Mục lục
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bá!"

Bùi Đông Lai đứng dậy liền thu hút ánh mắt của tất cả mọi người trong hội trường.

Hắn cũng giống với học trò của Trần Tử Viết, đều dùng bài mô hình của mình sao?

Thấy Bùi Đông Lai đứng dậy không ít người trong phòng đoán thầm.

Không có đáp án

Đối với họ, trước khi Bùi Đông Lai mở lời thì chẳng ai đoán được.

Đây là đáp án trong lòng bạn bè của Cổ Bồi Nguyên.

Bởi vì hắn thấy rằng nếu phát biểu của Bùi Đông Lai là kết quả nghiên cứu của Cổ Bồi Nguyên thì Bùi Đông Lai cũng chẳng đem lại cho hắn chút gì mới lạ.

Hiểu ra điểm này, nhớ tới việc Cổ Bồi Nguyên từng khoe khoang về nhãn giới cực cao của mình, cả đám đều tỏ vẻ háo hức, chờ mong Bùi Đông Lai phát biểu.

Cứ vậy mà nói thì mục đích chủ yếu khi tham gia hội nghị hôm nay của bọn họ là muốn nhìn xem, rốt cục Bùi Đông Lai có cái gì mà Cổ Bồi Nguyên khoe khoang khoác lác, chém gió đủ đường.

Cổ Bồi Nguyên cũng chờ mong.

Nhưng mà.

Hắn mong chờ không phải bài phát biểu của Bùi Đông Lai mà là những lời của Bùi Đông Lai sẽ ảnh hưởng lớn tới khu vực kinh tế trong nước, thậm chí là quốc tế.

Vô cùng kì vọng, sự kích động khó lòng che giấu trên gương mặt Cổ Bồi Nguyên.

Bởi Tần Đông Tuyết đánh giá quá cao Bùi Đông Lai nên lúc này Trần Tử Viết cũng rất mong chờ biểu hiện hôm nay của đối phương, giờ thấy Cổ Bồi Nguyên khó kiếm chế được sự kích động thì hắn càng xác định Bùi Đông Lai sẽ đưa ra vốn riêng của mình như Tần Đông Tuyết.

Xác định điểm này đồng thời thấy được biểu hiện khác thường của Cổ Bồi Nguyên, trong lòng hắn cũng mong chờ sự thăng hoa của Bùi Đông Lai.

Tiếp đó, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Bùi Đông Lai đang chậm rãi lên đài.

- Chào quý vị đại biểu và các thầy cô giáo, chúc mọi người buổi sáng tốt lành!

Cũng như Tần Đông Tuyết, Bùi Đông Lai chào hỏi một lượt rồi bắt đầu bài phát biểu của mình:

- Tôi là Bùi Đông Lai, là sinh viên của giáo sư Cổ Bồi Nguyên tại đại học Đông Hải.

- Thú thực thì một thanh niên gần 20 tuổi đầu, lấy mô hình Kinh Tế làm luận văn của bản thân, chính tôi cũng cảm thấy mình chưa biết tự lượng sức. Không sợ các vị chê cười, vài tháng trước, thầy đã khiến tôi khiếp sợ với giả thuyết mô hình kinh thế, thậm chí còn tưởng là ông đang nói đùa.

Trên đài, Bùi Đông Lai không đi thẳng vào bài thuyết trình mà thản nhiên dẫn dắt mọi người sang một vấn đề lạ hoắc:

- Kết quả là, thầy đã nói cho tôi biết, ông tin tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ mà ông giao cho. Cảm tạ sự đãi ngộ này, tôi đã không làm ông thất vọng, tôi đã cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao.

- Trước khi đi vào bài phát biểu, tôi muốn mượn cơ hội này nói lời cảm ơn với thầy của tôi, Cổ Bồi Nguyên lão tiên sinh.

Vài người đã bắt đầu mất kiên nhẫn, Bùi Đông Lai cúi thật sâu với Cổ Bồi Nguyên:

- Cảm tạ ơn tri ngộ của thầy, cám ơn sự tin tưởng của thầy với em, cám ơn thầy cho em cơ hội được đứng ở đây để được nghe các thầy cô khác phát biểu mà thu được lợi ích không nhỏ.

"Bành bạch.."


Tiếng vỗ tay như sấm vang lên, đại đa số người tham dự tạm đều thấy tạm thời chưa biết bài phát biểu của Bùi Đông Lai ra sao, chỉ cần thái độ khiêm tốn và sự biết ơn với Cổ Bồi Nguyên thì ấn tượng của họ với Bùi Đông Lai đã cực kì tốt đẹp.

Đám người Tống Kim nghe Bùi Đông Lai nói xong liền cảm thấy dường như đối phương muốn giữ thể diện cho bản thân và Cổ Bồi Nguyên nên vừa vào đã gián tiếp nhận thua để sau đó sẽ không quá xấu hổ.

Không thèm quan tâm Tống Kim đang giễu cợt bên trên, Cổ Bồi Nguyên thấy Bùi Đông Lai cảm tạ thì sự kích động cũng nhạt dần, thay vào đó là sự hân hoan.

- Chủ đề tôi phát biểu hôm nay là "Giả thuyết về hệ thống kinh tế mới".

Mười giây sau, tiếng vỗ tay dần lắng xuống, mọi người chăm chú lắng nghe Bùi Đông Lai mới bắt đầu bài phát biểu của mình.

Giả thuyết về hệ thống kinh tế mới?

Xôn xao!

Lời Bùi Đông Lai tựa như từng trái tạc đạn ném về phía hội trường im ắng, toàn trường như nổ tung.

Dù là khu vực gì, hệ thống hoàn thiện gì cũng cần thời gian nghiên cứu rất lâu, qua thử nghiệm và kiểm chứng mới có thể hoàn thiện.

Cả trong lịch sử nhận loại, dù ở khu vực nào thì người tự mình sáng tạo ra một hệ thống cũng có thể đi vào sử sách.

Dưới tình hình này, Bùi Đông Lai lấy "Giả thuyết hệ thống kinh tế mới" làm chủ đề phát biểu khiến những khách mời rung động tới mức nào?

- Không biết tự lượng sức.

Trên ghế chủ tịch, Tống Kim khinh thường cất lời.

Không chỉ riêng Tống Kim, khá nhiều người tham dự đều có cảm giác như hắn đối với Bùi Đông Lai, đúng là không biết lượng sức mình, bọn họ thấy dù Trần Tử Viết hay Cổ Bồi được xưng là Thái Sơn Bắc Đẩu về khu vực kinh tế Nguyên cũng không dám mạnh miệng nói về việc sáng lập ra giả thuyết hệ thống kinh tế mới huống chi là Bùi Đông Lai miệng còn hôi sữa?

Nhìn biểu hiện của đám người, Diệp Tranh Vanh nở nụ cười, nhếch môi tỏ ý châm chọc.

Tần Đông Tuyết ở bên cạnh Diệp Tranh Vanh lại không hề để ý nụ cười châm chọc của đối phương. Giờ phút này nàng trong mắt nàng chỉ còn lại một mình Bùi Đông Lai!

- Giả thuyết hệ thống kinh tế do hệ thống M1, M2, M3, M4 tạo thành, các hệ thống này được xây dựng từ các góc độ khác nhau của nền kinh tế ảo và nền kinh tế thực, các mối quan hệ kinh tế sai lầm, cũng như tầm quan trọng của nó.

Không để ý tới tiếng xôn xao ở dưới, Bùi Đông Lai vẫn bình thản nói:

- Cá nhân tôi cho rằng, hệ thống này cũng cho thấy hội nhập của ngôi làng toàn cầu, gia tăng tiền tệ quốc tế, xu hướng thu hẹp lại và hiện các trạng thái - quốc tế còn lại chuyển động của đồng USD, rất nhiều quốc gia, bao gồm cả TQ, chiếc nhẫn thụ động vào vòng xoáy ảo kinh tế quốc tế, hoặc chiến tranh làm thế nào để đối phó với chiến tranh, Tất cả chúng ta cần phải suy nghĩ về vấn đề này.

- Dưới đây là nền kinh tế ảo và nền kinh tế thực, mối quan hệ giữa một nền kinh tế giả làm cơ sở, để đáp ứng với một cuộc chiến tranh kinh tế ảo là mô hình sản xuất cốt lõi của nền kinh tế ảo, hệ thống kinh tế ảo do tôi định nghĩa, mời các lãnh đạo và giáo viên cùng xem qua.

Bùi Đông Lai nói xong liền nhấp chuột đưa ra giả thuyết mô hình kinh tế hao tổn mấy tháng trời của bản thân.

- Khoác lác.

- Cuồng vọng.

- Ngựa non háu đá.

Rất nhiều người bên dưới cho rằng Bùi Đông Lai đưa ra chủ đề này chỉ để làm màu, giờ thấy hắn dùng mô hình với số liệu khổng lồ liền chẳng thèm liếc nhìn đã quay ra chỉ trích.

Một đứa trẻ ranh mà có thể đưa ra giả thuyết hệ thống kinh tế mới?

Không chỉ bọn họ, ngay cả Trần Tử Viết hay Cổ Bồi Nguyên đều không dám lớn tiếng nói mình có thể đưa ra một hệ thống mới, mô hình Bùi Đông Lai chiếu trên màn hình đại biểu cho giả thuyết kinh tế mới được ư?

Đây không phải là tát lên mặt mọi người sao?

Làm trò cười cho thiên hạ.

- Các vị, cá nhân tôi cho rằng bài phát biểu của cậu ấy không cần tiếp tục nữa.

Toàn trường xôn xao, một kẻ ngầm ủng hộ Diệp Tranh Vanh đứng lên nói:

- Một sinh viên dám mở mồm nói về giải thuyết hệ thống kinh tế mới, rõ là học khỉ đu dây!

- Đúng vậy, rõ ràng là làm bậy, đây là sự không tôn trọng học thuật!

Hắn vừa nói xong liền nhận được không ít kẻ tán thành.

- Nếu học trò của tôi đã đem kiệt tác của cậu ấy ra, tại sao các vị không nhìn qua rồi hãy phát biểu ý kiến chứ?

Thấy chẳng ai thèm nhìn mô hình của Bùi Đông Lai đã lên tiếng bác bỏ, Cổ Bồi Nguyên liền kéo micro tới cất lời.

Thấy Cổ Bồi Nguyên lên tiếng, những kẻ vừa kêu gào e dè thể diện của ông liền dán mắt lên màn hình, Trần Tử Viết thấy ông bạn Cổ Bồi Nguyên cực kì xem trọng Bùi Đông Lai nên vội vàng hướng lên phía màn hình.

Nhất thời toàn trường im ắng, tất cả mọi ánh mắt đổ dồn về phía mô hình do Bùi Đông Lai tạo ra, mà Bùi Đông Lai vẫn thản nhiên đứng trên đài.

- Các vị lãnh đạo, các thầy cô, nếu mọi người có thắc mắc gì có thể trực tiếp nói ra, tôi sẽ giải đáp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Không biết qua bao lâu, Bùi Đông Lai phát hiện âm thanh nghị luận bắt đầu vang lên nên hắn nói.

- Nói thực thì tôi không hiểu mô hình của cậu là cái dạng gì, cậu xác định nó đại biểu cho một loại hệ thống ư?

Bùi Đông Lai vừa dứt lời, kẻ ngầm ủng hộ Diệp Tranh Vanh liền chen vào, giọng điệu tỏ rõ sự châm chọc.

- Xin thứ lỗi, nếu ngài không hiểu thì tôi chẳng biết lấy gì mà giải đáp.

Thấy đối phương bới móc, Bùi Đông Lai không hề từ tốn như lúc đầu mà dùng lời lẽ sắc bén không chút khách khí đáp lại.

- Hả, thử hỏi cái thứ cậu đưa ra ai có thể hiểu được?

Bình thường kẻ nghiên cứu học thuật đều có chút ngạo khí, kẻ kia bởi ngầm ủng hộ Diệp Tranh Vanh nên khó chịu với Bùi Đông Lai, giờ thấy đối phương tỏ vẻ cao ngạo thì người này cực kì tức giận.

- Tôi không hiểu.

- Tôi cũng không hiểu.

Hắn vừa dứt lời, không ít người nhao nhao lên tỏ ý không hiểu về mô hình Bùi Đông Lai đưa ra.

Nghe đám người này hùa theo, nhận thấy họ không quan tâm tới mô hình của Bùi Đông Lai, kẻ a dua kia cười lạnh tựa như đang chờ xem Bùi Đông Lai cùng Cổ Bồi Nguyên xấu mặt, tuy mô hình không phải do Cổ Bồi Nguyên tạo ra nhưng Bùi Đông Lai đưa tới thì cũng đã được Cổ Bồi Nguyên xem qua!

Dưới tình huống này, nếu Bùi Đông Lai không làm cho mọi người hiểu được thì hiển nhiên Cổ Bồi Nguyên cũng sẽ mất mặt.

- Tôi cảm thấy khó hiểu!


Rất nhiều người không hiểu theo dõi màn hình thì Trần Tử Viết cũng mở miệng.


Tiếng xôn xao nhạt dần.


Người vốn là Thái Sơn Bắc Đẩu trong ngành kinh tế như Cổ Bồi Nguyên cũng phải nhảy dựng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK