Mục lục
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

8h sáng, một chiếc Mercedes-Benz S600 chạy ra khỏi khu nhà giàu Côn Ngọc Sơn, Bùi Đông Lai ngồi ở vị trí lái xe còn Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na ngồi ở sau.

- Tại sao bọn hắn lại giống như Âm Hồn Bất Tán rứa?

Thông qua kính phản quang, thấy được chiếc Buick ở phía sau thì Hạ Y Na tỏ ra tức giận, nàng đã biết chuyện Bùi Đông Lai bị đặc công theo dõi, ở nàng xem ra, những người đặc công này cũng đã quá phận rồi, ngay cả khi Bùi Đông Lai muốn đi tảo mộ thì cũng giám thị.

Không riêng gì Hạ Y Na cảm thấy được bất mãn mà ngay cả Tần Đông Tuyết cũng là nhíu mày, nàng biết lần này Bùi Đông Lai trở về Đông Bắc là muốn tảo mộ, hơn nữa Bùi Đông Lai lại muốn xây một ngôi mộ cho Bùi Vũ Phu, đối với Bùi Đông Lai thì chuyện này rất quan trọng.

- Nếu như bọn hắn không đi thì trò chơi lần này sẽ không có thú vị gì cả.

Vị trí lái xe, Bùi Đông Lai không hờn không giận nói, lúc nói thì hắn nở ra nụ cười nhưng mà bên trong nụ cười lại có hàn ý.

Cảm nhận được hàn ý trong nụ cười của Bùi Đông Lai thì mặc dù Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na đã biết được kế hoạch của Bùi Đông Lai, nhưng mà 2 người họ hiểu được lúc này tâm tình của Bùi Đông Lai đang rất khó chịu. Có người nào muốn lúc mình đi tảo mộ cho các trưởng bối mà bên cạnh có người giám thị không?

10 sau, Bùi Đông Lai lái xe đến sân bay Yên Kinh.

Lôi Đại Bằng sớm đã đứng đây đợi, thấy Bùi Đông Lai đến thì vội vàng bước lên:

- Bùi tổng, máy bay đã chuẩn bị xong, 40" nữa thì sẽ cất cánh.

- Vất vả cho ông rồi Lôi quản lý.

Bùi Đông Lai gật đầu rồi đem chìa khóa xe đưa cho Lôi Đại Bằng.

- Bùi đổng nói quá lời rồi, đây là việc mà tôi phải làm.

Lôi Đại Bằng cầm lấy chìa khóa xe rồi vội vàng lắc đầu.

Lôi Đại Bằng vừa dứt lời, không đợi Bùi Đông Lai nói gì thêm thì chiếc Buick đã ngừng lại ở cách đó không xa. Long Ngũ cùng 5 tên đặc công bước xuống xe, đi tới Bùi Đông Lai, bọn hắn không cần che dấu, mà quang minh chính đại đi sát theo Bùi Đông Lai đến núi Đại Hưng An ở Gia Cách Đạt Kỳ.

- Lôi quản lý, ông về trước đi, có việc gì thì tôi sẽ liên hệ với ông.

Bùi Đông Lai thấy thế, ý bảo Lôi Đại Bằng rời đi.

- Vâng, Bùi tông.

Lôi Đại Bằng liền gật đầu, sau đó mở xe, đi vào ô tô, khởi động ô tô rời đi.

- Bùi tiên sinh, nghe nói cậu muốn đi núi Đại Hưng An để thăm mộ, vì đảm bảo an toàn của cậu và người thân bên cậu, nên tôi và đồng nghiệp của tôi sẽ đi theo cậu.

Long Ngũ đi đến trước người Bùi Đông Lai, hành văn gãy gọn, nói:

- Nói cách khác, chúng tôi sẽ ngồi máy bay của cậu.

- Không cần vấn đề, bất quá chớ quên trả tiền vé máy bay.

Từ sâu trong lòng thì Bùi Đông Lai không muốn để cho đám người Long Ngũ đi theo mình, nhưng mà hắn cũng biết nếu như đám người Long Ngũ này không đi theo thì trò chơi này sẽ không trở nên hoàn hảo. Vì thế hắn liền nén giận, lúc nghe Long Ngũ muốn ngồi chung máy bay của hắn thì hắn cố ý đùa giỡn một phen.

"Ách..."

Có lẽ thật không ngờ Bùi Đông Lai sẽ nói như vậy, 5 người Long Ngũ đều ngẩn ra, sau đó một gã đặc công không nhịn được mà nói:

- Chúng tôi vì bảo vệ cậu nên mới đi theo, tại sao lại bắt chúng tôi trả tiền vé máy bay?

- Không cần làm kỹ nữ còn lập đền thờ.

Mắt thấy tên đặc công kia không muốn thì giọng nói Bùi Đông Lai chuyển lạnh.

- Gặp qua nhiều người, nhưng chưa thấy ai xấu hổ như những người này, thật sự là làm mất mặt đặc công của quốc gia.

Mắt thấy Bùi Đông Lai phát hoả thì Hạ Y Na cũng mắng lên.

Dường như nhận ra Bùi Đông Lai đã tức giận, không đợi tên đặc công kia nói cái gì nữa, Long Ngũ dùng ánh mắt ý bảo tên kia đồng sự câm miệng, sau đó nhìn Bùi Đông Lai, nói: Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Xin Bùi tiên sinh yên tâm, lộ phí của đoạn đường này thì chúng tôi sẽ tính.

Bùi Đông Lai không nói gì thêm mà xoay người đi vào.

40" sau, Bùi Đông Lai mang theo Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na cùng 5 tên đặc công vào máy bay, rời khỏi Yên Kinh, đi đến núi Đại Hưng An Gia Cách Đạt Kỳ.

Cùng lúc đó, tin tức này đã dùng tốc độ khủng khiếp mà truyền khắp đại giang nam bắc.

Sau khi Bùi Đông Lai rời khỏi Yên Kinh khoảng 3 tiếng thì một chiếc Maybach dưới sự hộ tống của 2 chiếc Audi Q7 chạy đến sân bay Yên Kinh.

Bước xuống xe, Nạp Lan Minh Châu cười nói:

- Tử sĩ của Thôi gia đã lên đường, chậm nhất là chạng vạng tối nay sẽ đến Đại Hưng An Gia Cách Đạt Kỳ. Em đã cho Tiểu Hiên qua bên kia chờ, mặc khác dựa vào tin tức mà Gia Cách Đạt Kỳ bên kia truyền đến thì Bùi Đông Lai đã mang theo Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na cùng 5 tên đặc công kia đã đến nơi.

Hả?

Biết được Tần Đông Tuyết cũng đi thì chân mày Diệp Tranh Vanh nhíu lại, hơi trầm ngâm rồi nói:

- Nói cho thủ lĩnh của tử sĩ Thôi gia, không nên động vào Tần Đông Tuyết.

- Đợi tối nay gặp mặt thì chúng ta nói tiếp, thời gian vẫn còn nhiều mà.

Mặc dù Nạp Lan Minh Châu vô cùng căm hận Tần Đông Tuyết, nhưng mà nàng cũng biết Tần Đông Tuyết là người trong hoàng thân quốc thích, là người nàng không có khả năng động vào, cho nên nàng chỉ đành phải chôn phần hận ý này vào trong lòng.

- Ta muốn Tần Đông Tuyết thủ tiết cả đời.

Diệp Tranh Vanh cười lạnh một tiếng.

- Tần Đông Tuyết a Tần Đông Tuyết, hiện giờ ta đã trở thành nữ nhân của Diệp thiếu, ta có nên cảm ơn cô không đây?

Nhận thấy được giọng nói Diệp Tranh Vanh toát ra vẻ hận ý thì trong lòng Nạp Lan Minh Châu liền như nở hoa, nàng không nói gì theo mà kéo Diệp Tranh Vanh, ở dưới sự bảo vệ của đám bảo tiêu mà đi vào.

12h.

Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu ngồi trên máy bay tư nhân của Nạp Lan gia rời khỏi Yên Kinh.

Cùng lúc đó, một chiếc máy bay bay từ Yên Kinh đến Đông Hải, đáp xuống sân bay Phổ Đông Đông Hải.

Sau khi máy bay dừng lại thì 28 người trong tổ kiểm tra trong đó có mẹ của Diệp Tranh Vanh là Từ Lệ bước xuống máy bay, ở bên ngoài nhân vật số 2 của Đông Hải cùng với các vị đại lão ở Đông Hải đã đứng đợi, thấy mọi người đi xuống thì vội vàng bước lên chào đón.

Song phương hàn huyên đơn giản rồi đi vào xe buýt, rời khỏi sân bay, đến khách một khách sạn để tẩy trần.

Sau khi đến khách sạn thì đám người Từ Lệ vào trở về phòng, tắm rửa thay đồ, sau đó 1 tiếng thì bắt đầu tham gia bữa tiệc trưa.

Bữa tiệc trưa, nhân vật số 1 của Đông Hải cũng có mặt, tỏ vẻ hoan nghênh và tỏ ra toàn lực phối hợp với lần đến đây lần này của đám người Từ Lệ.

2h30, bữa tiệc trưa kết thúc, nhân vật số 2 của Đông Hải tự mình tiếp khách, cùng với những thành viên của nhóm người Từ Lệ, đi đến dưới lầu tổng bộ tập đoàn Đông Hải.

Không có hoa tươi, không có tiếng vỗ tay, cũng không có biểu ngữ.

Đối mặt với sự xuất hiện của những vị đại lão trong ban kiểm tra này thì cao tầng tập đoàn Đông Hải không có cử hành nghi thức chào đón.

Điều này làm cho nhân vật số 2 của Đông Hải tỏ ra vô cùng khó chịu, còn nhóm người trong tổ kiểm trả thì tỏ ra căm tức.

Tức giận rất nhiều, thân là phó tổ trưởng của tổ kiểm trả thì Từ Lệ liền mang theo người hùng hùng hổ hổ đi lên tầng cao nhất của tập đoàn Đông Hải.

- Thật xin lỗi chư vị lãnh đạo, bởi vì chính sách của mặt trên là kêu gọi mọi người không tiêu xài phung phí, xa hoa nên chúng tôi không thể tổ chức nghênh đón chư vị, mong rằng các vị lãnh đạo rộng lượng bỏ qua.

Đợi đám người Từ Lệ lên tầng cao nhất, thì Liễu Nguyệt xuất hiện ở trước mặt mọi người, trên mặt tỏ ra ý xin lỗi.

- Dựa vào văn kiện của mặt trên thì chúng tôi nghi ngờ tập đoàn Đông Hải tiến hành rửa tiền phi pháp, vì vậy XXX mới thành lập tổ kiểm tra, để tiến hành điều tra tập đoàn Đông Hải.

Nghe được Liễu Nguyệt nói như thế thì thân là phó tổ trưởng tổ kiểm tra, Từ Lệ lạnh giọng nói:

- Tôi là phó tổ trưởng của tổ kiểm tra tên là Từ Lệ, lập tức để cho chủ tịch cùng tổng tài của tập đoàn Đông Hải đến gặp chúng tôi.

- Thật có lỗi lãnh đạo, Bùi đổng và Quý đổng không có ở đây.

Liễu Nguyệt nói xong cùng không có giải thích gì thêm:

- Trước mặt, mọi chuyện lớn nhỏ trong tập đoàn đều do tôi phụ trách, tôi đại biểu cho tập đoan cam đoan với các vị sẽ toàn lực phối hợp công tác của các vị lãnh đạo.

- Quý Hồng đi đâu rồi?

Thân là vợ của Diệp Cấm thì Từ Lệ biết được Quý Hồng là con tư sinh của Diệp Cấm, hơn nữa nàng còn hận thấu xương Quý Hồng, lúc này nghe Liễu Nguyệt nói Quý Hồng đã rời khỏi thì nàng nhíu mày, hỏi.

- Thật có lỗi lãnh đạo, tôi cũng không biết Quý tổng đi đâu, hơn nữa gọi điện cho nàng cũng không được.

Liễu Nguyệt lắc lắc đầu nhưng tâm lại như gương sáng, tối hôm qua thì Quý Hồng đã rời khỏi Đông Hải, nói chính xác là đã rời khỏi TQ.


Đi theo nàng cùng rời đi còn có một người.


Trung Hoa đệ nhất kiếm.


Cô Độc Phong Ảnh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK