Mục lục
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi trời tờ mờ sáng, Bùi Đông Lai vẫn theo thói quen dậy rất đúng giờ.

Trong bóng đêm, hắn từ từ mở mắt. Hắn tuy rằng không thể nhìn thấy rõ mọi thứ trong phòng, nhưng hắn cũng cảm giác được hai người Tần Đông Tuyết và Hạ Y đang nằm gối lên tay hắn, tay vòng lên ôm cổ hắn, còn cặp đùi của hai người thì đang gác lên đùi hắn.

Cảm nhận được da thịt ấm áp trơn mịn của hai người, mũi ngửi được 2 mùi thơm hoàn toàn khác biệt từ trên cơ thể của hai người toả ra, dưới háng của Bùi Đông Lai bỗng nhiên nóng phừng phừng. Cây cột chống trời của hắn vốn đang cứng nay còn trở nên cứng hơn, giống như sẵn sàng có thể chiến đấu thêm 1 lần nữa.

-Phù...phù!

Bên tai hắn văng vẳng tiếng hít thở của hai nàng,khiến cho Bùi Đông Lai phải rất gắng sức mới có thể kiềm chế được lửa dục trong lòng. Hắn từ từ rút tay sau đó nhẹ nhàng nhấc tay và chân của hai nàng sang một bên,sau đó bước xuống giường.

Từ tối hôm qua tới giờ, hắn đã phải hai lần cố gắng kiềm chế lửa dục.

Lần đầu tiên là khi hừng đông.

Khi đó, Tần Đông Tuyết và Hạ Y mới trở về từ Yến Kinh. Sau khi hai nàng tắm rửa xong đã trèo lên giường. Bùi Đông Lai lúc đó trái ôm phải ấp khiến trong lòng hắn khó tránh sinh ra suy nghĩ xấu. Nhưng nghĩ đến hai người mấy ngày nay tối tăm mặt mũi để chuẩn bị cho sự kiện Đông Hạ nên không được ngủ ngon, cộng thêm bộ dạng mệt mỏi của hai nàng khiến hắn không đành lòng. Hắn chỉ hôn vào trán hai người với đầy sự yêu thương rồi sau đó ôm cả hai người đi ngủ.

Sau khi xuống giường,Bùi Đông Lai cố không gây ra tiếng động thay bộ trang phục thể thao, sau đó xuống lầu đánh răng rửa mặt. Sau đó hắn bắt đầu bài tập buổi sáng giống như thường ngày.

Có thể bởi vì thời gian vẫn còn sớm, nên trong khu biệt thự cao cấp thuộc quận Golf hầu như không thấy 1 bóng người.

Nhưng Bùi Đông Lai cũng không để ý. Hắn chạy hai vòng xung quanh khu biệt thự cao cấp rồi sau đó đi vào trong rừng cây, bắt đầu luyện "Bùi gia quyền" theo thói quen.

Hôm nay, Bùi Đông Lai không chỉ luyện "Bùi gia quyền" tạo thành tiếng gió vù vù đầy mạnh mẽ mà hắn còn luyện "Thất sát" trong "Bùi gia quyền" tới cực hạn,"Lôi đình" cũng đã luyện tới 1 trình độ nhất định.

-Xem ra thần thức của mình đã đạt tới cực hạn rồi!

Sau khi đánh xong bộ "Bùi gia quyền», Bùi Đông Lai phát hiện cho hắn có cố gắng thế nào cũng không sao có thể mở rộng thần thức. Lúc ấy hắn chắc chắn bản thân đã hoàn toàn cũng cố được cảnh giới ám kình.

Nhưng--kết quả đó lại không khiến cho Bùi Đông Lai hài lòng.

Bởi vì... Cô Độc Phong Ảnh cho hắn biết, từ ám kình đỉnh phong, có một hào rộng mà người luyện võ rất khó vượt qua nếu muốn bước vào cảnh giới hoá kình,hơn nữa...trong giai đoạn ám kình đỉnh phong, người luyện võmạnh hay yếu cũng sẽ quyết định tới thành tựu của võ học trong tương lai!

Ba bảo khố trong cơ thể người gồm có "thần","tinh","khí".

Thần bắt nguồn từ não bộ,tinh khí xuất phát từ máu huyết, mà cốt tuỷ là nơi tạo máu.

Quá trình tu luyện của võ giả thật ra chính là sử dụng "thần" để khống chế kình lực trong cơ thể rung động cốt tuỷ, khiến cho cốt tuỷ sinh ra biến hoá. Mà cốt tuỷ là nơi tạo máu huyết, nên nếu như cốt tuỷ có biến hoá,máu huyết tự nhiên cũng theo đó mà thay đổi; do đó, tinh khí do máu huyết sinh ra cũng sẽ phát sinh biến hoá, dẫn đến gân cốt trong cơ thểđược tinh khí bồi bổ cũng sẽ phát sinh thay đổi đến nghiêng trời lệch đất, đạt tới hiệu quả thoát thai hoán cốt.

Cùng lúc với chuyện gân cốt trong cơ thể được thoát thai hoán cốt, phẩm chất của tinh khí trong cơ thể người cũng được cải thiện và nâng cao, khiến cho phẩm chất của kình lực do khí chuyển hoá cũng được cải thiện và nâng cao. Mà kình lực căn cứ vào phẩm chất khác nhau để chia thành minh kình, ám kình, hoá kình và cương kình.

Trong giai đoạn võ giả bước vào và củng cố cảnh giới ám kình đỉnh phong,người luyện võ lại một lần nữa đem kình lực rót vào trong đầu. Cùng lúc với việc sử dụng kình lực để mở rộng thần thức, tác dụng quan trọng hơn của việc này là kích thích não bộ, tăng cường bảo khố quan trọng nhất trong cơ thể con người - "thần".

"Thần" trong cơ thể con người càng lớn mạnh, không những nâng cao năng lực phản ứng, lĩnh ngộ cùng rất nhiều loại năng lực khác trong cơ thể người, mà còn khiến cho việc khống chế và điều khiển kình lực tuân theo ý mình.

Cái gọi là tuỳ theo lòng mình, bao gồm độ chính xác trong việc khống chế kình lực và thời gian khống chế -- "thần" trong cơ thể người càng lớn mạnh, khả năng khống chế kình lực lại càng chính xác, thời gian không chế cũng càng lâu!

Nếu không tính tới chuyện phẩm chất của kình lực,hay cường độ của kình lực thì độ chính xác trong việc khống chế kình lực của người luyện võ có tác dụng quyết định trong việc có thể phát huy được uy lực của vũ ký tới mức nào, do đó cũng quyết định lực công kích của vũ khí là mạnh hay yếu; mà thời gian khống chế kình lực lại quyết định thời gian trong 1 ngày người luyện võ có thể sử dụng kình lực để rung động cốt tuỷ, tương đương với việc quyết định tốc độ thoát thai hoán cốt của thân thể người luyện võ, do đó cũng quyết định luôn tốc độ tu luyện!

Đây cũng là lý do vì sao lại nói "thần" trong cơ thể của người luyện võ quyết định thành tựu trong tương lai của họ!

Hiện tại, "thần" trong cơ thể của Bùi Đông Lai đã đạt tới cực hạn, độ chính xác trong việc khống chế kình lực và thời gian khống chế cũng không có cách nào nâng cao. Điều duy nhất mà hắn có thể làm chính là thông qua việc không ngừng khổ luyện để nâng cao phẩm chất của tinh khí, khiến cho các chức năng trong cơ thể được nâng cao, cải thiện phẩm chất của kình lực để từ đó nâng cao thực lực của bản thân.

Như vậy, hắn làm sao còn vui được đây?

Nếu như...nếu như có thể, hắn sẵn lòng dừng lại ở cảnh giới ám kình thêm 1 thời gian, để "thần" trong cơ thể sinh ra càng nhiều, củng cổ nền tảng thêm vững chắc hơn.

-Nếu đã không còn cách nào để tăng thêm "thần" trong cơ thể, sau này đành phải ra sức cải thiện phẩm chất của tinh khí để có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới hoá kình!

Tuy trong lòng cảm thấy rất đáng tiếc nhưng Bùi Đông Lai cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để bắt đầu tập luyện "Lôi đình".

-Đùng!Đùng!Đùng!Đùng!Đùng!Đùng!

Trong quá trình Bùi Đông Lai luyện tập "Lôi đình", tiếng rung động của cốt tuỷ vẫn vang lên không dứt, mà sau mỗi một lần rung động, cốt tuỷ hắn cũng xảy ra chút biến hoá.

-Phù!

Chẳng bao lâu, Bùi Đông Lai đã cảm thấy "thần" trong cơ thể gần như đã bị tiêu hoa sạch sẽ. Hắn lập tức thở nhẹ 1 hơi, những chất bẩn trong người hắn theo làn sương trắng tuôn ra, sau đó hoá thành mồ hôi.

Dùng khăn mặt lau mồ hôi, Bùi Đông Lai quay người trở về biệt thự.

- Hả?

Khi gần về tới biệt thự, Bùi Đông Lai đột nhiên phát hiện ra có 1 chiếc xe Mercedes-Benz s600 mang biển số lạ đang đỗ trước cửa biệt thự. Hai thành viên của đội lính đánh thuê Satan đang đứng hai bên cửa xe, có vẻ như họ đang giám sát từng cử động của người trong xe.

Cùng lúc đó, một thành viên của đội lính đánh thuê Ma Vương - Jack cũng nhìn thấy Bùi Đông Lai liền lập tức chạy tới trước mặt hắn rồi cung kính nói:

-Bùi tiên sinh, trong thời gian ngài đi tập buổi sáng, có 2 người muốn tới gặp ngài. Chúng tôi không đoán được ý đồ của bọn họ, nên chúng tôi để bọn họ chờở bên ngoài biệt thự. Chúng tôi cũng tiến hành giám sát bọn họ rất chặt!

-Các cậu vất vả rồi!

Bùi Đông Lai nghe xong bèn mỉm cười vỗ vai Jack, sau đó y dẫn theo Jack đi về phía ô tô. Sau đó thông qua cánh cửa xe ô tô đã mở, hắn nhìn thấy trong xe là Trương Đồ Hổ và Chu Thiến. Hắn cảm thấy ngạc nhiên không hiểu hai người kiếm hắn có chuyện gì.

Trong xe ô tô, với Trương Đồ Hổ thì đại danh của Bùi Đông Lai khác nào sấm động bên tai. Nên sau khi nhìn thấy y đi tới, Trương Đồ Hổ không hiểu sao cảm thấy vô cùng căng thẳng, không chỉ hít thở cũng trở nên gấp gáp hơn, mà ngay đến tim hắn cũng đập nhanh hơn rất nhiều.

Tại sao lại là hắn?

Ngồi ở ghế phó lái, sau khi nhìn thấy tướng mạo của Bùi Đông Lai, Chu Thiên ngẩn người đến mắt chữ A mồm chữ O!

Thân là sinh viên năm thứ 4 của Học Viện Ngoại Ngữ Đông Hải, năm ngoái nàng cũng có nghe nói tới chuyện Bùi Đông Lai trúng tuyển vào học viện Đông Hải với vị trí thủ khoa của kỳ thi Đại Học. Bởi vì tò mò nên khi online, nàng tập trung điều tra thông tin này, nên cũng nhìn qua ảnh chụp của Bùi Đông Lai.

Có thể vì cảm thấy ngạc nhiên vì 1 người có thể đạt được thành tích nghịch thiên "trước cũng chẳng có ai, sau này chẳng ai làm được" nên Chu Thiến đã vô tình ghi nhớ cái tên Bùi Đông Lai này, cũng ghi nhớ cả khuôn mặt hắn thế nào.

Lúc này, sau khi gặp được người mà Trương Đồ Hổ nhắc đến như 1 đại ân nhân lại cũng chính là người dùng thành tích thủ khoa cuộc thi đại học để đỗ vào trường Đông Hải khiến cho toàn quốc rung động - Bùi Đông Lai, trong lòng Chu Thiến có thể không kinh ngạc được sao?

Lý trí nói cho nàng biết, đại ân nhân mà chính miệng Trương Đồ Hổ nhắc tới sống trong khu biệt thự cao cấp ở quận Golf và người có gia cảnh nghèo khổ, cần cù chăm chỉ học hành chỉ mong đổi đời không thể nào là cùng 1 người!

Nhưng - những gì trước mắt đã chứng minh, hai người tuy rằng không chắc có phải là cùng 1 người hay không, nhưng hai người dường như được đúc ra từ cùng 1 khuôn mẫu!

Sau một hồi sững người, Chu Thiến nhắm mắt lại lắc đầu, sau đó mở to mắt mong bản thân có thể nhìn thấy rõ ràng thêm 1 chút.

Dần dần, khi Bùi Đông Lai tiến lại gần, Chu Thiến có thể thấy rõ ràng - đại ân nhân đang đi tới gần ô tô và thủ khoa kỳ thi đại học toàn quốc Bùi Đông Lai thật ra do cùng 1 khuôn đúc ra, không những tướng mạo rất giống nhau, mà ngay cả thần thái kiên cường trong đôi mắt cũng giống y hệt.

-Anh ta...anh ta có phải tên là Bùi Đông Lai hay không?

Nhìn một hồi, Chu Thiến không nhịn được phải quay lại hỏi Trương Đồ Hổ.

- Cô biết cậu ta sao?

Trương Đồ Hổ được hỏi 1 đằng lại trả lời 1 nẻo, nhưng hắn cũng gián tiếp trả lời vấn đề của Chu Thiến. Chỉ là vẻ mặt của hắn có phần kinh ngạc -- Hắn thật không ngờ người sống ở tầng đáy của xã hội như Chu Thiến lại biết đến vị tai to mặt lớn như Bùi Đông Lai.

Nàng chắc không thể nào biết tới Bùi Đông Lai!

Sau khi hỏi lại Chu Thiến, còn chưa chờ nàng trả lời, trong lòng Trương Đồ Hổ đã đưa ra đáp án.

Bởi vì...Theo như hắn đoán, nếu Chu Thiến quen biết vị tai to mặt lớn như Bùi Đông Lai, nàng có cần phải bán mình để kiếm tiền chạy chữa cho người mẹ đang đau ốm của nàng không?

Chỉ dựa vào thân phận và địa vị của Bùi Đông Lai, chỉ cần hắn nói 1 câu, bệnh viện trên toàn quốc thậm chí là toàn thế giới sẽ tranh nhau chữa khỏi bệnh cho mẹ nàng.

-Anh ta có phải là sinh viên của Học viện Đông Hải không?

Chu Thiến có vẻ như muốn khẳng định xem đại ân nhân mà chính miệng Trương Đồ Hổ nhắc đến và người thanh niên khiến cho toàn quốc phải chấn động có phải là cùng 1 người hay không nên nàng không để ý đến vẻ mặt khác thường của Trương Đồ Hổ.

-Hoá ra là vậy!

Sau khi Chu Thiến hỏi câu này, chỉ trong nháy mắt Trương Đồ Hổ đã hiểu vì sao Chu Thiến lại biết tới cái tên Bùi Đông Lai. Hắn giải thích:

-Anh ta quả thật là sinh viên trường Đông Hải, nhưng trên cơ bản thì thân phận đó đối với anh ta gần như không tồn tại.

Vừa nói, Trương Đồ Hổ không khỏi cười khổ.

Đối với Trương Đồ Hổ hắn, thân phận sinh viên của trường Đông Hải của Bùi Đông Lai có thể bỏ qua. Hắn chỉ thực sự lưu ý đến thân phận người nắm quyền của tập đoàn Đông Hải và cũng là người đứng đầu của phe hắc đạo Trung Quốc của Bùi Đông Lai. Hắn càng chú ý tới chuyện Bùi Đông Lai có thể bỏ qua cho Diệp gia vốn đã bị trọng thương nguyên khí, để Diệp gia có thể tiếp tục tồn tại hay không mà thôi!

Tai nghe thấy câu trả lời của Trương Đồ Hổ, mắt thấy vẻ mặt nhăn nhó khi cười của hắn, Chu Thiến lại càng thêm khó hiểu. Trong lòng nàng lại càng tò mò hơn về Bùi Đông Lai, cho nên nàng không thể kiềm chế bản thân tiếp tục nhìn Bùi Đông Lai thêm 1 lần.

Sau đó, trong tầm mắt của Trương Đồ Hổ và Chu Thiến, Bùi Đông Lai đã đứng lại trước ô tô 3 mét.

-Bùi tiên sinh!

Hai thành viên của đội lính đánh thuê Ma Vương phụ trách giám sát 2 người Trương Đồ Hổ và Chu Thiến chủ động chào hỏi Bùi Đông Lai, sau đó mở cửa xe nói với 2 người bên trong:

-Bùi tiên sinh đã tới, hai người có thể xuống xe được rồi!

Nghe được câu nói của thành viên đội lính đánh thuê Ma Vương, Trương Đồ Hồ như nín thở, bộ dạng chẳng khác gì chuột nhìn thấy mèo. Vẻ mặt của y trở nên căng thẳng hơn, toàn thân cũng run lẩy bẩy khi bước ra khỏi xe.

Khác với Trương Đồ Hổ, trên khuôn mặt của Chu Thiến không nhìn thấy vẻ lo lắng và sợ hãi,cũng không có vẻ tò mò hiếu kỳ như trước, mà chỉ còn lòng biết ơn vô hạn.

Mang lòng biết ơn, nàng cũng bước xuống xe.

-Phịch!

-Phịch!


Một tiếng động trong trẻo vang lên.Trước ánh mắt kinh ngạc của Bùi Đông Lai và bốn thành viên của đội lính đánh thuê Ma Vương,sau khi xuống xe, hai người Chu Thiến và Trương Đồ Hổ đồng thời quỳ xuống trước mặt Bùi Đông Lai.


Hai người quỳ rất thẳng lưng, nguyên nhân cũng không giống nhau! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m


1 người do lo sợ, 1 người vì biết ơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK