Bởi vì biết hành động của Bùi Đông Lai tại Yên Kinh nên lúc Bùi Đông Lai nói điện thoại với cha của hắn, nói rằng “ Ta họ Bùi, tên Đông Lai” thì hắn liền rung động.
Rung động đi qua, sau đó chính là sợ hãi, hắn dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được Bùi Đông Lai có thể giết hắn như bóp chết một con kiến.
Dễ như trở bàn tay.
Bùi Đông Lai không để ý đến Cao Tường mà là xoay người đi đến chiếc ghê sô pha, ngồi xuống rồi rút một điếu thuốc, châm lên, hút.
- Bùi... Bùi... Bùi thiếu, tôi không trêu chọc anh a.
Bùi Đông Lai trầm mặc khiến cho Cao Tường vô cùng kinh sợ, hắn giống như một con chó TQ quỳ xuống trước mặt Bùi Đông Lai.
“ Bịch..Bịch”
Mắt thấy Bùi Đông Lai trầm mặc hút thuốc thì Cao Tường không nói lời vô ích mà là lạy, tiếp tục lạy…
Một cái.
Hai cái.
Ba cái.
Cao Tường cũng không biết mình dập đầu được bao nhiêu cái, chờ khi hắn ngẩng đầu lên nhìn Bùi Đông Lai thì cái trán hắn đã bị rách một đường dài, vết máu loang lổ.
- Bùi…Bùi thiếu, Bùi gia…ngài là gia gia…
Có lẽ là do xuân dược phát tác nên Cao Tường nói năng có chút lộn xộn:
- Cao Tường tôi đây đã động thủ xúc phạm đến thái tuế, xin Bùi gia ngài đừng chấp nhật với loại người như tôi.
Nhìn Cao Tường giống như một con chó TQ thì ánh mắt của Bùi Đông Lai không có chút nhân từ nào.
Hắn biết rõ, nếu mình không ra mặt giúp Hạ Y Na thì kết quả chỉ có 2. Hoặc là Hạ gia rơi xuống, hoặc là Hạ Y Na trở thành đồ chơi của Cao Tường.
“Ách?”
Sau đó, coi như lúc Bùi Đông Lai bóp tắt tàn thuốc thì lúc này đây hơi thở của Cao Tường đã trở nên dồn dập, mặt đỏ tai hồng.
Thấy một màn như vậy thì Bùi Đông Lai biết xuân dược đã phát tác.
- Nóng…nóng quá.
Giống như xác định đúng suy đoán của Bùi Đông Lai, Cao Tường bắt đầu nói không rõ ràng, bắt đầu tự xé quần áo của mình, giữa 2 đùi hắn cũng nổi lên một cái lều nhỏ.
Thấy một màn như vậy thì Bùi Đông Lai cũng không có để ý đến Cao Tường mà ra bước ra khỏi phòng.
- Nóng…ta nóng quá…
Nhưng mà, vượt ra ngoài dự đoán của Bùi Đông Lai chính là sau khi Cao Tường xé hết quần áo thì vẻ mặt đột nhiên biến đổi, hắn kẹp 2 chân lại, vẻ mặt nhăn nhó, tràn đầu dục vọng nhìn vào Bùi Đông Lai.
Giờ phút này, dường như trong mắt của Cao Tường thì Bùi Đông Lai chính là một mãnh nam.
Phát hiện này khiến cho Bùi Đông Lai một trận ác hàn.
- Người đẹp, người ta nóng quá, cậu qua giúp nhân gia được không?
Sau đó, không đợi Bùi Đông Lai tiến lên ngăn cản Cao Tường thì Cao Tường đã đứng dậy đi đến bên Bùi Đông Lai, nũng nịu nói.
“Bá!”
Bùi Đông Lai thấy thế thì vung tay phải lên, nắm lấy cổ áo của Cao Tường rồi xách Cao Tường giống như một con gà.
- Nha, cậu thô bạo quá, bất quá…người ta rất thích.
Bị Bùi Đông Lai xách lên thì Cao Tường chẳng những không có sợ hãi mà lộ ra bộ dạng hưởng thụ.
Bùi Đông Lai thấy thế thì biết bởi vì Cao Tường đã ăn 2 loại xuân dược nên trở thành một tên bán nam bán nữ.
Hiểu được điểm này thì Bùi Đông Lai không nói gì nữa mà là đem Cao Tường đi vào phòng ngủ rồi cột Cao Tường vào chiếc giường lớn.
Làm xong chuyện này thì Bùi Đông Lai lấy chiếc điện thoại trên đầu giường, nói:
- Tìm cho tôi 2 nam nhân đến phòng XX.
- Tiên sinh, ngài… ngài nói cái gì?
Đầu bên kia điện thoại, vị nữ nhân viên kia có chút không kịp phản ứng.
- Tìm 2 con vịt đến phòng XX.
- Đã hiểu, xin tiên sinh chờ một lát, lập tức đến ngay thôi.
Lúc này đây, hiểu được ý tứ của Bùi Đông Lai thì nhân viên nữ kia nũng nịu nói.
10’ sau, 2 nam nhân có thân hình rắn chắc bước vào phòng:
- Tiên sinh tôn quý, buổi tối tốt lành.
- Bên trong có người phát xuân, 2 người vào đó thỏa mãn hắn đi.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của 2 tên nam nhân kia thì Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy cả người nổi da gà, hắn chỉ vào phòng ngủ rồi liền bước tới bật tiếng TV lớn lên.
- Tốt, tiên sinh.
2 tên nam nhân liền đáp ứng.
- Nha, các người rất thô lỗ, nhân gia rất thích….
Rất nhanh, trong phòng liền truyền ra tiếng thoải mái của Cao Tường.
Cùng lúc đó.
Cao Thế Toàn lái chiếc Audi A6L chạy nhanh về phía khách sạn quốc tế Cửu Châu.
Trong xe, vẻ mặt Cao Thế Toàn vô cùng ngưng trọng, mày nhíu lại tạo thành hình chữ Xuyên.
Đã vài lần hắn muốn bấm số của Diệp Hạo Nhiên để xin giúp đỡ nhưng cuối cùng hắn đã bỏ qua cái ý nghĩ ngu xuẩn này.
Bởi vì hắn biết nếu Diệp gia không dám trả thù Bùi gia thì chứng minh Diệp gia vô cùng kiêng kỵ Bùi gia, như vậy tạm thời không nói đến chuyện Diệp Hạo Nhiên có giúp hắn đối phó Bùi Đông Lai hay không? Cho dù có giúp thì cũng là hữu tâm vô lực.
15’ sau, chiếc xe đã đến bãi đỗ xe của khách sạn, sau khi xe dừng lại thì hắn liền bước nhanh vào khách sạn.
Bởi vì Cao Thế Toàn là khách quen của khách sạn này cho nên quản lý của khách sạn vô cùng quen thuộc với hắn. Thấy Cao Thế Toàn chạy vào thì tên quản lý cả kinh sau đó lắc thân hình rắn nước của mình đến chào đón:
- Cao cục trưởng, đã lâu rồi ngài không đến nơi này…
- Nói cho người của cô biết, lát nữa mặc kệ phòng XX phát sinh chuyện gì thì cũng không để người của cô đến gần.
Cao Thế Toàn nghiêm túc nói một câu sau đó không để ý đến vẻ mặt nghi hoặc của nữ quản lý, hắn đi thẳng đến thang máy rồi bấm thang máy lên tầng 8.
“ Cốc…Cốc”
Dù cho lo lắng đến an toàn của con mình nhưng mà sau khi đến trước phòng XX thì Cao Thế Toàn cũng không có trực tiếp đẩy cửa đi vào mà là giữ cho bản thân tỉnh táo rồi gõ cửa phòng
- Vào đi.
Trong phòng, Bùi Đông Lai ngâm một điếu thuốc, nghe có tiếng gõ cửa thì bóp tắt tàn thuốc, ung dung nói.
“Két!”
Cao Thế Toàn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy trong phòng cho có một mình Bùi Đông Lai thì liền ngẩn ra, sau đó đi đến trước người Bùi Đông Lai, nói:
- Bùi thiếu, tuy rằng tôi không biết con mình tại sao lại chọc phải ngài nhưng mà tôi hy vọng ngài không nên chấp nhặt cũng với nó, đồng thời tôi cũng thay mặt nó mà giải thích cho ngài hiểu.
- Con của ông đang ở trong phòng ngủ, ông cứ đi vào trước coi hắn đi, sau đó chúng ta tiếp tục nói chuyện.
Sắc mặt Bùi Đông Lai bình tĩnh nói.
Cao Thế Toàn nghe vậy thì khóe mắt hơi giật giật lên, hắn cũng không nói thêm lời mà là bước nhanh đến trước của phòng ngủ, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra.
Cửa phòng bị đẩy ra, một cảnh tượng dù cho làm nằm mơ Cao Thế Toàn cũng không ngờ lại hiện ra trước mắt hắn.
Trong phòng, Cao Tường cởi hết quần áo hắn giống như một con chó nhỏ nằm ở trên giường, hưởng thụ những cái đâm vào và rút ra của một tên mãnh nam.
- Nha…dùng sức…dùng sức..
Dược lực phát tát hoàn toàn làm cho Cao Tường không biết có người đến đây mà là điên cuồng lắc lư thân mình, thoải mái kêu lên.
"Ông... Ông..."
Thấy một màn như vậy thì cho dù Cao Thế Toàn là người đã trải qua vô số sóng to gió lớn cũng đờ người đứng ngay tại cửa phòng.
- Ngừng lại.
Ngắn ngủi ngây người qua đi, Cao Thế Toàn nắm chặt 2 bàn tay lại rồi rống lớn.
Nghe được tiếng rống lớn của Cao Thế Toàn thì 2 tên mãnh nào đều ngừng lại.
- Đừng…đừng có ngừng…người ta cần…còn muốn mà..
Cao Tường thấy 2 tên mãnh nam dừng động tác lại thì làm nũng nói.
"Tê ~ "
Nghe Cao Tường nói như thế thì Cao Thế Toàn tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi.
- Cút.
Cao Thế Toàn nhìn vào 2 tên mãnh nam rồi quát.
- Vâng, tiên sinh.
2 người nghe vậy thì đứng lên, mặc quần áo lại.
- Ta không hy vọng chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài, đem lời này truyền lại cho Uyển Lâm.
Cao Tường âm trầm nói một câu.
Nghe được Cao Thế Toàn nói được tên lão bản phía sau màn của khách sạn này, cảm nhận được vẻ tức giận của Cao Thế Toàn thì tiểu đệ đệ của 2 tên mãnh nam kia liền mễm nhũn, bọn hắn mang theo vài phần sợ hãi rồi rời khỏi phòng.
- Tềnh yêu ơi…. Anh…muốn.
Trên giường, Cao Tường không có nhận ra Cao Thế Toàn hơn nữa hắn còn nhảy lên ôm lấy Cao Thế Toàn.
- Đồ khốn.
Cao Thế Toàn tức giận đến run người, mắng một tiếng rồi đá một cước vào Cao Tường, sau đó nắm lấy đầu tóc của Cao Tường kéo hắn vào phòng tắm. Đem đầu của Cao Tường nhúng vào trong bồn tắm, sau đó mở nước, dùng nước để rửa mặt cho Cao Tường.
"Khụ khụ..."
Mấy phút sau, cả người Cao Tường xụi lơ nằm trên mặt đất, khuôn mặt đỏ bừng, không ngừng ho lên.
- Cha?
Ý thức của Cao Tường thanh tỉnh được vài phần, nhìn thấy Cao Thế Toàn thì liền sửng sốt.
Cao Thế Toàn tức giận đến xanh mặt, cả người run lên, hận không thể một phát tát chết Cao Tường.
Thấy được vẻ tức giận trên mặt Cao Thế Toàn, cảm nhân cơn đau từ ass truyền đến, Cao Tường mơ mơ hồ hồ nhớ lại mọi chuyện phát sinh lúc nãy.
Cúc hoa tàn, đất bị thương.
“Bịch!”
Nghĩ đến bản thân mình bị 2 tên mãnh nam tàn phá thì 2 mắt Cao Tường tối sầm, trực tiếp ngã xuống đất.