Mà là không chịu nổi chuyện cũ tám năm trước, không chịu nổi hồi ức, còn có đáy lòng anh áy náy đối với các huynh đệ.
"Nói!" Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, anh cũng muốn nghe một chút, con trai muốn nói cái gì.
Hạ bảo bối trầm giọng nói, "Mammy vẫn không cho con quản chuyện của mẹ, lần này phát sinh loại sự tình này, con không hề nghe lời của mẹ, con thông qua Lục Trăn cùng Mục Vân Sinh, tra xét tám năm trước có một số việc có liên quan với mammy."
"Mammy có một người chị, tên là Hạ Thần Tuyết, năm đó chiến dịch vũ khí bệnh khuẩn (hiểu như là vũ khi sinh học) ở Bắc Âu, chết vào tay của cha. Đây mới là lý do mammy tiếp cận cha, nguyên nhân là muốn báo thù, cha giết chị của mẹ, mẹ là đến báo thù ."
Đường Bạch Dạ toàn thân chấn động, giật mình nhìn Hạ bảo bối.
Một chút hồi ức phong trần, cũng chậm rãi cuốn tới, chiến dịch vũ khí vi sinh học ở Bắc Âu là chống khủng bố, Đường môn cùng Hỏa Vân tập đoàn ba cỗ lực lượng một lần đụng nhau, anh tự mình dẫn người vây quét căn cứ tập đoàn Hỏa Vân ở Bắc Âu.
Có chút chiến dịch, nhất thanh nhị sở, Hạ Thần Tuyết
Cô gái kia là người bảo hộ vũ khí vi sinh học? Đường Bạch Dạ chợt nghiêm nghị nói, "Chuyện này sao có thể trách cha? Năm đó Hỏa Vân nghiên cứu ra vũ khí bệnh khuẩn, con biết nguy hại nhiều ra sao? Nếu như vũ khí bệnh khuẩn bị tiết lộ, loại này mang đến làm cho tai nạn ngập đầu."
"Một lọ vũ khí vi sinh học bị tiết lộ, nửa giờ có thể phá hủy một tòa thành thị Paris, chúng ta làm sao có thể ngồi xem mặc kệ, tập đoàn Hỏa Vân năm đó vì tranh quyền, tranh địa bàn, tiền vốn gãy, muốn bán ra với giá cao loại vũ khí vi sinh học này, nếu như bán cho Trung Đông, có thể dẫn đến vấn đề sinh tử tồn vong của nhân loại."
"Cha cùng đốc tra chống khủng bố phụng mệnh liên hợp cùng nhau vây quét tòa căn cứ này, phiến giáp không để lại, năm đó vây quét hết, chỉ còn lại có một cô gái bảo hộ vũ khí vi sinh học, cô cũng không thân thủ (ý không có võ), cũng không phải đặc công. Chỉ là một danh y sinh (ý nói vừa là bác sĩ vừa là nhà sinh vật), chúng ta không có ý giết cô ấy, chỉ là làm cho cô giao ra vũ khí vi sinh học, chính cô lại nói, nghiên cứu vũ khí vi sinh học này, chính cô cũng không muốn, bây giờ có thể tự mình phá hủy, cô cũng cảm thấy vui mừng."
"Hạ Thần Tuyết là tự mình chịu chết, bởi vì cô là người duy nhất biết về kỹ thuật này, tất cả nhà khoa học đều bị chống khủng bố giết, nếu cô còn sống, vận mệnh cũng là bị chống khủng bố bắt, cô tự mình lựa chọn cùng loại vũ khí vi sinh vật này cùng nhau đồng quy vu tận, điều này có thể trách chúng ta sao?"
"Cha không biết cô ấy là ai, cha chỉ biết là, Hạ Thần Tuyết lúc lâm thời, cũng không câu oán hận, chính cô ấy đã nói, cô là người nghiên cứu phát triển ra vũ khí vi sinh học, là đầu nguồn tội nghiệt, bây giờ có thể chết với nghiên cứu của mình, cũng là chết có ý nghĩa."
"Năm đó nếu cô giao ra vũ khí, để chúng ta phá hủy, cô cùng lắm là bị chúng ta bắt, cũng sẽ không chết, là cô tự mình lựa chọn cái chết, cùng cha có quan hệ sao, lại nói, năm đó Đường môn cũng chỉ là một mũi tên nhọn của tổ chức chống khủng bố, đao phủ, chân chính cầm lên cây đao giết người này, cũng không phải cha, Hạ Thần Hi hận cha, quả thực mạc danh kỳ diệu."
Hạ bảo bối yên lặng thất thanh, đây mới là chân tướng năm đó?
Chị của mammy là tự mình lựa chọn cái chết?
"Daddy, coi như là cô ấy là tự mình lựa chọn cái chết, có đúng hay không đối với mammy mà nói, vẫn là cha giết chị của mẹ, nếu như không phải Đường môn cùng chống khủng bố liên thủ vây quét, chị của mẹ sẽ không phải chết, sổ sách này, cũng là tính đến trên đầu cha.”
Hạ bảo bối thầm nghĩ, kỳ thực, daddy, cha thực sự so với Đậu Nga còn oan hơn.
Đường môn là đao phủ của chống khủng bố, không phải là lần đầu tiên .
Nhưng lần này chọc tập đoàn Hỏa Vân, còn chọc tới mammy, daddy thực sự rất oan uổng.