đã quá sơ ý, trước khi bắn đã không kiểm tra súng, đợi cho sau khi bắn xong rồi mới biết súng có vấn đề.
Mà theo lời của Hà Huy nói thì bên trên đã cố ý xếp một khẩu súng chưa được kiểm tra vào.
- Thành viên của tiểu đội đặc chủng Hắc Cốc tiến lên bắn.
Mắt thấy tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến bước về đội ngũ thì Hà Huy lên tiếng.
- Vâng, thủ trưởng.
Tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc trả lời, sau đó chạy đến trước chỗ để súng rồi cầm lấy súng.
Lúc này đây, tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc không có cầm súng nhắm bắn liền mà hắn cẩn thận kiểm tra súng một phen, hơn nữa còn tiến hành động tác nhắm bắn nữa.
- Trung úy, chuẩn bị xong chưa?
Ước chừng 10s sau, Hà Huy trầm giọng hỏi.
- Báo cáo thủ trưởng, đã chuẩn bị xong.
- Mô hình bên ngoài 200m di chuyển.
Giọng nói Hà Huy vang lên, bên ngoài 200m mô hình cường đạo bắt cóc con tin đã xuất hiện. Tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc không có bắn liền mà là âm thầm tính toán đường đi của viên đạn.
“Đoàng”
Vài giây sau, tiếng súng vang lên, viên đại đã bắn thẳng vào tên đầu tên cường đại trên mô hình.
Thấy một màn như vậy thì tất cả thành viên của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc âm thầm thở ra, mà thành viên của của hải quân lục chiến lại ỉu xìu.
- Bên ngoài 400m phát hiện được quân địch.
Mắt thấy tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc bắn trúng thì Hà Huy lại mở miệng.
Hắn vừa dứt bên, bên ngoài 400 đã xuất hiện mô hình địch nhân.
Tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc liền ngồi xuống, nhắm bắn.
“ Đoàng!”
Tiếng súng lại vang lên.
Một phát trúng đầu.
- Bên ngoài 800m mô hình người điểu khiển máy bay trực thăng xuất hiện.
Không đợi cho tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc lấy hơi, giọng nói của Hà Huy lại vang lên.
Tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc liền nằm xuống, tiếng hành nhắm.
Vài giây sau, tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến hắc Cốc liền nhíu mày, hắn nắm một nắm cát lên rồi thả xuống.
Chờ cho cát rơi xuống hết thì hắn lại cầm súng lên, bắt đầu nhắm bắn.
“ Đoàng!”
Vài giây sau, tiếng súng lại vang lên.
Nhưng mà.
Lúc này đây, hắn không bắn trúng mục tiêu.
Thấy một màn như vậy thì hắn liền buông súng xuống, không đợi Hà Huy mở miệng đã chủ động chạy về đội ngũ của mình.
Đưa mắt nhìn tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc trở lại đội ngũ, vẻ mặt Diệp Thiên khinh thường, ánh mắt khẽ liếc qua nhìn Bùi Đông Lai.
Thấy được ánh mắt khiêu khích của Diệp Thiên thì Bùi Đông Lai cũng không để ý đến mà là nhìn vào các tuyển thủ khác chuẩn bị lên bắn.
Sau đó, 2 gã thành viên của tiểu đội đặc chiến khác đều lên bắn nhưng mà bọn hắn cũng giống với tay súng bắn tỉa của tiểu đội đặc chiến Hắc Cốc cũng không bắn được mô hình máy bay ở ngoài 800m.
- Tiểu đội đặc chiến Hắc Báo.
Nghe được Hà Huy kêu tên thì Tôn Nhận có chút hưng phấn, sau đó hắn lấy lại bình tĩnh rồi bước lên điểm bắn.
Giống như những thành viên trước đó, Tôn Nhận cũng kiểm tra súng một phen sau đó mới bắt đầu nhắm bắn.
So sánh với vài người thi trước đó thì thời gian Tôn Nhận hoàn thành xong bài bắn ở bên ngoài 200m, 400m tương đối ngắn hơn nhiều, có thể nói là thuật bắn súng nhất lưu.
Không chỉ như thế, đối với phần thi mô hình lái trực thăng ở bên ngoài 800m thì Tôn Nhận cũng đã thuận lợi vượt qua, hơn nữa còn là một súng bạo đầu.
- Mô hình xe Tank bên ngoài 1200m, tốc độ 60km/h.
Giống như đã dự liệu được Tôn Nhận sẽ vượt qua được những bài thi đó, trên mặt Hà Huy cũng không có lộ ra vẻ kinh ngạc mà là hô to.
Hà Huy vừa hô lên thì bên ngoài cách 1200m đã xuất hiện mô hình một chiếc xe Tank chạy nhanh với vận tốc 60km/h.
Sau đó vì muốn xác định hướng gió nên Tôn Nhận cũng nắm lên một nắm cát rồi bỏ xuống, 10s đó mới nhắm bắn.
“Đoàng!”
Viên đạn bay ra khỏi nòng nhưng mà không bắn trúng mục tiêu.
- Haizz…
Tôn Nhận nhịn không được mà nhắm mắt thở dài. Lần Đại Bỉ Võ trước đó thì hắn cũng không có bắn trúng mô hình xe Tank, do đó mà đã bại trong tay của Diệp Thiên, đứng ở vị trí thứ 2.
Trong một năm qua, hắn đã luyện bắn súng, chủ yếu là bắn vào mô hình xe Tank, lúc tập luyện đó thì xác suất của hắn là 8/10.
Mà hôm nay, hắn không có bắn trúng mục tiêu, trừ thiếu may mắn ra thì quan trọng hơn là bởi vì viên đạn.
Ở môn xạ kích lần trước thì Tôn Nhận là người giành chức á quân còn trong cách đấu Vương Khuê là người giành chức á quân. Luận về thực lực bắn súng thì Vương Khuê còn kém hơn Tôn Nhận.
Nhưng mà.
Hắn cũng thuận lợi mà vượt qua bài thi mô mình máy bay trực thăng ở bên ngoài 800m nhưng lại dừng bước ở mô hình xe Tank bên ngoài 1200m.
- Tiểu đội đặc chiến Lang Nha.
Mắt thấy Vương Khuê bỏ xuống súng, trở về đội ngũ thì Hà Huy lại mở miệng, đồng thời ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía người được xưng là đặc chủng binh vương Diệp Thiên.
- Báo cáo thủ trưởng.
Nghe được Hà Huy gọi thì Diệp Thiên cũng không có bước lên chỗ bắn mà là đứng ngay tại chỗ.
- Thiếu úy, mời nói.
Trong lòng Hà Huy vừa động, dường như đoán được Diệp Thiên muốn làm cái gì.
- Đối với tôi mà nói thì 3 bài thi đầu đã không còn ý nghĩa gì.
Vẻ mặt Diệp Thiên cao ngạo:
- Tôi muốn trực tiếp vào bài thi thứ 4, 1200m bên ngoài mô hình xe Tank, xin thủ trưởng phê chuẩn.
Nghe được Diệp Thiên nói như thế thì Hà Huy không khoi nao nao, sau đó hắn đem ánh mắt nhìn về phía mấy vị đại lão kia.
- Thượng úy, tôi phê chuẩn ý kiến của cậu.
Mắt thấy vị đại lão kia gật đầu, Hà Huy trầm giọng nói.
- Cảm ơn thủ trưởng.
Diệp Thiên mỉm cười bước lên phía trước, đồng thời ánh mắt khẽ liếc về phía Bùi Đông Lai tràn đầy vẻ khinh miệt.
Như muốn nói: “Tiểu tử, tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là thần súng.!"