Mục lục
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc 8h sánh, mặt trời đỏ đã dâng lên đỉnh núi, ánh sáng rực rỡ tỏa xuống ở trong sơn cốc, mang cho sơn cốc mùa đông một tia ấm áp.

“Vù…Vù”

Một chiếc máy bay trực thăng từ phương xa bay đến như bay, cánh quạt xoay tròn phát ra thanh âm đánh vỡ sự im lặng của sơn cốc.

Một lát sau, chiếc trực thăng đỗ xuống ở một bãi đất trống bên cạnh sơn cốc, lấy Bùi Đông Lai dẫn đầu, những thành viên của tiểu đội đặc chiến Đằng Long theo thứ tự từ trên trực thăng nhảy xuống.

Dưới ánh mặt trời, trên mặt của bọn hắn trát đầy nước sơn, đỉnh đầu đội mũ sắt màu xanh biếc, trên người cũng là quần áo mô phỏng y phục tác chiến màu xanh biếc, bên trong mặc áo chống đạn, trong tay đều mang theo vũ khí.

Dựa theo yêu cầu của Bùi Đông Lai, các thành viên của đội đặc chiến Đằng Long đều mang theo gấp ba số đạn cao su và thức ăn.

Sau khi biết được điểm này, phi công lái chiếc trực thăng đưa bọn hắn đến sơn cốc tổ chức Đại Bỉ Võ đều cảm thấy hết sức ngạc nhiên.

Trong mắt hắn, dựa theo quy định và an bài của trận đấu, tiểu đội đặc chiến Đằng Long phải trong thời gian ngắn nhất xuyên qua 30km núi rừng, mà theo như chuẩn bị của đám người Bùi Đông Lai thì có lẽ đã tính toán đánh lâu dài.

- Cái cửa sơn cốc phía trước kia chính là địa phương diễn tập trận đấu lần này của các đồng chí.

Sau khi hạ phi cơ, những binh lính tổ chức Đại Bỉ Võ chỉ về một cái sơn cốc rộng khoảng 1 km dài đến 30 km kia, nói.

- Các cậu cần xuyên qua sơn cốc, sau đó sẽ đến một chỗ khác của sơn cốc. nơi đó sẽ có chiến hữu của tôi đang chờ các cậu, chúc các cậu may mắn.

- Cám ơn.

Nghe được lời nói của người này, Bùi Đông Lai cúi chào, cảm ơn.

Đối phương hoàn lễ một cái, sau đó liền xoay người vào trong cabin, lái trực thăng rời đi.

Đưa mắt nhìn chiếc trực thăng rời đi, ánh mắt của Bùi Đông lai đảo qua trên người các chiến hữu, sau đó đưa nắm tay của mình đặt ở trước ngực.

5 tên đội viên của đội đặc chiến Đằng Long thấy thế cũng giơ nắm tay của mình lên đặt trước ngực như Bùi Đông Lai.

Không nói tiếng nào.

Ngay sau đó.

6 nắm tay va đụng vào nhau.

Bọn hắn dùng loại phương thức không tiếng động này để cỗ vũ lẫn nhau.

Thu tay lại, Bùi Đông Lai là người làm công tác tình báo cho nên hắn liền xoay người rời đi.

- Đông Lai!

Ngũ Cương thốt lên một tiếng gọi Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai dừng bước, xoay người lại.

- Cẩn thận.

Ánh mắt của 5 người Ngũ Cương phức tạp nhìn Bùi Đông Lai, dựa theo kế hoạch của bọn họ, để cho Bùi Đông Lai làm tình báo đi điều tra rõ ràng tình hình phía trước, sau đó thông tri qua vô tuyến cho bọn hắn. Bọn hắn sẽ tiến lên phía sau.

Kể từ đó, tính nguy hiểm của Bùi Đông Lai là lớn nhất, tương đương với Diệp Thiên đi một mình.

Nhìn thấy được ánh mắt lo lắng của các chiến hữu, Bùi Đông Lai cười cười, giống như một con báo săn, trực tiếp đi vào sơn cốc.

Bởi vì trong sơn cốc được mặt trời chiếu sáng nên toàn bộ cây cối trong sơn cóc đều có cành lá rậm rạp, có những bụi cỏ ước chừng cao bằng nửa thân người. Là một nơi thích hợp để che dấu hành tung.

Đối với Bùi Đông Lai mà nói, trước đây thì hắn đã lớn lên ở núi Đại Hưng An to lớn ở Đông Bắc, không ít lần đi theo Qua tử đi vào rừng săn thú, đối với việc đi lại ở trong núi rừng, ngụy trang đã hết sức quen thuộc, thêm vào đó hắn có được các kỹ năng chiến đấu ở núi rừng của Tiêu Phi, sau khi tiến vào núi rừng quả thực chính là như cá gặp nước, chẳng những che giấu cực kỳ hoàn mỹ, hơn nữa tốc độ của hắn vô cùng mau lẹ.

Trong gian phòng hội nghị của quân ủy.

Vị đại lão của quân đội và đám người Diệp Cô Thành, Trần Quốc Đào đã sớm ngồi ở trước màn hình lớn, thông qua vệ tinh quân dụng để quay lại hình ảnh, quan sát trận đấu này.

Trong đó, bởi vì vị đại lão của quân đội kia đã truyền đạt mệnh lệnh, hình ảnh chỉ tập trung vào trên người Bùi Đông Lai, đồng thời bên cạnh đó còn có mấy điểm sảng nhỏ, chính là tọa độ cụ thể của các thành viên đội dự bị Long Nha và đội viên của đội đặc chiến Đằng Long.

Kể từ đó, chẳng nhưng các lão đại có thể quan sát được Bùi Đông Lai biểu diễn mà còn có thể thông qua hình ảnh nhỏ để nắm giữ thế cục tổng thể.

- Tiểu tử này cũng quá quen thuộc đối với tác chiến trong núi rừng a?

Mắt thấy Bùi Đông lai tiến vào trong núi rừng thì trở nên nhẹ nhàng như là trở về nhà mình vậy thì vị lão đại của quân đội không nhin được mà cảm thán một câu.

Bên tai vang lên tiếng cảm thán của vị lão đại quân đội kia, đám người Diệp Cô Thành và Trần Quốc Đào không hề hé răng, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Bùi Đông Lai ở trên màn hình, đồng thời thông qua màn hình nhỏ mà phát hiện tiểu đội đặc chiến Đằng Long bên này lấy Bùi Đông Lai làm thám báo tiên phong, những đội viên khác và Bùi Đông Lai thủy chung vẫn duy trì khoảng cách an toàn là một ngàn bước.

Đội dự bị Long Nha bên kia thì chia thành hai phòng tuyến, mỗi bên chia ra 4 người.

Trong đó ở đạo phòng tuyến phía trước kia thì 2 gã thành viên của đội dự bị Long Nha thì đảm đương nhiệm vụ tình báo, 8 người khác thì ngụy trang đan chéo, cách nhau một trăm bước nhỏ, gần như là đã phong tỏa trọn hết sơn cốc.

Mà đạo phòng tuyến phía sau kia thì lại sát vào chỗ cửa sơn cốc, kể từ đó, cho dù là đám người Bùi Đông Lai có thuận lợi thông qua đạo thiên la địa võng thứ nhất. Cũng rất khó để thông qua đạo thứ hai.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Không biết qua bao lâu, ở trong lúc các vị lão nhân đang nhìn chăm chú, Bùi Đông Lai đang chạy như điên ở trong rừng bỗng nhiên dừng bước, ngã ngồi xuống đất, ánh mắt cảnh giác nhìn về bốn phía.

Sau đó…Hắn có thể thấy dược rất rõ ràng ba đường dây nhỏ mà mắt thường rất khó nhìn thấy được che dấu ở trong bụi cỏ.

- Ngũ Cương.

- Ngũ Cương thu được, mời nói.

- XXX có địa lôi, xong.

- Nghe rõ, xong.

Báo cáo chi tiết tình huống cho Ngũ Cương xong, Bùi Đông Lai thay đổi tuyến đường, hướng về phương hướng 1h tiến về phía trước.

- Tiểu Diệp, xem ra trình độ chôn địa lôi của bọn nhóc kia cần phải được đề cao rồi.

Thấy một màn như vậy, vì lão đại quân đội kia trêu ghẹo nói.

Diệp Cô Thành trầm mặc như trước.

Mấy phút đồng hồ sau, thân ảnh của Bùi Đông Lai lại ngừng lại.

Hắn cẩn thận ngồi xuống đất, cẩn thận nhìn xung quanh một chút, sau đó tiến lên vài bước, dùng chủy thủy chậm rãi đào lên một quả khiêu lôi(*).

(*) Quả khiêu lôi này được chon ở dưới đất, khi giậm phải thì nó bật lên, nắp ở trên quả khiêu lôi này bắn xoáy thẳng lên phía trên rồi nổ. Cái này nếu ai coi film Mỹ nhiều thì đã thấy.

Kết cấu của khiêu lôi rất chặt chẽ, sức nặng nhẹ, cấu tạo đơn giản, bố trí giản tiện, có thể bố trí riêng lẻ hoặc xâu chuỗi thành một đám, là một loại địa lôi rất khó dỡ bỏ, sẽ không nổ mạnh khi địch nhân bước lên, nhưng mà khi sức nặng dời đi nó mới nổ mạnh, cách mặt đất ước chừng 3 thước Anh, có thể đồng thời phóng ra 2000 phương hướng, sẽ phá hư trong phạm vi năm mươi bước của con ngựa, gần như không có góc chết.

Bởi vì chỉ là diễn tập nên Bùi Đông Lai chỉ đào ra được một quả khiêu lôi diễn tập. Một khi kíp nổ bị kích hoạt, sẽ không phun ra mảnh nhỏ, nhưng mà sẽ làm cho người bị nổ trực tiếp rời khỏi diễn tập.

Sau khi đào được một quả khiêu lôi ra, Bùi Đông Lai cũng không có nóng nòng dở bỏ, mà là kiểm tra xung quanh một chút. Cuối cùng liền phát hiện ra viên khiêu lôi này không phải là được bố trí riêng lẻ, mà là có chính viên khiêu lôi khác xâu chuỗi với nhau.

Suy nghĩ một lát, Bùi Đông lai cũng không có lập tực đem tình hình một đám khiêu lôi được bố trí nói lại cho đám người Ngũ Cương, bởi vì hắn đã phát hiện địa thế hai bên vị trí phát hiện ra khiêu lôi tương đối cao, nếu không dỡ bỏ được, tạm không nói đến việc chính hắn có thể đi qua mà không bị phát hiện hay không mà đám người Ngũ Cương đến sau đi qua bãi đất trống chắc chắn sẽ bị phát hiện, do đó tạo thành nguy hiểm.

Sau đó, dưới sự chú ý của vị lão đạo, Bùi Đông Lai liền giống như chơi đùa với đám đồ chơi vậy, cực kỳ thuần thục dỡ bỏ toàn bộ 10 quả lôi khiêu.

- Tiểu Diệp, tiểu tử này trước khi tiến vào đội đặc chủng Đằng Long đã từng vào quân đội sao?

Mắt thấy Bùi Đông Lai dỡ bỏ lôi khiêu với tốc độ cực nhanh, vị lão đại của quân đội kia không nhịn được hỏi.

- Báo cáo thủ trưởng, không có.

Mặt của Diệp Cô Thành không chút thay đổi đưa ra câu trả lời, ở chỗ sâu bên trong con ngươi lại hiện lên một tia quang mang kỳ dị.

- Vậy thì thật kỳ quái. Theo ta được biết, Bùi Vũ Phu chính là người luyện võ, cũng không biết loại đồ chơi này, hắn không thể dạy con hắn được?

Vị lão đại quân đội kia cảm thấy rất kỳ quái.

- Báo cáo thủ trưởng, hắn từng vào một cái hội sở ở Đông Hải, nhận 4 gã giáo quan nổi tiếng ở nước ngoài, trải qua huấn luyện ma quỷ. Nói vậy hẳn là đã được huấn luyện dỡ bỏ địa lôi.

Diệp Cô Thanh nói ra tin tức tình báo của mình.

- Huấn luyện trong thời gian bao lâu?

- Nửa tháng.

- Nửa tháng là có thể huấn luyện dỡ bở địa lôi giỏi vậy sao?

Cặp mắt của vị lão đại quân đôi kia đã trắng dã.

Diệp Cô Thành lại trầm mặc, đem ánh mắt quảng về phía màn hình.

Trên màn hình, Bùi Đông Lai thuần thục dỡ bỏ đám khiêu lôi mà thành viên của đội dự bị Long Nha đã tỉ mỉ bố trí, sau đó cũng không có nóng lòng đi tới, mà là lấy ra ống nhòm, cẩn thận quan sát ở phía trước.

10s đồng hồ sau, chiếc ống nhòm trong tay hắn ngừng lại, nhìn thấy ở một cái cây đại thụ cách đó khoảng 100m, rõ ràng có một gã thành viên của đội dự bị Long Nha đang ngồi trên một cái cành xum xuê lá, đồng dạng cũng đang dùng kính viễn vọng quan sát bên này.

Phát hiện điểm này, Bùi Đông Lai cũng không có nóng lòng xử lý đối phương mà lại đưa ống nhòm, hướng tới phương đan chéo nhìn lại. Rõ ràng phát hiện bên trên một cái cây đại thụ khác, có một gã thành viên của đội dự bị Long Nha.

- Ngũ Cương.

- Ngũ Cương tiếp nhận, mời nói.

- Tôi hiện tại đang ở XXX, nơi này có 10 quả khiêu lôi được địch thủ bố trí, đã bị tôi dỡ bỏ. Ở vị trí XXX và XXX có 2 gã tình báo của đối phương, bọn hắn trốn ở trên cây to, có cành lá che dấu, xong.

- Vậy chúng ta phải làm thế nào? Xong.

- Các anh đi dọc theo hướng 12 giờ tiến về phía trước 800m. Sau đó cẩn thận che dấu, tiếp tục dọc theo hướng 1 giờ tiến về phía trước 20m, đến vị trí hiện tại của tôi, tôi sẽ truyền đạt mệnh lệnh sau, các anh hãy xử lý 2 tên tình báo của đối phương, xong.

- Vậy còn cậu? Xong.

- Tôi muốn đi vòng ra sau bọn họ để xác minh tình huống, xong.

Bùi Đông Lai nói xong liền cắt đứt tín hiệu truyền tin, chui vào trong bụi cỏ như một con mèo, lại một lần nữa biến mất ở trong núi rừng.

- Hẳn là hắn đã phát hiện 2 tên tình báo kia, vì sao lại không ra tay giải quyết?

Mắt thấy Bùi Đông Lai không có nổ súng, vị tham mưu trưởng đến từ hải quân kia không nhìn được hỏi.

- Lấy khả năng bắn súng của hắn, từ khoảng cách này, hoàn toàn có thể bắn rụng hai tên thám báo kia.

Nghe được lời nói của vị tham mưu trưởng hai quân kia, vị lão đại quân đội và Trần Quốc Đào đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Cô Thành.

- Một khi hắn hạ 2 tên tình báo kia, những người còn lại của đối phương sẽ biết rõ phát hiện rất nhanh.

Mặt của Diệp Cô Thành không chút thay đổi nói:

- Hắn muốn tương kế tựu kế, lén đi qua bên dưới mí mắt của hai gã thám báo, sau khi đã thăm dò tình huống rõ ràng, sẽ để cho chiến hữu của hắn xử lý 2 gã tình báo, đồng thời hắn sẽ ra tay đối phó với đạo phòng tuyến thứ nhất, nhân lúc đối thủ đang thả lỏng cảnh giác mà đánh cho đối thủ không kịp trở tay.

Nghe được Diệp Cô Thành giải thích, mọi người đều tỉnh ngộ, sôi nổi thầm than Bùi Đông Lai giảo hoạt.

Sau đó, giống như vì muốn xác minh suy đoán của Diệp Cô Thành, Bùi Đông Lai lại sử dụng kỹ thuật chiến đấu trong rừng thoải mái tránh thoát hai tên tham báo của đội dự bị Long Nha, đi vòng ra phía sau hai người. Mà đám người Ngũ Cương còn lại thì cũng dựa theo chỉ thị của Bùi Đông lai, cẩn thận đi tới địa phương chôn khiêu lôi.

Sau khi vòng ra phía sau hai tên thám báo, rõ ràng Bùi Đông Lai đã giảm bớt tốc đị tiến tới, ngụy trang càng thêm hoàn mĩ, dường như khiến người ta không thể nhìn ra dấu vết.

1000m.

800m.

600m.

Khi Bùi Đông Lai ẩn núp thành công đến gần đạo phòng tuyến thứ nhất của đội dự bị Long Nha còn cách có 600m thì hắn liền lợi dụng bụi cỏ để ngụy trang, bằng vào kinh nghiệm mà phán đoán vị trí của thành viên đội dự bị Long Nha, sử dụng ông nhòm quân dụng tìm ra từng người một.

Làm xong tất cả những chuyện này, hắn di chuyển đến vị trí ngoài cùng bên trái sơn cốc, sau khi che dấu hoàn hảo thì nhằm ngay một tay súng bắn tỉa của đội dự bị Long Nha mà chuẩn bị hạ sát thủ.

- Ngũ Cương.

- Ngũ Cương xin nghe.

- 3s sau bắn, xong.

Sau khi nói xong, Bùi Đông Lai liền cắt đứt liên lạc, tập trung vào mục tiêu.


1s...


2s....


Diễn xuất bắt đầu rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK